古诗词

哨遍广归去来辞〇苏于瞻檃括归去来辞陶公之馀潘也吾自有大归大去而大来者为期未知远近然知迟迟之不如接淅久矣因借其韵以自抒己怀

王夫之

一领青蓑,一柄长镵,也是闲牵累。yī lǐng qīng suō,yī bǐng zhǎng chán,yě shì xián qiān lèi。
归去来何处,可言归,旧家山目。guī qù lái hé chù,kě yán guī,jiù jiā shān mù。
前即是知,者稀谁堪就,问津路莫将黄叶。qián jí shì zhī,zhě xī shuí kān jiù,wèn jīn lù mò jiāng huáng yè。
迷童稚凭冷,觑春花闲,看秋月苍天伎。mí tóng zhì píng lěng,qù chūn huā xián,kàn qiū yuè cāng tiān jì。
俩止此笑乾坤两扇。liǎ zhǐ cǐ xiào qián kūn liǎng shàn。
半开扉任柳絮穿帘。bàn kāi fēi rèn liǔ xù chuān lián。
扑面飞既,不黏泥自,然轻脱唯。pū miàn fēi jì,bù nián ní zì,rán qīng tuō wéi。
吾,之意噫归。wú,zhī yì yī guī。
去来兮纵横万里。qù lái xī zòng héng wàn lǐ。
人间世嚼匫。rén jiān shì jué hū。
{匸内龠}橄榄来回甘。xì nèi yuè gǎn lǎn lái huí gān。
苦知味弄二,月轻雷散,一天暮霭倾倒银。kǔ zhī wèi nòng èr,yuè qīng léi sàn,yī tiān mù ǎi qīng dào yín。
河香水酿就,蜂蜜惊回,蚁梦丈夫当如。hé xiāng shuǐ niàng jiù,fēng mì jīng huí,yǐ mèng zhàng fū dāng rú。
此矣昭,昭白日亭午。cǐ yǐ zhāo,zhāo bái rì tíng wǔ。
时驾玉虬停骖一问。shí jià yù qiú tíng cān yī wèn。
之向虞渊可容转。zhī xiàng yú yuān kě róng zhuǎn。
计烛龙今在何,处料也难酬。jì zhú lóng jīn zài hé,chù liào yě nán chóu。
答但斟北斗天,浆满斝恣。dá dàn zhēn běi dòu tiān,jiāng mǎn jiǎ zì。
我花前沈。wǒ huā qián shěn。
醉归来斩尽一团,疑胡不归漫留止。zuì guī lái zhǎn jǐn yī tuán,yí hú bù guī màn liú zhǐ。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

长相思·本意二首

王夫之

宝刀分。bǎo dāo fēn。
宝钗分。bǎo chāi fēn。
绣带分开坠画裙。xiù dài fēn kāi zhuì huà qún。
馀香犹自温。yú xiāng yóu zì wēn。
锦鸳群。jǐn yuān qún。
野鸳群。yě yuān qún。
三十六双认得真。sān shí liù shuāng rèn dé zhēn。
旁人莫漫嗔。páng rén mò màn chēn。

长相思·本意二首

王夫之

不思量。bù sī liàng。
也思量。yě sī liàng。
密语何曾得话长。mì yǔ hé céng dé huà zhǎng。
惊鸿夜渡湘。jīng hóng yè dù xiāng。
真成双。zhēn chéng shuāng。
假成双。jiǎ chéng shuāng。
侬似莲心苦薏藏。nóng shì lián xīn kǔ yì cáng。
怜他菡萏香。lián tā hàn dàn xiāng。

点绛唇·碧桃

王夫之

碧海凝霜,问谁唤作春光住。bì hǎi níng shuāng,wèn shuí huàn zuò chūn guāng zhù。
绿烟轻处。lǜ yān qīng chù。
月染幽香聚。yuè rǎn yōu xiāng jù。
缥缈云魂,旧厌霓裳舞。piāo miǎo yún hún,jiù yàn ní shang wǔ。
天台路。tiān tái lù。
山空月冷。shān kōng yuè lěng。
不管刘郎误。bù guǎn liú láng wù。

点绛唇·牡丹二首

王夫之

春未分明,觌面始知韶日晓。chūn wèi fēn míng,dí miàn shǐ zhī sháo rì xiǎo。
朱凝粉袅。zhū níng fěn niǎo。
费尽春多少。fèi jǐn chūn duō shǎo。
人在绿窗,艳影朦胧绕。rén zài lǜ chuāng,yàn yǐng méng lóng rào。
碧天杳。bì tiān yǎo。
瑞云回含。ruì yún huí hán。
锦襭空青表。jǐn xié kōng qīng biǎo。

点绛唇·牡丹二首

王夫之

不道人闲,消得浓华如许色。bù dào rén xián,xiāo dé nóng huá rú xǔ sè。
有情无力。yǒu qíng wú lì。
殢着人相识。tì zhe rén xiāng shí。
阅尽兴亡,冷泪花前滴。yuè jǐn xīng wáng,lěng lèi huā qián dī。
真倾国。zhēn qīng guó。
沉香亭北。chén xiāng tíng běi。
此恨何时释。cǐ hèn hé shí shì。

