古诗词

天申节放生

王十朋

夫子钓不纲,仁心戒尽物。fū zi diào bù gāng,rén xīn jiè jǐn wù。
君子远庖厨,孟轲论仁术。jūn zi yuǎn páo chú,mèng kē lùn rén shù。
生鱼舍子产,兽网祝天乙。shēng yú shě zi chǎn,shòu wǎng zhù tiān yǐ。
于牣文王沼,灵德寿周室。yú rèn wén wáng zhǎo,líng dé shòu zhōu shì。
唐置放生池,天下八十一。táng zhì fàng shēng chí,tiān xià bā shí yī。
至今湖州碑,辉耀鲁公笔。zhì jīn hú zhōu bēi,huī yào lǔ gōng bǐ。
我宋仁如天,神武而不杀。wǒ sòng rén rú tiān,shén wǔ ér bù shā。
华夏及蛮貊,卵胎暨化湿。huá xià jí mán mò,luǎn tāi jì huà shī。
皆归好生德,惟恐一物失。jiē guī hǎo shēng dé,wéi kǒng yī wù shī。
清源号佛国,此典胡独缺。qīng yuán hào fú guó,cǐ diǎn hú dú quē。
耽耽举子场,馥馥荷华隰。dān dān jǔ zi chǎng,fù fù hé huá xí。
诞节逢千秋,锡宴遍郡邑。dàn jié féng qiān qiū,xī yàn biàn jùn yì。
何以寿吾君,故事修遗逸。hé yǐ shòu wú jūn,gù shì xiū yí yì。
鱼鳖族至微,端赖尺水活。yú biē zú zhì wēi,duān lài chǐ shuǐ huó。
况兹十亩池,中含千里阔。kuàng zī shí mǔ chí,zhōng hán qiān lǐ kuò。
郭索行草泥,玄夫巢莲叶。guō suǒ xíng cǎo ní,xuán fū cháo lián yè。
长须及众鳞,巨细各俦匹。zhǎng xū jí zhòng lín,jù xì gè chóu pǐ。
圉圉复洋洋,生意俱可必。yǔ yǔ fù yáng yáng,shēng yì jù kě bì。
永逃数罟忧,咸被中孚吉。yǒng táo shù gǔ yōu,xián bèi zhōng fú jí。
中有六六鱼,聊兹友螾蛭。zhōng yǒu liù liù yú,liáo zī yǒu yǐn zhì。
一朝得云雨,龙门变凡质。yī cháo dé yún yǔ,lóng mén biàn fán zhì。
岁旱当作霖,莫忘池中日。suì hàn dāng zuò lín,mò wàng chí zhōng rì。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

畎亩十首

王十朋

竹有君子节,青青贯四时。zhú yǒu jūn zi jié,qīng qīng guàn sì shí。
桃李媚春光,千株弄妖姿。táo lǐ mèi chūn guāng,qiān zhū nòng yāo zī。
世眼悦繁艳,畴能赏幽奇。shì yǎn yuè fán yàn,chóu néng shǎng yōu qí。
君看桃李蹊,蹄毂纷争驰。jūn kàn táo lǐ qī,tí gǔ fēn zhēng chí。
君看竹林下,形影谁相随。jūn kàn zhú lín xià,xíng yǐng shuí xiāng suí。
七贤久沦没,高躅犹可追。qī xián jiǔ lún méi,gāo zhú yóu kě zhuī。
吾家植千竿,风月足自怡。wú jiā zhí qiān gān,fēng yuè zú zì yí。
岂不竞时好,聊为岁寒期。qǐ bù jìng shí hǎo,liáo wèi suì hán qī。

畎亩十首

王十朋

兀兀窗下士,笔耕志良苦。wù wù chuāng xià shì,bǐ gēng zhì liáng kǔ。
黄卷对圣贤,慷慨深自许。huáng juǎn duì shèng xián,kāng kǎi shēn zì xǔ。
一朝出干禄,得失战匈宇。yī cháo chū gàn lù,dé shī zhàn xiōng yǔ。
曲意阿有司,谀言徇人主。qū yì ā yǒu sī,yú yán xùn rén zhǔ。
贪荣无百年,贻谤有千古。tān róng wú bǎi nián,yí bàng yǒu qiān gǔ。
丈夫宜自贵,清议重刀斧。zhàng fū yí zì guì,qīng yì zhòng dāo fǔ。

