古诗词

长沙竹枝歌十首

李东阳

汨罗江头春水生,汨罗江上楚歌声。mì luó jiāng tóu chūn shuǐ shēng,mì luó jiāng shàng chǔ gē shēng。
人间若解三闾苦,水底鱼龙亦有情。rén jiān ruò jiě sān lǘ kǔ,shuǐ dǐ yú lóng yì yǒu qíng。
李东阳

李东阳

李东阳(1447年-1516年),字宾之,号西涯,谥文正,明朝中叶重臣,文学家,书法家,茶陵诗派的核心人物。湖广长沙府茶陵州(今湖南茶陵)人,寄籍京师(今北京市)。天顺八年进士,授编修,累迁侍讲学士,充东宫讲官,弘治八年以礼部侍郎兼文渊阁大学士,直内阁,预机务。立朝五十年,柄国十八载,清节不渝。文章典雅流丽,工篆隶书。有《怀麓堂集》、《怀麓堂诗话》、《燕对录》。 李东阳的作品>>

猜您喜欢

四禽图

李东阳

金堤柳色黄于酒,枝上黄鹂娇胜柳。jīn dī liǔ sè huáng yú jiǔ,zhī shàng huáng lí jiāo shèng liǔ。
歌声宛转色娉婷,种种春光无不有。gē shēng wǎn zhuǎn sè pīng tíng,zhǒng zhǒng chūn guāng wú bù yǒu。
春来何迟去何速,回首红颜忆骑竹。chūn lái hé chí qù hé sù,huí shǒu hóng yán yì qí zhú。
急须携酒听黄鹂,莫待杨花眯人目。jí xū xié jiǔ tīng huáng lí,mò dài yáng huā mī rén mù。

四禽图

李东阳

春山泼黛青淋漓,山际春禽双画眉。chūn shān pō dài qīng lín lí,shān jì chūn qín shuāng huà méi。
山光物色两浓淡,苦欲问春春不知。shān guāng wù sè liǎng nóng dàn,kǔ yù wèn chūn chūn bù zhī。
古来尤物皆成怪,谁遣山禽入图画。gǔ lái yóu wù jiē chéng guài,shuí qiǎn shān qín rù tú huà。
西京京兆今不归,林郎为了风流债。xī jīng jīng zhào jīn bù guī,lín láng wèi le fēng liú zhài。

左阙雪后行古柏下有作

李东阳

长安城中雨成雪,退食冲寒过东阙。zhǎng ān chéng zhōng yǔ chéng xuě,tuì shí chōng hán guò dōng quē。
苍然古柏势横空,数尺盘拿成百折。cāng rán gǔ bǎi shì héng kōng,shù chǐ pán ná chéng bǎi zhé。
玉龙战罢缠碧绡,流涎喷沫凝不飘。yù lóng zhàn bà chán bì xiāo,liú xián pēn mò níng bù piāo。
仙人掌上露初冻,五老峰头冰未消。xiān rén zhǎng shàng lù chū dòng,wǔ lǎo fēng tóu bīng wèi xiāo。
飞花拂面吹还转,步屟穿林印犹浅。fēi huā fú miàn chuī hái zhuǎn,bù xiè chuān lín yìn yóu qiǎn。
鹤氅衣轻动欲翻,水精帘重寒初卷。hè chǎng yī qīng dòng yù fān,shuǐ jīng lián zhòng hán chū juǎn。
风骨昂藏夐出尘,俨如佩玉拖长绅。fēng gǔ áng cáng xiòng chū chén,yǎn rú pèi yù tuō zhǎng shēn。
须知世有后凋质,元是仙家不老身。xū zhī shì yǒu hòu diāo zhì,yuán shì xiān jiā bù lǎo shēn。

题夏仲昭墨竹横卷盖陈缉熙先生故物也

李东阳

昆山夏老能笔耕,开云种玉看峥嵘。kūn shān xià lǎo néng bǐ gēng,kāi yún zhǒng yù kàn zhēng róng。
千条万叶入霄汉,世间草木空有名。qiān tiáo wàn yè rù xiāo hàn,shì jiān cǎo mù kōng yǒu míng。
来持琅玕叫阊阖,坐使燕石无光晶。lái chí láng gān jiào chāng hé,zuò shǐ yàn shí wú guāng jīng。
北人贵竹如贵玉,直以高价酬丹青。běi rén guì zhú rú guì yù,zhí yǐ gāo jià chóu dān qīng。
衡开丈幅直逾咫,不见枝梢见根柢。héng kāi zhàng fú zhí yú zhǐ,bù jiàn zhī shāo jiàn gēn dǐ。
恍疑湘浦推篷行,飒雨惊飙过双耳。huǎng yí xiāng pǔ tuī péng xíng,sà yǔ jīng biāo guò shuāng ěr。
九疑山高望不极,影落洞庭清彻底。jiǔ yí shān gāo wàng bù jí,yǐng luò dòng tíng qīng chè dǐ。
灵籁时来天乐风,钓竿不动珊瑚水。líng lài shí lái tiān lè fēng,diào gān bù dòng shān hú shuǐ。
珊瑚水冷鱼龙藏,此翁一去魂茫茫。shān hú shuǐ lěng yú lóng cáng,cǐ wēng yī qù hún máng máng。
江山有神故物在,环佩无声凉夜长。jiāng shān yǒu shén gù wù zài,huán pèi wú shēng liáng yè zhǎng。
东吴老子图书散,南国诸生思未忘。dōng wú lǎo zi tú shū sàn,nán guó zhū shēng sī wèi wàng。
重向玉堂修竹谱,须将偃竹记璟绩。zhòng xiàng yù táng xiū zhú pǔ,xū jiāng yǎn zhú jì jǐng jì。

