古诗词

表弟万大年宿郡斋为鼠蚊蚤所苦夜不安寝目为三害某辄申造物之意谕之以诗

王十朋

万子游清源,颇爱风物好。wàn zi yóu qīng yuán,pǒ ài fēng wù hǎo。
胡为官舍中,害有蚊鼠蚤。hú wèi guān shě zhōng,hài yǒu wén shǔ zǎo。
啮衣恣掀翻,聒耳倦挥扫。niè yī zì xiān fān,guā ěr juàn huī sǎo。
跳虫从何来,出没席与稿。tiào chóng cóng hé lái,chū méi xí yǔ gǎo。
中夜不安寝,披衣起呼皂。zhōng yè bù ān qǐn,pī yī qǐ hū zào。
禽鼠磔其尸,驱蚊熏以草。qín shǔ zhé qí shī,qū wén xūn yǐ cǎo。
炽炭烘衾禂,虮虱亦俱薧。chì tàn hōng qīn dǎo,jǐ shī yì jù hāo。
三害稍稍除,高眠起忘早。sān hài shāo shāo chú,gāo mián qǐ wàng zǎo。
我时寝凝香,清梦到穹昊。wǒ shí qǐn níng xiāng,qīng mèng dào qióng hào。
仙官为我言,必大有家宝。xiān guān wèi wǒ yán,bì dà yǒu jiā bǎo。
乃翁多隐德,子籍在蓬岛。nǎi wēng duō yǐn dé,zi jí zài péng dǎo。
天将成就之,故以此相恼。tiān jiāng chéng jiù zhī,gù yǐ cǐ xiāng nǎo。
要令坐达旦,万卷饱探讨。yào lìng zuò dá dàn,wàn juǎn bǎo tàn tǎo。
毋如老外兄,不学首空皓。wú rú lǎo wài xiōng,bù xué shǒu kōng hào。
彼虫类最多,生育自洪造。bǐ chóng lèi zuì duō,shēng yù zì hóng zào。
尽杀则伤仁,兼容幸宽抱。jǐn shā zé shāng rén,jiān róng xìng kuān bào。
万子闻我言,往往笑绝倒。wàn zi wén wǒ yán,wǎng wǎng xiào jué dào。
燔庐相参元,失马福塞老。fán lú xiāng cān yuán,shī mǎ fú sāi lǎo。
宴安生鸩毒,疾患资寿考。yàn ān shēng zhèn dú,jí huàn zī shòu kǎo。
三害不必除,君言近乎道。sān hài bù bì chú,jūn yán jìn hū dào。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

二月朔日诣学讲堂前杏花正开呈教授

王十朋

孔坛昔栽杏,鲁人呼东家。kǒng tán xī zāi xìng,lǔ rén hū dōng jiā。
当时三千株,化工无等差。dāng shí sān qiān zhū,huà gōng wú děng chà。
雩风长其实,教雨濯其葩。yú fēng zhǎng qí shí,jiào yǔ zhuó qí pā。
木与圣化俱,芬芳无迩遐。mù yǔ shèng huà jù,fēn fāng wú ěr xiá。
数株能白红,开向天之涯。shù zhū néng bái hóng,kāi xiàng tiān zhī yá。
况于芹藻间,相看意殊嘉。kuàng yú qín zǎo jiān,xiāng kàn yì shū jiā。
对之怀哲人,甘棠何以加。duì zhī huái zhé rén,gān táng hé yǐ jiā。
不比曲江春,祇名及第花。bù bǐ qū jiāng chūn,qí míng jí dì huā。
又异仙家桃,徒尔蒸红霞。yòu yì xiān jiā táo,tú ěr zhēng hóng xiá。
愿言广对殖,夔鲁同光华。yuàn yán guǎng duì zhí,kuí lǔ tóng guāng huá。

