古诗词

夫子泉

王十朋

君不见水经品第天下水,康王谷中泉第一。jūn bù jiàn shuǐ jīng pǐn dì tiān xià shuǐ,kāng wáng gǔ zhōng quán dì yī。
但知取水不取人,品第未容无得失。dàn zhī qǔ shuǐ bù qǔ rén,pǐn dì wèi róng wú dé shī。
又不见武昌山中清泠渊,名因人重逢苏仙。yòu bù jiàn wǔ chāng shān zhōng qīng líng yuān,míng yīn rén zhòng féng sū xiān。
至今人呼作菩萨,沦入异教非吾泉。zhì jīn rén hū zuò pú sà,lún rù yì jiào fēi wú quán。
刺桐城中泮宫里,大成殿下新泉水。cì tóng chéng zhōng pàn gōng lǐ,dà chéng diàn xià xīn quán shuǐ。
不须更以品第论,混混源流自夫子。bù xū gèng yǐ pǐn dì lùn,hùn hùn yuán liú zì fū zi。
诸生游泳芹藻间,日饮一瓢心慕颜。zhū shēng yóu yǒng qín zǎo jiān,rì yǐn yī piáo xīn mù yán。
聪明不数远公社,清白大胜卧龙山。cōng míng bù shù yuǎn gōng shè,qīng bái dà shèng wò lóng shān。
圣毓尼丘家阙里,泉脉胡为今在是。shèng yù ní qiū jiā quē lǐ,quán mài hú wèi jīn zài shì。
周流天下皆美泉,浚井得之泉更美。zhōu liú tiān xià jiē měi quán,jùn jǐng dé zhī quán gèng měi。
我来酌泉仍叩头,遐想洙泗三千游。wǒ lái zhuó quán réng kòu tóu,xiá xiǎng zhū sì sān qiān yóu。
世间何处有此水,此州无愧名泉州。shì jiān hé chù yǒu cǐ shuǐ,cǐ zhōu wú kuì míng quán zhōu。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

次韵濮十太尉咏知宗牡丹七绝

王十朋

月陂春色满花枝,国色天香照雪肌。yuè bēi chūn sè mǎn huā zhī,guó sè tiān xiāng zhào xuě jī。
当日栽陪恐无地,如今谁保旧园池。dāng rì zāi péi kǒng wú dì,rú jīn shuí bǎo jiù yuán chí。

次韵濮十太尉咏知宗牡丹七绝

王十朋

开元往事感伤中,遗种犹馀一擪红。kāi yuán wǎng shì gǎn shāng zhōng,yí zhǒng yóu yú yī yè hóng。
借问通宵配妃子,何如及早念姚崇。jiè wèn tōng xiāo pèi fēi zi,hé rú jí zǎo niàn yáo chóng。

次韵濮十太尉咏知宗牡丹七绝

王十朋

春色遥兴洛阳念,风俗聊于记中验。chūn sè yáo xīng luò yáng niàn,fēng sú liáo yú jì zhōng yàn。
今日苎罗山下魂,犹向人间吐妖艳。jīn rì zhù luó shān xià hún,yóu xiàng rén jiān tǔ yāo yàn。

次韵濮十太尉咏知宗牡丹七绝

王十朋

地近尧天饶雨露,花王窈窕多风度。dì jìn yáo tiān ráo yǔ lù,huā wáng yǎo tiǎo duō fēng dù。
书生不办买花钱,空解摇毫为花赋。shū shēng bù bàn mǎi huā qián,kōng jiě yáo háo wèi huā fù。

次韵濮十太尉咏知宗牡丹七绝

王十朋

香苞初拆晓霞凝,甲第名园冠绍兴。xiāng bāo chū chāi xiǎo xiá níng,jiǎ dì míng yuán guān shào xīng。
玉叶金枝老诗伯,更将好语为褒称。yù yè jīn zhī lǎo shī bó,gèng jiāng hǎo yǔ wèi bāo chēng。

次韵濮十太尉咏知宗牡丹七绝

王十朋

造化无私处处芳,家山想见亦春藏。zào huà wú sī chù chù fāng,jiā shān xiǎng jiàn yì chūn cáng。
无端窃禄身为客,孤负吾庐十八香。wú duān qiè lù shēn wèi kè,gū fù wú lú shí bā xiāng。

戊辰岁尝和韩退之赠张彻诗寄曹梦良至今十年梦良方和以寄因赠一绝

王十朋

欲识交情久远期,十年方和和韩诗。yù shí jiāo qíng jiǔ yuǎn qī,shí nián fāng hé hé hán shī。
他时更践诗中语,偕隐溪山不可迟。tā shí gèng jiàn shī zhōng yǔ,xié yǐn xī shān bù kě chí。

送赵可大如浙西

王十朋

幕府游从盛一时,之人襟宇更瑰奇。mù fǔ yóu cóng shèng yī shí,zhī rén jīn yǔ gèng guī qí。
西风莫作鲈莼恋,越国江山日要诗。xī fēng mò zuò lú chún liàn,yuè guó jiāng shān rì yào shī。

龙瑞道士赠岩桂

王十朋

岩桂遥从禹穴来,天香全似月宫栽。yán guì yáo cóng yǔ xué lái,tiān xiāng quán shì yuè gōng zāi。
金风凄峭飘龙脑,想见吾庐烂熳开。jīn fēng qī qiào piāo lóng nǎo,xiǎng jiàn wú lú làn màn kāi。

赠庄童子

王十朋

日诵千言七岁儿,方员动静早能知。rì sòng qiān yán qī suì ér,fāng yuán dòng jìng zǎo néng zhī。
还家更读韩公序,器业他年必大奇。hái jiā gèng dú hán gōng xù,qì yè tā nián bì dà qí。

和喻叔奇集兰亭序语四绝

王十朋

我自扁舟入越初,兰亭已向梦中如。wǒ zì biǎn zhōu rù yuè chū,lán tíng yǐ xiàng mèng zhōng rú。
崇山峻岭至今阻,唱和诗成无处书。chóng shān jùn lǐng zhì jīn zǔ,chàng hé shī chéng wú chù shū。

和喻叔奇集兰亭序语四绝

王十朋

群贤少长毕经过,曲水流觞忆永和。qún xián shǎo zhǎng bì jīng guò,qū shuǐ liú shāng yì yǒng hé。
一代风流已陈迹,世殊事异感伤多。yī dài fēng liú yǐ chén jì,shì shū shì yì gǎn shāng duō。

和喻叔奇集兰亭序语四绝

王十朋

晤言一室许谁亲,相过无非我辈人。wù yán yī shì xǔ shuí qīn,xiāng guò wú fēi wǒ bèi rén。
放浪形骸嗟老矣,仰观宇宙尚艰辛。fàng làng xíng hái jiē lǎo yǐ,yǎng guān yǔ zhòu shàng jiān xīn。

和喻叔奇集兰亭序语四绝

王十朋

茂林修竹未成往,游目骋怀聊自欣。mào lín xiū zhú wèi chéng wǎng,yóu mù chěng huái liáo zì xīn。
畅叙幽情有齐契,一觞一咏细论文。chàng xù yōu qíng yǒu qí qì,yī shāng yī yǒng xì lùn wén。

和赵可大四绝僧舍雨中

王十朋

僧居岑寂异官居,索句搜肠撚断须。sēng jū cén jì yì guān jū,suǒ jù sōu cháng niǎn duàn xū。
那更雨中思底事,梦魂归到种山隅。nà gèng yǔ zhōng sī dǐ shì,mèng hún guī dào zhǒng shān yú。