学士柏

李东阳

我行树阴日千匝,雨叶风枝自萧飒。wǒ xíng shù yīn rì qiān zā,yǔ yè fēng zhī zì xiāo sà。
惟有诸生识我情,傍人不解空嘲狎。wéi yǒu zhū shēng shí wǒ qíng,bàng rén bù jiě kōng cháo xiá。
我见先生种树年,我身尚短树及肩。wǒ jiàn xiān shēng zhǒng shù nián,wǒ shēn shàng duǎn shù jí jiān。
枝蟠江山地可缩,手斡造化天无权。zhī pán jiāng shān dì kě suō,shǒu wò zào huà tiān wú quán。
琼台翠阁何森爽,院柳庭花敢争长。qióng tái cuì gé hé sēn shuǎng,yuàn liǔ tíng huā gǎn zhēng zhǎng。
芘荫长留六月阴,盘回直与孤云上。pí yīn zhǎng liú liù yuè yīn,pán huí zhí yǔ gū yún shàng。
材堪五凤难为用,根到九泉终不枉。cái kān wǔ fèng nán wèi yòng,gēn dào jiǔ quán zhōng bù wǎng。
零落青袍几故人,琮琤玉佩空遗响。líng luò qīng páo jǐ gù rén,cóng chēng yù pèi kōng yí xiǎng。
当时院长文安公,柯亭刘井相西东。dāng shí yuàn zhǎng wén ān gōng,kē tíng liú jǐng xiāng xī dōng。
百年遗爱岂独此,此树欲比人中龙。bǎi nián yí ài qǐ dú cǐ,cǐ shù yù bǐ rén zhōng lóng。
树犹如此我何似,已愧斑白非儿童。shù yóu rú cǐ wǒ hé shì,yǐ kuì bān bái fēi ér tóng。
名收榱桷有先后,寿比金石无终穷。míng shōu cuī jué yǒu xiān hòu,shòu bǐ jīn shí wú zhōng qióng。
下堂再拜想颜色,仰面正拂长髯风。xià táng zài bài xiǎng yán sè,yǎng miàn zhèng fú zhǎng rán fēng。

画鹰

李东阳

卑枝诘屈高枝举,小鹰低回大鹰怒。bēi zhī jí qū gāo zhī jǔ,xiǎo yīng dī huí dà yīng nù。
杀气森森动碧寥,千山落叶纷无数。shā qì sēn sēn dòng bì liáo,qiān shān luò yè fēn wú shù。
云霄意概风霜姿,傲睨六合无雄雌。yún xiāo yì gài fēng shuāng zī,ào nì liù hé wú xióng cí。
梦迷东海未归路,兴在秋原初下时。mèng mí dōng hǎi wèi guī lù,xīng zài qiū yuán chū xià shí。
吁嗟乎!巢有羽兮穴有肉,莫遣鹓鸾空侧目。xū jiē hū!cháo yǒu yǔ xī xué yǒu ròu,mò qiǎn yuān luán kōng cè mù。