畎亩十首

王十朋

我岂不欲仕,时命不吾与。wǒ qǐ bù yù shì,shí mìng bù wú yǔ。
曷不枉尺求,权门正旁午。hé bù wǎng chǐ qiú,quán mén zhèng páng wǔ。
非道吾弗由,兹心已先许。fēi dào wú fú yóu,zī xīn yǐ xiān xǔ。
愿言安贫贱,顺命为出处。yuàn yán ān pín jiàn,shùn mìng wèi chū chù。

畎亩十首

王十朋

儒冠误身世,偃蹇二十年。rú guān wù shēn shì,yǎn jiǎn èr shí nián。
岂不怀明主,富贵乃在天。qǐ bù huái míng zhǔ,fù guì nǎi zài tiān。
平生学忠孝,自致无由前。píng shēng xué zhōng xiào,zì zhì wú yóu qián。
青灯照夜长,感激徒自怜。qīng dēng zhào yè zhǎng,gǎn jī tú zì lián。

观国朝故事

王十朋

昔在景德初,胡虏犯中原。xī zài jǐng dé chū,hú lǔ fàn zhōng yuán。
朝廷用莱公,决策幸澶渊。cháo tíng yòng lái gōng,jué cè xìng chán yuān。
高琼虽武夫,能发忠义言。gāo qióng suī wǔ fū,néng fā zhōng yì yán。
咏诗退虏骑,用丑枢相颜。yǒng shī tuì lǔ qí,yòng chǒu shū xiāng yán。
銮舆至北城,断桥示不还。luán yú zhì běi chéng,duàn qiáo shì bù hái。
一箭毙挞览,夜半却腥膻。yī jiàn bì tà lǎn,yè bàn què xīng shān。
至仁不忍杀,和好垂百年。zhì rén bù rěn shā,hé hǎo chuí bǎi nián。
伟哉澶渊功,天子能用贤。wěi zāi chán yuān gōng,tiān zi néng yòng xián。

观国朝故事

王十朋

昔在康定初,元昊叛西陲。xī zài kāng dìng chū,yuán hào pàn xī chuí。
朝廷起韩范,节制阃外师。cháo tíng qǐ hán fàn,jié zhì kǔn wài shī。
二公人中龙,材略超等夷。èr gōng rén zhōng lóng,cái lüè chāo děng yí。
匈中百万兵,对面千里机。xiōng zhōng bǎi wàn bīng,duì miàn qiān lǐ jī。
不比大老子,而令虏能欺。bù bǐ dà lǎo zi,ér lìng lǔ néng qī。
深期复灵夏,重勒燕然碑。shēn qī fù líng xià,zhòng lēi yàn rán bēi。
军中果兴谣,西贼心胆隳。jūn zhōng guǒ xīng yáo,xī zéi xīn dǎn huī。
逆节遂称臣,战士解甲归。nì jié suì chēng chén,zhàn shì jiě jiǎ guī。
社稷安泰山,四海绝疮痍。shè jì ān tài shān,sì hǎi jué chuāng yí。
堂堂宁复有,为作思贤诗。táng táng níng fù yǒu,wèi zuò sī xián shī。

观国朝故事

王十朋

昔在元祐初,朝廷用老成。xī zài yuán yòu chū,cháo tíng yòng lǎo chéng。
元恶首窜殛,贤隽皆汇征。yuán è shǒu cuàn jí,xián juàn jiē huì zhēng。
帘帏八年政,内外咸清明。lián wéi bā nián zhèng,nèi wài xián qīng míng。
四夷各自守,天下几太平。sì yí gè zì shǒu,tiān xià jǐ tài píng。
绍圣党论起,宵人坏典刑。shào shèng dǎng lùn qǐ,xiāo rén huài diǎn xíng。
二蔡唱继述,曲学尊金陵。èr cài chàng jì shù,qū xué zūn jīn líng。
忠良投海岛,党籍编姓名。zhōng liáng tóu hǎi dǎo,dǎng jí biān xìng míng。
春秋亦获罪,学者专三经。chūn qiū yì huò zuì,xué zhě zhuān sān jīng。
心术遂大坏,风俗从此倾。xīn shù suì dà huài,fēng sú cóng cǐ qīng。
养成前日祸,中原厌膻腥。yǎng chéng qián rì huò,zhōng yuán yàn shān xīng。
我欲著一书,善恶深劝惩。wǒ yù zhù yī shū,shàn è shēn quàn chéng。
奸谀诛朽骨,潜德发幽馨。jiān yú zhū xiǔ gǔ,qián dé fā yōu xīn。
六贼未足罪,祸端首熙宁。liù zéi wèi zú zuì,huò duān shǒu xī níng。

