古诗词

郡斋夜坐闻水车声

王十朋

天二欲警老刺史,车声夜入凝香耳。tiān èr yù jǐng lǎo cì shǐ,chē shēng yè rù níng xiāng ěr。
四郊苗槁农民悲,万壑水乾鱼鳖死。sì jiāo miáo gǎo nóng mín bēi,wàn hè shuǐ qián yú biē sǐ。
守臣失职政事荒,谁遣连年坐黄堂。shǒu chén shī zhí zhèng shì huāng,shuí qiǎn lián nián zuò huáng táng。
自惭不及段文昌,圣世岂有桑弘羊。zì cán bù jí duàn wén chāng,shèng shì qǐ yǒu sāng hóng yáng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

送子尚如浙西

王十朋

嗟我穷居海之角,人物素殊邹鲁俗。jiē wǒ qióng jū hǎi zhī jiǎo,rén wù sù shū zōu lǔ sú。
年虽及冠无交游,孤陋寡闻嗟独学。nián suī jí guān wú jiāo yóu,gū lòu guǎ wén jiē dú xué。
闭门不出长太息,思得其人共磨琢。bì mén bù chū zhǎng tài xī,sī dé qí rén gòng mó zuó。
孙子往从西北来,头角轩轩真一鹗。sūn zi wǎng cóng xī běi lái,tóu jiǎo xuān xuān zhēn yī è。
飘飘逸气凌云霄,凛凛高谈吐锋锷。piāo piāo yì qì líng yún xiāo,lǐn lǐn gāo tán tǔ fēng è。
文辞翰墨两奇绝,世上群儿徒碌碌。wén cí hàn mò liǎng qí jué,shì shàng qún ér tú lù lù。
我昔风期一相遇,欣然握手论心腹。wǒ xī fēng qī yī xiāng yù,xīn rán wò shǒu lùn xīn fù。
衡茅三度枉车轩,书剑连年共灯烛。héng máo sān dù wǎng chē xuān,shū jiàn lián nián gòng dēng zhú。
论交自喜得房杜,言志端能效来郝。lùn jiāo zì xǐ dé fáng dù,yán zhì duān néng xiào lái hǎo。
长篇短韵迭赓唱,明月清风共斟酌。zhǎng piān duǎn yùn dié gēng chàng,míng yuè qīng fēng gòng zhēn zhuó。
囊无一钱身不忧,食止一箪贫自乐。náng wú yī qián shēn bù yōu,shí zhǐ yī dān pín zì lè。
有友如君复何憾,百不为多一已足。yǒu yǒu rú jūn fù hé hàn,bǎi bù wèi duō yī yǐ zú。
今焉舍我将何之,遂使江乡复萧索。jīn yān shě wǒ jiāng hé zhī,suì shǐ jiāng xiāng fù xiāo suǒ。
南国初寒旅雁来,吴江已冷丹枫落。nán guó chū hán lǚ yàn lái,wú jiāng yǐ lěng dān fēng luò。
惜君不尽与君别,兀坐无言情更恶。xī jūn bù jǐn yǔ jūn bié,wù zuò wú yán qíng gèng è。
干戈未息行路难,胡马今独饮河洛。gàn gē wèi xī xíng lù nán,hú mǎ jīn dú yǐn hé luò。
京国有家归未得,钱塘此去仍栖托。jīng guó yǒu jiā guī wèi dé,qián táng cǐ qù réng qī tuō。
会须徒步谒天子,慨然一吐胸中略。huì xū tú bù yè tiān zi,kǎi rán yī tǔ xiōng zhōng lüè。
请缨缚虏壮志士,庶使平时语无怍。qǐng yīng fù lǔ zhuàng zhì shì,shù shǐ píng shí yǔ wú zuò。
相将暖律破寒梅,驿筒远寄无辞数。xiāng jiāng nuǎn lǜ pò hán méi,yì tǒng yuǎn jì wú cí shù。