题沈启南所藏郭忠恕雪霁江行图真迹

李东阳

洛阳老狂眼双白,挥豪醉呼声裂帛。luò yáng lǎo kuáng yǎn shuāng bái,huī háo zuì hū shēng liè bó。
手持造化夺天工,顷刻云烟变朝夕。shǒu chí zào huà duó tiān gōng,qǐng kè yún yān biàn cháo xī。
有时点染入毫忽,决眦未须论寸尺。yǒu shí diǎn rǎn rù háo hū,jué zì wèi xū lùn cùn chǐ。
平看侧睨部位匀,叠见层分了无隔。píng kàn cè nì bù wèi yún,dié jiàn céng fēn le wú gé。
更闻篆法书绝伦,二物殊科乃同格。gèng wén zhuàn fǎ shū jué lún,èr wù shū kē nǎi tóng gé。
前身合是颜平原,骨蜕空山两无迹。qián shēn hé shì yán píng yuán,gǔ tuì kōng shān liǎng wú jì。
君看雪霁江行图,杳若张帆向空碧。jūn kàn xuě jì jiāng xíng tú,yǎo ruò zhāng fān xiàng kōng bì。
沙明水净天地阔,远树平川晴历历。shā míng shuǐ jìng tiān dì kuò,yuǎn shù píng chuān qíng lì lì。
两舟供载百物具,细者铢藏巨山积。liǎng zhōu gōng zài bǎi wù jù,xì zhě zhū cáng jù shān jī。
老稚相看宛有情,佣工仆夫皆受职。lǎo zhì xiāng kàn wǎn yǒu qíng,yōng gōng pū fū jiē shòu zhí。
世间画手自有数,此狂一去难再得。shì jiān huà shǒu zì yǒu shù,cǐ kuáng yī qù nán zài dé。
宣和旧物出内局,书题瘦箸印方石。xuān hé jiù wù chū nèi jú,shū tí shòu zhù yìn fāng shí。
风尘澒洞河洛空,流落江南岁三百。fēng chén hòng dòng hé luò kōng,liú luò jiāng nán suì sān bǎi。
天球河图庙不守,微物犹关世因革。tiān qiú hé tú miào bù shǒu,wēi wù yóu guān shì yīn gé。
富家珍袭何足论,终作贫儿一朝食。fù jiā zhēn xí hé zú lùn,zhōng zuò pín ér yī cháo shí。
姑苏沈郎亦好奇,袖里黄金轻一掷。gū sū shěn láng yì hǎo qí,xiù lǐ huáng jīn qīng yī zhì。
定知仙笔可通神,恐有六丁随霹雳。dìng zhī xiān bǐ kě tōng shén,kǒng yǒu liù dīng suí pī lì。
桓玄窃取吾所笑,一月为君频拂拭。huán xuán qiè qǔ wú suǒ xiào,yī yuè wèi jūn pín fú shì。
还君颇觉未忘情,摹本为予君莫惜。hái jūn pǒ jué wèi wàng qíng,mó běn wèi yǔ jūn mò xī。

长江行

李东阳

大江西来是何年,奔流直下岷山巅。dà jiāng xī lái shì hé nián,bēn liú zhí xià mín shān diān。
长风一万里,吹破鸿蒙天。zhǎng fēng yī wàn lǐ,chuī pò hóng méng tiān。
天开地辟万物茁,五岳四渎皆森然。tiān kāi dì pì wàn wù zhuó,wǔ yuè sì dú jiē sēn rán。
帝遣长江作南渎,直与天地相周旋。dì qiǎn zhǎng jiāng zuò nán dú,zhí yǔ tiān dì xiāng zhōu xuán。
是时共工怒触天柱折,遂使后土东南偏。shì shí gòng gōng nù chù tiān zhù zhé,suì shǐ hòu tǔ dōng nán piān。
女娲补天不补地,山崩谷罅漏百川。nǚ wā bǔ tiān bù bǔ dì,shān bēng gǔ xià lòu bǎi chuān。
有崇之叟狂而颠,坐看万国赤子沦深渊。yǒu chóng zhī sǒu kuáng ér diān,zuò kàn wàn guó chì zi lún shēn yuān。
帝赫怒,罚乃罪。dì hè nù,fá nǎi zuì。
神禹来,乘四载。shén yǔ lái,chéng sì zài。
驱大章,走竖亥。qū dà zhāng,zǒu shù hài。
黄龙夹舟稳不惊,直送驰波到东海。huáng lóng jiā zhōu wěn bù jīng,zhí sòng chí bō dào dōng hǎi。
朝离巴峡暮洞庭,九派却转浔阳城。cháo lí bā xiá mù dòng tíng,jiǔ pài què zhuǎn xún yáng chéng。
萦纡南徐万余里,更万余里通蓬瀛。yíng yū nán xú wàn yú lǐ,gèng wàn yú lǐ tōng péng yíng。
君不见黄河之水天上下,其大如股空纵横。jūn bù jiàn huáng hé zhī shuǐ tiān shàng xià,qí dà rú gǔ kōng zòng héng。
长游清济出中境,曷敢南向争权衡。zhǎng yóu qīng jì chū zhōng jìng,hé gǎn nán xiàng zhēng quán héng。
千流万派琐琐不足数,虽有吐纳无亏盈。qiān liú wàn pài suǒ suǒ bù zú shù,suī yǒu tǔ nà wú kuī yíng。
下亘厚地,上摩高空。xià gèn hòu dì,shàng mó gāo kōng。
日月出没,蛟龙所宫。rì yuè chū méi,jiāo lóng suǒ gōng。
奇形异态,不可以物象,但见变化无终穷。qí xíng yì tài,bù kě yǐ wù xiàng,dàn jiàn biàn huà wú zhōng qióng。
或如重胎抱混沌,或如颢气开穹窿。huò rú zhòng tāi bào hùn dùn,huò rú hào qì kāi qióng lóng。
或如织女拖素练,或如天马驰风鬃。huò rú zhī nǚ tuō sù liàn,huò rú tiān mǎ chí fēng zōng。
空山怒哮饱后虎,巨壑下饮渴死虹。kōng shān nù xiāo bǎo hòu hǔ,jù hè xià yǐn kě sǐ hóng。
或如轩辕铸九鼎,大冶鼓动洪垆风。huò rú xuān yuán zhù jiǔ dǐng,dà yě gǔ dòng hóng lú fēng。
或如夸父逐三足,曳杖狂走无西东。huò rú kuā fù zhú sān zú,yè zhàng kuáng zǒu wú xī dōng。
或如甲兵宵驰,聚啸满山谷。huò rú jiǎ bīng xiāo chí,jù xiào mǎn shān gǔ。
或如神鬼昼露,万象出入虚无中。huò rú shén guǐ zhòu lù,wàn xiàng chū rù xū wú zhōng。
吁嗟乎长江!胡为若兹雄,人不识,无乃造化之奇功。xū jiē hū zhǎng jiāng!hú wèi ruò zī xióng,rén bù shí,wú nǎi zào huà zhī qí gōng。
天开九州,十有二山。tiān kāi jiǔ zhōu,shí yǒu èr shān。
南北并峙,江流其间。nán běi bìng zhì,jiāng liú qí jiān。
尧舜都冀方,三苗尚为顽。yáo shùn dōu jì fāng,sān miáo shàng wèi wán。
魏帝倚天叹,征吴但空还。wèi dì yǐ tiān tàn,zhēng wú dàn kōng hái。
吁嗟乎长江!其险不可攀。xū jiē hū zhǎng jiāng!qí xiǎn bù kě pān。
古来英雄必南骛,我祖开基自江渡。gǔ lái yīng xióng bì nán wù,wǒ zǔ kāi jī zì jiāng dù。
古来建国惟中原,我宗坐制东南藩。gǔ lái jiàn guó wéi zhōng yuán,wǒ zōng zuò zhì dōng nán fān。
如知天险不足恃,惟有圣德可以通乾坤。rú zhī tiān xiǎn bù zú shì,wéi yǒu shèng dé kě yǐ tōng qián kūn。
长江来,自西极,包人寰,环帝宅。zhǎng jiāng lái,zì xī jí,bāo rén huán,huán dì zhái。
我来何为?为观国。wǒ lái hé wèi?wèi guān guó。
泛吴涛,航楚泽。fàn wú tāo,háng chǔ zé。
笑张骞,悲祖逖。xiào zhāng qiān,bēi zǔ tì。
壮神功,歌圣德。zhuàng shén gōng,gē shèng dé。
圣德浩荡如江波,千秋万岁同山河。shèng dé hào dàng rú jiāng bō,qiān qiū wàn suì tóng shān hé。
而我无才竟若何,吁嗟乎,聊为击节长江歌。ér wǒ wú cái jìng ruò hé,xū jiē hū,liáo wèi jī jié zhǎng jiāng gē。

