古诗词

石笋桥

王十朋

刺桐为城石为笋,万壑西来流不尽。cì tóng wèi chéng shí wèi sǔn,wàn hè xī lái liú bù jǐn。
黄龙窟宅占上游,呼吸风涛势湍紧。huáng lóng kū zhái zhàn shàng yóu,hū xī fēng tāo shì tuān jǐn。
怒潮拍岸鸣霹雳,淫潦滔天没畦畛。nù cháo pāi àn míng pī lì,yín lǎo tāo tiān méi qí zhěn。
行人欲渡无翼飞,鱼腹蛟涎吁可闵。xíng rén yù dù wú yì fēi,yú fù jiāo xián xū kě mǐn。
二三大士为时出,目睹狂澜心不忍。èr sān dà shì wèi shí chū,mù dǔ kuáng lán xīn bù rěn。
小试闲居济川手,远水孤舟寇忠悯。xiǎo shì xián jū jì chuān shǒu,yuǎn shuǐ gū zhōu kòu zhōng mǐn。
亦有山僧愿力深,解使邦人指仓囷。yì yǒu shān sēng yuàn lì shēn,jiě shǐ bāng rén zhǐ cāng qūn。
五丁挽石投浩渺,万指硺山登嶾嶙。wǔ dīng wǎn shí tóu hào miǎo,wàn zhǐ zhuó shān dēng yǐn lín。
辛勤填海效精卫,突兀横空飞海蜃。xīn qín tián hǎi xiào jīng wèi,tū wù héng kōng fēi hǎi shèn。
趾牢千尺鲛人室,护以两旁狮子楯。zhǐ láo qiān chǐ jiāo rén shì,hù yǐ liǎng páng shī zi dùn。
南通百粤比三吴,檐负舆肩走騋牝。nán tōng bǎi yuè bǐ sān wú,yán fù yú jiān zǒu lái pìn。
论功不减商舟楫,遗利宜书汉平准。lùn gōng bù jiǎn shāng zhōu jí,yí lì yí shū hàn píng zhǔn。
莫将风月比扬州,二十四桥真蠢蠢。mò jiāng fēng yuè bǐ yáng zhōu,èr shí sì qiáo zhēn chǔn chǔn。
我时出郊春雨后,鹭点沙汀扬鹰隼。wǒ shí chū jiāo chūn yǔ hòu,lù diǎn shā tīng yáng yīng sǔn。
江亭矫首独遐观,有客南来杯共引。jiāng tíng jiǎo shǒu dú xiá guān,yǒu kè nán lái bēi gòng yǐn。
欲咏河梁拟苏李,颇类鉴湖逢元稹。yù yǒng hé liáng nǐ sū lǐ,pǒ lèi jiàn hú féng yuán zhěn。
江山不逢贤太守,袖手沉吟觉才窘。jiāng shān bù féng xián tài shǒu,xiù shǒu chén yín jué cái jiǒng。
况无铁笔拟端明,徒使时人笑蚯蚓。kuàng wú tiě bǐ nǐ duān míng,tú shǐ shí rén xiào qiū yǐn。
绣衣屡约吾来游,未遂堪嗟德星陨。xiù yī lǚ yuē wú lái yóu,wèi suì kān jiē dé xīng yǔn。
乡来尝以记属我,固避牢辞惭不敏。xiāng lái cháng yǐ jì shǔ wǒ,gù bì láo cí cán bù mǐn。
传闻江欲飞栋初,异论纷纷互矛盾。chuán wén jiāng yù fēi dòng chū,yì lùn fēn fēn hù máo dùn。
世无刚者桥岂成,名与万安同不泯。shì wú gāng zhě qiáo qǐ chéng,míng yǔ wàn ān tóng bù mǐn。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

馆中三月晦日闻莺胡邦衡有诗用东坡酴醾韵有君

王十朋

久伤伐木废,每叹吾生晚。jiǔ shāng fá mù fèi,měi tàn wú shēng wǎn。
黄鸟从何来,乔林绿垂幰。huáng niǎo cóng hé lái,qiáo lín lǜ chuí xiǎn。
忽作相呼声,朋来无近远。hū zuò xiāng hū shēng,péng lái wú jìn yuǎn。
高翥凌云烟,斜飞集池苑。gāo zhù líng yún yān,xié fēi jí chí yuàn。
中有幽谷姿,迟迟下遥巘。zhōng yǒu yōu gǔ zī,chí chí xià yáo yǎn。
群音巧相和,出语独不婉。qún yīn qiǎo xiāng hé,chū yǔ dú bù wǎn。
哑哑如老乌,闻者弓欲挽。yǎ yǎ rú lǎo wū,wén zhě gōng yù wǎn。
知心有杜鹃,劝尔故园返。zhī xīn yǒu dù juān,quàn ěr gù yuán fǎn。

