古诗词

石笋桥

王十朋

刺桐为城石为笋,万壑西来流不尽。cì tóng wèi chéng shí wèi sǔn,wàn hè xī lái liú bù jǐn。
黄龙窟宅占上游,呼吸风涛势湍紧。huáng lóng kū zhái zhàn shàng yóu,hū xī fēng tāo shì tuān jǐn。
怒潮拍岸鸣霹雳,淫潦滔天没畦畛。nù cháo pāi àn míng pī lì,yín lǎo tāo tiān méi qí zhěn。
行人欲渡无翼飞,鱼腹蛟涎吁可闵。xíng rén yù dù wú yì fēi,yú fù jiāo xián xū kě mǐn。
二三大士为时出,目睹狂澜心不忍。èr sān dà shì wèi shí chū,mù dǔ kuáng lán xīn bù rěn。
小试闲居济川手,远水孤舟寇忠悯。xiǎo shì xián jū jì chuān shǒu,yuǎn shuǐ gū zhōu kòu zhōng mǐn。
亦有山僧愿力深,解使邦人指仓囷。yì yǒu shān sēng yuàn lì shēn,jiě shǐ bāng rén zhǐ cāng qūn。
五丁挽石投浩渺,万指硺山登嶾嶙。wǔ dīng wǎn shí tóu hào miǎo,wàn zhǐ zhuó shān dēng yǐn lín。
辛勤填海效精卫,突兀横空飞海蜃。xīn qín tián hǎi xiào jīng wèi,tū wù héng kōng fēi hǎi shèn。
趾牢千尺鲛人室,护以两旁狮子楯。zhǐ láo qiān chǐ jiāo rén shì,hù yǐ liǎng páng shī zi dùn。
南通百粤比三吴,檐负舆肩走騋牝。nán tōng bǎi yuè bǐ sān wú,yán fù yú jiān zǒu lái pìn。
论功不减商舟楫,遗利宜书汉平准。lùn gōng bù jiǎn shāng zhōu jí,yí lì yí shū hàn píng zhǔn。
莫将风月比扬州,二十四桥真蠢蠢。mò jiāng fēng yuè bǐ yáng zhōu,èr shí sì qiáo zhēn chǔn chǔn。
我时出郊春雨后,鹭点沙汀扬鹰隼。wǒ shí chū jiāo chūn yǔ hòu,lù diǎn shā tīng yáng yīng sǔn。
江亭矫首独遐观,有客南来杯共引。jiāng tíng jiǎo shǒu dú xiá guān,yǒu kè nán lái bēi gòng yǐn。
欲咏河梁拟苏李,颇类鉴湖逢元稹。yù yǒng hé liáng nǐ sū lǐ,pǒ lèi jiàn hú féng yuán zhěn。
江山不逢贤太守,袖手沉吟觉才窘。jiāng shān bù féng xián tài shǒu,xiù shǒu chén yín jué cái jiǒng。
况无铁笔拟端明,徒使时人笑蚯蚓。kuàng wú tiě bǐ nǐ duān míng,tú shǐ shí rén xiào qiū yǐn。
绣衣屡约吾来游,未遂堪嗟德星陨。xiù yī lǚ yuē wú lái yóu,wèi suì kān jiē dé xīng yǔn。
乡来尝以记属我,固避牢辞惭不敏。xiāng lái cháng yǐ jì shǔ wǒ,gù bì láo cí cán bù mǐn。
传闻江欲飞栋初,异论纷纷互矛盾。chuán wén jiāng yù fēi dòng chū,yì lùn fēn fēn hù máo dùn。
世无刚者桥岂成,名与万安同不泯。shì wú gāng zhě qiáo qǐ chéng,míng yǔ wàn ān tóng bù mǐn。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

过孺人挽词

王十朋

扁舟昔访戴逵居,早识奇儿骨相殊。biǎn zhōu xī fǎng dài kuí jū,zǎo shí qí ér gǔ xiāng shū。
不是剡溪能蕴秀,只应蚌腹解生珠。bù shì shàn xī néng yùn xiù,zhǐ yīng bàng fù jiě shēng zhū。
家从机断知为学,身自鸡鸣起奉姑。jiā cóng jī duàn zhī wèi xué,shēn zì jī míng qǐ fèng gū。
儒术登科有犹子,大书遗懿照龟趺。rú shù dēng kē yǒu yóu zi,dà shū yí yì zhào guī fū。