风雨叹

李东阳

壬辰七月壬子日,大风东来吹海溢。rén chén qī yuè rén zi rì,dà fēng dōng lái chuī hǎi yì。
峥嵘巨浪高比山,水底长鲸作人立。zhēng róng jù làng gāo bǐ shān,shuǐ dǐ zhǎng jīng zuò rén lì。
愁云压地湿不翻,六合惨澹迷乾坤。chóu yún yā dì shī bù fān,liù hé cǎn dàn mí qián kūn。
阴阳九道错白黑,乌兔不敢东西奔。yīn yáng jiǔ dào cuò bái hēi,wū tù bù gǎn dōng xī bēn。
里人苍黄神屡变,三十年前未曾见。lǐ rén cāng huáng shén lǚ biàn,sān shí nián qián wèi céng jiàn。
东村西舍喧呼遍,牒书走报州与县。dōng cūn xī shě xuān hū biàn,dié shū zǒu bào zhōu yǔ xiàn。
山豗谷汹豺虎嗥,万木尽拔乘波涛。shān huī gǔ xiōng chái hǔ háo,wàn mù jǐn bá chéng bō tāo。
洲沉岛灭无所逃,顷刻性命轻鸿毛。zhōu chén dǎo miè wú suǒ táo,qǐng kè xìng mìng qīng hóng máo。
我方停舟在江皋,披衣踞床夜复昼,忽掩青袍涕双透。wǒ fāng tíng zhōu zài jiāng gāo,pī yī jù chuáng yè fù zhòu,hū yǎn qīng páo tì shuāng tòu。
举头观天恐天漏,此时忧国况思家,不觉红颜坐凋瘦。jǔ tóu guān tiān kǒng tiān lòu,cǐ shí yōu guó kuàng sī jiā,bù jué hóng yán zuò diāo shòu。
潼关以西兵气多,胡笳吹尘尘满河,安得一洗空干戈?tóng guān yǐ xī bīng qì duō,hú jiā chuī chén chén mǎn hé,ān dé yī xǐ kōng gàn gē?
不然独破杜陵屋,犹能不废啸与歌。bù rán dú pò dù líng wū,yóu néng bù fèi xiào yǔ gē。
世间万事不得意,天寒岁暮空蹉跎。shì jiān wàn shì bù dé yì,tiān hán suì mù kōng cuō tuó。
呜呼!奈尔苍生何?wū hū!nài ěr cāng shēng hé?