送曹大夫赴行在所

王十朋

西北连年杀气高,群盗横行如猬毛。xī běi lián nián shā qì gāo,qún dào héng xíng rú wèi máo。
廉颇李牧不世出,吾皇侧席心焦劳。lián pǒ lǐ mù bù shì chū,wú huáng cè xí xīn jiāo láo。
汾阳自古多壮士,曹侯意气千人豪。fén yáng zì gǔ duō zhuàng shì,cáo hóu yì qì qiān rén háo。
年今四十犹偃蹇,拊髀长叹淹龙韬。nián jīn sì shí yóu yǎn jiǎn,fǔ bì zhǎng tàn yān lóng tāo。
慨然挥袂谒行在,报国已淬腰间刀。kǎi rán huī mèi yè xíng zài,bào guó yǐ cuì yāo jiān dāo。
登坛拜将预指日,看君举手清风涛。dēng tán bài jiāng yù zhǐ rì,kàn jūn jǔ shǒu qīng fēng tāo。

送表叔贾元范赴省试

王十朋

河东先生才行高,昔游太学联烝髦。hé dōng xiān shēng cái xíng gāo,xī yóu tài xué lián zhēng máo。
雄文伟论万人敌,糠秕歆向奴刘曹。xióng wén wěi lùn wàn rén dí,kāng bǐ xīn xiàng nú liú cáo。
抟风自许九万里,肯作斥鴳游蓬蒿。tuán fēng zì xǔ jiǔ wàn lǐ,kěn zuò chì yàn yóu péng hāo。
礼闱一战果得隽,妙割不折庖丁刀。lǐ wéi yī zhàn guǒ dé juàn,miào gē bù zhé páo dīng dāo。
礼部无端抑韩子,至今士论犹嗷嗷。lǐ bù wú duān yì hán zi,zhì jīn shì lùn yóu áo áo。
霜蹄暂蹶志益锐,不学郊岛徒悲号。shuāng tí zàn jué zhì yì ruì,bù xué jiāo dǎo tú bēi hào。
圣君图治方侧席,兹复下诏求贤豪。shèng jūn tú zhì fāng cè xí,zī fù xià zhào qiú xián háo。
壮怀思雪会稽耻,广场猛效兰皋鏖。zhuàng huái sī xuě huì jī chǐ,guǎng chǎng měng xiào lán gāo áo。
焚舟决胜在此举,乡闾属望心焦劳。fén zhōu jué shèng zài cǐ jǔ,xiāng lǘ shǔ wàng xīn jiāo láo。
天庭射策决素蕴,忠言为国驱腥臊。tiān tíng shè cè jué sù yùn,zhōng yán wèi guó qū xīng sāo。
区区一第溷君耳,要将事业窥伊皋。qū qū yī dì hùn jūn ěr,yào jiāng shì yè kuī yī gāo。
琼林宴罢跃归骑,薰风拂面吹恩袍。qióng lín yàn bà yuè guī qí,xūn fēng fú miàn chuī ēn páo。

答季仲宜

王十朋

我昔从君伯氏游,短素长笺日唱酬。wǒ xī cóng jūn bó shì yóu,duǎn sù zhǎng jiān rì chàng chóu。
凌云健笔驱山丘,欲追李杜参曹刘。líng yún jiàn bǐ qū shān qiū,yù zhuī lǐ dù cān cáo liú。
子今又复振风流,可人一气真吾俦。zi jīn yòu fù zhèn fēng liú,kě rén yī qì zhēn wú chóu。
明珠白璧蒙暗投,自揣无堪但增羞。míng zhū bái bì méng àn tóu,zì chuāi wú kān dàn zēng xiū。
君家棠棣才俱优,吾知徐公百不忧。jūn jiā táng dì cái jù yōu,wú zhī xú gōng bǎi bù yōu。
更能勉力追前修,俯舍青紫何须求。gèng néng miǎn lì zhuī qián xiū,fǔ shě qīng zǐ hé xū qiú。

