古诗词

记风

王十朋

泉南固多风,兹风大为最。quán nán gù duō fēng,zī fēng dà wèi zuì。
初惊月有晕,忽听天鸣籁。chū jīng yuè yǒu yūn,hū tīng tiān míng lài。
蓬蓬从何来,烈烈不可奈。péng péng cóng hé lái,liè liè bù kě nài。
万窍争怒号,三光变冥昧。wàn qiào zhēng nù hào,sān guāng biàn míng mèi。
掀翻败墙壁,摧折到松桧。xiān fān bài qiáng bì,cuī zhé dào sōng guì。
瓦飘上天半,茅卷洒郊外。wǎ piāo shàng tiān bàn,máo juǎn sǎ jiāo wài。
稻吹垂实花,果堕未熟蒂。dào chuī chuí shí huā,guǒ duò wèi shú dì。
山川失故容,草木遭厄会。shān chuān shī gù róng,cǎo mù zāo è huì。
飞同鹢过宋,悲异见歌沛。fēi tóng yì guò sòng,bēi yì jiàn gē pèi。
孰云楚台雄,未觉周郊大。shú yún chǔ tái xióng,wèi jué zhōu jiāo dà。
虽然不终朝,无乃已被害。suī rán bù zhōng cháo,wú nǎi yǐ bèi hài。
嗟予垂素发,滥此张皂盖。jiē yǔ chuí sù fā,làn cǐ zhāng zào gài。
方忧西畴禾,未问南海贝。fāng yōu xī chóu hé,wèi wèn nán hǎi bèi。
心如韩值飓,卜效苏命蔡。xīn rú hán zhí jù,bo xiào sū mìng cài。
焚香叩穹昊,防患问耆艾。fén xiāng kòu qióng hào,fáng huàn wèn qí ài。
稍稍云色定,徐徐雨声霈。shāo shāo yún sè dìng,xú xú yǔ shēng pèi。
渐停箕簸扬,会见气交泰。jiàn tíng jī bǒ yáng,huì jiàn qì jiāo tài。
居民理破屋,老守戒征旆。jū mín lǐ pò wū,lǎo shǒu jiè zhēng pèi。
五弦歌舜琴,一丝咏严濑。wǔ xián gē shùn qín,yī sī yǒng yán lài。
去矣不待瓜,归欤及鲈鲙。qù yǐ bù dài guā,guī yú jí lú kuài。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

项服善知县和诗酬以三绝并简林致一教授

王十朋

无钱令尹陶彭泽,有道先生郑广文。wú qián lìng yǐn táo péng zé,yǒu dào xiān shēng zhèng guǎng wén。
预约它年还故里,共骑白鹿效文君。yù yuē tā nián hái gù lǐ,gòng qí bái lù xiào wén jūn。

题荐福寺莫莫堂

王十朋

休休有室宜归早,莫莫名堂去恨迟。xiū xiū yǒu shì yí guī zǎo,mò mò míng táng qù hèn chí。
禅老相逢应笑我,休休莫莫定何时。chán lǎo xiāng féng yīng xiào wǒ,xiū xiū mò mò dìng hé shí。

洪帅陈阜卿寄笋

王十朋

均是蓬山逸远官,梦中犹问竹平安。jūn shì péng shān yì yuǎn guān,mèng zhōng yóu wèn zhú píng ān。
箨龙寄我知君意,要使刚肠饱岁寒。tuò lóng jì wǒ zhī jūn yì,yào shǐ gāng cháng bǎo suì hán。

次韵何子应得宣城笔

王十朋

金华手握管城子,端类睢阳太守须。jīn huá shǒu wò guǎn chéng zi,duān lèi suī yáng tài shǒu xū。
须笔有神人不识,怒时真可气吞胡。xū bǐ yǒu shén rén bù shí,nù shí zhēn kě qì tūn hú。

