古诗词

喻叔奇采坡诗一联云今谁主文字公合把旌旄为韵作十诗见寄某惧不敢和酬以四十韵

王十朋

斯文韩欧苏,千载三大老。sī wén hán ōu sū,qiān zài sān dà lǎo。
苏门六君子,如籍湜郊岛。sū mén liù jūn zi,rú jí shí jiāo dǎo。
大匠具明眼,一一经选考。dà jiàng jù míng yǎn,yī yī jīng xuǎn kǎo。
岂曰文乎哉,盖深于斯道。qǐ yuē wén hū zāi,gài shēn yú sī dào。
诸公既九原,气象日衰槁。zhū gōng jì jiǔ yuán,qì xiàng rì shuāi gǎo。
山不见泰华,水但识行潦。shān bù jiàn tài huá,shuǐ dàn shí xíng lǎo。
词人巧骈俪,义理失探讨。cí rén qiǎo pián lì,yì lǐ shī tàn tǎo。
书生蔽时文,习义未易澡。shū shēng bì shí wén,xí yì wèi yì zǎo。
著述岂无人,纷纷谩华藻。zhù shù qǐ wú rén,fēn fēn mán huá zǎo。
有如分裂时,僭伪各城堡。yǒu rú fēn liè shí,jiàn wěi gè chéng bǎo。
同年广文君,所作非小好。tóng nián guǎng wén jūn,suǒ zuò fēi xiǎo hǎo。
高吟薄风雅,古学穷浑灏。gāo yín báo fēng yǎ,gǔ xué qióng hún hào。
读史正豕亥,观诗辨形夭。dú shǐ zhèng shǐ hài,guān shī biàn xíng yāo。
千篇冰玉清,万字波澜浩。qiān piān bīng yù qīng,wàn zì bō lán hào。
心慕大手笔,所恨生不早。xīn mù dà shǒu bǐ,suǒ hèn shēng bù zǎo。
乡令门及韩,不类端可保。xiāng lìng mén jí hán,bù lèi duān kě bǎo。
赏识遇欧坡,当为箧中宝。shǎng shí yù ōu pō,dāng wèi qiè zhōng bǎo。
声名终不掩,光艳姑自葆。shēng míng zhōng bù yǎn,guāng yàn gū zì bǎo。
嗟我最不才,兀兀首空皓。jiē wǒ zuì bù cái,wù wù shǒu kōng hào。
半生槐踏黄,晚景盖张早。bàn shēng huái tà huáng,wǎn jǐng gài zhāng zǎo。
出守屡及瓜,还家仅尝稻。chū shǒu lǚ jí guā,hái jiā jǐn cháng dào。
田园荒渊明,江梅客张镐。tián yuán huāng yuān míng,jiāng méi kè zhāng gǎo。
尘埃未能脱,忧患苦相恼。chén āi wèi néng tuō,yōu huàn kǔ xiāng nǎo。
愁攒卧蚕眉,痛彻伏犀脑。chóu zǎn wò cán méi,tòng chè fú xī nǎo。
何当归故山,已书下下考。hé dāng guī gù shān,yǐ shū xià xià kǎo。
钟笔况久阁,卢经徒独抱。zhōng bǐ kuàng jiǔ gé,lú jīng tú dú bào。
古文如金城,偏师讵容捣。gǔ wén rú jīn chéng,piān shī jù róng dǎo。
小诗时自遣,句法未知造。xiǎo shī shí zì qiǎn,jù fǎ wèi zhī zào。
广文贤关旧,声气同湿燥。guǎng wén xián guān jiù,shēng qì tóng shī zào。
食共朝齑辛,案对夜萤薧。shí gòng cháo jī xīn,àn duì yè yíng hāo。
策杖游西湖,寻梅插晴昊。cè zhàng yóu xī hú,xún méi chā qíng hào。
鄱有九十日,呼酒罗脯枣。pó yǒu jiǔ shí rì,hū jiǔ luó pú zǎo。
浔阳三年别,心若风中纛。xún yáng sān nián bié,xīn ruò fēng zhōng dào。
书来问安温,仍效世俗祷。shū lái wèn ān wēn,réng xiào shì sú dǎo。
手写十新诗,价重百磲碯。shǒu xiě shí xīn shī,jià zhòng bǎi qú nǎo。
情意何勤勤,许与太草草。qíng yì hé qín qín,xǔ yǔ tài cǎo cǎo。
那能把旌旄,但可供洒扫。nà néng bǎ jīng máo,dàn kě gōng sǎ sǎo。
胡为以西子,国色沉嫫媪。hú wèi yǐ xī zi,guó sè chén mó ǎo。
前言盖戏耳,细读笑绝倒。qián yán gài xì ěr,xì dú xiào jué dào。
却将寄来诗,录附雅戏稿。què jiāng jì lái shī,lù fù yǎ xì gǎo。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

戴溪亭

王十朋

高士逃名隐此溪,凭栏遐想独徘徊。gāo shì táo míng yǐn cǐ xī,píng lán xiá xiǎng dú pái huái。
不知吾祖乘舟后,得得谁从雪里来。bù zhī wú zǔ chéng zhōu hòu,dé dé shuí cóng xuě lǐ lái。