夜听双瀑同刘方叔毛虞卿联句

王十朋

夜静双瀑喧,遥闻疑雨来。yè jìng shuāng pù xuān,yáo wén yí yǔ lái。
润壑生清风,襟宇捐纤埃。rùn hè shēng qīng fēng,jīn yǔ juān xiān āi。
飞鸣撼半空,暗想飘琼瑰。fēi míng hàn bàn kōng,àn xiǎng piāo qióng guī。
前观阻步屧,侧耳成徘徊。qián guān zǔ bù xiè,cè ěr chéng pái huái。
萧然山馆间,此兴何悠哉。xiāo rán shān guǎn jiān,cǐ xīng hé yōu zāi。
子晋不复见,月白空箫台。zi jìn bù fù jiàn,yuè bái kōng xiāo tái。

对月同方叔联句

王十朋

与君坐阶除,遥望海上月。yǔ jūn zuò jiē chú,yáo wàng hǎi shàng yuè。
试举太白杯,借问几圆缺。shì jǔ tài bái bēi,jiè wèn jǐ yuán quē。
人生易分散,动作隔年别。rén shēng yì fēn sàn,dòng zuò gé nián bié。
今宵对婵娟,莫放酣歌绝。jīn xiāo duì chán juān,mò fàng hān gē jué。

昼卧书怀

王十朋

书斋终日无人过,闭户便便事高卧。shū zhāi zhōng rì wú rén guò,bì hù biàn biàn shì gāo wò。
炎蒸烁体汗流珠,蚊蚋费拍蝇劳驱。yán zhēng shuò tǐ hàn liú zhū,wén ruì fèi pāi yíng láo qū。
南窗清风可供客,一枕万钱无计得。nán chuāng qīng fēng kě gōng kè,yī zhěn wàn qián wú jì dé。
梦魂未到乡无何,起来搔首空吟哦。mèng hún wèi dào xiāng wú hé,qǐ lái sāo shǒu kōng yín ó。

用前韵赠刘全之

王十朋

一声啼鸟檐间过,唤起幽人午窗卧。yī shēng tí niǎo yán jiān guò,huàn qǐ yōu rén wǔ chuāng wò。
瓮头一滴价如珠,穷愁衮衮凭谁驱。wèng tóu yī dī jià rú zhū,qióng chóu gǔn gǔn píng shuí qū。
溪畔相逢尽诗客,豪迈独输刘梦得。xī pàn xiāng féng jǐn shī kè,háo mài dú shū liú mèng dé。
篇章自有神谁何,讵须元白参吟哦。piān zhāng zì yǒu shén shuí hé,jù xū yuán bái cān yín ó。

有客赠酒同舍终夕尽欢复用前韵

王十朋

浊醪不向墙头过,吏部方思瓮间卧。zhuó láo bù xiàng qiáng tóu guò,lì bù fāng sī wèng jiān wò。
书斋得酒胜得珠,万事尽向杯中驱。shū zhāi dé jiǔ shèng dé zhū,wàn shì jǐn xiàng bēi zhōng qū。
坐中俱是高阳客,一笑相逢宁易得。zuò zhōng jù shì gāo yáng kè,yī xiào xiāng féng níng yì dé。
明朝酒醒奈愁何,劝君莫惜同吟哦。míng cháo jiǔ xǐng nài chóu hé,quàn jūn mò xī tóng yín ó。

复用前韵

王十朋

岁月侵寻等闲过,草庐尚作南阳卧。suì yuè qīn xún děng xián guò,cǎo lú shàng zuò nán yáng wò。
报国未为蛇吐珠,许身定与谁齐驱。bào guó wèi wèi shé tǔ zhū,xǔ shēn dìng yǔ shuí qí qū。
谩比凌云词赋客,意气飘飘真自得。mán bǐ líng yún cí fù kè,yì qì piāo piāo zhēn zì dé。
金溪风月价几何,要须买断共吟哦。jīn xī fēng yuè jià jǐ hé,yào xū mǎi duàn gòng yín ó。