夜过仲家浅闸

李东阳

日维乙未月丙戌,青天无云月东出。rì wéi yǐ wèi yuè bǐng xū,qīng tiān wú yún yuè dōng chū。
舟人喧豗夜涛发,翻沙转石纷出没。zhōu rén xuān huī yè tāo fā,fān shā zhuǎn shí fēn chū méi。
是时水浅舟在地,闸门崔嵬昼方闭。shì shí shuǐ qiǎn zhōu zài dì,zhá mén cuī wéi zhòu fāng bì。
闸官醉睡夫走藏,仓卒招呼百无计。zhá guān zuì shuì fū zǒu cáng,cāng zú zhāo hū bǎi wú jì。
民船弃死争赴闸,楫倒樯摧动交碎。mín chuán qì sǐ zhēng fù zhá,jí dào qiáng cuī dòng jiāo suì。
舟人号豗乞性命,十里呼声震天地。zhōu rén hào huī qǐ xìng mìng,shí lǐ hū shēng zhèn tiān dì。
我时兀坐惊舂撞,揽衣而起心彷徨。wǒ shí wù zuò jīng chōng zhuàng,lǎn yī ér qǐ xīn páng huáng。
同行无人仆隶散,独与船月相低昂。tóng xíng wú rén pū lì sàn,dú yǔ chuán yuè xiāng dī áng。
攀崖陟磴不得上,咫尺如在天一方。pān yá zhì dèng bù dé shàng,zhǐ chǐ rú zài tiān yī fāng。
流行坎止信有数,向来蔑视淮与江。liú xíng kǎn zhǐ xìn yǒu shù,xiàng lái miè shì huái yǔ jiāng。
霜风欺人衣袂薄,呼童酌酒累数觞。shuāng fēng qī rén yī mèi báo,hū tóng zhuó jiǔ lèi shù shāng。
灯残酒醒闸亦过,北斗堕地天茫茫。dēng cán jiǔ xǐng zhá yì guò,běi dòu duò dì tiān máng máng。

徐州洪苏墨亭书坡老石刻后

李东阳

我昔彭城初泊舟,岸行百步观洪流。wǒ xī péng chéng chū pō zhōu,àn xíng bǎi bù guān hóng liú。
手披荒藓看古石,上有坡翁旧时刻。shǒu pī huāng xiǎn kàn gǔ shí,shàng yǒu pō wēng jiù shí kè。
沙冲水啮四百年,字画半灭风神全。shā chōng shuǐ niè sì bǎi nián,zì huà bàn miè fēng shén quán。
我行见此三叹息,此物乃在风尘间。wǒ xíng jiàn cǐ sān tàn xī,cǐ wù nǎi zài fēng chén jiān。
冬曹尹君真好事,自扫巉岩凿苍翠。dōng cáo yǐn jūn zhēn hǎo shì,zì sǎo chán yán záo cāng cuì。
山灵助喜河伯愁,白日骊珠照平地。shān líng zhù xǐ hé bó chóu,bái rì lí zhū zhào píng dì。
孤亭素壁高巃嵷,登堂见字如见翁。gū tíng sù bì gāo lóng sǒng,dēng táng jiàn zì rú jiàn wēng。
山人在前僧在后,尚忆扁舟游月中。shān rén zài qián sēng zài hòu,shàng yì biǎn zhōu yóu yuè zhōng。
崖端刻颂唐宗业,水底沉碑杜预功。yá duān kè sòng táng zōng yè,shuǐ dǐ chén bēi dù yù gōng。
直将谈笑为故事,似与百战争豪雄。zhí jiāng tán xiào wèi gù shì,shì yǔ bǎi zhàn zhēng háo xióng。
高才直节古今少,片石价比千金同。gāo cái zhí jié gǔ jīn shǎo,piàn shí jià bǐ qiān jīn tóng。
由来一代不几见,况我异世怀高踪。yóu lái yī dài bù jǐ jiàn,kuàng wǒ yì shì huái gāo zōng。
凭君一拓数千本,遍使四海扬清风。píng jūn yī tuò shù qiān běn,biàn shǐ sì hǎi yáng qīng fēng。

