古诗词

郡斋夜坐闻水车声

王十朋

天二欲警老刺史,车声夜入凝香耳。tiān èr yù jǐng lǎo cì shǐ,chē shēng yè rù níng xiāng ěr。
四郊苗槁农民悲,万壑水乾鱼鳖死。sì jiāo miáo gǎo nóng mín bēi,wàn hè shuǐ qián yú biē sǐ。
守臣失职政事荒,谁遣连年坐黄堂。shǒu chén shī zhí zhèng shì huāng,shuí qiǎn lián nián zuò huáng táng。
自惭不及段文昌,圣世岂有桑弘羊。zì cán bù jí duàn wén chāng,shèng shì qǐ yǒu sāng hóng yáng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

陈郎中

王十朋

唐宋诗人六七作,李杜韩柳欧苏黄。táng sòng shī rén liù qī zuò,lǐ dù hán liǔ ōu sū huáng。
近来江西立宗派,妙句更推韩子苍。jìn lái jiāng xī lì zōng pài,miào jù gèng tuī hán zi cāng。
非坡非谷自一家,鼎中一脔曾已尝。fēi pō fēi gǔ zì yī jiā,dǐng zhōng yī luán céng yǐ cháng。
丈人珍重赠全集,开卷烂然光焰长。zhàng rén zhēn zhòng zèng quán jí,kāi juǎn làn rán guāng yàn zhǎng。
诗如此公固足贵,赐出仁者尤难忘。shī rú cǐ gōng gù zú guì,cì chū rén zhě yóu nán wàng。
兼金白璧不足道,愿宝兹集为家藏。jiān jīn bái bì bù zú dào,yuàn bǎo zī jí wèi jiā cáng。
鲰生幸脱场屋累,老境欲入诗门墙。zōu shēng xìng tuō chǎng wū lèi,lǎo jìng yù rù shī mén qiáng。
古诗三百未能学,句法且学今陵阳。gǔ shī sān bǎi wèi néng xué,jù fǎ qiě xué jīn líng yáng。

次韵陈大监赴天申节宴

王十朋

圣主仁心等南北,燧息边庭兵不宿。shèng zhǔ rén xīn děng nán běi,suì xī biān tíng bīng bù sù。
两阶干羽来远人,大度端能包濮祝。liǎng jiē gàn yǔ lái yuǎn rén,dà dù duān néng bāo pú zhù。
万岁三呼诞弥月,四海千秋太平曲。wàn suì sān hū dàn mí yuè,sì hǎi qiān qiū tài píng qū。
宴开文德赐群臣,喜溢天颜明四目。yàn kāi wén dé cì qún chén,xǐ yì tiān yán míng sì mù。
向来献寿人谁在,元凯重登共鲧逐。xiàng lái xiàn shòu rén shuí zài,yuán kǎi zhòng dēng gòng gǔn zhú。
武夷戎监老风骚,去国十年官始复。wǔ yí róng jiān lǎo fēng sāo,qù guó shí nián guān shǐ fù。
捧觞首赋天保章,遥指南山祝君福。pěng shāng shǒu fù tiān bǎo zhāng,yáo zhǐ nán shān zhù jūn fú。
更献曲江金鉴录,不但能歌连理木。gèng xiàn qū jiāng jīn jiàn lù,bù dàn néng gē lián lǐ mù。
贱臣逢时最侥幸,归美宁辞管城秃。jiàn chén féng shí zuì jiǎo xìng,guī měi níng cí guǎn chéng tū。
愿同韩愈颂元和,兼美武公歌绿竹。yuàn tóng hán yù sòng yuán hé,jiān měi wǔ gōng gē lǜ zhú。