寄题喻叔奇亦好园

王十朋

喻子有园堪养亲,栽花种竹清且新。yù zi yǒu yuán kān yǎng qīn,zāi huā zhǒng zhú qīng qiě xīn。
堂中戏罢即策杖,在家有此何忧贫。táng zhōng xì bà jí cè zhàng,zài jiā yǒu cǐ hé yōu pín。
弟兄既好园亦好,大胜吾家园小小。dì xiōng jì hǎo yuán yì hǎo,dà shèng wú jiā yuán xiǎo xiǎo。
两园松竹怀主人,他日归来各须早。liǎng yuán sōng zhú huái zhǔ rén,tā rì guī lái gè xū zǎo。

种蔬

王十朋

归来日弹铗,食无肉与鱼。guī lái rì dàn jiá,shí wú ròu yǔ yú。
却将种花地,町畦毓嘉蔬。què jiāng zhǒng huā dì,tīng qí yù jiā shū。
骄阳每抱瓮,时雨亲荷锄。jiāo yáng měi bào wèng,shí yǔ qīn hé chú。
青青有生意,令我颜色舒。qīng qīng yǒu shēng yì,lìng wǒ yán sè shū。
宁忧馑与饥,亦有瓶中储。níng yōu jǐn yǔ jī,yì yǒu píng zhōng chǔ。
前身老阇梨,蔬气端未除。qián shēn lǎo dū lí,shū qì duān wèi chú。
文字亦宿业,复生鱼蠹书。wén zì yì sù yè,fù shēng yú dù shū。
蠹书仍食蔬,苦淡味有馀。dù shū réng shí shū,kǔ dàn wèi yǒu yú。
况兹清净根,分来自僧居。kuàng zī qīng jìng gēn,fēn lái zì sēng jū。
端能纳须弥,聊尔秀郊墟。duān néng nà xū mí,liáo ěr xiù jiāo xū。
洗我腥膻肠,襟宇生清虚。xǐ wǒ xīng shān cháng,jīn yǔ shēng qīng xū。
岂惟陶渊明,吾亦爱吾庐。qǐ wéi táo yuān míng,wú yì ài wú lú。
荒园涉成趣,枯藤当安舆。huāng yuán shè chéng qù,kū téng dāng ān yú。
困枕案头卷,饥著盘中菹。kùn zhěn àn tóu juǎn,jī zhù pán zhōng jū。
孔门陈蔡色,借问何如予。kǒng mén chén cài sè,jiè wèn hé rú yǔ。

予素不善棋孙先觉万大年林大和见访戏与对垒偶皆胜之因作数语

王十朋

予手不善谈,临局气先怯。yǔ shǒu bù shàn tán,lín jú qì xiān qiè。
偶逢孙万林,三战辄三捷。ǒu féng sūn wàn lín,sān zhàn zhé sān jié。
都缘敌不勍,非以台威胁。dōu yuán dí bù qíng,fēi yǐ tái wēi xié。
孺子滥成名,凯奏意殊惬。rú zi làn chéng míng,kǎi zòu yì shū qiè。
三君皆壮士,小挫未肯厌。sān jūn jiē zhuàng shì,xiǎo cuò wèi kěn yàn。
予今务持胜,坚壁不容劫。yǔ jīn wù chí shèng,jiān bì bù róng jié。

大年和棋诗复次前韵

王十朋

君棋如龙且,初笑韩信怯。jūn qí rú lóng qiě,chū xiào hán xìn qiè。
我棋似公瑾,赤壁真横捷。wǒ qí shì gōng jǐn,chì bì zhēn héng jié。
但知贪旁角,不觉攻背胁。dàn zhī tān páng jiǎo,bù jué gōng bèi xié。
主人本无竞,胜负两俱惬。zhǔ rén běn wú jìng,shèng fù liǎng jù qiè。
嘉宾傥再集,鏖战定谁厌。jiā bīn tǎng zài jí,áo zhàn dìng shuí yàn。
新篇尤逼人,我辈徒劫劫。xīn piān yóu bī rén,wǒ bèi tú jié jié。

