古诗词

生查子·咏史六首

王夫之

沙中奋一椎,飞影不知处。shā zhōng fèn yī chuí,fēi yǐng bù zhī chù。
知非赌命场,不下千金注。zhī fēi dǔ mìng chǎng,bù xià qiān jīn zhù。
蒲山电眼儿,约略知其趣。pú shān diàn yǎn ér,yuē lüè zhī qí qù。
豪气未能降,长揖关朗去。háo qì wèi néng jiàng,zhǎng yī guān lǎng qù。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

和梅花百咏诗古梅

王夫之

花事阑珊绿覆除,累累带雨更愁余。huā shì lán shān lǜ fù chú,lèi lèi dài yǔ gèng chóu yú。
涛笺藉染胭脂色,聊寄江南一纸书。tāo jiān jí rǎn yān zhī sè,liáo jì jiāng nán yī zhǐ shū。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

酿就莺醅已过春,日长还遣翠眉颦。niàng jiù yīng pēi yǐ guò chūn,rì zhǎng hái qiǎn cuì méi pín。
石家莫倚风狂味,霪雨新添妒妇津。shí jiā mò yǐ fēng kuáng wèi,yín yǔ xīn tiān dù fù jīn。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

鼎烹鼎食在逡巡,谁遣酸寒入梦真。dǐng pēng dǐng shí zài qūn xún,shuí qiǎn suān hán rù mèng zhēn。
滋味何如末下豉,秋风招隐啜湘莼。zī wèi hé rú mò xià shì,qiū fēng zhāo yǐn chuài xiāng chún。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

赊春无已索春添,簇簇新齐闹不嫌。shē chūn wú yǐ suǒ chūn tiān,cù cù xīn qí nào bù xián。
狂瘦痴肥从肉眼,神清无事卖廉纤。kuáng shòu chī féi cóng ròu yǎn,shén qīng wú shì mài lián xiān。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

青豆相思意偶通,开时疑说并头红。qīng dòu xiāng sī yì ǒu tōng,kāi shí yí shuō bìng tóu hóng。
无端赚杀林和靖,三十六双一梦中。wú duān zhuàn shā lín hé jìng,sān shí liù shuāng yī mèng zhōng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

叶色通梢晓气醒,趺香浮干艳心扃。yè sè tōng shāo xiǎo qì xǐng,fū xiāng fú gàn yàn xīn jiōng。
单于莫怪胭脂失,汉月昏黄冢自青。dān yú mò guài yān zhī shī,hàn yuè hūn huáng zhǒng zì qīng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

红蓝染髓换霜肤,血滴灵芸凝玉壶。hóng lán rǎn suǐ huàn shuāng fū,xuè dī líng yún níng yù hú。
莫讶施朱教太赤,入时学得牡丹图。mò yà shī zhū jiào tài chì,rù shí xué dé mǔ dān tú。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

缥渺芳情送画船,苏堤莫诧柳如烟。piāo miǎo fāng qíng sòng huà chuán,sū dī mò chà liǔ rú yān。
葑田卷尽琉璃现,此是开山白乐天。fēng tián juǎn jǐn liú lí xiàn,cǐ shì kāi shān bái lè tiān。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

香国扬州锦阵豪,诗情偏向峭寒高。xiāng guó yáng zhōu jǐn zhèn háo,shī qíng piān xiàng qiào hán gāo。
都官吟后输声价,倾盖白头只水曹。dōu guān yín hòu shū shēng jià,qīng gài bái tóu zhǐ shuǐ cáo。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

沙明难辨几枝生,浪碧微看浅色轻。shā míng nán biàn jǐ zhī shēng,làng bì wēi kàn qiǎn sè qīng。
一疋练飞花样细,还从豆蔻夜熏成。yī pǐ liàn fēi huā yàng xì,hái cóng dòu kòu yè xūn chéng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

放鹤亭空客已仙,裙腰褪粉断桥边。fàng hè tíng kōng kè yǐ xiān,qún yāo tuì fěn duàn qiáo biān。
广陵新送青娥怨,苦判馀芳作杜鹃。guǎng líng xīn sòng qīng é yuàn,kǔ pàn yú fāng zuò dù juān。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

客路相逢散旅愁,桄桹月落海天悠。kè lù xiāng féng sàn lǚ chóu,guāng láng yuè luò hǎi tiān yōu。
何当移向神山种,得共师雄赋白头。hé dāng yí xiàng shén shān zhǒng,dé gòng shī xióng fù bái tóu。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

长门春锁万花深,纨扇无愁到玉林。zhǎng mén chūn suǒ wàn huā shēn,wán shàn wú chóu dào yù lín。
记得虞渊官簿说,紫华紫叶结同心。jì dé yú yuān guān bù shuō,zǐ huá zǐ yè jié tóng xīn。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

被拥黄紬晓睡醺,蜃窗晴送暗香闻。bèi yōng huáng chóu xiǎo shuì xūn,shèn chuāng qíng sòng àn xiāng wén。
故山春色今何许,空署当轩五朵云。gù shān chūn sè jīn hé xǔ,kōng shǔ dāng xuān wǔ duǒ yún。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

檐牙折向纸镫龛,数蕊巡香漏已三。yán yá zhé xiàng zhǐ dèng kān,shù ruǐ xún xiāng lòu yǐ sān。
误捡秦风求故实,终南原只有条楠。wù jiǎn qín fēng qiú gù shí,zhōng nán yuán zhǐ yǒu tiáo nán。