古诗词

复安静堂旧额

王十朋

端明之孙字子强,银钩铁画传遗芳。duān míng zhī sūn zì zi qiáng,yín gōu tiě huà chuán yí fāng。
昔年作郡古平海,大笔亲书安静堂。xī nián zuò jùn gǔ píng hǎi,dà bǐ qīn shū ān jìng táng。
自从宣和至乾道,字与轮奂争光芒。zì cóng xuān hé zhì qián dào,zì yǔ lún huàn zhēng guāng máng。
一朝忽遭俗眼白,毁灭名姓深埋藏。yī cháo hū zāo sú yǎn bái,huǐ miè míng xìng shēn mái cáng。
我来搜访久乃获,老兵据为寝处床。wǒ lái sōu fǎng jiǔ nǎi huò,lǎo bīng jù wèi qǐn chù chuáng。
涤除五载尘土面,字向堂上增激昂。dí chú wǔ zài chén tǔ miàn,zì xiàng táng shàng zēng jī áng。
祖为第一孙是似,书有家法称莆阳。zǔ wèi dì yī sūn shì shì,shū yǒu jiā fǎ chēng pú yáng。
体具万安颇雄壮,榜与忠献同翱翔。tǐ jù wàn ān pǒ xióng zhuàng,bǎng yǔ zhōng xiàn tóng áo xiáng。
因知文字乃至宝,一时之厄庸何伤。yīn zhī wén zì nǎi zhì bǎo,yī shí zhī è yōng hé shāng。
石鼓文有鬼神护,淮西碑并日月光。shí gǔ wén yǒu guǐ shén hù,huái xī bēi bìng rì yuè guāng。
岂容泯灭暴秦火,谁肯脍炙段文昌。qǐ róng mǐn miè bào qín huǒ,shuí kěn kuài zhì duàn wén chāng。
书生作郡太迂阔,理财听讼俱非长。shū shēng zuò jùn tài yū kuò,lǐ cái tīng sòng jù fēi zhǎng。
吾君若问何以治,堂复韩蔡祠秦姜。wú jūn ruò wèn hé yǐ zhì,táng fù hán cài cí qín jiāng。
今才五日京兆耳,眷此陈迹犹未忘。jīn cái wǔ rì jīng zhào ěr,juàn cǐ chén jì yóu wèi wàng。
但愿兹堂日安静,名与国寿俱无疆。dàn yuàn zī táng rì ān jìng,míng yǔ guó shòu jù wú jiāng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

提舶赠玉友六言诗次韵以酬

王十朋

兢渡争飞画舫,赐衣纷集丹墀。jīng dù zhēng fēi huà fǎng,cì yī fēn jí dān chí。
举笔不忘规谏,玉堂谁进欧诗。jǔ bǐ bù wàng guī jiàn,yù táng shuí jìn ōu shī。

觅百叶榴花

王十朋

玉友双瓶不恶,锦囊六字尤清。yù yǒu shuāng píng bù è,jǐn náng liù zì yóu qīng。
更觅榴花百叶,要令老眼增明。gèng mì liú huā bǎi yè,yào lìng lǎo yǎn zēng míng。

贡院食新荔观双莲因成六言

王十朋

两郡两逢新荔,三年三结双莲。liǎng jùn liǎng féng xīn lì,sān nián sān jié shuāng lián。
酒盏莫辞在手,异时同把无缘。jiǔ zhǎn mò cí zài shǒu,yì shí tóng bǎ wú yuán。

出州宅

王十朋

官居到处邮传,岁月惊人电飞。guān jū dào chù yóu chuán,suì yuè jīng rén diàn fēi。
惆怅同来德耀,故乡不与同归。chóu chàng tóng lái dé yào,gù xiāng bù yǔ tóng guī。

书院杂咏石菖蒲

王十朋

天上玉衡散,结根泉石间。tiān shàng yù héng sàn,jié gēn quán shí jiān。
要须生九节,长为驻红颜。yào xū shēng jiǔ jié,zhǎng wèi zhù hóng yán。