古诗词

天申节放生

王十朋

夫子钓不纲,仁心戒尽物。fū zi diào bù gāng,rén xīn jiè jǐn wù。
君子远庖厨,孟轲论仁术。jūn zi yuǎn páo chú,mèng kē lùn rén shù。
生鱼舍子产,兽网祝天乙。shēng yú shě zi chǎn,shòu wǎng zhù tiān yǐ。
于牣文王沼,灵德寿周室。yú rèn wén wáng zhǎo,líng dé shòu zhōu shì。
唐置放生池,天下八十一。táng zhì fàng shēng chí,tiān xià bā shí yī。
至今湖州碑,辉耀鲁公笔。zhì jīn hú zhōu bēi,huī yào lǔ gōng bǐ。
我宋仁如天,神武而不杀。wǒ sòng rén rú tiān,shén wǔ ér bù shā。
华夏及蛮貊,卵胎暨化湿。huá xià jí mán mò,luǎn tāi jì huà shī。
皆归好生德,惟恐一物失。jiē guī hǎo shēng dé,wéi kǒng yī wù shī。
清源号佛国,此典胡独缺。qīng yuán hào fú guó,cǐ diǎn hú dú quē。
耽耽举子场,馥馥荷华隰。dān dān jǔ zi chǎng,fù fù hé huá xí。
诞节逢千秋,锡宴遍郡邑。dàn jié féng qiān qiū,xī yàn biàn jùn yì。
何以寿吾君,故事修遗逸。hé yǐ shòu wú jūn,gù shì xiū yí yì。
鱼鳖族至微,端赖尺水活。yú biē zú zhì wēi,duān lài chǐ shuǐ huó。
况兹十亩池,中含千里阔。kuàng zī shí mǔ chí,zhōng hán qiān lǐ kuò。
郭索行草泥,玄夫巢莲叶。guō suǒ xíng cǎo ní,xuán fū cháo lián yè。
长须及众鳞,巨细各俦匹。zhǎng xū jí zhòng lín,jù xì gè chóu pǐ。
圉圉复洋洋,生意俱可必。yǔ yǔ fù yáng yáng,shēng yì jù kě bì。
永逃数罟忧,咸被中孚吉。yǒng táo shù gǔ yōu,xián bèi zhōng fú jí。
中有六六鱼,聊兹友螾蛭。zhōng yǒu liù liù yú,liáo zī yǒu yǐn zhì。
一朝得云雨,龙门变凡质。yī cháo dé yún yǔ,lóng mén biàn fán zhì。
岁旱当作霖,莫忘池中日。suì hàn dāng zuò lín,mò wàng chí zhōng rì。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

省中黄梅盛开同舍命予赋诗戏成四韵

王十朋

照眼非梅亦非菊,千叶繁英刻琮玉。zhào yǎn fēi méi yì fēi jú,qiān yè fán yīng kè cóng yù。
色含天苑鹅儿黄,影蘸瀛波鸭头绿。sè hán tiān yuàn é ér huáng,yǐng zhàn yíng bō yā tóu lǜ。
日烘喜气光烛须,雨洗道装鲜映肉。rì hōng xǐ qì guāng zhú xū,yǔ xǐ dào zhuāng xiān yìng ròu。
此梅开后更无梅,莫惜攀条饮醽醁。cǐ méi kāi hòu gèng wú méi,mò xī pān tiáo yǐn líng lù。

送王嘉叟编修

王十朋

上书请剑人未复,开口荐贤君又行。shàng shū qǐng jiàn rén wèi fù,kāi kǒu jiàn xián jūn yòu xíng。
堂上伊优笑绝倒,纷纷去国皆狂生。táng shàng yī yōu xiào jué dào,fēn fēn qù guó jiē kuáng shēng。
搢绅敢言似庆历,风俗渐美如东京。jìn shēn gǎn yán shì qìng lì,fēng sú jiàn měi rú dōng jīng。
手揩老眼看除目,一迁一去知谁荣。shǒu kāi lǎo yǎn kàn chú mù,yī qiān yī qù zhī shuí róng。
南昌别驾亦不恶,三王高阁寻宗盟。nán chāng bié jià yì bù è,sān wáng gāo gé xún zōng méng。
吴江漫漫楚天阔,羡君一叶春舟轻。wú jiāng màn màn chǔ tiān kuò,xiàn jūn yī yè chūn zhōu qīng。

