古诗词

喻叔奇采坡诗一联云今谁主文字公合把旌旄为韵作十诗见寄某惧不敢和酬以四十韵

王十朋

斯文韩欧苏,千载三大老。sī wén hán ōu sū,qiān zài sān dà lǎo。
苏门六君子,如籍湜郊岛。sū mén liù jūn zi,rú jí shí jiāo dǎo。
大匠具明眼,一一经选考。dà jiàng jù míng yǎn,yī yī jīng xuǎn kǎo。
岂曰文乎哉,盖深于斯道。qǐ yuē wén hū zāi,gài shēn yú sī dào。
诸公既九原,气象日衰槁。zhū gōng jì jiǔ yuán,qì xiàng rì shuāi gǎo。
山不见泰华,水但识行潦。shān bù jiàn tài huá,shuǐ dàn shí xíng lǎo。
词人巧骈俪,义理失探讨。cí rén qiǎo pián lì,yì lǐ shī tàn tǎo。
书生蔽时文,习义未易澡。shū shēng bì shí wén,xí yì wèi yì zǎo。
著述岂无人,纷纷谩华藻。zhù shù qǐ wú rén,fēn fēn mán huá zǎo。
有如分裂时,僭伪各城堡。yǒu rú fēn liè shí,jiàn wěi gè chéng bǎo。
同年广文君,所作非小好。tóng nián guǎng wén jūn,suǒ zuò fēi xiǎo hǎo。
高吟薄风雅,古学穷浑灏。gāo yín báo fēng yǎ,gǔ xué qióng hún hào。
读史正豕亥,观诗辨形夭。dú shǐ zhèng shǐ hài,guān shī biàn xíng yāo。
千篇冰玉清,万字波澜浩。qiān piān bīng yù qīng,wàn zì bō lán hào。
心慕大手笔,所恨生不早。xīn mù dà shǒu bǐ,suǒ hèn shēng bù zǎo。
乡令门及韩,不类端可保。xiāng lìng mén jí hán,bù lèi duān kě bǎo。
赏识遇欧坡,当为箧中宝。shǎng shí yù ōu pō,dāng wèi qiè zhōng bǎo。
声名终不掩,光艳姑自葆。shēng míng zhōng bù yǎn,guāng yàn gū zì bǎo。
嗟我最不才,兀兀首空皓。jiē wǒ zuì bù cái,wù wù shǒu kōng hào。
半生槐踏黄,晚景盖张早。bàn shēng huái tà huáng,wǎn jǐng gài zhāng zǎo。
出守屡及瓜,还家仅尝稻。chū shǒu lǚ jí guā,hái jiā jǐn cháng dào。
田园荒渊明,江梅客张镐。tián yuán huāng yuān míng,jiāng méi kè zhāng gǎo。
尘埃未能脱,忧患苦相恼。chén āi wèi néng tuō,yōu huàn kǔ xiāng nǎo。
愁攒卧蚕眉,痛彻伏犀脑。chóu zǎn wò cán méi,tòng chè fú xī nǎo。
何当归故山,已书下下考。hé dāng guī gù shān,yǐ shū xià xià kǎo。
钟笔况久阁,卢经徒独抱。zhōng bǐ kuàng jiǔ gé,lú jīng tú dú bào。
古文如金城,偏师讵容捣。gǔ wén rú jīn chéng,piān shī jù róng dǎo。
小诗时自遣,句法未知造。xiǎo shī shí zì qiǎn,jù fǎ wèi zhī zào。
广文贤关旧,声气同湿燥。guǎng wén xián guān jiù,shēng qì tóng shī zào。
食共朝齑辛,案对夜萤薧。shí gòng cháo jī xīn,àn duì yè yíng hāo。
策杖游西湖,寻梅插晴昊。cè zhàng yóu xī hú,xún méi chā qíng hào。
鄱有九十日,呼酒罗脯枣。pó yǒu jiǔ shí rì,hū jiǔ luó pú zǎo。
浔阳三年别,心若风中纛。xún yáng sān nián bié,xīn ruò fēng zhōng dào。
书来问安温,仍效世俗祷。shū lái wèn ān wēn,réng xiào shì sú dǎo。
手写十新诗,价重百磲碯。shǒu xiě shí xīn shī,jià zhòng bǎi qú nǎo。
情意何勤勤,许与太草草。qíng yì hé qín qín,xǔ yǔ tài cǎo cǎo。
那能把旌旄,但可供洒扫。nà néng bǎ jīng máo,dàn kě gōng sǎ sǎo。
胡为以西子,国色沉嫫媪。hú wèi yǐ xī zi,guó sè chén mó ǎo。
前言盖戏耳,细读笑绝倒。qián yán gài xì ěr,xì dú xiào jué dào。
却将寄来诗,录附雅戏稿。què jiāng jì lái shī,lù fù yǎ xì gǎo。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

飞桥

王十朋

苏仙诗里见飞桥,欲看虹霓踏玉腰。sū xiān shī lǐ jiàn fēi qiáo,yù kàn hóng ní tà yù yāo。
我到山中虹始见,杨辉有月印青霄。wǒ dào shān zhōng hóng shǐ jiàn,yáng huī yǒu yuè yìn qīng xiāo。

