古诗词

杂题上元竹枝词

王彦泓

腰身十七正娇慵,珠凤鞋帮一捻红。yāo shēn shí qī zhèng jiāo yōng,zhū fèng xié bāng yī niǎn hóng。
不奈小桥春露滑,阿娘扶过石栏东。bù nài xiǎo qiáo chūn lù huá,ā niáng fú guò shí lán dōng。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

题巾赠别

王彦泓

持觞何日觑横波。chí shāng hé rì qù héng bō。
情知此别三年远,欲乞题书半幅罗。qíng zhī cǐ bié sān nián yuǎn,yù qǐ tí shū bàn fú luó。

郑超宗母七月七夕七旬初度

王彦泓

巉巉白岳英灵囿,不钟男子钟闺秀。chán chán bái yuè yīng líng yòu,bù zhōng nán zi zhōng guī xiù。
天上光潜婺女星,人间瑞启康成后。tiān shàng guāng qián wù nǚ xīng,rén jiān ruì qǐ kāng chéng hòu。
夫君早岁擅豪华,置驿邀宾家法奢。fū jūn zǎo suì shàn háo huá,zhì yì yāo bīn jiā fǎ shē。
肯为无衣开荩箧,屡因沽酒拔金钗。kěn wèi wú yī kāi jìn qiè,lǚ yīn gū jiǔ bá jīn chāi。
森森玉树盈阶砌,机杼声中课经艺。sēn sēn yù shù yíng jiē qì,jī zhù shēng zhōng kè jīng yì。
孙绕芝兰七叶兴,儿传俎豆双珠贵。sūn rào zhī lán qī yè xīng,ér chuán zǔ dòu shuāng zhū guì。
呵鸿指日去摩天,阿母高怀自洒然。hē hóng zhǐ rì qù mó tiān,ā mǔ gāo huái zì sǎ rán。
谈麈故存林下气,板舆真称地行仙。tán zhǔ gù cún lín xià qì,bǎn yú zhēn chēng dì xíng xiān。
高堂桐竹新凉早,瓜藕筵中陈火枣。gāo táng tóng zhú xīn liáng zǎo,guā ǒu yán zhōng chén huǒ zǎo。
断机余缕付穿针,凤毛麟角争呈巧。duàn jī yú lǚ fù chuān zhēn,fèng máo lín jiǎo zhēng chéng qiǎo。
曝衣楼上古型仪,剪制俱堪士女师。pù yī lóu shàng gǔ xíng yí,jiǎn zhì jù kān shì nǚ shī。
孟被末由参气类,班书纵拟受文词。mèng bèi mò yóu cān qì lèi,bān shū zòng nǐ shòu wén cí。
邹阳声价陶公久,美誉宁冈范逵有。zōu yáng shēng jià táo gōng jiǔ,měi yù níng gāng fàn kuí yǒu。
要识薪刍锉荐心,教成竹木匡时手。yào shí xīn chú cuò jiàn xīn,jiào chéng zhú mù kuāng shí shǒu。
岁岁花前梵呗声,无生悟后即长生。suì suì huā qián fàn bei shēng,wú shēng wù hòu jí zhǎng shēng。
颇令千古痴儿女,一洗银河怅望情。pǒ lìng qiān gǔ chī ér nǚ,yī xǐ yín hé chàng wàng qíng。

