古诗词

简梁子辅

晁公溯

比报趋魏阙,俄从三馆游。bǐ bào qū wèi quē,é cóng sān guǎn yóu。
此地非人间,清绝乃瀛洲。cǐ dì fēi rén jiān,qīng jué nǎi yíng zhōu。
时应陪群仙,记帝蓬莱丘。shí yīng péi qún xiān,jì dì péng lái qiū。
中有白玉京,五城十二楼。zhōng yǒu bái yù jīng,wǔ chéng shí èr lóu。
胡为凭熊轼,复溯巴江流。hú wèi píng xióng shì,fù sù bā jiāng liú。
观者尽惊叹,怪子不少留。guān zhě jǐn jīng tàn,guài zi bù shǎo liú。
无宁薄蓬莱,顾欲守一州。wú níng báo péng lái,gù yù shǒu yī zhōu。
自云见帝所,侍御皆和柔。zì yún jiàn dì suǒ,shì yù jiē hé róu。
始知未鍊形,难与洪崖俦。shǐ zhī wèi liàn xíng,nán yǔ hóng yá chóu。
不如在下土,为民除疮疣。bù rú zài xià tǔ,wèi mín chú chuāng yóu。
属予持汉节,夙夜愧且忧。shǔ yǔ chí hàn jié,sù yè kuì qiě yōu。
日闻民呻吟,盖甚鱼挂钩。rì wén mín shēn yín,gài shén yú guà gōu。
幸子为之主,其病往必瘳。xìng zi wèi zhī zhǔ,qí bìng wǎng bì chōu。
何由使有邦,人人得贤侯。hé yóu shǐ yǒu bāng,rén rén dé xián hóu。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

送张君玉赴宁江幕府七首

晁公溯

江声汹汹雷霆硖,山气苍苍云雨台。jiāng shēng xiōng xiōng léi tíng xiá,shān qì cāng cāng yún yǔ tái。
白发拾遗吟不尽,分留物色待君来。bái fā shí yí yín bù jǐn,fēn liú wù sè dài jūn lái。

鲜于东之晋伯之子赠诗次韵

晁公溯

微风猎树有佳声,一榻无尘户牖明。wēi fēng liè shù yǒu jiā shēng,yī tà wú chén hù yǒu míng。
已擘荔枝怜玉破,更开瓜碧嚼冰清。yǐ bāi lì zhī lián yù pò,gèng kāi guā bì jué bīng qīng。

鲜于东之晋伯之子赠诗次韵

晁公溯

堂上诗书抵万钟,席间樽俎是千峰。táng shàng shī shū dǐ wàn zhōng,xí jiān zūn zǔ shì qiān fēng。
萧然更听松风曲,唤起江东阮仲容。xiāo rán gèng tīng sōng fēng qū,huàn qǐ jiāng dōng ruǎn zhòng róng。

鲜于东之晋伯之子赠诗次韵

晁公溯

高帘不卷户长开,须子时时著屣来。gāo lián bù juǎn hù zhǎng kāi,xū zi shí shí zhù xǐ lái。
一坐清风生白羽,九衢乌帽失黄埃。yī zuò qīng fēng shēng bái yǔ,jiǔ qú wū mào shī huáng āi。

鲜于东之晋伯之子赠诗次韵

晁公溯

尊前每诵赤壁赋,如见当年秃鬓翁。zūn qián měi sòng chì bì fù,rú jiàn dāng nián tū bìn wēng。
谁谓流传到乔木,果然遗响托悲风。shuí wèi liú chuán dào qiáo mù,guǒ rán yí xiǎng tuō bēi fēng。

鲜于东之晋伯之子赠诗次韵

晁公溯

一扫浮云万里空,月华都在野航中。yī sǎo fú yún wàn lǐ kōng,yuè huá dōu zài yě háng zhōng。
葛巾藜杖勤相过,共赏芙蓉四面风。gé jīn lí zhàng qín xiāng guò,gòng shǎng fú róng sì miàn fēng。

鲜于东之晋伯之子赠诗次韵

晁公溯

资州太守知衰懒,日日倒床惟睡浓。zī zhōu tài shǒu zhī shuāi lǎn,rì rì dào chuáng wéi shuì nóng。
走送甘鲜三百颗,似君风味喜相逢。zǒu sòng gān xiān sān bǎi kē,shì jūn fēng wèi xǐ xiāng féng。

木犀花二首

晁公溯

粟玉开花颜色新,秋光未觉减阳春。sù yù kāi huā yán sè xīn,qiū guāng wèi jué jiǎn yáng chūn。
萧然不受风埃涴,知是高标可辟尘。xiāo rán bù shòu fēng āi wò,zhī shì gāo biāo kě pì chén。

木犀花二首

晁公溯

满贮雕盘可镇帷,论花压尽剑东西。mǎn zhù diāo pán kě zhèn wéi,lùn huā yā jǐn jiàn dōng xī。
岂惟鼻观遭渠恼,邻舍闻香亦骇鸡。qǐ wéi bí guān zāo qú nǎo,lín shě wén xiāng yì hài jī。

前恩阳尉周邦举出予兄激仲所书其父竹轩记求诗因题二解

晁公溯

眼看数竿今白头,高标直节气横秋。yǎn kàn shù gān jīn bái tóu,gāo biāo zhí jié qì héng qiū。
果能似此孤竹子,何羡渭川千亩侯。guǒ néng shì cǐ gū zhú zi,hé xiàn wèi chuān qiān mǔ hóu。

前恩阳尉周邦举出予兄激仲所书其父竹轩记求诗因题二解

晁公溯

俗士胸中数斛尘,此君偃蹇不相亲。sú shì xiōng zhōng shù hú chén,cǐ jūn yǎn jiǎn bù xiāng qīn。
当年曾识子猷面,大令今来是故人。dāng nián céng shí zi yóu miàn,dà lìng jīn lái shì gù rén。

园中二首

晁公溯

南北东西极目天,看天不比下牢关。nán běi dōng xī jí mù tiān,kàn tiān bù bǐ xià láo guān。
遥知前面山尤远,直到飞鸦灭没间。yáo zhī qián miàn shān yóu yuǎn,zhí dào fēi yā miè méi jiān。

园中二首

晁公溯

眇眇周垣总路平,森森夏木已阴成。miǎo miǎo zhōu yuán zǒng lù píng,sēn sēn xià mù yǐ yīn chéng。
却疑身在华轩上,翠幄中间曳杖行。què yí shēn zài huá xuān shàng,cuì wò zhōng jiān yè zhàng xíng。

秋江

晁公溯

秋江水清不胜绿,还与汉江颜色同。qiū jiāng shuǐ qīng bù shèng lǜ,hái yǔ hàn jiāng yán sè tóng。
望中白鸟忽飞去,落日丹枫相映红。wàng zhōng bái niǎo hū fēi qù,luò rì dān fēng xiāng yìng hóng。

梦中作

晁公溯

举鞭重到故都行,予亦咨嗟恨不胜。jǔ biān zhòng dào gù dōu xíng,yǔ yì zī jiē hèn bù shèng。
心与陇云留汉苑,目随烟树绕秦陵。xīn yǔ lǒng yún liú hàn yuàn,mù suí yān shù rào qín líng。