古诗词

钓鱼词

邵宝

芦花秋水浅,不用系扁舟。lú huā qiū shuǐ qiǎn,bù yòng xì biǎn zhōu。
便是被风飘去,不到海东头。biàn shì bèi fēng piāo qù,bù dào hǎi dōng tóu。
莫问蓬莱何处,莫问瀛洲何处,适意是真游。mò wèn péng lái hé chù,mò wèn yíng zhōu hé chù,shì yì shì zhēn yóu。
乾坤千万古,遗下这风流。qián kūn qiān wàn gǔ,yí xià zhè fēng liú。
一竿三尺线,轻扬钓鱼钩。yī gān sān chǐ xiàn,qīng yáng diào yú gōu。
更爱相亲相近水中鸥。gèng ài xiāng qīn xiāng jìn shuǐ zhōng ōu。
不看溪风山月,即看渚蒲汀草,自识春秋。bù kàn xī fēng shān yuè,jí kàn zhǔ pú tīng cǎo,zì shí chūn qiū。
沧洲吾道在,江汉日悠悠。cāng zhōu wú dào zài,jiāng hàn rì yōu yōu。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

题吴从周狻猊图

邵宝

厖然大物名狻猊,丹青何处貌得之。páng rán dà wù míng suān ní,dān qīng hé chù mào dé zhī。
曾闻宣德有此贡,流沙万里牵来时。céng wén xuān dé yǒu cǐ gòng,liú shā wàn lǐ qiān lái shí。
茜红?毹金锁络,壮士如云共挥霍。qiàn hóng shū jīn suǒ luò,zhuàng shì rú yún gòng huī huò。
铜睛铁额照上林,守有啬夫拘有柙。tóng jīng tiě é zhào shàng lín,shǒu yǒu sè fū jū yǒu xiá。
熊栏豹槛海子傍,狎视群兽如群羊。xióng lán bào kǎn hǎi zi bàng,xiá shì qún shòu rú qún yáng。
寻常莫试纵擒手,此物骄悍无能当。xún cháng mò shì zòng qín shǒu,cǐ wù jiāo hàn wú néng dāng。
上林风高秋日暮,野心应尔关西路。shàng lín fēng gāo qiū rì mù,yě xīn yīng ěr guān xī lù。
左钳右掣不得行,一吼乾坤为谁怒。zuǒ qián yòu chè bù dé xíng,yī hǒu qián kūn wèi shuí nù。
今人豢虎古豢龙,云沈风郁皆无功。jīn rén huàn hǔ gǔ huàn lóng,yún shěn fēng yù jiē wú gōng。
狻猊狻猊,嗟尔非龙复非虎,饱食兀兀将安庸。suān ní suān ní,jiē ěr fēi lóng fù fēi hǔ,bǎo shí wù wù jiāng ān yōng。
君不见孝宗弘治初春秋,西人贡狮南海头。jūn bù jiàn xiào zōng hóng zhì chū chūn qiū,xī rén gòng shī nán hǎi tóu。
数行诏下直遣去,中国圣人歌我周。shù xíng zhào xià zhí qiǎn qù,zhōng guó shèng rén gē wǒ zhōu。

擒虎行

邵宝

一日擒一豹,两日擒两虎。yī rì qín yī bào,liǎng rì qín liǎng hǔ。
绣衣使者到荆溪,三日尽知民病苦。xiù yī shǐ zhě dào jīng xī,sān rì jǐn zhī mín bìng kǔ。
使君诏县令,县令召猎户。shǐ jūn zhào xiàn lìng,xiàn lìng zhào liè hù。
赏格高悬网新补,尽道使君仁且武。shǎng gé gāo xuán wǎng xīn bǔ,jǐn dào shǐ jūn rén qiě wǔ。
使君谓父老,汝邑昔有周处公。shǐ jūn wèi fù lǎo,rǔ yì xī yǒu zhōu chù gōng。
力与蛟虎争长雄,不知名落三害中。lì yǔ jiāo hǔ zhēng zhǎng xióng,bù zhī míng luò sān hài zhōng。
斩蛟杀虎翻然改行收奇功,今人古人性本同。zhǎn jiāo shā hǔ fān rán gǎi xíng shōu qí gōng,jīn rén gǔ rén xìng běn tóng。
彼哉名在丹书欲焚者,能言擒虎自效吾其从。bǐ zāi míng zài dān shū yù fén zhě,néng yán qín hǔ zì xiào wú qí cóng。
甲能独当乙并力,所不汝贷有如此溪石。jiǎ néng dú dāng yǐ bìng lì,suǒ bù rǔ dài yǒu rú cǐ xī shí。
一鼓再作,声如风雷。yī gǔ zài zuò,shēng rú fēng léi。
山谷响应林木摧,丑类欲逃安往哉。shān gǔ xiǎng yīng lín mù cuī,chǒu lèi yù táo ān wǎng zāi。
一虎复一虎,一豹复一豹,从今日日闻飞报。yī hǔ fù yī hǔ,yī bào fù yī bào,cóng jīn rì rì wén fēi bào。
君不见山南山北行人多,争和使君擒虎歌,何处乡村愁政苛。jūn bù jiàn shān nán shān běi xíng rén duō,zhēng hé shǐ jūn qín hǔ gē,hé chù xiāng cūn chóu zhèng kē。