泮宫杏花乃阎紫微为教官时所殖复用前韵

王十朋

同年紫微公,昔游帝王家。tóng nián zǐ wēi gōng,xī yóu dì wáng jiā。
穿杨百步间,妙不毫厘差。chuān yáng bǎi bù jiān,miào bù háo lí chà。
桂窟擢高枝,杏园赏仙葩。guì kū zhuó gāo zhī,xìng yuán shǎng xiān pā。
手移曲江根,不惮川涂遐。shǒu yí qū jiāng gēn,bù dàn chuān tú xiá。
翱翔夫子坛,栽植泮水涯。áo xiáng fū zi tán,zāi zhí pàn shuǐ yá。
花好实亦成,诸公欣拜嘉。huā hǎo shí yì chéng,zhū gōng xīn bài jiā。
我来节中和,数树红交加。wǒ lái jié zhōng hé,shù shù hóng jiāo jiā。
不见紫微郎,如对紫微花。bù jiàn zǐ wēi láng,rú duì zǐ wēi huā。
满堂烂银袍,赋诗丽绮霞。mǎn táng làn yín páo,fù shī lì qǐ xiá。
大胜瓜李桃,欲报无琼华。dà shèng guā lǐ táo,yù bào wú qióng huá。

甘露堂前有杏花一株在修竹之外殊有风味用昌黎韵

王十朋

桃李未吐梅英空,杏花嫣然作小红。táo lǐ wèi tǔ méi yīng kōng,xìng huā yān rán zuò xiǎo hóng。
孤城绝塞也不恶,一株绰有仙家风。gū chéng jué sāi yě bù è,yī zhū chuò yǒu xiān jiā fēng。
高枝半出修竹外,醉脸略与江梅同。gāo zhī bàn chū xiū zhú wài,zuì liǎn lüè yǔ jiāng méi tóng。
夔州花木不多有,封殖嘉树知谁功。kuí zhōu huā mù bù duō yǒu,fēng zhí jiā shù zhī shuí gōng。
春光忽到刺史宅,天气正在中和中。chūn guāng hū dào cì shǐ zhái,tiān qì zhèng zài zhōng hé zhōng。
不同浪蕊落瘴雾,自有甘露滋芳丛。bù tóng làng ruǐ luò zhàng wù,zì yǒu gān lù zī fāng cóng。
我来岁律惊两换,归兴遥指吴江枫。wǒ lái suì lǜ jīng liǎng huàn,guī xīng yáo zhǐ wú jiāng fēng。
曲江往事何足梦,愿为老圃安吾穷。qū jiāng wǎng shì hé zú mèng,yuàn wèi lǎo pǔ ān wú qióng。
明年花开我何处,小园数亩箫台东。míng nián huā kāi wǒ hé chù,xiǎo yuán shù mǔ xiāo tái dōng。
苍苍烟雨记巫峡,酣酣诗句吟梅翁。cāng cāng yān yǔ jì wū xiá,hān hān shī jù yín méi wēng。

郡圃无海棠买数根殖之

王十朋

少陵诗史有遗阙,海棠名花辄湮没。shǎo líng shī shǐ yǒu yí quē,hǎi táng míng huā zhé yān méi。
孤芳千载逢苏仙,竹篱一笑嫣然发。gū fāng qiān zài féng sū xiān,zhú lí yī xiào yān rán fā。
我从蜀锦亭边来,遥入苍苍烟雨窟。wǒ cóng shǔ jǐn tíng biān lái,yáo rù cāng cāng yān yǔ kū。
绮霞晓抹神女肌,香醪春醉明妃骨。qǐ xiá xiǎo mǒ shén nǚ jī,xiāng láo chūn zuì míng fēi gǔ。
鲜鲜丝蕊垂更袅,点点燕脂匀未歇。xiān xiān sī ruǐ chuí gèng niǎo,diǎn diǎn yàn zhī yún wèi xiē。
半含欲吐不胜情,沐露梳风睡明月。bàn hán yù tǔ bù shèng qíng,mù lù shū fēng shuì míng yuè。
为开酒尊苦多病,欲插一枝羞白发。wèi kāi jiǔ zūn kǔ duō bìng,yù chā yī zhī xiū bái fā。
照眼千株未观蜀,回首十年深忆越。zhào yǎn qiān zhū wèi guān shǔ,huí shǒu shí nián shēn yì yuè。
何人好事呼名友,姚魏不容矜阀阅。hé rén hǎo shì hū míng yǒu,yáo wèi bù róng jīn fá yuè。
凝香有地胡不植,负郭无园何处谒。níng xiāng yǒu dì hú bù zhí,fù guō wú yuán hé chù yè。
不烦飞鹄衔子来,自买芳根带花掘。bù fán fēi gǔ xián zi lái,zì mǎi fāng gēn dài huā jué。
明年高堂来燕子,想见繁红映林樾。míng nián gāo táng lái yàn zi,xiǎng jiàn fán hóng yìng lín yuè。
栽花老守在何许,雁荡山中采薇蕨。zāi huā lǎo shǒu zài hé xǔ,yàn dàng shān zhōng cǎi wēi jué。
凭谁为问花消息,有梦遥惊山突兀。píng shuí wèi wèn huā xiāo xī,yǒu mèng yáo jīng shān tū wù。
自惭不是召伯棠,那得诗人歌勿伐。zì cán bù shì zhào bó táng,nà dé shī rén gē wù fá。