三峡桥

王十朋

三峡桥边杖屦游,此身疑已到夔州。sān xiá qiáo biān zhàng jù yóu,cǐ shēn yí yǐ dào kuí zhōu。
题诗欲比真三峡,深愧词源不倒流。tí shī yù bǐ zhēn sān xiá,shēn kuì cí yuán bù dào liú。

三峡桥

王十朋

滟滪瞿塘在眼前,便应从此上青天。yàn yù qú táng zài yǎn qián,biàn yīng cóng cǐ shàng qīng tiān。
秋风脱叶随流下,疑是十帆出峡船。qiū fēng tuō yè suí liú xià,yí shì shí fān chū xiá chuán。

五老峰

王十朋

投老山林兴已浓,庐山欣与老人逢。tóu lǎo shān lín xīng yǐ nóng,lú shān xīn yǔ lǎo rén féng。
定须容我来同老,五老峰边更有峰。dìng xū róng wǒ lái tóng lǎo,wǔ lǎo fēng biān gèng yǒu fēng。

玉渊

王十朋

谁决银河落半天,飞流溅沫五峰前。shuí jué yín hé luò bàn tiān,fēi liú jiàn mò wǔ fēng qián。
山中草木皆光润,知有含辉玉在渊。shān zhōng cǎo mù jiē guāng rùn,zhī yǒu hán huī yù zài yuān。

游楞伽

王十朋

涉水穿云一径迂,朱砂峰下访僧居。shè shuǐ chuān yún yī jìng yū,zhū shā fēng xià fǎng sēng jū。
鸟鸣蝉噪更幽处,中有人藏万卷书。niǎo míng chán zào gèng yōu chù,zhōng yǒu rén cáng wàn juǎn shū。

游楞伽

王十朋

老僧元不服朱砂,境静心灰寿自遐。lǎo sēng yuán bù fú zhū shā,jìng jìng xīn huī shòu zì xiá。
庐阜招提三百所,只馀折桂与楞伽。lú fù zhāo tí sān bǎi suǒ,zhǐ yú zhé guì yǔ léng gā。

游楞伽

王十朋

藏书阁在已无书,山色依然满旧居。cáng shū gé zài yǐ wú shū,shān sè yī rán mǎn jiù jū。
留得妇人三墨竹,金钟声里尚扶疏。liú dé fù rén sān mò zhú,jīn zhōng shēng lǐ shàng fú shū。

游南山入康谷以不观谷帘泉为恨南康李守致上尊乃此泉名也戏成一绝

王十朋

不饮谷帘山下水,徒观瀑布下长川。bù yǐn gǔ lián shān xià shuǐ,tú guān pù bù xià zhǎng chuān。
使君破我游山恨,酒寄人间第一泉。shǐ jūn pò wǒ yóu shān hèn,jiǔ jì rén jiān dì yī quán。

石镜溪

王十朋

山中有镜石为台,云雾深藏未肯开。shān zhōng yǒu jìng shí wèi tái,yún wù shēn cáng wèi kěn kāi。
别有一溪清似镜,不须人为拂尘埃。bié yǒu yī xī qīng shì jìng,bù xū rén wèi fú chén āi。

归宗枞老言庐山有对云简寂观中甜苦笋归宗寺里淡咸齑予因以汤泉石镜戏成一绝

王十朋

参禅得味咸齑淡,学道忘忧苦笋甜。cān chán dé wèi xián jī dàn,xué dào wàng yōu kǔ sǔn tián。
石镜与时为显晦,汤泉涉世有凉炎。shí jìng yǔ shí wèi xiǎn huì,tāng quán shè shì yǒu liáng yán。

开先僧赠石菖蒲

王十朋

结根拳石伴孤僧,对我还同道眼青。jié gēn quán shí bàn gū sēng,duì wǒ hái tóng dào yǎn qīng。
莫遣尘埃侵九节,会须重作玉衡星。mò qiǎn chén āi qīn jiǔ jié,huì xū zhòng zuò yù héng xīng。

昨日饭金城观今日饭石田驿

王十朋

城纵是金非愿得,田虽有石尚堪耕。chéng zòng shì jīn fēi yuàn dé,tián suī yǒu shí shàng kān gēng。
欲随秋雁荡中去,却向杜鹃啼处行。yù suí qiū yàn dàng zhōng qù,què xiàng dù juān tí chù xíng。

宿真如寺

王十朋

迢迢修岭踏朱红,林壑深藏古梵宫。tiáo tiáo xiū lǐng tà zhū hóng,lín hè shēn cáng gǔ fàn gōng。
一阁摩云锁宸翰,神光长照大江东。yī gé mó yún suǒ chén hàn,shén guāng zhǎng zhào dà jiāng dōng。

宿真如寺

王十朋

白帝孤城在何许,遥想西风急砧杵。bái dì gū chéng zài hé xǔ,yáo xiǎng xī fēng jí zhēn chǔ。
我行初至渫泉山,御书阁下眠秋雨。wǒ xíng chū zhì xiè quán shān,yù shū gé xià mián qiū yǔ。