观国朝故事

王十朋

富公昔使虏,厉色争献纳。fù gōng xī shǐ lǔ,lì sè zhēng xiàn nà。
臣节安敢亏,君恩以死答。chén jié ān gǎn kuī,jūn ēn yǐ sǐ dá。
煌煌中国尊,忍为豺狼屈。huáng huáng zhōng guó zūn,rěn wèi chái láng qū。
堂堂汉使者,刚气不可折。táng táng hàn shǐ zhě,gāng qì bù kě zhé。
斯人嗟已亡,英风复谁接。sī rén jiē yǐ wáng,yīng fēng fù shuí jiē。
衔命虏庭人,偷生真婢妾。xián mìng lǔ tíng rén,tōu shēng zhēn bì qiè。

㶁㶁岸下水

王十朋

㶁㶁岸下水,汝流欲何之。guó guó àn xià shuǐ,rǔ liú yù hé zhī。
但见日东注,宁有还源期。dàn jiàn rì dōng zhù,níng yǒu hái yuán qī。
尼父川上叹,逝者亦如斯。ní fù chuān shàng tàn,shì zhě yì rú sī。
人生百年间,扰扰无已时。rén shēng bǎi nián jiān,rǎo rǎo wú yǐ shí。
利名役初心,百欢无一追。lì míng yì chū xīn,bǎi huān wú yī zhuī。
待汝后知悔,桑榆景堪悲。dài rǔ hòu zhī huǐ,sāng yú jǐng kān bēi。
感此盍悟彼,毋为浪吁嘻。gǎn cǐ hé wù bǐ,wú wèi làng xū xī。

次韵

王十朋

湖山蓝黛青,湖水琉璃碧。hú shān lán dài qīng,hú shuǐ liú lí bì。
我时湖边游,山水正秋色。wǒ shí hú biān yóu,shān shuǐ zhèng qiū sè。
诗翁偶乘兴,来作湖边客。shī wēng ǒu chéng xīng,lái zuò hú biān kè。
谈锋两初交,意气已相得。tán fēng liǎng chū jiāo,yì qì yǐ xiāng dé。
诗坛予与盟,文会公为伯。shī tán yǔ yǔ méng,wén huì gōng wèi bó。
豪词肆滂沛,淡语入幽寂。háo cí sì pāng pèi,dàn yǔ rù yōu jì。
心匠巧雕斫,物态穷搜觅。xīn jiàng qiǎo diāo zhuó,wù tài qióng sōu mì。
壮哉五言城,卓尔万仞壁。zhuàng zāi wǔ yán chéng,zhuó ěr wàn rèn bì。
初疑公肠胃,百怪所窟宅。chū yí gōng cháng wèi,bǎi guài suǒ kū zhái。
吐气干云霄,宜欲斗霹雳。tǔ qì gàn yún xiāo,yí yù dòu pī lì。
妙夺解牛术,奏刀声砉剨。miào duó jiě niú shù,zòu dāo shēng huò huō。
我才寸莛微,洪钟讵能击。wǒ cái cùn tíng wēi,hóng zhōng jù néng jī。
又如鸣蟋蟀,啾然和金石。yòu rú míng xī shuài,jiū rán hé jīn shí。
未窥学藩篱,敢语讨奥赜。wèi kuī xué fān lí,gǎn yǔ tǎo ào zé。
缪为马慕韩,浪作赤效白。móu wèi mǎ mù hán,làng zuò chì xiào bái。
奖拔非所蒙,猖狂固宜责。jiǎng bá fēi suǒ méng,chāng kuáng gù yí zé。
新篇又拜嘉,开缄光艳射。xīn piān yòu bài jiā,kāi jiān guāng yàn shè。
藏之比明珠,长使夜照席。cáng zhī bǐ míng zhū,zhǎng shǐ yè zhào xí。
惜哉不遇时,岂为臧仓隔。xī zāi bù yù shí,qǐ wèi zāng cāng gé。
儒冠五十年,世路疲行役。rú guān wǔ shí nián,shì lù pí xíng yì。
操矛赴文场,战艺辄败北。cāo máo fù wén chǎng,zhàn yì zhé bài běi。
书剑两无成,泥涂困踪迹。shū jiàn liǎng wú chéng,ní tú kùn zōng jì。
龙钟似东野,穷愁揽怀臆。lóng zhōng shì dōng yě,qióng chóu lǎn huái yì。
空吟三百篇,高视古无敌。kōng yín sān bǎi piān,gāo shì gǔ wú dí。
霜风剪林木,黄叶满泽国。shuāng fēng jiǎn lín mù,huáng yè mǎn zé guó。
我思公不见,羸马未能策。wǒ sī gōng bù jiàn,léi mǎ wèi néng cè。
恨无神仙术,安得生两翼。hèn wú shén xiān shù,ān dé shēng liǎng yì。
因召管城颖,免冠加拂拭。yīn zhào guǎn chéng yǐng,miǎn guān jiā fú shì。
书帛寄征鸿,心目两俱极。shū bó jì zhēng hóng,xīn mù liǎng jù jí。