两节妇诗

邵宝

姑哭良人十载前,妇哭良人十载后。gū kū liáng rén shí zài qián,fù kū liáng rén shí zài hòu。
夜深星月入空帷,一盏青灯两相守。yè shēn xīng yuè rù kōng wéi,yī zhǎn qīng dēng liǎng xiāng shǒu。
姑前孀居二十四,妇后孀居一十八。gū qián shuāng jū èr shí sì,fù hòu shuāng jū yī shí bā。
谁言人事有易难,两节相成竟颃颉。shuí yán rén shì yǒu yì nán,liǎng jié xiāng chéng jìng háng jié。
姑心竹有节,妇心井无波。gū xīn zhú yǒu jié,fù xīn jǐng wú bō。
文章师傅史迁笔,姑兮妇兮千载名不磨。wén zhāng shī fù shǐ qiān bǐ,gū xī fù xī qiān zài míng bù mó。

许道宁秋山晴岚图

邵宝

春山岚重秋山少,宿雾浮烟亦昏晓。chūn shān lán zhòng qiū shān shǎo,sù wù fú yān yì hūn xiǎo。
千峰万峰爽气生,望入虚无俱缥缈。qiān fēng wàn fēng shuǎng qì shēng,wàng rù xū wú jù piāo miǎo。
画图到此须写真,许君笔力真能神。huà tú dào cǐ xū xiě zhēn,xǔ jūn bǐ lì zhēn néng shén。
丹丘博士有巨眼,谓是晚年尤可人。dān qiū bó shì yǒu jù yǎn,wèi shì wǎn nián yóu kě rén。
题诗更得鹿场子,万里秋旻双决眦。tí shī gèng dé lù chǎng zi,wàn lǐ qiū mín shuāng jué zì。
本来面目见苍厓,笼罩谁加青与紫。běn lái miàn mù jiàn cāng yá,lóng zhào shuí jiā qīng yǔ zǐ。
乾坤无心四时改,万变消沉一真在。qián kūn wú xīn sì shí gǎi,wàn biàn xiāo chén yī zhēn zài。
古人观物复今人,秋色无端几千载。gǔ rén guān wù fù jīn rén,qiū sè wú duān jǐ qiān zài。
君不见邹君得此爱如玉,长卷装潢更犀轴。jūn bù jiàn zōu jūn dé cǐ ài rú yù,zhǎng juǎn zhuāng huáng gèng xī zhóu。
何当携上九龙巅,南望湖天送孤鹜。hé dāng xié shàng jiǔ lóng diān,nán wàng hú tiān sòng gū wù。

择庵赠周用仁

邵宝

择庵择术如择邻,家传医道能通神。zé ān zé shù rú zé lín,jiā chuán yī dào néng tōng shén。
庵中读书二十载,养得满腔多是春。ān zhōng dú shū èr shí zài,yǎng dé mǎn qiāng duō shì chūn。
春来沴气方流转,择庵出门无近远。chūn lái lì qì fāng liú zhuǎn,zé ān chū mén wú jìn yuǎn。
独将一点天地心,厉鬼闻之亦遄返。dú jiāng yī diǎn tiān dì xīn,lì guǐ wén zhī yì chuán fǎn。
吾家诸子婉清扬,一疾偶到沉疴乡。wú jiā zhū zi wǎn qīng yáng,yī jí ǒu dào chén kē xiāng。
择庵谓此不足治,坐令二竖违膏肓。zé ān wèi cǐ bù zú zhì,zuò lìng èr shù wéi gāo huāng。
我为题诗当金帛,声动东阡与西陌。wǒ wèi tí shī dāng jīn bó,shēng dòng dōng qiān yǔ xī mò。
杏林红映橘泉清,回首龙峰片云白。xìng lín hóng yìng jú quán qīng,huí shǒu lóng fēng piàn yún bái。