太白昼见

王十朋

煌煌太白生东方,追逐残月生光芒。huáng huáng tài bái shēng dōng fāng,zhuī zhú cán yuè shēng guāng máng。
太阳中天不肯藏,过午一点犹微茫。tài yáng zhōng tiān bù kěn cáng,guò wǔ yī diǎn yóu wēi máng。
太史占之此何祥,咸忧兵起人流亡。tài shǐ zhàn zhī cǐ hé xiáng,xián yōu bīng qǐ rén liú wáng。
金行用事多灾伤,大风地震水旱蝗。jīn xíng yòng shì duō zāi shāng,dà fēng dì zhèn shuǐ hàn huáng。
有一于此宜预防,杂然并见何以当。yǒu yī yú cǐ yí yù fáng,zá rán bìng jiàn hé yǐ dāng。
臣言天意未可量,滔天赤地兴尧汤,偃禾拔木悟成王。chén yán tiān yì wèi kě liàng,tāo tiān chì dì xīng yáo tāng,yǎn hé bá mù wù chéng wáng。
宋景一言国乃昌,灾异不作忧楚庄。sòng jǐng yī yán guó nǎi chāng,zāi yì bù zuò yōu chǔ zhuāng。
吾皇修德应彼苍,去谗远佞任忠良。wú huáng xiū dé yīng bǐ cāng,qù chán yuǎn nìng rèn zhōng liáng。
推诚纳谏正纪纲,内修政事仍外攘。tuī chéng nà jiàn zhèng jì gāng,nèi xiū zhèng shì réng wài rǎng。
誓雪国耻还封疆,强虏当弱吾当强。shì xuě guó chǐ hái fēng jiāng,qiáng lǔ dāng ruò wú dāng qiáng。
天戒为福非为殃,愿勿徒以虚文禳。tiān jiè wèi fú fēi wèi yāng,yuàn wù tú yǐ xū wén ráng。

荆妇夜绩

王十朋

凉飙堕黄叶,促织催女工。liáng biāo duò huáng yè,cù zhī cuī nǚ gōng。
鬓丝不堪织,细君哀我穷。bìn sī bù kān zhī,xì jūn āi wǒ qióng。
青灯绩深夜,绩成寒素风。qīng dēng jì shēn yè,jì chéng hán sù fēng。
愿为隐者衣,德耀随梁鸿。yuàn wèi yǐn zhě yī,dé yào suí liáng hóng。

术者谓予

王十朋

问君胡为入台省,问君胡为官辄冷。wèn jūn hú wèi rù tái shěng,wèn jūn hú wèi guān zhé lěng。
宣尼犹且畏元辰,羊鼠龙猪作君梗。xuān ní yóu qiě wèi yuán chén,yáng shǔ lóng zhū zuò jūn gěng。
退之宿直斗牛箕,声名谤毁常相随。tuì zhī sù zhí dòu niú jī,shēng míng bàng huǐ cháng xiāng suí。
死生穷达端有命,予知之矣当安之。sǐ shēng qióng dá duān yǒu mìng,yǔ zhī zhī yǐ dāng ān zhī。

九日寄表叔贾司理

王十朋

忆昔从师学弦诵,年与贾生相伯仲。yì xī cóng shī xué xián sòng,nián yǔ jiǎ shēng xiāng bó zhòng。
九日登高鹿岩脊,感物题诗笔初弄。jiǔ rì dēng gāo lù yán jí,gǎn wù tí shī bǐ chū nòng。
旧游回首半零落,三十六年真一梦。jiù yóu huí shǒu bàn líng luò,sān shí liù nián zhēn yī mèng。
当时唱和三四老,尚有残篇可吟讽。dāng shí chàng hé sān sì lǎo,shàng yǒu cán piān kě yín fěng。
今年节物身在家,行乐山间谩随众。jīn nián jié wù shēn zài jiā,xíng lè shān jiān mán suí zhòng。
弟兄劝我登高山,身似驽骀不容鞚。dì xiōng quàn wǒ dēng gāo shān,shēn shì nú dài bù róng kòng。
河东先生今靖节,有酒宁须白衣送。hé dōng xiān shēng jīn jìng jié,yǒu jiǔ níng xū bái yī sòng。
朋尊聊献菲蒙泉,赐茗仍分小团凤。péng zūn liáo xiàn fēi méng quán,cì míng réng fēn xiǎo tuán fèng。
愿公一饮寿千龄,三物年年敢驰贡。yuàn gōng yī yǐn shòu qiān líng,sān wù nián nián gǎn chí gòng。