哭纯老

王十朋

忽得潜涧书,惊闻寿山死。hū dé qián jiàn shū,jīng wén shòu shān sǐ。
开书未终读,老泪洒盈纸。kāi shū wèi zhōng dú,lǎo lèi sǎ yíng zhǐ。
寿山僧中杰,萧洒如晋人。shòu shān sēng zhōng jié,xiāo sǎ rú jìn rén。
识高行孤洁,匈无一点尘。shí gāo xíng gū jié,xiōng wú yī diǎn chén。
少年走江湖,丛林参大士。shǎo nián zǒu jiāng hú,cóng lín cān dà shì。
莫年住瓯闽,道价高远迩。mò nián zhù ōu mǐn,dào jià gāo yuǎn ěr。
桑下不留恋,急流猛抽身。sāng xià bù liú liàn,jí liú měng chōu shēn。
我欲挂衣冠,归欤远公亲。wǒ yù guà yī guān,guī yú yuǎn gōng qīn。
遽闻新塔成,已葬坚固子。jù wén xīn tǎ chéng,yǐ zàng jiān gù zi。
无由访圆泽,空对瞿唐水。wú yóu fǎng yuán zé,kōng duì qú táng shuǐ。

夔路十贤诸葛武侯

王十朋

卧龙起南阳,不为鼎一足。wò lóng qǐ nán yáng,bù wèi dǐng yī zú。
托名蜀丞相,相汉非相蜀。tuō míng shǔ chéng xiāng,xiāng hàn fēi xiāng shǔ。