双松图寿司徒秦公

邵宝

一春三寄寿公诗,未尽平生爱公意。yī chūn sān jì shòu gōng shī,wèi jǐn píng shēng ài gōng yì。
清秋忽展双松图,于我初心乃深契。qīng qiū hū zhǎn shuāng sōng tú,yú wǒ chū xīn nǎi shēn qì。
乔柯落落生涧阿,下荫流泉上云气。qiáo kē luò luò shēng jiàn ā,xià yīn liú quán shàng yún qì。
万古长撑雨露天,四时平视冰霜地。wàn gǔ zhǎng chēng yǔ lù tiān,sì shí píng shì bīng shuāng dì。
问谁作者宋季人,一幅生绡墨尚新。wèn shuí zuò zhě sòng jì rén,yī fú shēng xiāo mò shàng xīn。
题诗千里应尊酒,岁寒标格当青春。tí shī qiān lǐ yīng zūn jiǔ,suì hán biāo gé dāng qīng chūn。
君不见司徒嘉绩奏三载,只尺天颜真简在。jūn bù jiàn sī tú jiā jì zòu sān zài,zhǐ chǐ tiān yán zhēn jiǎn zài。
麟袍玉带照贞姿,四海人方仰风采。lín páo yù dài zhào zhēn zī,sì hǎi rén fāng yǎng fēng cǎi。

喻太安人七十

邵宝

秋官郎中纯孝人,慈闱中有希龄亲。qiū guān láng zhōng chún xiào rén,cí wéi zhōng yǒu xī líng qīn。
昔从北阙乞南省,板舆迎共金陵春。xī cóng běi quē qǐ nán shěng,bǎn yú yíng gòng jīn líng chūn。
春光媚人乡只尺,舆出都门指无锡。chūn guāng mèi rén xiāng zhǐ chǐ,yú chū dōu mén zhǐ wú xī。
翟冠象服对诸孙,百有千年未终极。dí guān xiàng fú duì zhū sūn,bǎi yǒu qiān nián wèi zhōng jí。
山花有芳溪有鲜,野人时送来堂前。shān huā yǒu fāng xī yǒu xiān,yě rén shí sòng lái táng qián。
郎中东望拜南极,九峰青映沧溟天。láng zhōng dōng wàng bài nán jí,jiǔ fēng qīng yìng cāng míng tiān。
司寇所司彝典系,平反为仁断为义。sī kòu suǒ sī yí diǎn xì,píng fǎn wèi rén duàn wèi yì。
郎中持此答慈闱,万古萱花一生意。láng zhōng chí cǐ dá cí wéi,wàn gǔ xuān huā yī shēng yì。
君不见西望瑶池降王母,画图今乃在人间。jūn bù jiàn xī wàng yáo chí jiàng wáng mǔ,huà tú jīn nǎi zài rén jiān。
人间懿德不胜述,一览春风生笑颜。rén jiān yì dé bù shèng shù,yī lǎn chūn fēng shēng xiào yán。

为莫临安曰纯题画

邵宝

千峰乱历岐山青,秋天怅望开翠屏。qiān fēng luàn lì qí shān qīng,qiū tiān chàng wàng kāi cuì píng。
乾坤何处下鸣鸟,野人漫谓山鸡形。qián kūn hé chù xià míng niǎo,yě rén màn wèi shān jī xíng。
姫公召伯日以远,世道江河几流转。jī gōng zhào bó rì yǐ yuǎn,shì dào jiāng hé jǐ liú zhuǎn。
生绡数尺悬我前,万古愁怀一消遣。shēng xiāo shù chǐ xuán wǒ qián,wàn gǔ chóu huái yī xiāo qiǎn。
南溪之上桐树林,君家楼高溪水深。nán xī zhī shàng tóng shù lín,jūn jiā lóu gāo xī shuǐ shēn。
而翁登我歌且啸,有招不来伤我心。ér wēng dēng wǒ gē qiě xiào,yǒu zhāo bù lái shāng wǒ xīn。
君游江湖倘奇遇,黄陵庙下舟曾住。jūn yóu jiāng hú tǎng qí yù,huáng líng miào xià zhōu céng zhù。
云隐苍梧柰望何,独有东流可分付。yún yǐn cāng wú nài wàng hé,dú yǒu dōng liú kě fēn fù。