九日不登高与兄弟邻里就敝舍饮菊

王十朋

中秋对明月,九日逢黄花。zhōng qiū duì míng yuè,jiǔ rì féng huáng huā。
节物岂不好,而况身在家。jié wù qǐ bù hǎo,ér kuàng shēn zài jiā。
樽酒醵邻里,盘餐饤鱼虾。zūn jiǔ jù lín lǐ,pán cān dìng yú xiā。
何必登高山,清欢自无涯。hé bì dēng gāo shān,qīng huān zì wú yá。

仆夫浚井得双鲫一鳗未及烹也藏之泥水间予见而放之因作数语

王十朋

三秋不雨泉脉枯,仆夫浚井欣得鱼。sān qiū bù yǔ quán mài kū,pū fū jùn jǐng xīn dé yú。
刀砧已具未及杀,我偶见之鱼再活。dāo zhēn yǐ jù wèi jí shā,wǒ ǒu jiàn zhī yú zài huó。
亲投不敢使校人,圉圉洋洋生意新。qīn tóu bù gǎn shǐ xiào rén,yǔ yǔ yáng yáng shēng yì xīn。
莫嫌井小思沧海,尺水相忘聊自在。mò xián jǐng xiǎo sī cāng hǎi,chǐ shuǐ xiāng wàng liáo zì zài。

家食遇歉有饭不足之忧妻孥

王十朋

渊明事高尚,瓶中缺储粟。yuān míng shì gāo shàng,píng zhōng quē chǔ sù。
鲁公凛名节,乞米给饘粥。lǔ gōng lǐn míng jié,qǐ mǐ gěi zhān zhōu。
广文富才名,官冷饭不足。guǎng wén fù cái míng,guān lěng fàn bù zú。
少陵老风骚,橡栗拾山谷。shǎo líng lǎo fēng sāo,xiàng lì shí shān gǔ。
嗟予何为者,处世真碌碌。jiē yǔ hé wèi zhě,chù shì zhēn lù lù。
谋生一何拙,甔石无储蓄。móu shēng yī hé zhuō,dān shí wú chǔ xù。
三年两去国,囊橐罄水陆。sān nián liǎng qù guó,náng tuó qìng shuǐ lù。
还家索租苗,不了腊与伏。hái jiā suǒ zū miáo,bù le là yǔ fú。
前秋遭飓风,摧折数间屋。qián qiū zāo jù fēng,cuī zhé shù jiān wū。
今年丁大侵破甑尘可掬。jīn nián dīng dà qīn pò zèng chén kě jū。
绝粮瘦百指,告籴走群仆。jué liáng shòu bǎi zhǐ,gào dí zǒu qún pū。
乡邻苟不救,定恐填沟渎。xiāng lín gǒu bù jiù,dìng kǒng tián gōu dú。
家藏千卷书,父子忍饥读。jiā cáng qiān juǎn shū,fù zi rěn jī dú。
一字不堪煮,何以充我腹。yī zì bù kān zhǔ,hé yǐ chōng wǒ fù。
细君笑谓我,子命难食肉。xì jūn xiào wèi wǒ,zi mìng nán shí ròu。
去岁官台省,侥幸食君禄。qù suì guān tái shěng,jiǎo xìng shí jūn lù。
有口不三缄,月奏知几牍。yǒu kǒu bù sān jiān,yuè zòu zhī jǐ dú。
圣主倘不容,宁免远窜逐。shèng zhǔ tǎng bù róng,níng miǎn yuǎn cuàn zhú。
归来固已幸,富贵非尔福。guī lái gù yǐ xìng,fù guì fēi ěr fú。
东皋二顷田,得雨尚可谷。dōng gāo èr qǐng tián,dé yǔ shàng kě gǔ。
子耕我当耘,固穷待秋熟。zi gēng wǒ dāng yún,gù qióng dài qiū shú。