戏酬毛虞卿见和

王十朋

杜门不愿高轩过,聊学东山谢公卧。dù mén bù yuàn gāo xuān guò,liáo xué dōng shān xiè gōng wò。
伤时泪泣鲛人珠,挥毫写懑风雨驱。shāng shí lèi qì jiāo rén zhū,huī háo xiě mèn fēng yǔ qū。
友生笑我为狂客,齐楚未须论失得。yǒu shēng xiào wǒ wèi kuáng kè,qí chǔ wèi xū lùn shī dé。
他年功业定如何,醉中细把君诗哦。tā nián gōng yè dìng rú hé,zuì zhōng xì bǎ jūn shī ó。

柘溪道傍有班竹百馀挺萧洒可爱与先之赏玩移时因念乡间无是种约异日移其根予戏诵君看江上千竿竹不是男儿泪点班之句遂发一笑既而作数语解异世妇人之嘲且志不必移根也

王十朋

男儿有泪不染竹,当作包胥贾生哭。nán ér yǒu lèi bù rǎn zhú,dāng zuò bāo xū jiǎ shēng kū。
湘源遗种虽可爱,节目尚馀儿女态。xiāng yuán yí zhǒng suī kě ài,jié mù shàng yú ér nǚ tài。
谁能千里移此根,出门又恐添啼痕。shuí néng qiān lǐ yí cǐ gēn,chū mén yòu kǒng tiān tí hén。
不如还家种慈竹,不厌千竿万竿绿。bù rú hái jiā zhǒng cí zhú,bù yàn qiān gān wàn gān lǜ。

代妇人答

王十朋

君勿题诗訾湘竹,君勿笑他儿女哭。jūn wù tí shī zī xiāng zhú,jūn wù xiào tā ér nǚ kū。
人为钟情故生爱,夫妇相思乃常态。rén wèi zhōng qíng gù shēng ài,fū fù xiāng sī nǎi cháng tài。
为君飘荡太无根,两脸尽是思君痕。wèi jūn piāo dàng tài wú gēn,liǎng liǎn jǐn shì sī jūn hén。
安得相依似双竹,长保千秋万秋绿。ān dé xiāng yī shì shuāng zhú,zhǎng bǎo qiān qiū wàn qiū lǜ。

前中秋一日舟过山阴晚稻方熟忽

王十朋

西风吹白蘋,游子千里征。xī fēng chuī bái píng,yóu zi qiān lǐ zhēng。
扁舟入鉴湖,水月相涵明。biǎn zhōu rù jiàn hú,shuǐ yuè xiāng hán míng。
山阴晚稻熟,万顷黄云平。shān yīn wǎn dào shú,wàn qǐng huáng yún píng。
凭湖属远目,动我乡曲情。píng hú shǔ yuǎn mù,dòng wǒ xiāng qū qíng。
岂不有一饱,胡为苦营营。qǐ bù yǒu yī bǎo,hú wèi kǔ yíng yíng。
五年倦来往,争此蜗角名。wǔ nián juàn lái wǎng,zhēng cǐ wō jiǎo míng。
未知得失间,奚辱亦奚荣。wèi zhī dé shī jiān,xī rǔ yì xī róng。
何当毕所愿,同归及春耕。hé dāng bì suǒ yuàn,tóng guī jí chūn gēng。

家童拾栗因念亡儿作数语以写钟情之悲

王十朋

去年觅栗嫌汝痴,责汝曾赋渊明诗。qù nián mì lì xián rǔ chī,zé rǔ céng fù yuān míng shī。
今年栗熟不汝见,凄然白骨埋荒陂。jīn nián lì shú bù rǔ jiàn,qī rán bái gǔ mái huāng bēi。
西风簌簌黄叶飞,家僮拾栗门前归。xī fēng sù sù huáng yè fēi,jiā tóng shí lì mén qián guī。
汝兄汝妹争来取,汝父伤心泪如雨。rǔ xiōng rǔ mèi zhēng lái qǔ,rǔ fù shāng xīn lèi rú yǔ。