送凌知监赴玉环次觉无象韵

王十朋

晨兴趣行装,秋色满离席。chén xīng qù xíng zhuāng,qiū sè mǎn lí xí。
悲风苦送声,短晷频移刻。bēi fēng kǔ sòng shēng,duǎn guǐ pín yí kè。
兰舟薄暮发,去去转遐僻。lán zhōu báo mù fā,qù qù zhuǎn xiá pì。
极目望官所,沉沉烟霭积。jí mù wàng guān suǒ,chén chén yān ǎi jī。
清有濯缨水,白有漱齿石。qīng yǒu zhuó yīng shuǐ,bái yǒu shù chǐ shí。
悠然水石间,官情聊自适。yōu rán shuǐ shí jiān,guān qíng liáo zì shì。
朝焉游其南,暮焉戏其北。cháo yān yóu qí nán,mù yān xì qí běi。
彼微山中鸟,亦将识公德。bǐ wēi shān zhōng niǎo,yì jiāng shí gōng dé。
公无赋归去,田园付人役。gōng wú fù guī qù,tián yuán fù rén yì。

答毛唐卿虞卿借昌黎集

王十朋

予少不知学古难,学古直欲学到韩。yǔ shǎo bù zhī xué gǔ nán,xué gǔ zhí yù xué dào hán。
柰何韩实不易学,怛觉昼夜心力殚。nài hé hán shí bù yì xué,dá jué zhòu yè xīn lì dān。
茫然故步亦已失,有类寿陵学邯郸。máng rán gù bù yì yǐ shī,yǒu lèi shòu líng xué hán dān。
虽然予心未肯已,尚欲勉强求其端。suī rán yǔ xīn wèi kěn yǐ,shàng yù miǎn qiáng qiú qí duān。
跬步不休效驽马,千里未至空长叹。kuǐ bù bù xiū xiào nú mǎ,qiān lǐ wèi zhì kōng zhǎng tàn。
羡君兄弟俱早慧,家学岂止传柔温。xiàn jūn xiōng dì jù zǎo huì,jiā xué qǐ zhǐ chuán róu wēn。
圣经贤传饫已久,百家诸子皆蠹残。shèng jīng xián chuán yù yǐ jiǔ,bǎi jiā zhū zi jiē dù cán。
学文要须学韩子,此外众说徒曼曼。xué wén yào xū xué hán zi,cǐ wài zhòng shuō tú màn màn。
韩子皇皇慕仁义,力排佛老回狂澜。hán zi huáng huáng mù rén yì,lì pái fú lǎo huí kuáng lán。
三百年来道益贵,太山北斗世仰观。sān bǎi nián lái dào yì guì,tài shān běi dòu shì yǎng guān。
我生于今望之远,时时开卷相欣欢。wǒ shēng yú jīn wàng zhī yuǎn,shí shí kāi juǎn xiāng xīn huān。
岂惟庐陵惜旧本,我亦惜此只自看。qǐ wéi lú líng xī jiù běn,wǒ yì xī cǐ zhǐ zì kàn。
子今欲假敢违命,愿子宝之同琅玕。zi jīn yù jiǎ gǎn wéi mìng,yuàn zi bǎo zhī tóng láng gān。

辛亥九日侍家君同孙子渊子昭子尚登高于家之东山时菊花未开坐客皆以为恨至十月望独步东篱下见前日青枝已烂熳矣东坡云凉天佳月即中秋菊花开日乃重阳不以日月断也于是命酒肴呼邻里饮于丛畔云