诗史堂荔枝歌

王十朋

君不见诗人以来一子美,莫年流落来夔子。jūn bù jiàn shī rén yǐ lái yī zi měi,mò nián liú luò lái kuí zi。
赋诗三百六十篇,西瀼东屯客愁里。fù shī sān bǎi liù shí piān,xī ráng dōng tún kè chóu lǐ。
何人作堂画遗像,收拾光芒榜诗史。hé rén zuò táng huà yí xiàng,shōu shí guāng máng bǎng shī shǐ。
堂前何有有荔枝,树犹未老熟独迟。táng qián hé yǒu yǒu lì zhī,shù yóu wèi lǎo shú dú chí。
世人贵早不贵晚,倘非我辈谁赏之。shì rén guì zǎo bù guì wǎn,tǎng fēi wǒ bèi shuí shǎng zhī。
涪陵昔遭妃子污,万颗包羞莫能诉。fú líng xī zāo fēi zi wū,wàn kē bāo xiū mò néng sù。
泸戎一经少陵擘,至今传诵轻红句。lú róng yī jīng shǎo líng bāi,zhì jīn chuán sòng qīng hóng jù。
少陵伤时泪成血,一点丹心不磨灭。shǎo líng shāng shí lèi chéng xuè,yī diǎn dān xīn bù mó miè。
散成朱实满炎方,风味如诗两奇绝。sàn chéng zhū shí mǎn yán fāng,fēng wèi rú shī liǎng qí jué。
乐天曾画忠州图,自言香味人间无。lè tiān céng huà zhōng zhōu tú,zì yán xiāng wèi rén jiān wú。
君谟亦作闽中谱,陈紫声名重南土。jūn mó yì zuò mǐn zhōng pǔ,chén zǐ shēng míng zhòng nán tǔ。
何如诗史堂前株,正是一饭孤忠馀。hé rú shī shǐ táng qián zhū,zhèng shì yī fàn gū zhōng yú。
人为世重物亦重,端如丈人屋上乌。rén wèi shì zhòng wù yì zhòng,duān rú zhàng rén wū shàng wū。
巴图闽谱合避路,奚用品第分锱铢。bā tú mǐn pǔ hé bì lù,xī yòng pǐn dì fēn zī zhū。
搀先熟者如杨卢,但可与之作前驱。chān xiān shú zhě rú yáng lú,dàn kě yǔ zhī zuò qián qū。
闽娘十八婢妾尔,将军大树真佣奴。mǐn niáng shí bā bì qiè ěr,jiāng jūn dà shù zhēn yōng nú。
我生四百馀年后,来作先生游处守。wǒ shēng sì bǎi yú nián hòu,lái zuò xiān shēng yóu chù shǒu。
登堂三叹荔正丹,聊效柳人祠子厚。dēng táng sān tàn lì zhèng dān,liáo xiào liǔ rén cí zi hòu。
安得先生今复生,添赋夔州歌一首,要使荔枝之名长不朽。ān dé xiān shēng jīn fù shēng,tiān fù kuí zhōu gē yī shǒu,yào shǐ lì zhī zhī míng zhǎng bù xiǔ。

食薏苡粥

王十朋

夔州再见夏,炎瘴侵我肌。kuí zhōu zài jiàn xià,yán zhàng qīn wǒ jī。
两股忽浮肿,百药竟未治。liǎng gǔ hū fú zhǒng,bǎi yào jìng wèi zhì。
或言薏苡良,可以作粥糜。huò yán yì yǐ liáng,kě yǐ zuò zhōu mí。
恐坐伏波谤,腹中有珠玑。kǒng zuò fú bō bàng,fù zhōng yǒu zhū jī。