谢李侍郎

王十朋

君不见西京孝武称材雄,致治欲与唐虞同。jūn bù jiàn xī jīng xiào wǔ chēng cái xióng,zhì zhì yù yǔ táng yú tóng。
诏求贤良论阙政,翻取曲学公孙弘。zhào qiú xián liáng lùn quē zhèng,fān qǔ qū xué gōng sūn hóng。
又不见文宗在唐号儒雅,制诏勤勤策群下。yòu bù jiàn wén zōng zài táng hào rú yǎ,zhì zhào qín qín cè qún xià。
刘蕡切直弃不收,卒使太阿归宦者。liú fén qiè zhí qì bù shōu,zú shǐ tài ā guī huàn zhě。
吾皇策士亲临轩,不为故事求空言。wú huáng cè shì qīn lín xuān,bù wèi gù shì qiú kōng yán。
犹疑有司效冯宿,或恐前列登公孙。yóu yí yǒu sī xiào féng sù,huò kǒng qián liè dēng gōng sūn。
九天赐下飞奎翰,照眼昭回悼云汉。jiǔ tiān cì xià fēi kuí hàn,zhào yǎn zhāo huí dào yún hàn。
抑尚忠谀有训词,品题高下由宸断。yì shàng zhōng yú yǒu xùn cí,pǐn tí gāo xià yóu chén duàn。
儒宗被命持文衡,银钩拜赐恩非轻。rú zōng bèi mìng chí wén héng,yín gōu bài cì ēn fēi qīng。
归将乐石刊圣语,分贶下及狂愚生。guī jiāng lè shí kān shèng yǔ,fēn kuàng xià jí kuáng yú shēng。
畎亩惓倦蓄忠愤,射策自惭言不尽。quǎn mǔ quán juàn xù zhōng fèn,shè cè zì cán yán bù jǐn。
它日倘陪鸳鹭行,愿效魏公摅底蕴。tā rì tǎng péi yuān lù xíng,yuàn xiào wèi gōng shū dǐ yùn。

游灵岩辉老索诗至灵峰寄数语

王十朋

雁荡冠天下,灵岩尤绝奇。yàn dàng guān tiān xià,líng yán yóu jué qí。
烟霞列屏障,日月明旌旗。yān xiá liè píng zhàng,rì yuè míng jīng qí。
岩前有卓笔,可以书雄词。yán qián yǒu zhuó bǐ,kě yǐ shū xióng cí。
天聪况非遥,?然听无疑。tiān cōng kuàng fēi yáo,wǎng rán tīng wú yí。
愿起灵湫龙,霖雨行何为。yuàn qǐ líng jiǎo lóng,lín yǔ xíng hé wèi。
愿用真柱石,永支廊庙危。yuàn yòng zhēn zhù shí,yǒng zhī láng miào wēi。
愿煽造化炉,四海归淳熙。yuàn shān zào huà lú,sì hǎi guī chún xī。
愿招鸾凤友,朝廷相羽仪。yuàn zhāo luán fèng yǒu,cháo tíng xiāng yǔ yí。
何人梦石室,妄诞夸一时。hé rén mèng shí shì,wàng dàn kuā yī shí。
那能了世缘,未兑贪嗔痴。nà néng le shì yuán,wèi duì tān chēn chī。
名山误见污,公议安可欺。míng shān wù jiàn wū,gōng yì ān kě qī。
愿借灵湫水,一洗了堂碑。yuàn jiè líng jiǎo shuǐ,yī xǐ le táng bēi。
诗以寄老禅,狂言勿吾嗤。shī yǐ jì lǎo chán,kuáng yán wù wú chī。

同莫教授朱县丞朱司理游西园

王十朋

黎明出城郭,偶作西园游。lí míng chū chéng guō,ǒu zuò xī yuán yóu。
春浅花未都,池寒绿初抽。chūn qiǎn huā wèi dōu,chí hán lǜ chū chōu。
湖山欲纵目,烟霭浮不收。hú shān yù zòng mù,yān ǎi fú bù shōu。
初来兴非浅,心赏殊未酬。chū lái xīng fēi qiǎn,xīn shǎng shū wèi chóu。
赖有三君子,清谈洗牢愁。lài yǒu sān jūn zi,qīng tán xǐ láo chóu。
更期春色浓,携樽泛仙舟。gèng qī chūn sè nóng,xié zūn fàn xiān zhōu。