王十朋

前日重阳日,与客同登玩。qián rì zhòng yáng rì,yǔ kè tóng dēng wán。
有酒无菊花,把杯一长叹。yǒu jiǔ wú jú huā,bǎ bēi yī zhǎng tàn。
良辰苦易失,十月今又半。liáng chén kǔ yì shī,shí yuè jīn yòu bàn。
缅焉想前游,独到东篱畔。miǎn yān xiǎng qián yóu,dú dào dōng lí pàn。
鲜鲜霜中菊,满地金钱粲。xiān xiān shuāng zhōng jú,mǎn dì jīn qián càn。
我思东坡言,邻里乃相唤。wǒ sī dōng pō yán,lín lǐ nǎi xiāng huàn。
斩新作重九,不以日月断。zhǎn xīn zuò zhòng jiǔ,bù yǐ rì yuè duàn。
人生贵适意,世俗岂能绊。rén shēng guì shì yì,shì sú qǐ néng bàn。
遇酒即欢乐,取醉期烂熳。yù jiǔ jí huān lè,qǔ zuì qī làn màn。
羲和驭白日,疾剧走丸弹。xī hé yù bái rì,jí jù zǒu wán dàn。
百年能几何,不饮乃痴汉。bǎi nián néng jǐ hé,bù yǐn nǎi chī hàn。

次韵季仲默见寄

王十朋

予少择交游,有友四五子。yǔ shǎo zé jiāo yóu,yǒu yǒu sì wǔ zi。
仲默姿不凡,好学喜观史。zhòng mò zī bù fán,hǎo xué xǐ guān shǐ。
寄我新诗章,我惊欲掩耳。jì wǒ xīn shī zhāng,wǒ jīng yù yǎn ěr。
昔日心未降,而今已降矣。xī rì xīn wèi jiàng,ér jīn yǐ jiàng yǐ。
我久事章句,滋味一杯水。wǒ jiǔ shì zhāng jù,zī wèi yī bēi shuǐ。
平生况多愚,于己不自揣。píng shēng kuàng duō yú,yú jǐ bù zì chuāi。
林间等蝉噪,井底作蛙视。lín jiān děng chán zào,jǐng dǐ zuò wā shì。
今焉见君诗,吾诚二虫比。jīn yān jiàn jūn shī,wú chéng èr chóng bǐ。
岂敢妒且热,低头拜不止。qǐ gǎn dù qiě rè,dī tóu bài bù zhǐ。
思欲和其音,兀坐辄忘起。sī yù hé qí yīn,wù zuò zhé wàng qǐ。
沉吟竟不成,徒觉倦两髀。chén yín jìng bù chéng,tú jué juàn liǎng bì。
从今焚笔砚,不复坐书几。cóng jīn fén bǐ yàn,bù fù zuò shū jǐ。

潘岐哥

王十朋

君不见凤之雏,骥之子,潘家岐哥无乃是。jūn bù jiàn fèng zhī chú,jì zhī zi,pān jiā qí gē wú nǎi shì。
鹤溪仙子降英灵,雁荡名山钟秀美。hè xī xiān zi jiàng yīng líng,yàn dàng míng shān zhōng xiù měi。
颜色纯明白玉璞,精神皎洁秋江水。yán sè chún míng bái yù pú,jīng shén jiǎo jié qiū jiāng shuǐ。
胸中之气已吞牛,开眼睛光如虎视。xiōng zhōng zhī qì yǐ tūn niú,kāi yǎn jīng guāng rú hǔ shì。
此儿奇绝非常儿,小子观人盖多矣。cǐ ér qí jué fēi cháng ér,xiǎo zi guān rén gài duō yǐ。
宁非汉代偷桃朔,别是唐家谪仙李。níng fēi hàn dài tōu táo shuò,bié shì táng jiā zhé xiān lǐ。
愚知先生百不忧,但患此儿名盛耳。yú zhī xiān shēng bǎi bù yōu,dàn huàn cǐ ér míng shèng ěr。
先生才高爵未绾,赖渠力振家声起。xiān shēng cái gāo jué wèi wǎn,lài qú lì zhèn jiā shēng qǐ。
鹿岩他日筑高门,车马煌煌塞闾里。lù yán tā rì zhù gāo mén,chē mǎ huáng huáng sāi lǘ lǐ。