过孺人挽词

王十朋

过从有夏孕遗芳,作配于周妇德良。guò cóng yǒu xià yùn yí fāng,zuò pèi yú zhōu fù dé liáng。
目不泛观惟贝叶,舍无他物有天香。mù bù fàn guān wéi bèi yè,shě wú tā wù yǒu tiān xiāng。
鱼轩欲动喜家近,乌冢忽归惊夜长。yú xuān yù dòng xǐ jiā jìn,wū zhǒng hū guī jīng yè zhǎng。
年到古希子孙足,人生如此尚何伤。nián dào gǔ xī zi sūn zú,rén shēng rú cǐ shàng hé shāng。

谒颜鲁公祠

王十朋

卞山苕溪高且清,鲁公祠堂貌如生。biàn shān sháo xī gāo qiě qīng,lǔ gōng cí táng mào rú shēng。
言言千古英雄在,吉吉一点仙丹成。yán yán qiān gǔ yīng xióng zài,jí jí yī diǎn xiān dān chéng。
奸臣必欲置之死,天下不敢呼其名。jiān chén bì yù zhì zhī sǐ,tiān xià bù gǎn hū qí míng。
当时节义谁可并,常山太守公难兄。dāng shí jié yì shuí kě bìng,cháng shān tài shǒu gōng nán xiōng。

次韵翁东叟知县见寄并简戴俊仲

王十朋

滥把江东蜀口麾,中原入望涕频挥。làn bǎ jiāng dōng shǔ kǒu huī,zhōng yuán rù wàng tì pín huī。
每嗟风俗愧东晋,那得功名如合肥。měi jiē fēng sú kuì dōng jìn,nà dé gōng míng rú hé féi。
贤士忧时尚家食,圣君求治正宵衣。xián shì yōu shí shàng jiā shí,shèng jūn qiú zhì zhèng xiāo yī。
腐儒老矣身多病,日日言归犹未归。fǔ rú lǎo yǐ shēn duō bìng,rì rì yán guī yóu wèi guī。

次韵翁东叟知县见寄并简戴俊仲

王十朋

年时我忝楚东守,邂逅君从湖北来。nián shí wǒ tiǎn chǔ dōng shǒu,xiè hòu jūn cóng hú běi lái。
携手篇章拟苏李,论交风义薄陈雷。xié shǒu piān zhāng nǐ sū lǐ,lùn jiāo fēng yì báo chén léi。
栖迟百里淹贤甚,奔走三州觉老催。qī chí bǎi lǐ yān xián shén,bēn zǒu sān zhōu jué lǎo cuī。
如见高人戴安道,为言我意最怜才。rú jiàn gāo rén dài ān dào,wèi yán wǒ yì zuì lián cái。

送师教授

王十朋

同年四百二十六,尊酒相逢得我师。tóng nián sì bǎi èr shí liù,zūn jiǔ xiāng féng dé wǒ shī。
方喜书来自天目,忽惊人去向峨眉。fāng xǐ shū lái zì tiān mù,hū jīng rén qù xiàng é méi。
囊开蜀锦留佳句,棹拂汀蘋索恶诗。náng kāi shǔ jǐn liú jiā jù,zhào fú tīng píng suǒ è shī。
莫道冷官无一物,扁舟遥载义风归。mò dào lěng guān wú yī wù,biǎn zhōu yáo zài yì fēng guī。

用贡院韵寄当涂吴给事明可

王十朋

乡校当年与荐蘋,萧台气象自公新。xiāng xiào dāng nián yǔ jiàn píng,xiāo tái qì xiàng zì gōng xīn。
老成犹滞甘泉橐,晚进叨乘刺史轮。lǎo chéng yóu zhì gān quán tuó,wǎn jìn dāo chéng cì shǐ lún。
陆凯寄梅情愈重,谢公梦草句尤神。lù kǎi jì méi qíng yù zhòng,xiè gōng mèng cǎo jù yóu shén。
何时更作龙门客,共话樽前见在身。hé shí gèng zuò lóng mén kè,gòng huà zūn qián jiàn zài shēn。

仲冬释奠于学同诸公登稽古阁观弁山望太湖阅壁上题名诵范文正公吴兴先生富道德诜诜弟子皆贤才之句

王十朋

吴兴学校规模壮,安定先生道德崇。wú xīng xué xiào guī mó zhuàng,ān dìng xiān shēng dào dé chóng。
苕霅溪同洙泗水,汀洲蘋有藻芹风。sháo zhà xī tóng zhū sì shuǐ,tīng zhōu píng yǒu zǎo qín fēng。
山知尊道犹端弁,湖欲依光故近宫。shān zhī zūn dào yóu duān biàn,hú yù yī guāng gù jìn gōng。
壁上题名观尚友,诸儒事业圣贤中。bì shàng tí míng guān shàng yǒu,zhū rú shì yè shèng xián zhōng。