题寿乐堂用东坡韵赠杨元宾佥判

王十朋

蓬莱阁下苍龙古,万壑千岩拥仙府。péng lái gé xià cāng lóng gǔ,wàn hè qiān yán yōng xiān fǔ。
寿乐堂西面卧龙,壑月岩风满窗户。shòu lè táng xī miàn wò lóng,hè yuè yán fēng mǎn chuāng hù。
苍松溜雨大十围,绿水浮荷深一股。cāng sōng liū yǔ dà shí wéi,lǜ shuǐ fú hé shēn yī gǔ。
作堂主人久黄壤,仁智风犹似邹鲁。zuò táng zhǔ rén jiǔ huáng rǎng,rén zhì fēng yóu shì zōu lǔ。
诗仙骑龙已上天,妙句光芒照寰宇。shī xiān qí lóng yǐ shàng tiān,miào jù guāng máng zhào huán yǔ。
青山偃蹇只如昔,高处去天无尺五。qīng shān yǎn jiǎn zhǐ rú xī,gāo chù qù tiān wú chǐ wǔ。
杨侯淮泗老儒学,文字撑肠笔风雨。yáng hóu huái sì lǎo rú xué,wén zì chēng cháng bǐ fēng yǔ。
朅来赞幕古东州,要与青山作盟主。qiè lái zàn mù gǔ dōng zhōu,yào yǔ qīng shān zuò méng zhǔ。
虚堂宴坐饱风月,此外一毫端不取。xū táng yàn zuò bǎo fēng yuè,cǐ wài yī háo duān bù qǔ。
它日从公物外游,贝阙珠宫酌琼乳。tā rì cóng gōng wù wài yóu,bèi quē zhū gōng zhuó qióng rǔ。

元宾赠红梅数枝

王十朋

江梅孤洁太绝俗,红杏酣酣风味薄。jiāng méi gū jié tài jué sú,hóng xìng hān hān fēng wèi báo。
梅花精神杏花色,春入莲洲初破萼。méi huā jīng shén xìng huā sè,chūn rù lián zhōu chū pò è。
胆瓶分赠两三枝,醒我沉疴不须药。dǎn píng fēn zèng liǎng sān zhī,xǐng wǒ chén kē bù xū yào。
愿公及早办芳樽,酒晕冰肌易销落。yuàn gōng jí zǎo bàn fāng zūn,jiǔ yūn bīng jī yì xiāo luò。

上丁释奠备数献官书十二韵呈莫子齐教授赵可大察推

王十朋

鲁人呼东家,陈蔡不火食。lǔ rén hū dōng jiā,chén cài bù huǒ shí。
当时虽高第,往往亦愠色。dāng shí suī gāo dì,wǎng wǎng yì yùn sè。
孰知梦奠后,庙祀亘无极。shú zhī mèng diàn hòu,miào sì gèn wú jí。
嵬然衮冕尊,王侯面俱北。wéi rán gǔn miǎn zūn,wáng hóu miàn jù běi。
武成祭上戊,龙弃配社稷。wǔ chéng jì shàng wù,lóng qì pèi shè jì。
隆杀良不同,论功岂如德。lóng shā liáng bù tóng,lùn gōng qǐ rú dé。
去载游上庠,观礼杏坛侧。qù zài yóu shàng xiáng,guān lǐ xìng tán cè。
备乐阅九奏,银袍烂千亿。bèi lè yuè jiǔ zòu,yín páo làn qiān yì。
兹焉客莲幕,滥与俎豆职。zī yān kè lián mù,làn yǔ zǔ dòu zhí。
登阶瞻睿容,炳睟若亲识。dēng jiē zhān ruì róng,bǐng suì ruò qīn shí。
壮哉芹藻宫,不减鲁侯国。zhuàng zāi qín zǎo gōng,bù jiǎn lǔ hóu guó。
归赓泮水颂,才劣惭史克。guī gēng pàn shuǐ sòng,cái liè cán shǐ kè。

会稽三贤祠诗吴先生祠

王十朋

安定先生贤矣哉,一时高第俱英材。ān dìng xiān shēng xián yǐ zāi,yī shí gāo dì jù yīng cái。
诜然达者播廊庙,贫贱亦足光蓬莱。shēn rán dá zhě bō láng miào,pín jiàn yì zú guāng péng lái。
会稽吴君更超绝,至今士子犹能说。huì jī wú jūn gèng chāo jué,zhì jīn shì zi yóu néng shuō。
讲堂鸣鼓规使君,可使清风耸朝烈。jiǎng táng míng gǔ guī shǐ jūn,kě shǐ qīng fēng sǒng cháo liè。
求田问舍遗子孙,钱愚地僻何纷纷。qiú tián wèn shě yí zi sūn,qián yú dì pì hé fēn fēn。
不惜池塘种芹药,一段奇事前无闻。bù xī chí táng zhǒng qín yào,yī duàn qí shì qián wú wén。
君不见唐室蓬山称贺老,乞得鉴湖归去好。jūn bù jiàn táng shì péng shān chēng hè lǎo,qǐ dé jiàn hú guī qù hǎo。
却将儒服变流沙,更遣门阑亦归道。què jiāng rú fú biàn liú shā,gèng qiǎn mén lán yì guī dào。
又不见晋朝名士高阳公,才名上下王谢中。yòu bù jiàn jìn cháo míng shì gāo yáng gōng,cái míng shàng xià wáng xiè zhōng。
乃心欲出三界外,山阴宅化瞿昙宫。nǎi xīn yù chū sān jiè wài,shān yīn zhái huà qú tán gōng。
先生识见高流俗,不作二公缘祸福。xiān shēng shí jiàn gāo liú sú,bù zuò èr gōng yuán huò fú。
寄语多才郑广文,乞与毫端记高躅。jì yǔ duō cái zhèng guǎng wén,qǐ yǔ háo duān jì gāo zhú。