坠马后柬萧文明给事长句并呈同游诸君子

李东阳

我在黄门夜燕归,径驱健马疾若飞。wǒ zài huáng mén yè yàn guī,jìng qū jiàn mǎ jí ruò fēi。
马蹄翻空身堕地,岂独尘土沾人衣。mǎ tí fān kōng shēn duò dì,qǐ dú chén tǔ zhān rén yī。
徒行却叩黄门宅,主翁醉睡惊倒屐。tú xíng què kòu huáng mén zhái,zhǔ wēng zuì shuì jīng dào jī。
东轩大床许借我,筋骨屈强眠不得。dōng xuān dà chuáng xǔ jiè wǒ,jīn gǔ qū qiáng mián bù dé。
二郎拥臂下中庭,左曳右挈蹒跚行。èr láng yōng bì xià zhōng tíng,zuǒ yè yòu qiè pán shān xíng。
西邻乞药走僮仆,东家贳酒来瓶罂。xī lín qǐ yào zǒu tóng pū,dōng jiā shì jiǔ lái píng yīng。
大郎慰问不停口,以手熨抑重复轻。dà láng wèi wèn bù tíng kǒu,yǐ shǒu yùn yì zhòng fù qīng。
黄门对床卧答语,独夜沉沉何限情。huáng mén duì chuáng wò dá yǔ,dú yè chén chén hé xiàn qíng。
黄门朝回我起坐,南屏潘郎跨驴过。huáng mén cháo huí wǒ qǐ zuò,nán píng pān láng kuà lǘ guò。
西台骢马随东曹,复有同官两寮佐。xī tái cōng mǎ suí dōng cáo,fù yǒu tóng guān liǎng liáo zuǒ。
周郎哭子涕未干,闻疾赴予如拯堕。zhōu láng kū zi tì wèi gàn,wén jí fù yǔ rú zhěng duò。
群嗟众唁增我忧,独喜南屏向予贺。qún jiē zhòng yàn zēng wǒ yōu,dú xǐ nán píng xiàng yǔ hè。
忆当堕马城东阿,前有深渠后坡陀。yì dāng duò mǎ chéng dōng ā,qián yǒu shēn qú hòu pō tuó。
置身隙地不盈丈,或有神鬼相裤诃。zhì shēn xì dì bù yíng zhàng,huò yǒu shén guǐ xiāng kù hē。
兹行未必不为福,对酒尽醉且复歌。zī xíng wèi bì bù wèi fú,duì jiǔ jǐn zuì qiě fù gē。
诗成臂病不能写,黄门健笔如操戈。shī chéng bì bìng bù néng xiě,huáng mén jiàn bǐ rú cāo gē。
庭空客散日在户,夜踏肩舆代徐步。tíng kōng kè sàn rì zài hù,yè tà jiān yú dài xú bù。
道逢东曹送我归,举袂却之犹返顾。dào féng dōng cáo sòng wǒ guī,jǔ mèi què zhī yóu fǎn gù。
入门强作欢笑声,实恐衰颜惊老父。rù mén qiáng zuò huān xiào shēng,shí kǒng shuāi yán jīng lǎo fù。
闭门稳卧病经月,幸是闲官寡书簿。bì mén wěn wò bìng jīng yuè,xìng shì xián guān guǎ shū bù。
高吟朗讽犹舌存,欹坐仄书书屡误。gāo yín lǎng fěng yóu shé cún,yī zuò zè shū shū lǚ wù。
故人入坐时起迎,拄杖徐行转愁仆。gù rén rù zuò shí qǐ yíng,zhǔ zhàng xú xíng zhuǎn chóu pū。
黄门父子时过问,爱我情多岂予助。huáng mén fù zi shí guò wèn,ài wǒ qíng duō qǐ yǔ zhù。
平生骨肉欣戚同,世上悠悠几行路。píng shēng gǔ ròu xīn qī tóng,shì shàng yōu yōu jǐ xíng lù。
宦途夷险似有数,堕马为君今两度。huàn tú yí xiǎn shì yǒu shù,duò mǎ wèi jūn jīn liǎng dù。
作诗病起谢黄门,各保千金向迟暮。zuò shī bìng qǐ xiè huáng mén,gè bǎo qiān jīn xiàng chí mù。

文敬坠马用予韵见遗再和一首

李东阳

我马西行东客归,归心落日争分飞。wǒ mǎ xī xíng dōng kè guī,guī xīn luò rì zhēng fēn fēi。
长安城中一掌地,颠倒鞭鞚随裳衣。zhǎng ān chéng zhōng yī zhǎng dì,diān dào biān kòng suí shang yī。
君时别向中书宅,两日吾门断双屐。jūn shí bié xiàng zhōng shū zhái,liǎng rì wú mén duàn shuāng jī。
宁知此厄忽相遭,怪事惊从武昌得。níng zhī cǐ è hū xiāng zāo,guài shì jīng cóng wǔ chāng dé。
东曹旧僦尚书庭,当阶跛曳止复行。dōng cáo jiù jiù shàng shū tíng,dāng jiē bǒ yè zhǐ fù xíng。
曲身正自凭几杖,伸臂强可持杯罂。qū shēn zhèng zì píng jǐ zhàng,shēn bì qiáng kě chí bēi yīng。
拳如崔家独足鹭,风雨不动垂丝轻。quán rú cuī jiā dú zú lù,fēng yǔ bù dòng chuí sī qīng。
谁其赏此句独苦,吾荷武昌无限情。shuí qí shǎng cǐ jù dú kǔ,wú hé wǔ chāng wú xiàn qíng。
四当轩前花下坐,病足蹒跚为花过。sì dāng xuān qián huā xià zuò,bìng zú pán shān wèi huā guò。
诗才与病应力争,酒兴乡心复相佐。shī cái yǔ bìng yīng lì zhēng,jiǔ xīng xiāng xīn fù xiāng zuǒ。
归来病剧吟愈工,作势犹疑马前堕。guī lái bìng jù yín yù gōng,zuò shì yóu yí mǎ qián duò。
故将奇事发高怀,众口慰君君可贺。gù jiāng qí shì fā gāo huái,zhòng kǒu wèi jūn jūn kě hè。
忆当散发林中阿,扫石自坐青盘陀。yì dāng sàn fā lín zhōng ā,sǎo shí zì zuò qīng pán tuó。
肩行板舆步筇竹,左麈右箑随麾诃。jiān xíng bǎn yú bù qióng zhú,zuǒ zhǔ yòu shà suí huī hē。
风樯浪楫见亦惯,仓卒不废啸与歌。fēng qiáng làng jí jiàn yì guàn,cāng zú bù fèi xiào yǔ gē。
谁令冠屦执羁策,顿觉平地生鋋戈。shuí lìng guān jù zhí jī cè,dùn jué píng dì shēng chán gē。
安乐窝中长闭户,万事茫然入推步。ān lè wō zhōng zhǎng bì hù,wàn shì máng rán rù tuī bù。
如何物理异人情,堕甑有时犹却顾。rú hé wù lǐ yì rén qíng,duò zèng yǒu shí yóu què gù。
羊家臂折登三公,塞上髀伤欢老父。yáng jiā bì zhé dēng sān gōng,sāi shàng bì shāng huān lǎo fù。
定知时运迭乘除,或者神灵司籍簿。dìng zhī shí yùn dié chéng chú,huò zhě shén líng sī jí bù。
南人漫作知章嘲,北客善骑宁免误。nán rén màn zuò zhī zhāng cháo,běi kè shàn qí níng miǎn wù。
嗟予亦是长安人,二十年来几颠仆。jiē yǔ yì shì zhǎng ān rén,èr shí nián lái jǐ diān pū。
向来病卧苦岑寂,剧饮豪吟赖君助。xiàng lái bìng wò kǔ cén jì,jù yǐn háo yín lài jūn zhù。
言酬德报理则然,况是前车覆同路。yán chóu dé bào lǐ zé rán,kuàng shì qián chē fù tóng lù。
世间堕者亦无数,共说郎官好风度。shì jiān duò zhě yì wú shù,gòng shuō láng guān hǎo fēng dù。
即看走马向亨衢,莫待驱驰岁云暮。jí kàn zǒu mǎ xiàng hēng qú,mò dài qū chí suì yún mù。

