古诗词

哨遍广归去来辞〇苏于瞻檃括归去来辞陶公之馀潘也吾自有大归大去而大来者为期未知远近然知迟迟之不如接淅久矣因借其韵以自抒己怀

王夫之

一领青蓑,一柄长镵,也是闲牵累。yī lǐng qīng suō,yī bǐng zhǎng chán,yě shì xián qiān lèi。
归去来何处,可言归,旧家山目。guī qù lái hé chù,kě yán guī,jiù jiā shān mù。
前即是知,者稀谁堪就,问津路莫将黄叶。qián jí shì zhī,zhě xī shuí kān jiù,wèn jīn lù mò jiāng huáng yè。
迷童稚凭冷,觑春花闲,看秋月苍天伎。mí tóng zhì píng lěng,qù chūn huā xián,kàn qiū yuè cāng tiān jì。
俩止此笑乾坤两扇。liǎ zhǐ cǐ xiào qián kūn liǎng shàn。
半开扉任柳絮穿帘。bàn kāi fēi rèn liǔ xù chuān lián。
扑面飞既,不黏泥自,然轻脱唯。pū miàn fēi jì,bù nián ní zì,rán qīng tuō wéi。
吾,之意噫归。wú,zhī yì yī guī。
去来兮纵横万里。qù lái xī zòng héng wàn lǐ。
人间世嚼匫。rén jiān shì jué hū。
{匸内龠}橄榄来回甘。xì nèi yuè gǎn lǎn lái huí gān。
苦知味弄二,月轻雷散,一天暮霭倾倒银。kǔ zhī wèi nòng èr,yuè qīng léi sàn,yī tiān mù ǎi qīng dào yín。
河香水酿就,蜂蜜惊回,蚁梦丈夫当如。hé xiāng shuǐ niàng jiù,fēng mì jīng huí,yǐ mèng zhàng fū dāng rú。
此矣昭,昭白日亭午。cǐ yǐ zhāo,zhāo bái rì tíng wǔ。
时驾玉虬停骖一问。shí jià yù qiú tíng cān yī wèn。
之向虞渊可容转。zhī xiàng yú yuān kě róng zhuǎn。
计烛龙今在何,处料也难酬。jì zhú lóng jīn zài hé,chù liào yě nán chóu。
答但斟北斗天,浆满斝恣。dá dàn zhēn běi dòu tiān,jiāng mǎn jiǎ zì。
我花前沈。wǒ huā qián shěn。
醉归来斩尽一团,疑胡不归漫留止。zuì guī lái zhǎn jǐn yī tuán,yí hú bù guī màn liú zhǐ。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

醉太平·冬夜

王夫之

霜枫坠丹。shuāng fēng zhuì dān。
风窗送寒。fēng chuāng sòng hán。
心知明月光残。xīn zhī míng yuè guāng cán。
转墙西小湾。zhuǎn qiáng xī xiǎo wān。
巍巍豹关。wēi wēi bào guān。
迢迢玉山。tiáo tiáo yù shān。
梦回还在人闲。mèng huí hái zài rén xián。
听鸡声夜阑。tīng jī shēng yè lán。

长相思·春恨二首

王夫之

莺乱飞。yīng luàn fēi。
花乱飞。huā luàn fēi。
总爱春光去不违。zǒng ài chūn guāng qù bù wéi。
谁知春事非。shuí zhī chūn shì fēi。
风满扉,雨满扉。fēng mǎn fēi,yǔ mǎn fēi。
坐待元禽暮不归。zuò dài yuán qín mù bù guī。
孤云绕翠微。gū yún rào cuì wēi。

长相思·春恨二首

王夫之

待寻芳。dài xún fāng。
懒寻芳。lǎn xún fāng。
褪粉梨花背夕阳。tuì fěn lí huā bèi xī yáng。
清明未断霜。qīng míng wèi duàn shuāng。
游丝长。yóu sī zhǎng。
柳丝长。liǔ sī zhǎng。
欲绾春光春又忙。yù wǎn chūn guāng chūn yòu máng。
辛夷早绽香。xīn yí zǎo zhàn xiāng。

生查子·春感

王夫之

梨花一片飞,飞落春衫袖。lí huā yī piàn fēi,fēi luò chūn shān xiù。
莫漫爱馀香,春去君知否。mò màn ài yú xiāng,chūn qù jūn zhī fǒu。
青郊骢马儿,浪醉旗亭酒。qīng jiāo cōng mǎ ér,làng zuì qí tíng jiǔ。
不是不催归,宝鞭在君手。bù shì bù cuī guī,bǎo biān zài jūn shǒu。

生查子·秋感

王夫之

藕花艳银塘,玉露凋零尽。ǒu huā yàn yín táng,yù lù diāo líng jǐn。
素蝶不知愁,波影弄金粉。sù dié bù zhī chóu,bō yǐng nòng jīn fěn。
飞飞飞不去,日暮西风紧。fēi fēi fēi bù qù,rì mù xī fēng jǐn。
为惜白蘋香,怕受微霜损。wèi xī bái píng xiāng,pà shòu wēi shuāng sǔn。

点绛唇·飞花

王夫之

不是人闲,定然无个藏春处。bù shì rén xián,dìng rán wú gè cáng chūn chù。
和风和雨。hé fēng hé yǔ。
抵死惊飞去。dǐ sǐ jīng fēi qù。
暖日晴风,犹自难留住。nuǎn rì qíng fēng,yóu zì nán liú zhù。
天涯路。tiān yá lù。
金勒驹骄。jīn lēi jū jiāo。
踏作红尘土。tà zuò hóng chén tǔ。

