古诗词

喜雨再用前韵

王十朋

南国久无雨,渴心欲生埃。nán guó jiǔ wú yǔ,kě xīn yù shēng āi。
麦既枯且死,木亦黄而摧。mài jì kū qiě sǐ,mù yì huáng ér cuī。
方春云已火,未夏蚊成雷。fāng chūn yún yǐ huǒ,wèi xià wén chéng léi。
刺史固有罪,斯民自宜哀。cì shǐ gù yǒu zuì,sī mín zì yí āi。
真人及大士,久出应思回。zhēn rén jí dà shì,jiǔ chū yīng sī huí。
闭阳纵诸阴,愧无董生才。bì yáng zòng zhū yīn,kuì wú dǒng shēng cái。
林鸠厌呼唤,石燕徒低徊。lín jiū yàn hū huàn,shí yàn tú dī huái。
有日上扶桑,无云起阳台。yǒu rì shàng fú sāng,wú yún qǐ yáng tái。
方修九渊祀,遽闻尺木催。fāng xiū jiǔ yuān sì,jù wén chǐ mù cuī。
想惊阿香梦,疑噀栾巴杯。xiǎng jīng ā xiāng mèng,yí xùn luán bā bēi。
夜中檐溜响,枕上愁颜开。yè zhōng yán liū xiǎng,zhěn shàng chóu yán kāi。
愿遍普天下,不止泉山隈。yuàn biàn pǔ tiān xià,bù zhǐ quán shān wēi。
莫作鼎湖浪,因风下崔嵬。mò zuò dǐng hú làng,yīn fēng xià cuī wéi。
明朝贺雨诗,定自莆中来。míng cháo hè yǔ shī,dìng zì pú zhōng lái。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

幽王

王十朋

文武基图未易量,可怜中叶坏幽王。wén wǔ jī tú wèi yì liàng,kě lián zhōng yè huài yōu wáng。
神龙流沫生尤物,赫赫宗周一笑亡。shén lóng liú mò shēng yóu wù,hè hè zōng zhōu yī xiào wáng。

秦始皇

王十朋

鲸吞六国帝人寰,遣使遥寻海上山。jīng tūn liù guó dì rén huán,qiǎn shǐ yáo xún hǎi shàng shān。
仙药未来身已死,銮舆空载鲍鱼还。xiān yào wèi lái shēn yǐ sǐ,luán yú kōng zài bào yú hái。

二世

王十朋

始皇一怒逐扶苏,天欲亡秦果在胡。shǐ huáng yī nù zhú fú sū,tiān yù wáng qín guǒ zài hú。
翻被四方黔首笑,不分鹿马是谁愚。fān bèi sì fāng qián shǒu xiào,bù fēn lù mǎ shì shuí yú。

汉高帝

王十朋

百战功成汉业新,咸阳置酒问群臣。bǎi zhàn gōng chéng hàn yè xīn,xián yáng zhì jiǔ wèn qún chén。
区区高起王陵辈,岂识龙颜善用人。qū qū gāo qǐ wáng líng bèi,qǐ shí lóng yán shàn yòng rén。

汉高帝

王十朋

仗剑崎岖起沛丰,只将嫚骂驭英雄。zhàng jiàn qí qū qǐ pèi fēng,zhǐ jiāng mān mà yù yīng xióng。
虽然能用三人杰,已失商山四老翁。suī rán néng yòng sān rén jié,yǐ shī shāng shān sì lǎo wēng。

文帝

王十朋

文帝兴王自代来,百金不费亦仁哉。wén dì xīng wáng zì dài lái,bǎi jīn bù fèi yì rén zāi。
后人不务师恭俭,万户千门几露台。hòu rén bù wù shī gōng jiǎn,wàn hù qiān mén jǐ lù tái。

武帝

王十朋

武帝英雄类始皇,甘心黩武国几亡。wǔ dì yīng xióng lèi shǐ huáng,gān xīn dú wǔ guó jǐ wáng。
晚年赖有知人术,解把婴儿付霍光。wǎn nián lài yǒu zhī rén shù,jiě bǎ yīng ér fù huò guāng。

宣帝

王十朋

道杂霸王非美事,治先刑法少仁恩。dào zá bà wáng fēi měi shì,zhì xiān xíng fǎ shǎo rén ēn。
盖杨韩赵犹诛死,谁谓当时狱不冤。gài yáng hán zhào yóu zhū sǐ,shuí wèi dāng shí yù bù yuān。

元帝

王十朋

德化欲遵周轨辙,刑名思革汉规模。dé huà yù zūn zhōu guǐ zhé,xíng míng sī gé hàn guī mó。
更生疏斥萧生戮,元帝何曾善用儒。gèng shēng shū chì xiāo shēng lù,yuán dì hé céng shàn yòng rú。

光武

王十朋

大命由来自有真,子舆徒号汉家亲。dà mìng yóu lái zì yǒu zhēn,zi yú tú hào hàn jiā qīn。
须知炎祚中兴主,元是南阳谨厚人。xū zhī yán zuò zhōng xīng zhǔ,yuán shì nán yáng jǐn hòu rén。

光武

王十朋

郁郁葱葱瑞气浮,南阳兵起再兴刘。yù yù cōng cōng ruì qì fú,nán yáng bīng qǐ zài xīng liú。
将军大敌非常勇,文叔平生本好柔。jiāng jūn dà dí fēi cháng yǒng,wén shū píng shēng běn hǎo róu。

明帝

王十朋

万乘临雍事老更,桥门亿万会诸生。wàn chéng lín yōng shì lǎo gèng,qiáo mén yì wàn huì zhū shēng。
永平天子真儒雅,只恨容人度未宏。yǒng píng tiān zi zhēn rú yǎ,zhǐ hèn róng rén dù wèi hóng。

章帝

王十朋

民苦繁苛厌永平,科除惨狱慰群情。mín kǔ fán kē yàn yǒng píng,kē chú cǎn yù wèi qún qíng。
不穷窦宪欺君罪,翻被宽柔坏典刑。bù qióng dòu xiàn qī jūn zuì,fān bèi kuān róu huài diǎn xíng。

魏武帝

王十朋

董吕袁刘电扫空,阿瞒独步骋奸雄。dǒng lǚ yuán liú diàn sǎo kōng,ā mán dú bù chěng jiān xióng。
岂知权备皆人杰,未肯全将鼎付公。qǐ zhī quán bèi jiē rén jié,wèi kěn quán jiāng dǐng fù gōng。

吴大帝

王十朋

拔刀斫案气如虹,独倚周郎立隽功。bá dāo zhuó àn qì rú hóng,dú yǐ zhōu láng lì juàn gōng。
一战果摧曹孟德,不妨高枕霸江东。yī zhàn guǒ cuī cáo mèng dé,bù fáng gāo zhěn bà jiāng dōng。