送陈阜卿出守吴兴

王十朋

台阁辍名士,符竹分帝忧。tái gé chuò míng shì,fú zhú fēn dì yōu。
搢绅有清议,欲为朝端留。jìn shēn yǒu qīng yì,yù wèi cháo duān liú。
才名四十年,肮脏成白头。cái míng sì shí nián,āng zàng chéng bái tóu。
方开公道口,遽中谗人钩。fāng kāi gōng dào kǒu,jù zhōng chán rén gōu。
触邪孤壮志,敛惠施一州。chù xié gū zhuàng zhì,liǎn huì shī yī zhōu。
命义二大戒,能言亦能由。mìng yì èr dà jiè,néng yán yì néng yóu。
去矣霅水清,孰障天下流。qù yǐ zhà shuǐ qīng,shú zhàng tiān xià liú。
愿言如季路,乘桴共公浮。yuàn yán rú jì lù,chéng fú gòng gōng fú。

次韵程泰之酴醾

王十朋

青春果作堂堂去,啼鸟唤春春不住。qīng chūn guǒ zuò táng táng qù,tí niǎo huàn chūn chūn bù zhù。
明珠万颗玉为钱,欲买风光嗟已莫。míng zhū wàn kē yù wèi qián,yù mǎi fēng guāng jiē yǐ mò。
蓬山地冷花木稀,只有寒梅已先雨。péng shān dì lěng huā mù xī,zhǐ yǒu hán méi yǐ xiān yǔ。
谁遣虬枝上高架,稍觉云阴覆行路。shuí qiǎn qiú zhī shàng gāo jià,shāo jué yún yīn fù xíng lù。
雨馀景物犹未佳,叶底精神不多露。yǔ yú jǐng wù yóu wèi jiā,yè dǐ jīng shén bù duō lù。
鼻观疑闻班马香,姿比何郎更风度。bí guān yí wén bān mǎ xiāng,zī bǐ hé láng gèng fēng dù。
平生惜春如惜别,老眼待花如待哺。píng shēng xī chūn rú xī bié,lǎo yǎn dài huā rú dài bǔ。
幽亭相对止三人,草草杯盘为花具。yōu tíng xiāng duì zhǐ sān rén,cǎo cǎo bēi pán wèi huā jù。

送胡正字

王十朋

武夷之山高崔嵬,武夷先生贤矣哉。wǔ yí zhī shān gāo cuī wéi,wǔ yí xiān shēng xián yǐ zāi。
山中高卧似孤竹,颜苍节劲清无埃。shān zhōng gāo wò shì gū zhú,yán cāng jié jìn qīng wú āi。
吾君养老过西伯,不远千里归乎来。wú jūn yǎng lǎo guò xī bó,bù yuǎn qiān lǐ guī hū lái。
胸中万卷可医国,首荐廊庙真人才。xiōng zhōng wàn juǎn kě yī guó,shǒu jiàn láng miào zhēn rén cái。
人言朝奏暮必逐,天颜独为忠言开。rén yán cháo zòu mù bì zhú,tiān yán dú wèi zhōng yán kāi。
崇文三馆不浪辟,端为天下收奇瑰。chóng wén sān guǎn bù làng pì,duān wèi tiān xià shōu qí guī。
平时论议即涵养,富贵岂以三缄媒。píng shí lùn yì jí hán yǎng,fù guì qǐ yǐ sān jiān méi。
西京老儒作符命,苍黄投阁良可哀。xī jīng lǎo rú zuò fú mìng,cāng huáng tóu gé liáng kě āi。
何如皇朝有欧范,开口不惮干霆雷。hé rú huáng cháo yǒu ōu fàn,kāi kǒu bù dàn gàn tíng léi。
先生学力到前辈,一时盛事光麟台。xiān shēng xué lì dào qián bèi,yī shí shèng shì guāng lín tái。
宸衷宵旰急忠谠,伫观前席延邹枚。chén zhōng xiāo gàn jí zhōng dǎng,zhù guān qián xí yán zōu méi。
先生掉头竟不往,扁舟自载高风回。xiān shēng diào tóu jìng bù wǎng,biǎn zhōu zì zài gāo fēng huí。
道山游从尽英隽,顾我晚进宁容陪。dào shān yóu cóng jǐn yīng juàn,gù wǒ wǎn jìn níng róng péi。
梅花满枝柳弄色,赋诗送别同衔杯。méi huā mǎn zhī liǔ nòng sè,fù shī sòng bié tóng xián bēi。
吾庐三径亦荒草,松菊怪我何迟徊。wú lú sān jìng yì huāng cǎo,sōng jú guài wǒ hé chí huái。

送太学生徐易归天台

王十朋

天台古仙山,药物固非一。tiān tái gǔ xiān shān,yào wù gù fēi yī。
采之年可延,厥品惟参术。cǎi zhī nián kě yán,jué pǐn wéi cān shù。
兹诚笼中物,不可亡一日。zī chéng lóng zhōng wù,bù kě wáng yī rì。
良医苟能用,可治天下疾。liáng yī gǒu néng yòng,kě zhì tiān xià jí。