文敬携叠韵诗见过且督再和去后急就一首

李东阳

苦欲留君君又归,翻然上马力欲飞。kǔ yù liú jūn jūn yòu guī,fān rán shàng mǎ lì yù fēi。
与君未罄连夕话,复遣僮仆牵君衣。yǔ jūn wèi qìng lián xī huà,fù qiǎn tóng pū qiān jūn yī。
问君坠卧城东宅,病足几时能著屐。wèn jūn zhuì wò chéng dōng zhái,bìng zú jǐ shí néng zhù jī。
仓皇不肯戒前车,道上泥深行岂得。cāng huáng bù kěn jiè qián chē,dào shàng ní shēn xíng qǐ dé。
君时坐笑当空庭,笑予亦怯泥涂行。jūn shí zuò xiào dāng kōng tíng,xiào yǔ yì qiè ní tú xíng。
有如醉者醉初醒,戒客不遣操樽罂。yǒu rú zuì zhě zuì chū xǐng,jiè kè bù qiǎn cāo zūn yīng。
当时我悔不子戒,我足子肩谁重轻。dāng shí wǒ huǐ bù zi jiè,wǒ zú zi jiān shuí zhòng qīng。
世间岂独我与子,慎勿局促伤高情。shì jiān qǐ dú wǒ yǔ zi,shèn wù jú cù shāng gāo qíng。
黄门筵中客满座,回首光阴如鸟过。huáng mén yán zhōng kè mǎn zuò,huí shǒu guāng yīn rú niǎo guò。
宦途颠蹶亦有之,不见黄门已州佐。huàn tú diān jué yì yǒu zhī,bù jiàn huáng mén yǐ zhōu zuǒ。
人言官重不如身,我身幸全何害堕。rén yán guān zhòng bù rú shēn,wǒ shēn xìng quán hé hài duò。
自断吉凶皆付天,不须重问梁丘贺。zì duàn jí xiōng jiē fù tiān,bù xū zhòng wèn liáng qiū hè。
闻君此语唯复阿,如病得医逢扁陀。wén jūn cǐ yǔ wéi fù ā,rú bìng dé yī féng biǎn tuó。
亦知身世等梦幻,实恐名教遭讥诃。yì zhī shēn shì děng mèng huàn,shí kǒng míng jiào zāo jī hē。
孙膑刖膝尚酣战,幼舆折齿还高歌。sūn bìn yuè xī shàng hān zhàn,yòu yú zhé chǐ hái gāo gē。
何如乐正一伤足,忧心抱痛如创戈。hé rú lè zhèng yī shāng zú,yōu xīn bào tòng rú chuàng gē。
君方大笑复出户,五十漫劳嗤百步。jūn fāng dà xiào fù chū hù,wǔ shí màn láo chī bǎi bù。
试教鲍老复当场,岂免狐疑更狼顾。shì jiào bào lǎo fù dāng chǎng,qǐ miǎn hú yí gèng láng gù。
昔闻达奚走奔马,曾说此儿还此父。xī wén dá xī zǒu bēn mǎ,céng shuō cǐ ér hái cǐ fù。
吾曹岂是驰驱才,自合儒官守文簿。wú cáo qǐ shì chí qū cái,zì hé rú guān shǒu wén bù。
前言戏君君不知,极辩为予无乃误。qián yán xì jūn jūn bù zhī,jí biàn wèi yǔ wú nǎi wù。
今宵且作风月谈,莫更尘途论兴仆。jīn xiāo qiě zuò fēng yuè tán,mò gèng chén tú lùn xīng pū。
君归我坐时独吟,颇觉诗成少神助。jūn guī wǒ zuò shí dú yín,pǒ jué shī chéng shǎo shén zhù。
知君此兴正不浅,却似轻车随熟路。zhī jūn cǐ xīng zhèng bù qiǎn,què shì qīng chē suí shú lù。
歌长韵险亦有数,我已三赓君两度。gē zhǎng yùn xiǎn yì yǒu shù,wǒ yǐ sān gēng jūn liǎng dù。
急须走笔偿我逋,莫道诗来天已暮。jí xū zǒu bǐ cháng wǒ bū,mò dào shī lái tiān yǐ mù。