会稽三贤祠诗旌忠庙

王十朋

国家往往艰难中,搢绅节义扫地空。guó jiā wǎng wǎng jiān nán zhōng,jìn shēn jié yì sǎo dì kōng。
靖康有一忠悯公,建炎独有唐侯忠。jìng kāng yǒu yī zhōng mǐn gōng,jiàn yán dú yǒu táng hóu zhōng。
唐侯爵位何曾隆,身居行伍侪罴熊。táng hóu jué wèi hé céng lóng,shēn jū xíng wǔ chái pí xióng。
平生经史漫不通,严霜烈日蕴在衷。píng shēng jīng shǐ màn bù tōng,yán shuāng liè rì yùn zài zhōng。
愤然一奋不顾躬,太尉夺笏嗟匆匆。fèn rán yī fèn bù gù gōng,tài wèi duó hù jiē cōng cōng。
子房铁椎计已穷,张巡就缚气尚雄。zi fáng tiě chuí jì yǐ qióng,zhāng xún jiù fù qì shàng xióng。
杲卿锯解骂未终,忠血义肉涂地红。gǎo qīng jù jiě mà wèi zhōng,zhōng xuè yì ròu tú dì hóng。
烈气英魂薄苍穹,事惊朝野闻帝聪。liè qì yīng hún báo cāng qióng,shì jīng cháo yě wén dì cōng。
立庙旌忠浙江东,睢阳双庙同高风。lì miào jīng zhōng zhè jiāng dōng,suī yáng shuāng miào tóng gāo fēng。
名书青史等岱嵩,当时开门谁纳戎,贻臭千古如蛆虫。míng shū qīng shǐ děng dài sōng,dāng shí kāi mén shuí nà róng,yí chòu qiān gǔ rú qū chóng。

会稽三贤祠诗悯孝庙

王十朋

我昔尝读黄绢碑,长叹越国无男儿。wǒ xī cháng dú huáng juàn bēi,zhǎng tàn yuè guó wú nán ér。
孰知种山山下水,千载有此一段奇。shú zhī zhǒng shān shān xià shuǐ,qiān zài yǒu cǐ yī duàn qí。
呜呼哀哉蔡孝子,风烈远过恢与羁。wū hū āi zāi cài xiào zi,fēng liè yuǎn guò huī yǔ jī。
乃翁白首困缧绁,半年不脱儿心悲。nǎi wēng bái shǒu kùn léi xiè,bàn nián bù tuō ér xīn bēi。
请身荷械代父罪,或甘黥涅居军麾。qǐng shēn hé xiè dài fù zuì,huò gān qíng niè jū jūn huī。
况遇兵兴击叛卒,身先矢石死不辞。kuàng yù bīng xīng jī pàn zú,shēn xiān shǐ shí sǐ bù cí。
当时非无贤太守,孝子抱志终不施。dāng shí fēi wú xián tài shǒu,xiào zi bào zhì zhōng bù shī。
人间无路可赴诉,投命河伯祈天知。rén jiān wú lù kě fù sù,tóu mìng hé bó qí tiān zhī。
自为铭志及讼牒,欲愬以魂赎以尸。zì wèi míng zhì jí sòng dié,yù sù yǐ hún shú yǐ shī。
精哀意切语不怨,孝与忠厚俱天资。jīng āi yì qiè yǔ bù yuàn,xiào yǔ zhōng hòu jù tiān zī。
临河更效结缨死,颠沛于礼曾无亏。lín hé gèng xiào jié yīng sǐ,diān pèi yú lǐ céng wú kuī。
父脱累囚子愿毕,身在九泉甘若饴。fù tuō lèi qiú zi yuàn bì,shēn zài jiǔ quán gān ruò yí。
名闻九重获旌表,赐庙悯孝风华夷。míng wén jiǔ zhòng huò jīng biǎo,cì miào mǐn xiào fēng huá yí。
胡为祠宇乃如许,一间破屋河之湄。hú wèi cí yǔ nǎi rú xǔ,yī jiān pò wū hé zhī méi。
未闻设诔有度尚,绝妙更欠邯郸词。wèi wén shè lěi yǒu dù shàng,jué miào gèng qiàn hán dān cí。
我来赞幕钦孝烈,顾瞻庙猊成吁嘻。wǒ lái zàn mù qīn xiào liè,gù zhān miào ní chéng xū xī。
他年太史作佳传,愿于纸尾书吾诗。tā nián tài shǐ zuò jiā chuán,yuàn yú zhǐ wěi shū wú shī。