诗史堂荔枝晚熟而佳预约同官共赏偶成参差摘实分饷因诵庐陵先生诗云人生此事尚难必况欲功名书鼎彝复用前韵以歌之

王十朋

诗史堂前荔支晚尤美,高压泸戎与妃子。shī shǐ táng qián lì zhī wǎn yóu měi,gāo yā lú róng yǔ fēi zi。
姓名犹未闻峡中,风味惟应自皮里。xìng míng yóu wèi wén xiá zhōng,fēng wèi wéi yīng zì pí lǐ。
试将远况江瑶柱,正似骚人拟良史。shì jiāng yuǎn kuàng jiāng yáo zhù,zhèng shì sāo rén nǐ liáng shǐ。
我来叹息颐屡支,殊方争献惟恐迟。wǒ lái tàn xī yí lǚ zhī,shū fāng zhēng xiàn wéi kǒng chí。
汝今已晚何用好,不是少陵谁眼之。rǔ jīn yǐ wǎn hé yòng hǎo,bù shì shǎo líng shuí yǎn zhī。
贵妃游魂遭血污,玉坐悲怀何以诉。guì fēi yóu hún zāo xuè wū,yù zuò bēi huái hé yǐ sù。
惟有云安再拜人,闷解夔州两绝句。wéi yǒu yún ān zài bài rén,mèn jiě kuí zhōu liǎng jué jù。
遗像空存食不血,满目烟霞明自灭。yí xiàng kōng cún shí bù xuè,mǎn mù yān xiá míng zì miè。
何人种此星几终,一树团团味奇绝。hé rén zhǒng cǐ xīng jǐ zhōng,yī shù tuán tuán wèi qí jué。
君不见南宾木莲有华何足图,乐夫过虑重看无。jūn bù jiàn nán bīn mù lián yǒu huá hé zú tú,lè fū guò lǜ zhòng kàn wú。
又不见洛阳牡丹妖艳何必谱,六一区区记风土。yòu bù jiàn luò yáng mǔ dān yāo yàn hé bì pǔ,liù yī qū qū jì fēng tǔ。
天生此果更此株,夏日之时见子馀。tiān shēng cǐ guǒ gèng cǐ zhū,xià rì zhī shí jiàn zi yú。
昼疑炎方张火伞,夕讶庭树栖赤乌。zhòu yí yán fāng zhāng huǒ sǎn,xī yà tíng shù qī chì wū。
双头莹若玉一瑴,细骨轻于钱五铢。shuāng tóu yíng ruò yù yī jué,xì gǔ qīng yú qián wǔ zhū。
陈江阀阅如崔卢,兹产于闽必争驱。chén jiāng fá yuè rú cuī lú,zī chǎn yú mǐn bì zhēng qū。
甜无中边大胜蜜,酝酿不假蜂为奴。tián wú zhōng biān dà shèng mì,yùn niàng bù jiǎ fēng wèi nú。
永安宫西郡堂后,折简呼宾老太守。yǒng ān gōng xī jùn táng hòu,zhé jiǎn hū bīn lǎo tài shǒu。
时方炎热会苦稀,事好乖违意徒厚。shí fāng yán rè huì kǔ xī,shì hǎo guāi wéi yì tú hòu。
手摘高枝赠丹实,歌和前篇搔白首。shǒu zhāi gāo zhī zèng dān shí,gē hé qián piān sāo bái shǒu。
嗟一饷之乐兮,天亦悭于老朽。jiē yī xiǎng zhī lè xī,tiān yì qiān yú lǎo xiǔ。

伏日与同僚游三友亭

王十朋

炎天过小雨,伏日生微凉。yán tiān guò xiǎo yǔ,fú rì shēng wēi liáng。
新亭会僚友,故事开壶觞。xīn tíng huì liáo yǒu,gù shì kāi hú shāng。
泉汲卧龙乳,茶烹团凤香。quán jí wò lóng rǔ,chá pēng tuán fèng xiāng。
缅怀去年友,跳珠出诗章。miǎn huái qù nián yǒu,tiào zhū chū shī zhāng。

分韵得炎字

王十朋

两载夔子国,尤苦夏日炎。liǎng zài kuí zi guó,yóu kǔ xià rì yán。
稚金又云伏,老火犹未潜。zhì jīn yòu yún fú,lǎo huǒ yóu wèi qián。
呼宾江上亭,风雄雨纤纤。hū bīn jiāng shàng tíng,fēng xióng yǔ xiān xiān。
仰知九重心,勃郁念闾阎。yǎng zhī jiǔ zhòng xīn,bó yù niàn lǘ yán。

制胜楼有元丰间太守王延禧及计台郡僚过客唱和诗大书于版岁久字

王十朋

周室禾黍过者伤,汉宫威仪见之喜。zhōu shì hé shǔ guò zhě shāng,hàn gōng wēi yí jiàn zhī xǐ。
神州久没馀楚蜀,太平声诗存有几。shén zhōu jiǔ méi yú chǔ shǔ,tài píng shēng shī cún yǒu jǐ。
制胜楼头诗数版,仍是元丰旧臣子。zhì shèng lóu tóu shī shù bǎn,réng shì yuán fēng jiù chén zi。
体格犹存前辈风,气象如楼颇奇伟。tǐ gé yóu cún qián bèi fēng,qì xiàng rú lóu pǒ qí wěi。
人虽不见典刑在,事尚能言文献是。rén suī bù jiàn diǎn xíng zài,shì shàng néng yán wén xiàn shì。
岁月侵寻自漫灭,爱礼存羊那忍毁。suì yuè qīn xún zì màn miè,ài lǐ cún yáng nà rěn huǐ。
百年陈迹一旦新,不问升沉与工鄙。bǎi nián chén jì yī dàn xīn,bù wèn shēng chén yǔ gōng bǐ。
一洗向来官职眼,独刊无尽张居士。yī xǐ xiàng lái guān zhí yǎn,dú kān wú jǐn zhāng jū shì。

