古诗词

次韵何兴化德扬闵雨

王十朋

荧惑照南纪,千里生尘埃。yíng huò zhào nán jì,qiān lǐ shēng chén āi。
守臣失其职,闵雨肠空摧。shǒu chén shī qí zhí,mǐn yǔ cháng kōng cuī。
奔走佞佛老,吁嗟祷风雷。bēn zǒu nìng fú lǎo,xū jiē dǎo fēng léi。
烁石势愈炽,望霓心可哀。shuò shí shì yù chì,wàng ní xīn kě āi。
民情有愁恨,天意那能回。mín qíng yǒu chóu hèn,tiān yì nà néng huí。
缅怀端明公,岂薄德与才。miǎn huái duān míng gōng,qǐ báo dé yǔ cái。
乞雨问山神,胡为亦迟徊。qǐ yǔ wèn shān shén,hú wèi yì chí huái。
邻邦贤使君,道妙藏灵台。lín bāng xián shǐ jūn,dào miào cáng líng tái。
不待雨催诗,却以诗篇催。bù dài yǔ cuī shī,què yǐ shī piān cuī。
伫听泻糟床,遥期衔贺杯。zhù tīng xiè zāo chuáng,yáo qī xián hè bēi。
政理阴阳和,诚加金石开。zhèng lǐ yīn yáng hé,chéng jiā jīn shí kāi。
馀波必及我,飘洒桐城隈。yú bō bì jí wǒ,piāo sǎ tóng chéng wēi。
两郡桐青青,年丰廪崔嵬。liǎng jùn tóng qīng qīng,nián fēng lǐn cuī wéi。
普天望作霖,公盍归乎来。pǔ tiān wàng zuò lín,gōng hé guī hū lái。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

率饮亭二十绝

王十朋

吾门非北海,安得客满坐。wú mén fēi běi hǎi,ān dé kè mǎn zuò。
有亭名率饮,邻里日相过。yǒu tíng míng lǜ yǐn,lín lǐ rì xiāng guò。

率饮亭二十绝

王十朋

苍头稍知耕,赤脚颇能酿。cāng tóu shāo zhī gēng,chì jiǎo pǒ néng niàng。
有田俱种秫,我日坐亭上。yǒu tián jù zhǒng shú,wǒ rì zuò tíng shàng。

率饮亭二十绝

王十朋

幽亭阔方丈,修竹种千百。yōu tíng kuò fāng zhàng,xiū zhú zhǒng qiān bǎi。
有时人不来,影月为吾客。yǒu shí rén bù lái,yǐng yuè wèi wú kè。

率饮亭二十绝

王十朋

富贵有天命,安贫士之常。fù guì yǒu tiān mìng,ān pín shì zhī cháng。
聊为真率饮,未用利名忙。liáo wèi zhēn lǜ yǐn,wèi yòng lì míng máng。

率饮亭二十绝

王十朋

老去识交情,兴来怀酒伴。lǎo qù shí jiāo qíng,xīng lái huái jiǔ bàn。
山林车马稀,风月壶觞满。shān lín chē mǎ xī,fēng yuè hú shāng mǎn。

率饮亭二十绝

王十朋

文举客满坐,渊明酒盈尊。wén jǔ kè mǎn zuò,yuān míng jiǔ yíng zūn。
虽无古高躅,妙意亦常存。suī wú gǔ gāo zhú,miào yì yì cháng cún。

率饮亭二十绝

王十朋

文字粗能饮,圣贤时复中。wén zì cū néng yǐn,shèng xián shí fù zhōng。
林间十二子,宾主自清风。lín jiān shí èr zi,bīn zhǔ zì qīng fēng。

率饮亭二十绝

王十朋

富饮不解文,翁意非在酒。fù yǐn bù jiě wén,wēng yì fēi zài jiǔ。
三杯聊遣兴,一醉岂缘口。sān bēi liáo qiǎn xīng,yī zuì qǐ yuán kǒu。

率饮亭二十绝

王十朋

我游醉乡中,常在软饱后。wǒ yóu zuì xiāng zhōng,cháng zài ruǎn bǎo hòu。
谁修醉乡记,添我姓名不。shuí xiū zuì xiāng jì,tiān wǒ xìng míng bù。

率饮亭二十绝

王十朋

吾家数兄弟,薄有古人风。wú jiā shù xiōng dì,báo yǒu gǔ rén fēng。
生计何曾足,酒杯无日空。shēng jì hé céng zú,jiǔ bēi wú rì kōng。

率饮亭二十绝

王十朋

我性野而率,山林谩求安。wǒ xìng yě ér lǜ,shān lín mán qiú ān。
有酒固可乐,无酒亦自宽。yǒu jiǔ gù kě lè,wú jiǔ yì zì kuān。

率饮亭二十绝

王十朋

亭上可率饮,林间宜率吟。tíng shàng kě lǜ yǐn,lín jiān yí lǜ yín。
每于诗酒里,寓我率然心。měi yú shī jiǔ lǐ,yù wǒ lǜ rán xīn。

率饮亭二十绝

王十朋

结交虽不泛,绝物亦何曾。jié jiāo suī bù fàn,jué wù yì hé céng。
莫问亲疏客,过门无不应。mò wèn qīn shū kè,guò mén wú bù yīng。

率饮亭二十绝

王十朋

交游聚散中,身世浮沉里。jiāo yóu jù sàn zhōng,shēn shì fú chén lǐ。
观书悟昨非,把酒知今是。guān shū wù zuó fēi,bǎ jiǔ zhī jīn shì。

率饮亭二十绝

王十朋

有酒或无客,有客或无酒。yǒu jiǔ huò wú kè,yǒu kè huò wú jiǔ。
何时此亭中,客酒两常有。hé shí cǐ tíng zhōng,kè jiǔ liǎng cháng yǒu。