郡僚展饯席上赋诗

王十朋

五年三郡厌驱驰,圣主隆恩许奉祠。wǔ nián sān jùn yàn qū chí,shèng zhǔ lóng ēn xǔ fèng cí。
孤屿众山重对酒,清风明月欠吟诗。gū yǔ zhòng shān zhòng duì jiǔ,qīng fēng míng yuè qiàn yín shī。
心劳抚字政尤拙,田不荒芜去亦宜。xīn láo fǔ zì zhèng yóu zhuō,tián bù huāng wú qù yì yí。
饯别同僚三十二,云台功业满相期。jiàn bié tóng liáo sān shí èr,yún tái gōng yè mǎn xiāng qī。

宿妙庭观

王十朋

小小琳宫气象清,云軿遐想董双成。xiǎo xiǎo lín gōng qì xiàng qīng,yún píng xiá xiǎng dǒng shuāng chéng。
灵丹炼就覆金鼎,仙鹤归来闻玉笙。líng dān liàn jiù fù jīn dǐng,xiān hè guī lái wén yù shēng。
两绝老坡吟处境,千秋太白曲中名。liǎng jué lǎo pō yín chù jìng,qiān qiū tài bái qū zhōng míng。
尘埃奔走东归客,寄卧一庵听雨声。chén āi bēn zǒu dōng guī kè,jì wò yī ān tīng yǔ shēng。

吴明可自当涂以诗见寄因次其韵

王十朋

五年三郡厌间关,心逐东归见雁山。wǔ nián sān jùn yàn jiān guān,xīn zhú dōng guī jiàn yàn shān。
力上祠章期得请,果回天意可投闲。lì shàng cí zhāng qī dé qǐng,guǒ huí tiān yì kě tóu xián。
疏慵似我宜归去,名德如公合召还。shū yōng shì wǒ yí guī qù,míng dé rú gōng hé zhào hái。
珍重诗来二千里,义风高韵两难攀。zhēn zhòng shī lái èr qiān lǐ,yì fēng gāo yùn liǎng nán pān。

吴明可自当涂以诗见寄因次其韵

王十朋

梦到江南咏采蘋,眼中时事一番新。mèng dào jiāng nán yǒng cǎi píng,yǎn zhōng shí shì yī fān xīn。
在官未几发就种,语别又成肠转轮。zài guān wèi jǐ fā jiù zhǒng,yǔ bié yòu chéng cháng zhuǎn lún。
老境衣冠宜挂壁,祠宫香火谩颐神。lǎo jìng yī guān yí guà bì,cí gōng xiāng huǒ mán yí shén。
吴公治行今第一,也问君王欲乞身。wú gōng zhì xíng jīn dì yī,yě wèn jūn wáng yù qǐ shēn。

赠沈敦谟

王十朋

三十年前砚席同,怀人长在梦魂中。sān shí nián qián yàn xí tóng,huái rén zhǎng zài mèng hún zhōng。
徒劳州县知何补,高蹈丘园不是穷。tú láo zhōu xiàn zhī hé bǔ,gāo dǎo qiū yuán bù shì qióng。
历问旧游多故鬼,偶馀我辈亦衰翁。lì wèn jiù yóu duō gù guǐ,ǒu yú wǒ bèi yì shuāi wēng。
相逢又却匆匆别,无复从容似泮宫。xiāng féng yòu què cōng cōng bié,wú fù cóng róng shì pàn gōng。

观潮阁

王十朋

高临无地屹山腰,今古知观几度潮。gāo lín wú dì yì shān yāo,jīn gǔ zhī guān jǐ dù cháo。
水鉴挂空波正满,鲸鱼八穴浪还消。shuǐ jiàn guà kōng bō zhèng mǎn,jīng yú bā xué làng hái xiāo。
雷初出地神龙怒,银忽成山海若骄。léi chū chū dì shén lóng nù,yín hū chéng shān hǎi ruò jiāo。
圣世风涛合平静,不应泛溢似唐朝。shèng shì fēng tāo hé píng jìng,bù yīng fàn yì shì táng cháo。

至福唐会乡人丁镇叔张器先甄云卿项用中赵知录薛主簿同年孙彦忠草酌试院

王十朋

一同年友七乡人,劝酒那容耳不闻。yī tóng nián yǒu qī xiāng rén,quàn jiǔ nà róng ěr bù wén。
尚齿自惊多白发,论文堪笑有红裙。shàng chǐ zì jīng duō bái fā,lùn wén kān xiào yǒu hóng qún。
诗篇共约题孤屿,游宦犹疑在五云。shī piān gòng yuē tí gū yǔ,yóu huàn yóu yí zài wǔ yún。
此会此时宁易得,明朝风月两州分。cǐ huì cǐ shí níng yì dé,míng cháo fēng yuè liǎng zhōu fēn。