七夕呈同官

王十朋

今夕何夕夕云七,天孙有巧不愿乞。jīn xī hé xī xī yún qī,tiān sūn yǒu qiǎo bù yuàn qǐ。
举杯遥指河汉头,但愿归耕学牵牛。jǔ bēi yáo zhǐ hé hàn tóu,dàn yuàn guī gēng xué qiān niú。
我无腹中书可晒,亦不晒衣随俗辈。wǒ wú fù zhōng shū kě shài,yì bù shài yī suí sú bèi。
缑山未访仙祖游,夔门聊与嘉宾会。gōu shān wèi fǎng xiān zǔ yóu,kuí mén liáo yǔ jiā bīn huì。
星河动摇三峡流,人间天上同新秋。xīng hé dòng yáo sān xiá liú,rén jiān tiān shàng tóng xīn qiū。
鹊已成桥动归翮,我亦一枝栖可得。què yǐ chéng qiáo dòng guī hé,wǒ yì yī zhī qī kě dé。

登古峰岭望夔州

王十朋

巍登古峰岭,回首望夔州。wēi dēng gǔ fēng lǐng,huí shǒu wàng kuí zhōu。
隐约瞻卧龙,微茫见江流。yǐn yuē zhān wò lóng,wēi máng jiàn jiāng liú。
明朝望眼遮,江山见无由。míng cháo wàng yǎn zhē,jiāng shān jiàn wú yóu。
翻令还乡梦,飞过白盐头。fān lìng hái xiāng mèng,fēi guò bái yán tóu。
不知此邦人,亦念使君不。bù zhī cǐ bāng rén,yì niàn shǐ jūn bù。
使君无可念,空有诗篇留。shǐ jūn wú kě niàn,kōng yǒu shī piān liú。

黄牛庙

王十朋

我从白帝城,舟次黄牛峡。wǒ cóng bái dì chéng,zhōu cì huáng niú xiá。
黄牛遗庙存,石马只耳缺。huáng niú yí miào cún,shí mǎ zhǐ ěr quē。
宛如欧公梦,地灵亦奇绝。wǎn rú ōu gōng mèng,dì líng yì qí jué。
固宜镇大川,千载食常血。gù yí zhèn dà chuān,qiān zài shí cháng xuè。
何人赞巨力,曾不纪功烈。hé rén zàn jù lì,céng bù jì gōng liè。
神乎岂求食,挽石骇舟楫。shén hū qǐ qiú shí,wǎn shí hài zhōu jí。
或云土胜水,兹亦强牵合。huò yún tǔ shèng shuǐ,zī yì qiáng qiān hé。
白帝将何云,吾为究其咒。bái dì jiāng hé yún,wú wèi jiū qí zhòu。
神禹昔治水,疏凿九州别。shén yǔ xī zhì shuǐ,shū záo jiǔ zhōu bié。
百神各效职,僚佐力俱竭。bǎi shén gè xiào zhí,liáo zuǒ lì jù jié。
功成禹化熊,涂山亦为石。gōng chéng yǔ huà xióng,tú shān yì wèi shí。
譬如穆南征,化者想非一。pì rú mù nán zhēng,huà zhě xiǎng fēi yī。
有化为牛者,断崖留遗迹。yǒu huà wèi niú zhě,duàn yá liú yí jì。
岂亦黄帝馀,与牛同一色。qǐ yì huáng dì yú,yǔ niú tóng yī sè。
至今名此峡,援溺有阴力。zhì jīn míng cǐ xiá,yuán nì yǒu yīn lì。
淫祠自其俗,神手本正直。yín cí zì qí sú,shén shǒu běn zhèng zhí。
爵以保安侯,足以章神德。jué yǐ bǎo ān hóu,zú yǐ zhāng shén dé。