鉴湖行

王十朋

苍苍凉凉红日生,葱葱郁郁佳气横。cāng cāng liáng liáng hóng rì shēng,cōng cōng yù yù jiā qì héng。
鉴湖春色三百里,桃花水涨扁舟行。jiàn hú chūn sè sān bǎi lǐ,táo huā shuǐ zhǎng biǎn zhōu xíng。
花间啼鸟传春意,声落行舟惊梦寐。huā jiān tí niǎo chuán chūn yì,shēng luò xíng zhōu jīng mèng mèi。
胡床兀坐心境清,转觅湖山有风味。hú chuáng wù zuò xīn jìng qīng,zhuǎn mì hú shān yǒu fēng wèi。
鉴中风物几经春,身在鉴中思古人。jiàn zhōng fēng wù jǐ jīng chūn,shēn zài jiàn zhōng sī gǔ rén。
禹迹茫茫千载后,疏凿功归马太守。yǔ jì máng máng qiān zài hòu,shū záo gōng guī mǎ tài shǒu。
太守湖成坐鬼责,后代风流属狂客。tài shǒu hú chéng zuò guǐ zé,hòu dài fēng liú shǔ kuáng kè。
狂客不长家鉴湖,惟有渔人至今得。kuáng kè bù zhǎng jiā jiàn hú,wéi yǒu yú rén zhì jīn dé。
日暮东风吹棹回,花枝照眼入蓬莱。rì mù dōng fēng chuī zhào huí,huā zhī zhào yǎn rù péng lái。
回首湖山何处是,欸乃声中画图里。huí shǒu hú shān hé chù shì,āi nǎi shēng zhōng huà tú lǐ。

禹庙歌

王十朋

君不见蜂目英雄吞四海,血祀初期千万载。jūn bù jiàn fēng mù yīng xióng tūn sì hǎi,xuè sì chū qī qiān wàn zài。
稽山木像弃长江,逆溯波涛鬼无馁。jī shān mù xiàng qì zhǎng jiāng,nì sù bō tāo guǐ wú něi。
鸟喙辛勤十九年,平吴霸越世称贤。niǎo huì xīn qín shí jiǔ nián,píng wú bà yuè shì chēng xián。
故国无人念遗烈,山间庙貌何凄然。gù guó wú rén niàn yí liè,shān jiān miào mào hé qī rán。
马守开湖利源迥,岁沃黄云九千顷。mǎ shǒu kāi hú lì yuán jiǒng,suì wò huáng yún jiǔ qiān qǐng。
年来遗迹半湮芜,庙锁湖边篆烟冷。nián lái yí jì bàn yān wú,miào suǒ hú biān zhuàn yān lěng。
吴越国王三节还,尽将锦绣裹江山。wú yuè guó wáng sān jié hái,jǐn jiāng jǐn xiù guǒ jiāng shān。
自从王气熄牛斗,庙比昭王屋一间。zì cóng wáng qì xī niú dòu,miào bǐ zhāo wáng wū yī jiān。
乃知流光由德厚,祀典谁能如夏后。nǎi zhī liú guāng yóu dé hòu,sì diǎn shuí néng rú xià hòu。
九年洪水滔天流,下民昏垫尧心忧。jiǔ nián hóng shuǐ tāo tiān liú,xià mín hūn diàn yáo xīn yōu。
帝惧万国生鱼头,锡禹洪范定九州。dì jù wàn guó shēng yú tóu,xī yǔ hóng fàn dìng jiǔ zhōu。
功成执玉朝冕旒,奔走讼狱归歌讴。gōng chéng zhí yù cháo miǎn liú,bēn zǒu sòng yù guī gē ōu。
南巡会稽觐诸侯,书藏䰠穴千丈幽。nán xún huì jī jìn zhū hóu,shū cáng shén xué qiān zhàng yōu。
蝉脱尘寰不肯留,千古灵庙依松楸。chán tuō chén huán bù kěn liú,qiān gǔ líng miào yī sōng qiū。
吾皇盛德与禹侔,菲食卑宫恶衣裘。wú huáng shèng dé yǔ yǔ móu,fēi shí bēi gōng è yī qiú。
思禹旧绩祀事修,小臣效职躬荐羞。sī yǔ jiù jì sì shì xiū,xiǎo chén xiào zhí gōng jiàn xiū。
仰瞻黻冕怀远猷,退惜分阴惭惰偷。yǎng zhān fú miǎn huái yuǎn yóu,tuì xī fēn yīn cán duò tōu。
嗟乎越山高兮可夷而丘,鉴湖深兮可理而畴。jiē hū yuè shān gāo xī kě yí ér qiū,jiàn hú shēn xī kě lǐ ér chóu。
惟有禹贡声名长不朽,告成世祀无时休。wéi yǒu yǔ gòng shēng míng zhǎng bù xiǔ,gào chéng shì sì wú shí xiū。