点绛唇·矮桃

王夫之

绛襭盈盈,墙头怕惹游人顾。jiàng xié yíng yíng,qiáng tóu pà rě yóu rén gù。
幽情谁诉。yōu qíng shuí sù。
芳草萋萋处。fāng cǎo qī qī chù。
燕眼偷窥,早倩绿云护。yàn yǎn tōu kuī,zǎo qiàn lǜ yún hù。
勤嘱付。qín zhǔ fù。
低飞蛱蝶。dī fēi jiá dié。
莫惹香泥污。mò rě xiāng ní wū。

女冠子·卖姜词○余旧题茅堂日姜斋此更称卖姜翁非己能羡聊以补人之不足尔戏为之词且卖且歌之

王夫之

卖姜来也。mài jiāng lái yě。
谁是能酬价者。shuí shì néng chóu jià zhě。
不须悭。bù xū qiān。
老去丝尤密,酸来心愈丹。lǎo qù sī yóu mì,suān lái xīn yù dān。
垂涎休自闷,有泪也须弹。chuí xián xiū zì mèn,yǒu lèi yě xū dàn。
最疗人闲病,乍炎寒。zuì liáo rén xián bìng,zhà yán hán。

女冠子·慈竹

王夫之

萧疏不可。xiāo shū bù kě。
簇簇绿烟深锁。cù cù lǜ yān shēn suǒ。
一枝枝。yī zhī zhī。
乳凤梳翎细,游鳞蜕甲迟。rǔ fèng shū líng xì,yóu lín tuì jiǎ chí。
天高难借问,风横怕相欺。tiān gāo nán jiè wèn,fēng héng pà xiāng qī。
且自团圞住,要谁知。qiě zì tuán luán zhù,yào shuí zhī。

浣溪沙·山行

王夫之

曲曲屏山翠幕垂。qū qū píng shān cuì mù chuí。
啼禽不拣浅深枝。tí qín bù jiǎn qiǎn shēn zhī。
逗人斜转竹林西。dòu rén xié zhuǎn zhú lín xī。
绿玉竿柔愁露浥,翠烟叶密耐风欺。lǜ yù gān róu chóu lù yì,cuì yān yè mì nài fēng qī。
溪光一半染玻瓈。xī guāng yī bàn rǎn bō lí。

浣溪沙·过熊男公夜话

王夫之

炊稻烟阑煮笋香。chuī dào yān lán zhǔ sǔn xiāng。
溪流萦岫半斜阳。xī liú yíng xiù bàn xié yáng。
闲宵不觉剪灯长。xián xiāo bù jué jiǎn dēng zhǎng。
鱼计向春元得水,蝶魂入梦不惊霜。yú jì xiàng chūn yuán dé shuǐ,dié hún rù mèng bù jīng shuāng。
无劳濠上讯蒙庄。wú láo háo shàng xùn méng zhuāng。

浣溪沙·即景

王夫之

幸草犹馀几段残。xìng cǎo yóu yú jǐ duàn cán。
烧痕斜插野鸡斑。shāo hén xié chā yě jī bān。
灰堆无数米家山。huī duī wú shù mǐ jiā shān。
双眼瞢腾疑梦觉,一天晴雨两阑珊。shuāng yǎn méng téng yí mèng jué,yī tiān qíng yǔ liǎng lán shān。
不愁也索带愁看。bù chóu yě suǒ dài chóu kàn。

浣溪沙·望归雁

王夫之

病眼遥天认不真。bìng yǎn yáo tiān rèn bù zhēn。
一双双影未全分。yī shuāng shuāng yǐng wèi quán fēn。
空花摇曳乱春云。kōng huā yáo yè luàn chūn yún。
香篆欲消拖蔂尾,平波初皱起鱼鳞。xiāng zhuàn yù xiāo tuō léi wěi,píng bō chū zhòu qǐ yú lín。
乌丝阑染素笺纹。wū sī lán rǎn sù jiān wén。

霜天晓角·怀旧

王夫之

平湖春水。píng hú chūn shuǐ。
日落扁舟舣。rì luò biǎn zhōu yǐ。
话到伤心深处,双泪落、青樽里。huà dào shāng xīn shēn chù,shuāng lèi luò qīng zūn lǐ。
天不。tiān bù。
留愁绪。liú chóu xù。
拚遣愁人死。pàn qiǎn chóu rén sǐ。
刚有一丝春怨,又花落、鹃声止。gāng yǒu yī sī chūn yuàn,yòu huā luò juān shēng zhǐ。

菩萨鬘早春

王夫之

梅花绽锦催寒去。méi huā zhàn jǐn cuī hán qù。
霜花铺粉留寒住。shuāng huā pù fěn liú hán zhù。
去住两悽然。qù zhù liǎng qī rán。
衰翁惜岁年。shuāi wēng xī suì nián。
烧根红茁草。shāo gēn hóng zhuó cǎo。
巳报春生早。sì bào chūn shēng zǎo。
莫惹晓莺啼。mò rě xiǎo yīng tí。
啼时花乱飞。tí shí huā luàn fēi。

添字昭君怨秋怀

王夫之

谁染千山乌桕,欺杀一株衰柳。shuí rǎn qiān shān wū jiù,qī shā yī zhū shuāi liǔ。
微霜何似镜中霜,万丝长。wēi shuāng hé shì jìng zhōng shuāng,wàn sī zhǎng。
蜡屐从今几两,冰级当年屡上。là jī cóng jīn jǐ liǎng,bīng jí dāng nián lǚ shàng。
夜阑星汉耿清空,挂残虹。yè lán xīng hàn gěng qīng kōng,guà cán hóng。
13331234567»