耆英图歌寿钱东湖八十

邵宝

宋之洛社唐香山,清风长在天地间。sòng zhī luò shè táng xiāng shān,qīng fēng zhǎng zài tiān dì jiān。
元丰遗像十三子,千古勋名问青史。yuán fēng yí xiàng shí sān zi,qiān gǔ xūn míng wèn qīng shǐ。
西都回首但青山,五百馀年那有此。xī dōu huí shǒu dàn qīng shān,wǔ bǎi yú nián nà yǒu cǐ。
柽社曾临郑奂图,风流今落钱东湖。chēng shè céng lín zhèng huàn tú,fēng liú jīn luò qián dōng hú。
东湖晚隐东海上,天送烟霞入屏障。dōng hú wǎn yǐn dōng hǎi shàng,tiān sòng yān xiá rù píng zhàng。
年来大耋庆生辰,嘉客登堂还揖让。nián lái dà dié qìng shēng chén,jiā kè dēng táng hái yī ràng。
唐人萧散宋人雅,异代衣冠不相假。táng rén xiāo sàn sòng rén yǎ,yì dài yī guān bù xiāng jiǎ。
君不见文潞公,富韩公,好贤真有缁衣风。jūn bù jiàn wén lù gōng,fù hán gōng,hǎo xián zhēn yǒu zī yī fēng。
旷世相感难相逢,前有香山居士后有东湖翁。kuàng shì xiāng gǎn nán xiāng féng,qián yǒu xiāng shān jū shì hòu yǒu dōng hú wēng。
读书堂在虞山东,虹飞丹井湖波红,千二百岁逍遥中。dú shū táng zài yú shān dōng,hóng fēi dān jǐng hú bō hóng,qiān èr bǎi suì xiāo yáo zhōng。

春满东郊图赠游二尹

邵宝

东郊昨夜春风起,千挺琅玕烟雨里。dōng jiāo zuó yè chūn fēng qǐ,qiān tǐng láng gān yān yǔ lǐ。
箨龙隐地惊新雷,踊跃出土如相催。tuò lóng yǐn dì jīng xīn léi,yǒng yuè chū tǔ rú xiāng cuī。
旧干凌云方未艾,新枝头角居然在。jiù gàn líng yún fāng wèi ài,xīn zhī tóu jiǎo jū rán zài。
章江西来浪卷空,此君得水应为龙。zhāng jiāng xī lái làng juǎn kōng,cǐ jūn dé shuǐ yīng wèi lóng。
丞哉负君君自玉,哦松之馀无不足。chéng zāi fù jūn jūn zì yù,ó sōng zhī yú wú bù zú。
我昔知君今更深,为君题画输君心。wǒ xī zhī jūn jīn gèng shēn,wèi jūn tí huà shū jūn xīn。
君不见息斋墨妙君须识,虚心如竹贞如石。jūn bù jiàn xī zhāi mò miào jūn xū shí,xū xīn rú zhú zhēn rú shí。

惠山杂歌

邵宝

踏踏儿郎从老翁,惠山寺里看新钟。tà tà ér láng cóng lǎo wēng,huì shān sì lǐ kàn xīn zhōng。
问道新钟几时撞,九秋霜落树头红。wèn dào xīn zhōng jǐ shí zhuàng,jiǔ qiū shuāng luò shù tóu hóng。

惠山杂歌

邵宝

箫鼓迎神神下山,香烟满路送神还。xiāo gǔ yíng shén shén xià shān,xiāng yān mǎn lù sòng shén hái。
安得村村无病苦,灵泉不动庙门闲。ān dé cūn cūn wú bìng kǔ,líng quán bù dòng miào mén xián。

惠山杂歌

邵宝

听松庵里双古松,松下石床苍藓封。tīng sōng ān lǐ shuāng gǔ sōng,sōng xià shí chuáng cāng xiǎn fēng。
洗却苔痕看古刻,志书传是米南宫。xǐ què tái hén kàn gǔ kè,zhì shū chuán shì mǐ nán gōng。

惠山杂歌

邵宝

漪澜堂下水长流,暮暮朝朝客未休。yī lán táng xià shuǐ zhǎng liú,mù mù cháo cháo kè wèi xiū。
纵有《茶经》无陆羽,空教煎白老僧头。zòng yǒu chá jīng wú lù yǔ,kōng jiào jiān bái lǎo sēng tóu。

惠山杂歌

邵宝

登登山路转山阿,须向仙人洞口过。dēng dēng shān lù zhuǎn shān ā,xū xiàng xiān rén dòng kǒu guò。
涧水满时青草短,岩花深处白云多。jiàn shuǐ mǎn shí qīng cǎo duǎn,yán huā shēn chù bái yún duō。