古诗词

乞祠不允

王十朋

微臣守清源,一岁三乞祠。wēi chén shǒu qīng yuán,yī suì sān qǐ cí。
俞音竟未拜,感荷圣主慈。yú yīn jìng wèi bài,gǎn hé shèng zhǔ cí。
臣家素贱贫,仰禄救啼饥。chén jiā sù jiàn pín,yǎng lù jiù tí jī。
区区六年间,手把四郡麾。qū qū liù nián jiān,shǒu bǎ sì jùn huī。
道途压奔走,囊橐无馀赀。dào tú yā bēn zǒu,náng tuó wú yú zī。
清源乃佳郡,风俗不待移。qīng yuán nǎi jiā jùn,fēng sú bù dài yí。
民淳简狱讼,士盛敦书诗。mín chún jiǎn yù sòng,shì shèng dūn shū shī。
地远可藏拙,禄厚足自资。dì yuǎn kě cáng zhuō,lù hòu zú zì zī。
今岁又丰登,千里人熙熙。jīn suì yòu fēng dēng,qiān lǐ rén xī xī。
臣岂不愿仕,求闲欲奚为。chén qǐ bù yuàn shì,qiú xián yù xī wèi。
自怜蝼蚁生,福薄命最奇。zì lián lóu yǐ shēng,fú báo mìng zuì qí。
入境身即病,到官日呼医。rù jìng shēn jí bìng,dào guān rì hū yī。
痰涎每上攻,旋晕势甚危。tán xián měi shàng gōng,xuán yūn shì shén wēi。
药试何止百,灼艾无全肌。yào shì hé zhǐ bǎi,zhuó ài wú quán jī。
臂疼如子美,齿落如退之。bì téng rú zi měi,chǐ luò rú tuì zhī。
脚患柳州肿,发垂孟郊丝。jiǎo huàn liǔ zhōu zhǒng,fā chuí mèng jiāo sī。
饮食日减少,跬步须扶持。yǐn shí rì jiǎn shǎo,kuǐ bù xū fú chí。
残喘虽尚延,定非久远期。cán chuǎn suī shàng yán,dìng fēi jiǔ yuǎn qī。
况臣糟糠妻,盖棺将及期。kuàng chén zāo kāng qī,gài guān jiāng jí qī。
旅榇犹未还,儿女昼夜悲。lǚ chèn yóu wèi hái,ér nǚ zhòu yè bēi。
臣今官满考,臣去有二宜。chén jīn guān mǎn kǎo,chén qù yǒu èr yí。
孰谓九重远,天高而听卑。shú wèi jiǔ zhòng yuǎn,tiān gāo ér tīng bēi。
吾君不之告,肝胆将谁披。wú jūn bù zhī gào,gān dǎn jiāng shuí pī。
庙堂二三公,误辱平日知。miào táng èr sān gōng,wù rǔ píng rì zhī。
今不怜向隅,恩复何时施。jīn bù lián xiàng yú,ēn fù hé shí shī。
愿于黼扆前,敷奏迫切词。yuàn yú fǔ yǐ qián,fū zòu pò qiè cí。
天日临在上,臣言非敢欺。tiān rì lín zài shàng,chén yán fēi gǎn qī。
解官食祠禄,曲遂臣之私。jiě guān shí cí lù,qū suì chén zhī sī。
幽明俱受赐,感极涕泗垂。yōu míng jù shòu cì,gǎn jí tì sì chuí。
沟壑倘未填,报国犹有时。gōu hè tǎng wèi tián,bào guó yóu yǒu shí。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

显仁皇后挽词三首

王十朋

八秩年无憾,三仁谥有辉。bā zhì nián wú hàn,sān rén shì yǒu huī。
瑶池燕仙侣,窆石葬遗衣。yáo chí yàn xiān lǚ,biǎn shí zàng yí yī。
忽睹龙輴去,犹疑騩驭归。hū dǔ lóng chūn qù,yóu yí guī yù guī。
圣情哀不尽,泪向禹陵挥。shèng qíng āi bù jǐn,lèi xiàng yǔ líng huī。

显仁皇后挽词三首

王十朋

代邸迎归日,炎图喜中兴。dài dǐ yíng guī rì,yán tú xǐ zhōng xīng。
解将天下养,惟有圣人能。jiě jiāng tiān xià yǎng,wéi yǒu shèng rén néng。
方庆朝长乐,俄惊望献陵。fāng qìng cháo zhǎng lè,é jīng wàng xiàn líng。
寝园祗奉处,拥绋泪垂膺。qǐn yuán zhī fèng chù,yōng fú lèi chuí yīng。

胡氏挽诗

王十朋

婺女生贤女,端宜配德星。wù nǚ shēng xián nǚ,duān yí pèi dé xīng。
登堂饮姑乳,调胆教儿经。dēng táng yǐn gū rǔ,diào dǎn jiào ér jīng。
子舍春犹盛,孙枝叶已青。zi shě chūn yóu shèng,sūn zhī yè yǐ qīng。
韩碑纪遗懿,彤管继芳馨。hán bēi jì yí yì,tóng guǎn jì fāng xīn。

次韵冯员仲正字湖上有作

王十朋

瓯蜀异乡客,西湖同日看。ōu shǔ yì xiāng kè,xī hú tóng rì kàn。
浪花随去棹,风絮逐归鞍。làng huā suí qù zhào,fēng xù zhú guī ān。
水浸吴天阔,山涵佛界宽。shuǐ jìn wú tiān kuò,shān hán fú jiè kuān。
春光无限好,共愧缚微官。chūn guāng wú xiàn hǎo,gòng kuì fù wēi guān。