生日示闻诗闻礼

王十朋

哀哀父母生我劳,生日不见徒悲号。āi āi fù mǔ shēng wǒ láo,shēng rì bù jiàn tú bēi hào。
今年偶然梦三刀,二千石向鄱阳叨。jīn nián ǒu rán mèng sān dāo,èr qiān shí xiàng pó yáng dāo。
身虽五马已二毛,烹羊击鲜斫蟹螯。shēn suī wǔ mǎ yǐ èr máo,pēng yáng jī xiān zhuó xiè áo。
殷勤为寿劳尔曹,愿尔它年著彩袍。yīn qín wèi shòu láo ěr cáo,yuàn ěr tā nián zhù cǎi páo。
二亲无恙年俱高,更与诸孙持寿醪。èr qīn wú yàng nián jù gāo,gèng yǔ zhū sūn chí shòu láo。
满堂宾客来英豪,会看醉脸如仙桃。mǎn táng bīn kè lái yīng háo,huì kàn zuì liǎn rú xiān táo。

次韵何子应题不欺室

王十朋

公如忧国房玄龄,我如郑公思批鳞。gōng rú yōu guó fáng xuán líng,wǒ rú zhèng gōng sī pī lín。
隆兴天下同贞观,愿为贤相为良臣。lóng xīng tiān xià tóng zhēn guān,yuàn wèi xián xiāng wèi liáng chén。
我去公来不同日,各展忠怀对宣室。wǒ qù gōng lái bù tóng rì,gè zhǎn zhōng huái duì xuān shì。
江湖邂逅论赤心,更约联翩书史笔。jiāng hú xiè hòu lùn chì xīn,gèng yuē lián piān shū shǐ bǐ。
坤爻敬义诚君子,可惜作铭人已死。kūn yáo jìng yì chéng jūn zi,kě xī zuò míng rén yǐ sǐ。
八十四字腾光芒,便是千年不欺史。bā shí sì zì téng guāng máng,biàn shì qiān nián bù qī shǐ。

题何子应金华书院图

王十朋

君不见杜陵野客老更狂,浣花溪上结草堂。jūn bù jiàn dù líng yě kè lǎo gèng kuáng,huàn huā xī shàng jié cǎo táng。
又不见谪仙世人皆欲杀,匡山读书头如雪。yòu bù jiàn zhé xiān shì rén jiē yù shā,kuāng shān dú shū tóu rú xuě。
二公同时鸣有唐,文章万丈光艳长。èr gōng tóng shí míng yǒu táng,wén zhāng wàn zhàng guāng yàn zhǎng。
钧天无人帝呼去,草堂书馆今荒凉。jūn tiān wú rén dì hū qù,cǎo táng shū guǎn jīn huāng liáng。
太平宰相张居士,外甥似舅金华子。tài píng zǎi xiāng zhāng jū shì,wài shēng shì jiù jīn huá zi。
胸中万卷杜陵翁,笔下千篇谪仙李。xiōng zhōng wàn juǎn dù líng wēng,bǐ xià qiān piān zhé xiān lǐ。
向来衣冠拜伪楚,我乃宋臣惟有死。xiàng lái yī guān bài wěi chǔ,wǒ nǎi sòng chén wéi yǒu sǐ。
何曾着眼痴宰相,况肯低颜骢御史。hé céng zhe yǎn chī zǎi xiāng,kuàng kěn dī yán cōng yù shǐ。
天边卿月落九疑,口诵离骚吊湘水。tiān biān qīng yuè luò jiǔ yí,kǒu sòng lí sāo diào xiāng shuǐ。
诛茅筑室小东山,天下苍生望公起。zhū máo zhù shì xiǎo dōng shān,tiān xià cāng shēng wàng gōng qǐ。
种梅志欲调商鼎,持斧梦刀聊尔耳。zhǒng méi zhì yù diào shāng dǐng,chí fǔ mèng dāo liáo ěr ěr。
公生长安我东嘉,天遣邂逅鄱江涯。gōng shēng zhǎng ān wǒ dōng jiā,tiān qiǎn xiè hòu pó jiāng yá。
笔头一语真戏剧,却将铁面拟金华。bǐ tóu yī yǔ zhēn xì jù,què jiāng tiě miàn nǐ jīn huá。
金华自是金闺彦,金口褒扬两朝眷。jīn huá zì shì jīn guī yàn,jīn kǒu bāo yáng liǎng cháo juàn。
末须归去金华山,行将入侍金华殿。mò xū guī qù jīn huá shān,xíng jiāng rù shì jīn huá diàn。