浣溪沙·秋感

王夫之

风剪芙蓉坠晚香。fēng jiǎn fú róng zhuì wǎn xiāng。
冲波难认旧鸳鸯。chōng bō nán rèn jiù yuān yāng。
秋宵渐永尽思量。qiū xiāo jiàn yǒng jǐn sī liàng。
几度相逢唯梦里,疑非疑是不端详。jǐ dù xiāng féng wéi mèng lǐ,yí fēi yí shì bù duān xiáng。
鹭鸶空带满头霜。lù sī kōng dài mǎn tóu shuāng。

浣溪沙·冬景

王夫之

款冻额黄晕浅檀。kuǎn dòng é huáng yūn qiǎn tán。
金罂颊醉半腮丹。jīn yīng jiá zuì bàn sāi dān。
妒他临老更芳颜。dù tā lín lǎo gèng fāng yán。
落叶泠泠清影瘦,败荷剪剪绿云乾。luò yè líng líng qīng yǐng shòu,bài hé jiǎn jiǎn lǜ yún qián。
争教不怯晓来寒。zhēng jiào bù qiè xiǎo lái hán。

浣溪沙·冬望

王夫之

缥渺云丝展碧空。piāo miǎo yún sī zhǎn bì kōng。
孤峰峰影影孤松。gū fēng fēng yǐng yǐng gū sōng。
天南天北雁来风。tiān nán tiān běi yàn lái fēng。
极目江山无止竟,伤心日月太从容。jí mù jiāng shān wú zhǐ jìng,shāng xīn rì yuè tài cóng róng。
霜枫依旧半林红。shuāng fēng yī jiù bàn lín hóng。

浣溪沙·病起春日小步

王夫之

水浅平田碧几丛。shuǐ qiǎn píng tián bì jǐ cóng。
出胎初叶剪娇红。chū tāi chū yè jiǎn jiāo hóng。
匀匀流柳半溪风。yún yún liú liǔ bàn xī fēng。
小雪去年门外影,如今还落少阳中。xiǎo xuě qù nián mén wài yǐng,rú jīn hái luò shǎo yáng zhōng。
春光不道不从容。chūn guāng bù dào bù cóng róng。

添字昭君怨友人刘懿庵营虎塘颇胜没后鞠为茂草赋此寄叹

王夫之

燕垒粉垣香坠,螀馆蓼花红碎。yàn lěi fěn yuán xiāng zhuì,jiāng guǎn liǎo huā hóng suì。
行人莫唱水东流,水西流。xíng rén mò chàng shuǐ dōng liú,shuǐ xī liú。
柳外画船箫鼓,帘外梅龙烟雨。liǔ wài huà chuán xiāo gǔ,lián wài méi lóng yān yǔ。
当年原倩遣闲愁,惹闲愁。dāng nián yuán qiàn qiǎn xián chóu,rě xián chóu。

摊破浣溪沙·病中与刘李二生夜话

王夫之

曾把榆钱买少年,少年已是柰何天。céng bǎ yú qián mǎi shǎo nián,shǎo nián yǐ shì nài hé tiān。
为忆杨花未落,已啼鹃。wèi yì yáng huā wèi luò,yǐ tí juān。
阅尽闲愁都是梦,不知残梦在谁边。yuè jǐn xián chóu dōu shì mèng,bù zhī cán mèng zài shuí biān。
赢得如今蚕老,已三眠。yíng dé rú jīn cán lǎo,yǐ sān mián。

摊破浣溪沙·夏景

王夫之

隐隐轻雷挂断虹,平田高下与溪通。yǐn yǐn qīng léi guà duàn hóng,píng tián gāo xià yǔ xī tōng。
溪外罩鱼人影,落波中。xī wài zhào yú rén yǐng,luò bō zhōng。
屐齿泥融双印直,葛衣风漾一襟松。jī chǐ ní róng shuāng yìn zhí,gé yī fēng yàng yī jīn sōng。
回看西峰峰外,半青红。huí kàn xī fēng fēng wài,bàn qīng hóng。

菩萨蛮·遣愁

王夫之

半生只伴闲愁住。bàn shēng zhǐ bàn xián chóu zhù。
如今却待驱愁去。rú jīn què dài qū chóu qù。
归鸟没遥天。guī niǎo méi yáo tiān。
云横斜照边。yún héng xié zhào biān。
乾坤看一笑。qián kūn kàn yī xiào。
愁到何时了。chóu dào hé shí le。
抛掷与征鸿。pāo zhì yǔ zhēng hóng。
霜宵唳晓空。shuāng xiāo lì xiǎo kōng。

诉衷情令·春景

王夫之

东风亭午摆垂杨,丝丝日日长。dōng fēng tíng wǔ bǎi chuí yáng,sī sī rì rì zhǎng。
吹落梅花无数,不解惜幽香。chuī luò méi huā wú shù,bù jiě xī yōu xiāng。
落霞紫,暮烟黄,送斜阳。luò xiá zǐ,mù yān huáng,sòng xié yáng。
无凭天气,一霎融和,蜂蝶空忙。wú píng tiān qì,yī shà róng hé,fēng dié kōng máng。