钓台

王十朋

汉高嫚骂四皓隐,周武干戈伯夷饿。hàn gāo mān mà sì hào yǐn,zhōu wǔ gàn gē bó yí è。
南阳故人幸无失,先生胡为亦高卧。nán yáng gù rén xìng wú shī,xiān shēng hú wèi yì gāo wò。
清风却在夷皓上,千古真能激贪懦。qīng fēng què zài yí hào shàng,qiān gǔ zhēn néng jī tān nuò。
客星夜向钓滩明,想像年时临帝座。kè xīng yè xiàng diào tān míng,xiǎng xiàng nián shí lín dì zuò。

宝印叔示诗且索碑刻以南明山六大字为献

王十朋

不才讵可登台省,早问君王觅闲冷。bù cái jù kě dēng tái shěng,zǎo wèn jūn wáng mì xián lěng。
聊寻商岭绮与园,未羡云台寇并耿。liáo xún shāng lǐng qǐ yǔ yuán,wèi xiàn yún tái kòu bìng gěng。
挂碑满屋宁寮饥,嗜好与叔真相宜。guà bēi mǎn wū níng liáo jī,shì hǎo yǔ shū zhēn xiāng yí。
试寄南明六大字,想像年少西游时。shì jì nán míng liù dà zì,xiǎng xiàng nián shǎo xī yóu shí。

小小园十月杜鹃花盛开有共蒂双头之异因以数语记之

王十朋

一声杜宇啼春风,明朝绯挂千山丛。yī shēng dù yǔ tí chūn fēng,míng cháo fēi guà qiān shān cóng。
岁寒此色岂易得,那更朵朵双头红。suì hán cǐ sè qǐ yì dé,nà gèng duǒ duǒ shuāng tóu hóng。
共蒂联芳友于爱,一吐一含分次第。gòng dì lián fāng yǒu yú ài,yī tǔ yī hán fēn cì dì。
造物私我小园林,此花大胜金腰带。zào wù sī wǒ xiǎo yuán lín,cǐ huā dà shèng jīn yāo dài。

题月师桂堂

王十朋

道人以月名身,以桂名堂。dào rén yǐ yuè míng shēn,yǐ guì míng táng。
胸中负所有,志在丹霄旁。xiōng zhōng fù suǒ yǒu,zhì zài dān xiāo páng。
冠巾倘可加,唾手得天香。guān jīn tǎng kě jiā,tuò shǒu dé tiān xiāng。
惜哉已世外,此志终莫偿。xī zāi yǐ shì wài,cǐ zhì zhōng mò cháng。
山中作堂侔月窟,禅定吟馀思清越。shān zhōng zuò táng móu yuè kū,chán dìng yín yú sī qīng yuè。
要令坐上生清风,须使心中似明月。yào lìng zuò shàng shēng qīng fēng,xū shǐ xīn zhōng shì míng yuè。

同钱用明用章游白石岩

王十朋

谢公好山水,得郡古东瓯。xiè gōng hǎo shān shuǐ,dé jùn gǔ dōng ōu。
造物惜佳境,雅志多不酬。zào wù xī jiā jìng,yǎ zhì duō bù chóu。
松萝蔽雁荡,烟霭埋龙湫。sōng luó bì yàn dàng,yān ǎi mái lóng jiǎo。
行田经白石,不到仙山头。xíng tián jīng bái shí,bù dào xiān shān tóu。
寥寥数百年,天付黄冠流。liáo liáo shù bǎi nián,tiān fù huáng guān liú。
巍然万仞崖,壁立东南州。wēi rán wàn rèn yá,bì lì dōng nán zhōu。
谁将补天手,化出白玉楼。shuí jiāng bǔ tiān shǒu,huà chū bái yù lóu。
两龛藏洞府,中有群仙游。liǎng kān cáng dòng fǔ,zhōng yǒu qún xiān yóu。
上通尺五天,下接三神洲。shàng tōng chǐ wǔ tiān,xià jiē sān shén zhōu。
飞泉落岩腰,碧涧鸣山陬。fēi quán luò yán yāo,bì jiàn míng shān zōu。
群峰真培塿,沧海为渠沟。qún fēng zhēn péi lǒu,cāng hǎi wèi qú gōu。
隘视人间世,万象同蜉蝣。ài shì rén jiān shì,wàn xiàng tóng fú yóu。
我家雁山阳,崎岖厌经丘。wǒ jiā yàn shān yáng,qí qū yàn jīng qiū。
翩翩钱公子,呼我寻岩幽。piān piān qián gōng zi,hū wǒ xún yán yōu。
初惊小雨密,忽扫群阴浮。chū jīng xiǎo yǔ mì,hū sǎo qún yīn fú。
杖屦穷巑岏,一洗尘埃眸。zhàng jù qióng cuán wán,yī xǐ chén āi móu。
山林有真乐,富贵何足求。shān lín yǒu zhēn lè,fù guì hé zú qiú。
但愿乞二山,不愿万户侯。dàn yuàn qǐ èr shān,bù yuàn wàn hù hóu。