龙友尊慈七十寿歌

王彦泓

金筑峰峦双凤翘,茗兰柯叶香风炽。jīn zhù fēng luán shuāng fèng qiào,míng lán kē yè xiāng fēng chì。
拔秀钟灵到硕人,闺阁典型林下气。bá xiù zhōng líng dào shuò rén,guī gé diǎn xíng lín xià qì。
璿源遥溯自涂山,拾得神螺赣水湾。xuán yuán yáo sù zì tú shān,shí dé shén luó gàn shuǐ wān。
国士当年杨万里,才华犹步卧龙蟠。guó shì dāng nián yáng wàn lǐ,cái huá yóu bù wò lóng pán。
良姻妙选高门簿,婉昵浑如出寒素。liáng yīn miào xuǎn gāo mén bù,wǎn nì hún rú chū hán sù。
姜橘亲调奉舅姑,荆簪一洗铅华御。jiāng jú qīn diào fèng jiù gū,jīng zān yī xǐ qiān huá yù。
同看淮南一县花,悬鱼拔薤在冰衙。tóng kàn huái nán yī xiàn huā,xuán yú bá xiè zài bīng yá。
横经讲席三年后,桐封骄僭消萌芽。héng jīng jiǎng xí sān nián hòu,tóng fēng jiāo jiàn xiāo méng yá。
越东估客滇南士,讴吟是处题碑记。yuè dōng gū kè diān nán shì,ōu yín shì chù tí bēi jì。
次第看山到永嘉,携归只有酬恩泪。cì dì kàn shān dào yǒng jiā,xié guī zhǐ yǒu chóu ēn lèi。
凤诏频褒内助贤,翟珈辉映紫泥鲜。fèng zhào pín bāo nèi zhù xián,dí jiā huī yìng zǐ ní xiān。
闺房风义相师友,人羡斋眉鹤发仙。guī fáng fēng yì xiāng shī yǒu,rén xiàn zhāi méi hè fā xiān。
买得名妹曾劝进,靓妆深夜持茶问。mǎi dé míng mèi céng quàn jìn,jìng zhuāng shēn yè chí chá wèn。
整容拱手诵尚书,温公心感清河郡。zhěng róng gǒng shǒu sòng shàng shū,wēn gōng xīn gǎn qīng hé jùn。
荀家龙种谢家雏,和璧隋珠岂在多。xún jiā lóng zhǒng xiè jiā chú,hé bì suí zhū qǐ zài duō。
片玉已成清庙器,一鸣飞占上林柯。piàn yù yǐ chéng qīng miào qì,yī míng fēi zhàn shàng lín kē。
鳣堂暂息鲲鹏驾,声谊文章动天下。zhān táng zàn xī kūn péng jià,shēng yì wén zhāng dòng tiān xià。
广被频招气频游,米车恐触尊慈骂。guǎng bèi pín zhāo qì pín yóu,mǐ chē kǒng chù zūn cí mà。
钟陵遥隔彩云西,梦里诗因啮指啼。zhōng líng yáo gé cǎi yún xī,mèng lǐ shī yīn niè zhǐ tí。
于今益信无投杼,自古何劳有断机。yú jīn yì xìn wú tóu zhù,zì gǔ hé láo yǒu duàn jī。
壮游不用离肠绕,胪唱应偕鹤觞到。zhuàng yóu bù yòng lí cháng rào,lú chàng yīng xié hè shāng dào。
雷电催开梦笔花,露华益茂忘忧草。léi diàn cuī kāi mèng bǐ huā,lù huá yì mào wàng yōu cǎo。
忆昔狂童犯顺年,腥风血雨暗蛮天。yì xī kuáng tóng fàn shùn nián,xīng fēng xuè yǔ àn mán tiān。
讹传梦怪日千变,怪梦惊心徒忧煎。é chuán mèng guài rì qiān biàn,guài mèng jīng xīn tú yōu jiān。
须臾风霁烟霾息,爱女门楣森鼎立。xū yú fēng jì yān mái xī,ài nǚ mén méi sēn dǐng lì。
相逢一笑话团圞,不羡珠圆钦玉洁。xiāng féng yī xiào huà tuán luán,bù xiàn zhū yuán qīn yù jié。
玉洁珠圆抢攘时,造物疑于阿母私。yù jié zhū yuán qiǎng rǎng shí,zào wù yí yú ā mǔ sī。
定知仙树秾枝叶,各有吉祥云护持。dìng zhī xiān shù nóng zhī yè,gè yǒu jí xiáng yún hù chí。
只今兰玉盈阶砌,绕膝含饴还问字。zhǐ jīn lán yù yíng jiē qì,rào xī hán yí hái wèn zì。
置笏终须满一床,藏书近欲过千笥。zhì hù zhōng xū mǎn yī chuáng,cáng shū jìn yù guò qiān sì。
况复修心向鹿车,香台时礼妙莲华。kuàng fù xiū xīn xiàng lù chē,xiāng tái shí lǐ miào lián huá。
故应不羡生天福,慧业文人聚一家。gù yīng bù xiàn shēng tiān fú,huì yè wén rén jù yī jiā。