送查元章二首

王十朋

圣主德宽大,小臣言激昂。shèng zhǔ dé kuān dà,xiǎo chén yán jī áng。
虏情殊未测,淮甸可无防。lǔ qíng shū wèi cè,huái diān kě wú fáng。
直气思开日,寒威误陨霜。zhí qì sī kāi rì,hán wēi wù yǔn shuāng。
芳姿等兰蕙,摧折更芬香。fāng zī děng lán huì,cuī zhé gèng fēn xiāng。

送查元章二首

王十朋

肝脑不自爱,精忠为上殚。gān nǎo bù zì ài,jīng zhōng wèi shàng dān。
危言犯颜易,直道立身难。wēi yán fàn yán yì,zhí dào lì shēn nán。
去国名逾重,还家迹始安。qù guó míng yú zhòng,hái jiā jì shǐ ān。
相将吾亦去,林下挂衣冠。xiāng jiāng wú yì qù,lín xià guà yī guān。

秘书省后园修竹可爱胡正字

王十朋

不俗更嫌俗,风枝时拂墙。bù sú gèng xián sú,fēng zhī shí fú qiáng。
青青映藜烛,细细杂芸香。qīng qīng yìng lí zhú,xì xì zá yún xiāng。
劲节老方见,清阴寒欲藏。jìn jié lǎo fāng jiàn,qīng yīn hán yù cáng。
萧疏似吾辈,味向静中长。xiāo shū shì wú bèi,wèi xiàng jìng zhōng zhǎng。

魏邦式通判挽词

王十朋

挺挺魏公后,重闻别乘贤。tǐng tǐng wèi gōng hòu,zhòng wén bié chéng xián。
有时同贞观,无地上凌烟。yǒu shí tóng zhēn guān,wú dì shàng líng yān。
雨足嘉禾穗,风清婺女莲。yǔ zú jiā hé suì,fēng qīng wù nǚ lián。
吟魂招不返,遗恨越江边。yín hún zhāo bù fǎn,yí hèn yuè jiāng biān。

魏邦式通判挽词

王十朋

耆旧嗟零落,公年又不长。qí jiù jiē líng luò,gōng nián yòu bù zhǎng。
双旌空入梦,半刺横罹殃。shuāng jīng kōng rù mèng,bàn cì héng lí yāng。
子舍三珠秀,吾乡一鉴亡。zi shě sān zhū xiù,wú xiāng yī jiàn wáng。
平生可书事,椽笔有星郎。píng shēng kě shū shì,chuán bǐ yǒu xīng láng。

赵仲永和胡正字竹诗见赠用韵以酬

王十朋

忆昔游莲幕,获登君子墙。yì xī yóu lián mù,huò dēng jūn zi qiáng。
蓬莱醉秋月,龙凤啜天香。péng lái zuì qiū yuè,lóng fèng chuài tiān xiāng。
台阁子将集,山林予欲藏。tái gé zi jiāng jí,shān lín yǔ yù cáng。
新诗似修竹,风味更高长。xīn shī shì xiū zhú,fēng wèi gèng gāo zhǎng。

张阁学挽词

王十朋

南渡已三纪,衣冠今几存。nán dù yǐ sān jì,yī guān jīn jǐ cún。
伤心失遗老,回首慨中原。shāng xīn shī yí lǎo,huí shǒu kǎi zhōng yuán。
去国权臣力,全躯圣主恩。qù guó quán chén lì,quán qū shèng zhǔ ēn。
致君尧舜术,妙意托空言。zhì jūn yáo shùn shù,miào yì tuō kōng yán。

张阁学挽词

王十朋

公在南昌日,含沙祸最奇。gōng zài nán chāng rì,hán shā huò zuì qí。
语蜚无限谤,狱具不过诗。yǔ fēi wú xiàn bàng,yù jù bù guò shī。
天道何尝远,人心自太危。tiān dào hé cháng yuǎn,rén xīn zì tài wēi。
盖棺公论定,盛德合丰碑。gài guān gōng lùn dìng,shèng dé hé fēng bēi。

次韵昌龄至乐斋读书

王十朋

端慕颜回乐,真同陋巷居。duān mù yán huí lè,zhēn tóng lòu xiàng jū。
息心容膝地,得趣满床书。xī xīn róng xī dì,dé qù mǎn chuáng shū。
檠短灯宵永,窗明日晷舒。qíng duǎn dēng xiāo yǒng,chuāng míng rì guǐ shū。
相看有修竹,心为主人虚。xiāng kàn yǒu xiū zhú,xīn wèi zhǔ rén xū。

游东际

王十朋

白石三峰下,悬崖七际流。bái shí sān fēng xià,xuán yá qī jì liú。
穿云来汩汩,朝海去悠悠。chuān yún lái gǔ gǔ,cháo hǎi qù yōu yōu。
石是谁家妇,龙居第几湫。shí shì shuí jiā fù,lóng jū dì jǐ jiǎo。
平生不行险,到此即回头。píng shēng bù xíng xiǎn,dào cǐ jí huí tóu。

人日有雪竹间种兰

王十朋

人日又飞雪,竹林仍种兰。rén rì yòu fēi xuě,zhú lín réng zhǒng lán。
阳浮屑琼玖,风泛馥檀栾。yáng fú xiè qióng jiǔ,fēng fàn fù tán luán。
花点黄金胜,丛依碧玉竿。huā diǎn huáng jīn shèng,cóng yī bì yù gān。
世间桃李眼,肯向此中看。shì jiān táo lǐ yǎn,kěn xiàng cǐ zhōng kàn。
21201234567»