古诗词

赠陈体仁

王十朋

我来守清源,德星识二陈。wǒ lái shǒu qīng yuán,dé xīng shí èr chén。
大陈如金玉,一室清无尘。dà chén rú jīn yù,yī shì qīng wú chén。
厌世不肯留,至今里称仁。yàn shì bù kěn liú,zhì jīn lǐ chēng rén。
儒先贺州守,才气超等伦。rú xiān hè zhōu shǒu,cái qì chāo děng lún。
胸中包古今,笔下真有神。xiōng zhōng bāo gǔ jīn,bǐ xià zhēn yǒu shén。
唾手取甲科,齿发方青春。tuò shǒu qǔ jiǎ kē,chǐ fā fāng qīng chūn。
声名满天下,文字惊缙绅。shēng míng mǎn tiān xià,wén zì jīng jìn shēn。
劳人暂州县,平步当要津。láo rén zàn zhōu xiàn,píng bù dāng yào jīn。
蹉跎忽至今,此志犹未伸。cuō tuó hū zhì jīn,cǐ zhì yóu wèi shēn。
真人奉香火,萧寺含悲辛。zhēn rén fèng xiāng huǒ,xiāo sì hán bēi xīn。
讲席延诸生,黄卷诃古人。jiǎng xí yán zhū shēng,huáng juǎn hē gǔ rén。
异端斥佛老,吾道鸣孟荀。yì duān chì fú lǎo,wú dào míng mèng xún。
聊籍束脩礼,少资囊橐贫。liáo jí shù xiū lǐ,shǎo zī náng tuó pín。
我忝二千石,二年牧斯民。wǒ tiǎn èr qiān shí,èr nián mù sī mín。
不能助玉川,耻与韩公均。bù néng zhù yù chuān,chǐ yǔ hán gōng jūn。
赠我诗与文,字字皆可珍。zèng wǒ shī yǔ wén,zì zì jiē kě zhēn。
宠褒恨太过,感激难具论。chǒng bāo hèn tài guò,gǎn jī nán jù lùn。
愿公少自爱,行矣当致身。yuàn gōng shǎo zì ài,xíng yǐ dāng zhì shēn。
门下有高第,庙堂手经纶。mén xià yǒu gāo dì,miào táng shǒu jīng lún。
房魏方得君,讵肯忘河汾。fáng wèi fāng dé jūn,jù kěn wàng hé fén。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

游东坡十一绝

王十朋

出处平生慕乐天,东坡名自乐天传。chū chù píng shēng mù lè tiān,dōng pō míng zì lè tiān chuán。
文章均得江山助,但觉前贤畏后贤。wén zhāng jūn dé jiāng shān zhù,dàn jué qián xián wèi hòu xián。

游东坡十一绝

王十朋

少年下笔已如神,文到黄州更绝尘。shǎo nián xià bǐ yǐ rú shén,wén dào huáng zhōu gèng jué chén。
我宋人才盛元祐,玉堂人是雪堂人。wǒ sòng rén cái shèng yuán yòu,yù táng rén shì xuě táng rén。

游东坡十一绝

王十朋

世重元之重竹楼,雪堂名更重黄州。shì zhòng yuán zhī zhòng zhú lóu,xuě táng míng gèng zhòng huáng zhōu。
西山草木尤光彩,一一曾经杖屦游。xī shān cǎo mù yóu guāng cǎi,yī yī céng jīng zhàng jù yóu。

游东坡十一绝

王十朋

江绕山城柳暗村,五年诗乱谪仙魂。jiāng rào shān chéng liǔ àn cūn,wǔ nián shī luàn zhé xiān hún。
欲寻遗老问前事,楚语儿童今不存。yù xún yí lǎo wèn qián shì,chǔ yǔ ér tóng jīn bù cún。

游东坡十一绝

王十朋

再闰黄州正坐诗,诗因迁谪更瑰奇。zài rùn huáng zhōu zhèng zuò shī,shī yīn qiān zhé gèng guī qí。
读公赤壁词并赋,如见周郎破贼时。dú gōng chì bì cí bìng fù,rú jiàn zhōu láng pò zéi shí。

游东坡十一绝

王十朋

供成诗案脱累囚,天遣公来此地游。gōng chéng shī àn tuō lèi qiú,tiān qiǎn gōng lái cǐ dì yóu。
自有胸中云梦泽,更居云梦泽南州。zì yǒu xiōng zhōng yún mèng zé,gèng jū yún mèng zé nán zhōu。

游东坡十一绝

王十朋

三道策成名烜赫,万言书就迹危疑。sān dào cè chéng míng xuǎn hè,wàn yán shū jiù jì wēi yí。
易书论语忘忧患,天下三经字说时。yì shū lùn yǔ wàng yōu huàn,tiān xià sān jīng zì shuō shí。

游东坡十一绝

王十朋

口诵渊明归去词,岷峨归去竟无欺。kǒu sòng yuān míng guī qù cí,mín é guī qù jìng wú qī。
高安难弟来相访,细说对床风雨时。gāo ān nán dì lái xiāng fǎng,xì shuō duì chuáng fēng yǔ shí。

游东坡十一绝

王十朋

批风抹月五经年,吟尽淮南尽处天。pī fēng mǒ yuè wǔ jīng nián,yín jǐn huái nán jǐn chù tiān。
独与元之韩魏国,神交千古作三贤。dú yǔ yuán zhī hán wèi guó,shén jiāo qiān gǔ zuò sān xián。

游东坡十一绝

王十朋

向来茅屋仅容身,今日祠堂高更新。xiàng lái máo wū jǐn róng shēn,jīn rì cí táng gāo gèng xīn。
费尽丹青传不得,灵台一点与精神。fèi jǐn dān qīng chuán bù dé,líng tái yī diǎn yǔ jīng shén。

过彭泽

王十朋

万里归舟巨浪间,只将青眼对青山。wàn lǐ guī zhōu jù làng jiān,zhǐ jiāng qīng yǎn duì qīng shān。
青山好处惟彭泽,出岫云归倦鸟还。qīng shān hǎo chù wéi péng zé,chū xiù yún guī juàn niǎo hái。

富文赠桂花

王十朋

夔有百花无此香,两年官舍负秋光。kuí yǒu bǎi huā wú cǐ xiāng,liǎng nián guān shě fù qiū guāng。
使君元是蟾宫客,赠我数枝金粟黄。shǐ jūn yuán shì chán gōng kè,zèng wǒ shù zhī jīn sù huáng。

望舒山

王十朋

舟阻清溪十日风,旅怀秋思渺无穷。zhōu zǔ qīng xī shí rì fēng,lǚ huái qiū sī miǎo wú qióng。
开编细读舒王句,一点舒山在眼中。kāi biān xì dú shū wáng jù,yī diǎn shū shān zài yǎn zhōng。

淮山

王十朋

淮山无数不知名,山色遥看点点青。huái shān wú shù bù zhī míng,shān sè yáo kàn diǎn diǎn qīng。
二百馀年仁草木,莫令污染犬羊腥。èr bǎi yú nián rén cǎo mù,mò lìng wū rǎn quǎn yáng xīng。

九华山

王十朋

九芙蓉自九天来,太史南游山未开。jiǔ fú róng zì jiǔ tiān lái,tài shǐ nán yóu shān wèi kāi。
仙境曾经谪仙眼,佳名杰句两崔嵬。xiān jìng céng jīng zhé xiān yǎn,jiā míng jié jù liǎng cuī wéi。