闻捷报用何韵

王十朋

淮甸流离唐赤子,将军奇特魏黄须。huái diān liú lí táng chì zi,jiāng jūn qí tè wèi huáng xū。
愿将银管书忠谊,粪土东京赵与胡。yuàn jiāng yín guǎn shū zhōng yì,fèn tǔ dōng jīng zhào yǔ hú。

出郊遇雪

王十朋

小队出郊聊习战,朔风吹雪似催诗。xiǎo duì chū jiāo liáo xí zhàn,shuò fēng chuī xuě shì cuī shī。
皇天有意诛骄虏,正类元戎破蔡时。huáng tiān yǒu yì zhū jiāo lǔ,zhèng lèi yuán róng pò cài shí。

何子应以蜀中文房四宝分赠洪景卢王嘉叟某与焉因成一绝

王十朋

江左风流属宪台,笔端妙语出琼瑰。jiāng zuǒ fēng liú shǔ xiàn tái,bǐ duān miào yǔ chū qióng guī。
滥居益友三人列,误辱文房四宝来。làn jū yì yǒu sān rén liè,wù rǔ wén fáng sì bǎo lái。

和宝印叔见寄

王十朋

官舍萧条怯莫冬,衰颜得酒晕生红。guān shě xiāo tiáo qiè mò dōng,shuāi yán dé jiǔ yūn shēng hóng。
遥思兰若堂中老,非柏非松自耐风。yáo sī lán ruò táng zhōng lǎo,fēi bǎi fēi sōng zì nài fēng。

和宝印叔见寄

王十朋

滥乘五马二毛侵,雪满鄱江坐拥衾。làn chéng wǔ mǎ èr máo qīn,xuě mǎn pó jiāng zuò yōng qīn。
二叔年高兄弟远,归期当不待秋砧。èr shū nián gāo xiōng dì yuǎn,guī qī dāng bù dài qiū zhēn。

用韵寄二弟

王十朋

六月离家忽莫冬,郡斋清夜拥炉红。liù yuè lí jiā hū mò dōng,jùn zhāi qīng yè yōng lú hóng。
细看庆朔堂前雪,正似梅花溪上风。xì kàn qìng shuò táng qián xuě,zhèng shì méi huā xī shàng fēng。

用韵寄二弟

王十朋

甚矣今年老见侵,玉芝堂冷敝衣衾。shén yǐ jīn nián lǎo jiàn qīn,yù zhī táng lěng bì yī qīn。
梦魂夜夜寻兄弟,率饮亭前坐石砧。mèng hún yè yè xún xiōng dì,lǜ yǐn tíng qián zuò shí zhēn。

次韵李怀安赠何宪五绝

王十朋

元老登朝首剡章,危言凛凛动明光。yuán lǎo dēng cháo shǒu shàn zhāng,wēi yán lǐn lǐn dòng míng guāng。
掉头却向江湖去,不肯伊优上北堂。diào tóu què xiàng jiāng hú qù,bù kěn yī yōu shàng běi táng。

次韵李怀安赠何宪五绝

王十朋

伊洛横渠造道深,谁传衣钵见贞心。yī luò héng qú zào dào shēn,shuí chuán yī bō jiàn zhēn xīn。
儒宗赖有金华子,后学宁忧不嗣音。rú zōng lài yǒu jīn huá zi,hòu xué níng yōu bù sì yīn。

次韵李怀安赠何宪五绝

王十朋

梦魂闻说到无何,曾共神官壮者哦。mèng hún wén shuō dào wú hé,céng gòng shén guān zhuàng zhě ó。
妙墨雄文满天下,士衡应亦患才多。miào mò xióng wén mǎn tiān xià,shì héng yīng yì huàn cái duō。

次韵李怀安赠何宪五绝

王十朋

炙手权门尽好官,云山高卧老江干。zhì shǒu quán mén jǐn hǎo guān,yún shān gāo wò lǎo jiāng gàn。
相期晚景全名节,富贵何须着眼看。xiāng qī wǎn jǐng quán míng jié,fù guì hé xū zhe yǎn kàn。