宝印叔得小假山以长篇模写进士钦逢辰和之某次韵并简钦

王十朋

越绝天台温雁荡,万壑千岩各形状。yuè jué tiān tái wēn yàn dàng,wàn hè qiān yán gè xíng zhuàng。
钱塘风物更奇绝,杖屦年时记曾访。qián táng fēng wù gèng qí jué,zhàng jù nián shí jì céng fǎng。
归来戏辟小园林,十里西湖藏瓮盎。guī lái xì pì xiǎo yuán lín,shí lǐ xī hú cáng wèng àng。
悠然入眼皆吾山,罗列轩窗一何壮。yōu rán rù yǎn jiē wú shān,luó liè xuān chuāng yī hé zhuàng。
止庵道人真有道,种竹莳花近丘圹。zhǐ ān dào rén zhēn yǒu dào,zhǒng zhú shí huā jìn qiū kuàng。
何人好事赠假山,潜涧新添小屏嶂。hé rén hǎo shì zèng jiǎ shān,qián jiàn xīn tiān xiǎo píng zhàng。
却疑迁徙从平泉,更恐飞来自秦望。què yí qiān xǐ cóng píng quán,gèng kǒng fēi lái zì qín wàng。
世间赝物何止此,沙佛儒衣龙亦象。shì jiān yàn wù hé zhǐ cǐ,shā fú rú yī lóng yì xiàng。
道人于物意岂留,异日从教散天壤。dào rén yú wù yì qǐ liú,yì rì cóng jiào sàn tiān rǎng。
花木篇章两游戏,林下高风真可尚。huā mù piān zhāng liǎng yóu xì,lín xià gāo fēng zhēn kě shàng。
来游莲社有诗人,句比昌黎更豪放。lái yóu lián shè yǒu shī rén,jù bǐ chāng lí gèng háo fàng。
我休说假复论真,真假通同归一相。wǒ xiū shuō jiǎ fù lùn zhēn,zhēn jiǎ tōng tóng guī yī xiāng。

题从侄慎庄

王十朋

风雨漂我庐,无地寄食宿。fēng yǔ piāo wǒ lú,wú dì jì shí sù。
小阮知所敦,舍我道旁屋。xiǎo ruǎn zhī suǒ dūn,shě wǒ dào páng wū。
震凌得帡幪,幸免泥涂辱。zhèn líng dé píng méng,xìng miǎn ní tú rǔ。
明白归旧巢,鹪鹩一枝足。míng bái guī jiù cháo,jiāo liáo yī zhī zú。

某去五月罢馆职还乡涂中以诗寄同舍云去国怀明主离群念旧游翻令到家梦中夜绕瀛洲今以史职复至道山访旧或迁或去惟后园修竹乃故人也感叹良久因成短篇

王十朋

蓬莱隔弱水,三年两来游。péng lái gé ruò shuǐ,sān nián liǎng lái yóu。
群仙各何之,翩然蜕神洲。qún xiān gè hé zhī,piān rán tuì shén zhōu。
园中旧箨龙,劲节含清幽。yuán zhōng jiù tuò lóng,jìn jié hán qīng yōu。
手摘岁寒叶,恍惚乘归舟。shǒu zhāi suì hán yè,huǎng hū chéng guī zhōu。

次韵胡秘监酴醾

王十朋

红紫纷争先,酴醾分甘晚。hóng zǐ fēn zhēng xiān,tú mí fēn gān wǎn。
谁栽群玉府,童童翠张幰。shuí zāi qún yù fǔ,tóng tóng cuì zhāng xiǎn。
华共芸芬香,韵随官逸远。huá gòng yún fēn xiāng,yùn suí guān yì yuǎn。
奚用燃青藜,端能照书苑。xī yòng rán qīng lí,duān néng zhào shū yuàn。
先生海上归,平步到蓬巘。xiān shēng hǎi shàng guī,píng bù dào péng yǎn。
招邀饮醇酎,刚肠出清婉。zhāo yāo yǐn chún zhòu,gāng cháng chū qīng wǎn。
遥思吴宫魂,故作楚辞挽。yáo sī wú gōng hún,gù zuò chǔ cí wǎn。
勿为花所留,兴尽要知返。wù wèi huā suǒ liú,xīng jǐn yào zhī fǎn。