删社再集次和张洮侯二十韵

王彦泓

积雪裹吾庐,铜铺忽谁叩。jī xuě guǒ wú lú,tóng pù hū shuí kòu。
云有古梅边,集我素心友。yún yǒu gǔ méi biān,jí wǒ sù xīn yǒu。
曳屐往从之,芬芳粲谭薮。yè jī wǎng cóng zhī,fēn fāng càn tán sǒu。
张郎博物人,风度灵和柳。zhāng láng bó wù rén,fēng dù líng hé liǔ。
天遣画眉才,更擅裁诗手。tiān qiǎn huà méi cái,gèng shàn cái shī shǒu。
铜钵响嫌迟,石鼎联居首。tóng bō xiǎng xián chí,shí dǐng lián jū shǒu。
通篇二百字,的皪明珠走。tōng piān èr bǎi zì,de lì míng zhū zǒu。
格同秋月洁,韵比山泉浏。gé tóng qiū yuè jié,yùn bǐ shān quán liú。
群彦竞赓酬,笙镛闲琴缶。qún yàn jìng gēng chóu,shēng yōng xián qín fǒu。
各取写襟灵,无烦限声偶。gè qǔ xiě jīn líng,wú fán xiàn shēng ǒu。
嗟予才退减,砚匣尘凝厚。jiē yǔ cái tuì jiǎn,yàn xiá chén níng hòu。
何堪兰桂丛,置此一株朽。hé kān lán guì cóng,zhì cǐ yī zhū xiǔ。
未办鼎解颐,互劝杯当口。wèi bàn dǐng jiě yí,hù quàn bēi dāng kǒu。
有客算元觞,无篇倾白斗。yǒu kè suàn yuán shāng,wú piān qīng bái dòu。
放盏已摧颓,阁笔何于久。fàng zhǎn yǐ cuī tuí,gé bǐ hé yú jiǔ。
取异将无同,应无莫须有。qǔ yì jiāng wú tóng,yīng wú mò xū yǒu。
狂奴态复作,老婢声徒丑。kuáng nú tài fù zuò,lǎo bì shēng tú chǒu。
幸得捧盘盂,敢云报琼玖。xìng dé pěng pán yú,gǎn yún bào qióng jiǔ。
莫谓风流罪,相期岁寒守。mò wèi fēng liú zuì,xiāng qī suì hán shǒu。
古者石交人,定盟从杵臼。gǔ zhě shí jiāo rén,dìng méng cóng chǔ jiù。

邻女有自经者不晓何因而里媪述其光艳皎洁阅日不变且以中夜起自结束选彩而衣配花而戴绾髻涂妆膏唇耀首以至约缣迫袜皆着意精好尽态极妍而始毕命焉其所悬之带以润州朱丝数百条长九尺许为十股细辫手自盘制逾月甫成同伴以为缠腰物也而不知其用意至此为诗以吊之

王彦泓

明姿靓服严妆乍,垂手亭亭俨图画。míng zī jìng fú yán zhuāng zhà,chuí shǒu tíng tíng yǎn tú huà。
女伴当窗唤不应,还疑背面秋千下。nǚ bàn dāng chuāng huàn bù yīng,hái yí bèi miàn qiū qiān xià。
娇痴小妹忽惊啼,懊恼春宵睡似泥。jiāo chī xiǎo mèi hū jīng tí,ào nǎo chūn xiāo shuì shì ní。
何刻停灯开钿匣,几时响屟度楼梯。hé kè tíng dēng kāi diàn xiá,jǐ shí xiǎng xiè dù lóu tī。
肌肤到此真冰雪,颓玉俄俄扶不得。jī fū dào cǐ zhēn bīng xuě,tuí yù é é fú bù dé。
素颈何曾著啮痕,却教反缚同心结。sù jǐng hé céng zhù niè hén,què jiào fǎn fù tóng xīn jié。
红丝交结为谁容,约髻安花次第工。hóng sī jiāo jié wèi shuí róng,yuē jì ān huā cì dì gōng。
应爱自看妆镜里,岂须人见影堂中。yīng ài zì kàn zhuāng jìng lǐ,qǐ xū rén jiàn yǐng táng zhōng。
千春不改凝酥面,媚眼微舒若流盼。qiān chūn bù gǎi níng sū miàn,mèi yǎn wēi shū ruò liú pàn。
侯娘怨句鬼先知,玉儿艳质人犹羡。hóu niáng yuàn jù guǐ xiān zhī,yù ér yàn zhì rén yóu xiàn。
当时犀纛定沉埋,绣袜何人拾马嵬。dāng shí xī dào dìng chén mái,xiù wà hé rén shí mǎ wéi。
乞取卿家通替样,许盛银液看千回。qǐ qǔ qīng jiā tōng tì yàng,xǔ shèng yín yè kàn qiān huí。
万转千回负此生,枉将偷嫁占虚名。wàn zhuǎn qiān huí fù cǐ shēng,wǎng jiāng tōu jià zhàn xū míng。
周郎已误难重顾,哭煞厨东阮步兵。zhōu láng yǐ wù nán zhòng gù,kū shā chú dōng ruǎn bù bīng。