题灵峰三绝

王十朋

家在梅溪水竹间,穿云蜡屐可曾闲。jiā zài méi xī shuǐ zhú jiān,chuān yún là jī kě céng xián。
雁山新入春游眼,却笑平生未见山。yàn shān xīn rù chūn yóu yǎn,què xiào píng shēng wèi jiàn shān。

题灵峰三绝

王十朋

洞中大士半千身,住世端能了世因。dòng zhōng dà shì bàn qiān shēn,zhù shì duān néng le shì yīn。
应笑玉箫峰下客,马蹄长践利名尘。yīng xiào yù xiāo fēng xià kè,mǎ tí zhǎng jiàn lì míng chén。

题灵峰三绝

王十朋

三宿灵峰不为禅,茶瓯随分结僧缘。sān sù líng fēng bù wèi chán,chá ōu suí fēn jié sēng yuán。
明朝杖屦丹丘去,带得烟霞过海船。míng cháo zhàng jù dān qiū qù,dài dé yān xiá guò hǎi chuán。

出雁山

王十朋

三宿山中始出山,出山心尚在山间。sān sù shān zhōng shǐ chū shān,chū shān xīn shàng zài shān jiān。
浮名夺我林泉趣,不及高僧一味闲。fú míng duó wǒ lín quán qù,bù jí gāo sēng yī wèi xián。

关岭遇雪

王十朋

路近剡溪春雪深,此行有愧子猷寻。lù jìn shàn xī chūn xuě shēn,cǐ xíng yǒu kuì zi yóu xún。
驱驰千里争蜗角,孤负扁舟自在心。qū chí qiān lǐ zhēng wō jiǎo,gū fù biǎn zhōu zì zài xīn。

过鉴湖

王十朋

谁把青铜铸鉴湖,湖光冷浸越王都。shuí bǎ qīng tóng zhù jiàn hú,hú guāng lěng jìn yuè wáng dōu。
东风二月西游客,买得扁舟入画图。dōng fēng èr yuè xī yóu kè,mǎi dé biǎn zhōu rù huà tú。

过鉴湖

王十朋

春水如天浪未生,扁舟真在鉴中行。chūn shuǐ rú tiān làng wèi shēng,biǎn zhōu zhēn zài jiàn zhōng xíng。
渔人不问君王觅,占得湖光亦自荣。yú rén bù wèn jūn wáng mì,zhàn dé hú guāng yì zì róng。

月夜独酌

王十朋

月色撩人不忍眠,杖头独挂百青钱。yuè sè liāo rén bù rěn mián,zhàng tóu dú guà bǎi qīng qián。
一杯竹叶那能醉,浇起乡心更黯然。yī bēi zhú yè nà néng zuì,jiāo qǐ xiāng xīn gèng àn rán。

赴省治装有感

王十朋

记得离家柳未黄,归来三径菊花香。jì dé lí jiā liǔ wèi huáng,guī lái sān jìng jú huā xiāng。
一年强半身为客,席未遑安又趣装。yī nián qiáng bàn shēn wèi kè,xí wèi huáng ān yòu qù zhuāng。

再过雁山三绝大龙湫

王十朋

龙大那容在此湫,银河得得为飞流。lóng dà nà róng zài cǐ jiǎo,yín hé dé dé wèi fēi liú。
好乘风雨昂头角,直到天池最上头。hǎo chéng fēng yǔ áng tóu jiǎo,zhí dào tiān chí zuì shàng tóu。

再过雁山三绝大龙湫

王十朋

女蜗石烂若为修,四海咸怀杞国忧。nǚ wō shí làn ruò wèi xiū,sì hǎi xián huái qǐ guó yōu。
谁识山中真柱石,擎天功业胜伊周。shuí shí shān zhōng zhēn zhù shí,qíng tiān gōng yè shèng yī zhōu。

再过雁山三绝大龙湫

王十朋

重华疑到此山中,凿石疏岩达四聪。zhòng huá yí dào cǐ shān zhōng,záo shí shū yán dá sì cōng。
端为草茅忧世士,不教无路献孤忠。duān wèi cǎo máo yōu shì shì,bù jiào wú lù xiàn gū zhōng。

思归

王十朋

窗外西风竹数竿,秋声终夜趣归鞍。chuāng wài xī fēng zhú shù gān,qiū shēng zhōng yè qù guī ān。
吾庐此去八百里,归到家时天未寒。wú lú cǐ qù bā bǎi lǐ,guī dào jiā shí tiān wèi hán。

戊辰闰八月归临安观旧题修竹黄杨丁香慨然有感复书三绝于后

王十朋

吾家风物富檀栾,最爱青青耐岁寒。wú jiā fēng wù fù tán luán,zuì ài qīng qīng nài suì hán。
千里归来面苍玉,不烦时复报平安。qiān lǐ guī lái miàn cāng yù,bù fán shí fù bào píng ān。