得文敬双塔寺和章招之不至四叠韵奉答

李东阳

问君朝回胡不归,西驰急脚走若飞。wèn jūn cháo huí hú bù guī,xī chí jí jiǎo zǒu ruò fēi。
云承部檄籍戎伍,岁给纩布颁冬衣。yún chéng bù xí jí róng wǔ,suì gěi kuàng bù bān dōng yī。
浮图东望瑜伽宅,尺地西垣懒回屐。fú tú dōng wàng yú gā zhái,chǐ dì xī yuán lǎn huí jī。
只应官事了痴儿,怪底可人招不得。zhǐ yīng guān shì le chī ér,guài dǐ kě rén zhāo bù dé。
想当岸帻坐公庭,东曹号令方风行。xiǎng dāng àn zé zuò gōng tíng,dōng cáo hào lìng fāng fēng xíng。
直穷妙思入权度,岂有暇日消盘罂。zhí qióng miào sī rù quán dù,qǐ yǒu xiá rì xiāo pán yīng。
栖迟鞅掌自有地,向来笑口未可轻。qī chí yāng zhǎng zì yǒu dì,xiàng lái xiào kǒu wèi kě qīng。
闲官饱食太仓粟,使我刺促难为情。xián guān bǎo shí tài cāng sù,shǐ wǒ cì cù nán wèi qíng。
埋头日向书堆坐,岁月都将病中过。mái tóu rì xiàng shū duī zuò,suì yuè dōu jiāng bìng zhōng guò。
久知筋力负驱驰,我已愧子郎官佐。jiǔ zhī jīn lì fù qū chí,wǒ yǐ kuì zi láng guān zuǒ。
今年堕马复病目,目病虽轻不如堕。jīn nián duò mǎ fù bìng mù,mù bìng suī qīng bù rú duò。
并抛笔砚委尘埃,且免墓谀兼厦贺。bìng pāo bǐ yàn wěi chén āi,qiě miǎn mù yú jiān shà hè。
两旬面壁西檐阿,禅心不动如祇陀。liǎng xún miàn bì xī yán ā,chán xīn bù dòng rú qí tuó。
门前索文如索债,逊谢不敢加嗔诃。mén qián suǒ wén rú suǒ zhài,xùn xiè bù gǎn jiā chēn hē。
官稽私负两不办,为君重和堕□歌。guān jī sī fù liǎng bù bàn,wèi jūn zhòng hé duò gē。
兴来作字大如掌,眼暗仅辨点与戈。xīng lái zuò zì dà rú zhǎng,yǎn àn jǐn biàn diǎn yǔ gē。
尘多路长不出户,茧足还思堕□步。chén duō lù zhǎng bù chū hù,jiǎn zú hái sī duò bù。
淖险真停疋马迎,情深屡枉高轩顾。nào xiǎn zhēn tíng pǐ mǎ yíng,qíng shēn lǚ wǎng gāo xuān gù。
卧无小吏惊报衙,行爱娇儿解随父。wò wú xiǎo lì jīng bào yá,xíng ài jiāo ér jiě suí fù。
拟借东曹度支手,记取玉堂风月簿。nǐ jiè dōng cáo dù zhī shǒu,jì qǔ yù táng fēng yuè bù。
从知身病是闲时,病里不闲诚大误。cóng zhī shēn bìng shì xián shí,bìng lǐ bù xián chéng dà wù。
嗟予病起身亦健,又被君诗压将仆。jiē yǔ bìng qǐ shēn yì jiàn,yòu bèi jūn shī yā jiāng pū。
我兼二病君但一,宁不少留为我助。wǒ jiān èr bìng jūn dàn yī,níng bù shǎo liú wèi wǒ zhù。
知君尚有逸驾才,我马虺筜当避路。zhī jūn shàng yǒu yì jià cái,wǒ mǎ huī dāng dāng bì lù。
七擒八克古有数,白战共君今几度。qī qín bā kè gǔ yǒu shù,bái zhàn gòng jūn jīn jǐ dù。
我歌又竟君不来,欲效鲁阳挥日暮。wǒ gē yòu jìng jūn bù lái,yù xiào lǔ yáng huī rì mù。