与赵安抚乞疏狱

王十朋

小麦青青大麦熟,秧老欲移蚕欲簇。xiǎo mài qīng qīng dà mài shú,yāng lǎo yù yí cán yù cù。
皇天弥旬作淫雨,害及农桑一何酷。huáng tiān mí xún zuò yín yǔ,hài jí nóng sāng yī hé kù。
麦枯秧腐蚕不丝,无食无衣岂能育。mài kū yāng fǔ cán bù sī,wú shí wú yī qǐ néng yù。
使君今世贤方伯,政过龚黄同舜牧。shǐ jūn jīn shì xián fāng bó,zhèng guò gōng huáng tóng shùn mù。
僦金蠲放官与私,喜气欢声倾比屋。jiù jīn juān fàng guān yǔ sī,xǐ qì huān shēng qīng bǐ wū。
仁风已慰黎庶心,诚感苍穹理宜速。rén fēng yǐ wèi lí shù xīn,chéng gǎn cāng qióng lǐ yí sù。
胡为烝泄尚如许,阴沴干阳埋日毂。hú wèi zhēng xiè shàng rú xǔ,yīn lì gàn yáng mái rì gǔ。
岂惟泥泞困牛车,更恐鱼龙上平陆。qǐ wéi ní nìng kùn niú chē,gèng kǒng yú lóng shàng píng lù。
闾阎竞画指日蛮,香火遥祈上天竺。lǘ yán jìng huà zhǐ rì mán,xiāng huǒ yáo qí shàng tiān zhú。
伤和无乃有冤民,蠹政尚疑多大族。shāng hé wú nǎi yǒu yuān mín,dù zhèng shàng yí duō dà zú。
使君有术开青天,按劾奸赃疏滞狱。shǐ jūn yǒu shù kāi qīng tiān,àn hé jiān zāng shū zhì yù。

送僧游径山

王十朋

潜涧家风不芜没,禅讲诜诜尽瓜葛。qián jiàn jiā fēng bù wú méi,chán jiǎng shēn shēn jǐn guā gé。
如今更有奇儿孙,云水飘然继衣钵。rú jīn gèng yǒu qí ér sūn,yún shuǐ piāo rán jì yī bō。
径山禅伯僧中龙,向来名节真无双。jìng shān chán bó sēng zhōng lóng,xiàng lái míng jié zhēn wú shuāng。
我昔题诗已推许,两度相逢不曾语。wǒ xī tí shī yǐ tuī xǔ,liǎng dù xiāng féng bù céng yǔ。
子今此行真得师,扫除妄想叩深机。zi jīn cǐ xíng zhēn dé shī,sǎo chú wàng xiǎng kòu shēn jī。
我待衣冠挂林下,迟子归来话潇洒。wǒ dài yī guān guà lín xià,chí zi guī lái huà xiāo sǎ。