为杨子常题文水画吴中山水其六西虹侨

王彦泓

吴门山水天下无,淡荡更在城西隅。wú mén shān shuǐ tiān xià wú,dàn dàng gèng zài chéng xī yú。
谁言此桥近阛阓,已是一幅桃源图。shuí yán cǐ qiáo jìn huán huì,yǐ shì yī fú táo yuán tú。

挽同学杨子常乃郎定夫

王彦泓

雀环名家清白后,才情德祖尤孤秀。què huán míng jiā qīng bái hòu,cái qíng dé zǔ yóu gū xiù。
石麟玉虎从天送,骥子龙驹堕地走。shí lín yù hǔ cóng tiān sòng,jì zi lóng jū duò dì zǒu。
安仁弱冠文如江,百斛龙文力可扛。ān rén ruò guān wén rú jiāng,bǎi hú lóng wén lì kě káng。
劫来云间一战霸,盗窃名字纷纷降。jié lái yún jiān yī zhàn bà,dào qiè míng zì fēn fēn jiàng。
几人昏暮叩剧孟,时复中分一囷赠。jǐ rén hūn mù kòu jù mèng,shí fù zhōng fēn yī qūn zèng。
老人留眼看升平,饥溺非君谁请命。lǎo rén liú yǎn kàn shēng píng,jī nì fēi jūn shuí qǐng mìng。
我以从游识阿戎,君亦折节交孔融。wǒ yǐ cóng yóu shí ā róng,jūn yì zhé jié jiāo kǒng róng。
文律周旋避锋锐,酒杯潦倒安疏慵。wén lǜ zhōu xuán bì fēng ruì,jiǔ bēi lǎo dào ān shū yōng。
心期已许尽千卷,腹痛仍要酹一钟。xīn qī yǐ xǔ jǐn qiān juǎn,fù tòng réng yào lèi yī zhōng。
归路方愁离别长,十日不见闻凶殃。guī lù fāng chóu lí bié zhǎng,shí rì bù jiàn wén xiōng yāng。
见说灯前转尘影,空无一念余榻床。jiàn shuō dēng qián zhuǎn chén yǐng,kōng wú yī niàn yú tà chuáng。
深闺欢眤屏绝迹,独乞黄面西方粮。shēn guī huān nì píng jué jì,dú qǐ huáng miàn xī fāng liáng。
眼暗西河十年痛,长将客抱啼清梦。yǎn àn xī hé shí nián tòng,zhǎng jiāng kè bào tí qīng mèng。
自得先生为弟昆,两何一瑴欣相共。zì dé xiān shēng wèi dì kūn,liǎng hé yī jué xīn xiāng gòng。
膝上摧龙掌碎珠,剪茅揉蕊芝兰枯。xī shàng cuī lóng zhǎng suì zhū,jiǎn máo róu ruǐ zhī lán kū。
文章气谊扫地尽,曷禁宇宙成榛芜。wén zhāng qì yì sǎo dì jǐn,hé jìn yǔ zhòu chéng zhēn wú。
莫怪两翁相视血,女未亡人男嗣绝。mò guài liǎng wēng xiāng shì xuè,nǚ wèi wáng rén nán sì jué。
零丁困苦巧相类,求取何方相解脱。líng dīng kùn kǔ qiǎo xiāng lèi,qiú qǔ hé fāng xiāng jiě tuō。

为杨子常题文水画吴中山水其一十三独墅

王彦泓

渔屋家家深莽,断洲处处平桥。yú wū jiā jiā shēn mǎng,duàn zhōu chù chù píng qiáo。
风饱一帆飞去,赭墩镬底非遥。fēng bǎo yī fān fēi qù,zhě dūn huò dǐ fēi yáo。