古诗词

蝶恋花

邵宝

三年卧病今年好。sān nián wò bìng jīn nián hǎo。
二月春寒,又被东风恼。èr yuè chūn hán,yòu bèi dōng fēng nǎo。
古人诗语今人道。gǔ rén shī yǔ jīn rén dào。
傍柳随花方未了。bàng liǔ suí huā fāng wèi le。
闲学少年还叹老。xián xué shǎo nián hái tàn lǎo。
击节长歌,不恨知音少。jī jié zhǎng gē,bù hèn zhī yīn shǎo。
流水桥边亭子小。liú shuǐ qiáo biān tíng zi xiǎo。
古琴时有幽人抱。gǔ qín shí yǒu yōu rén bào。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

谢冯佥宪惠文石

邵宝

昔见石如松,今见石如竹。xī jiàn shí rú sōng,jīn jiàn shí rú zhú。
如松纹在皮,如竹纹在肉。rú sōng wén zài pí,rú zhú wén zài ròu。
纵横金错刀,凌乱锦一幅。zòng héng jīn cuò dāo,líng luàn jǐn yī fú。
置之山亭中,为案比青玉。zhì zhī shān tíng zhōng,wèi àn bǐ qīng yù。
焚香对初阳,古书时展读。fén xiāng duì chū yáng,gǔ shū shí zhǎn dú。
问之赠者谁,仙人粲山麓。wèn zhī zèng zhě shuí,xiān rén càn shān lù。
欲报何所将,寒泉手堪掬。yù bào hé suǒ jiāng,hán quán shǒu kān jū。

煎茶寄吴封君

邵宝

浊醪有妙理,清茶尤苦心。zhuó láo yǒu miào lǐ,qīng chá yóu kǔ xīn。
采茶阳羡阳,汲泉惠山阴。cǎi chá yáng xiàn yáng,jí quán huì shān yīn。
秋水碧如玉,百沸成黄金。qiū shuǐ bì rú yù,bǎi fèi chéng huáng jīn。
此中亦何味,请听希声琴。cǐ zhōng yì hé wèi,qǐng tīng xī shēng qín。
陆羽久仙去,千载空遗音。lù yǔ jiǔ xiān qù,qiān zài kōng yí yīn。
卢仝不言法,七碗最独深。lú tóng bù yán fǎ,qī wǎn zuì dú shēn。
吴翁二子流,清风起山林。wú wēng èr zi liú,qīng fēng qǐ shān lín。
陶匏介垆竹,煎竟还自斟。táo páo jiè lú zhú,jiān jìng hái zì zhēn。
京师一饮我,再饮荆溪浔。jīng shī yī yǐn wǒ,zài yǐn jīng xī xún。
迩来虽裹寄,烹事吾谁任。ěr lái suī guǒ jì,pēng shì wú shuí rèn。
报君一罂水,撱石仍中沈。bào jūn yī yīng shuǐ,wěi shí réng zhōng shěn。
临发更致语,新火君当寻。lín fā gèng zhì yǔ,xīn huǒ jūn dāng xún。

石床行

邵宝

惠山石床古有之,声声松子金风时。huì shān shí chuáng gǔ yǒu zhī,shēng shēng sōng zi jīn fēng shí。
皮休题诗李冰篆,千秋并作山中奇。pí xiū tí shī lǐ bīng zhuàn,qiān qiū bìng zuò shān zhōng qí。
山庵之名本缘此,石也移来应偶尔。shān ān zhī míng běn yuán cǐ,shí yě yí lái yīng ǒu ěr。
游人玩侮等寻常,识者共怜非所止。yóu rén wán wǔ děng xún cháng,shí zhě gòng lián fēi suǒ zhǐ。
墙西松树几百春,大围三人小二人。qiáng xī sōng shù jǐ bǎi chūn,dà wéi sān rén xiǎo èr rén。
此松此石雅相友,乾坤无心物有神。cǐ sōng cǐ shí yǎ xiāng yǒu,qián kūn wú xīn wù yǒu shén。
二泉山人爱观物,谓物皆然胡独不立。èr quán shān rén ài guān wù,wèi wù jiē rán hú dú bù lì。
破颓垣,遣往参,却笑他年两湮郁。pò tuí yuán,qiǎn wǎng cān,què xiào tā nián liǎng yān yù。
君不见赤松子,黄石公,姓名久落荒唐中。jūn bù jiàn chì sōng zi,huáng shí gōng,xìng míng jiǔ luò huāng táng zhōng。
酒酣击节发清啸,春深绣岭回天风。jiǔ hān jī jié fā qīng xiào,chūn shēn xiù lǐng huí tiān fēng。

寄题阁老费公至乐楼

邵宝

黄阁仙人天上还,幽兴却寄溪山间。huáng gé xiān rén tiān shàng hái,yōu xīng què jì xī shān jiān。
横林深处起重屋,别有眼界非尘寰。héng lín shēn chù qǐ zhòng wū,bié yǒu yǎn jiè fēi chén huán。
群溪东来向西去,流到龙溪两倾注。qún xī dōng lái xiàng xī qù,liú dào lóng xī liǎng qīng zhù。
白云飞尽见三峰,政在先生倚阑处。bái yún fēi jǐn jiàn sān fēng,zhèng zài xiān shēng yǐ lán chù。
乾坤一览万古心,北南名胜皆登临。qián kūn yī lǎn wàn gǔ xīn,běi nán míng shèng jiē dēng lín。
子长胸次仲淹思,每与山水增高深。zi zhǎng xiōng cì zhòng yān sī,měi yǔ shān shuǐ zēng gāo shēn。
岂知几案有至乐,欧老诗如为公作。qǐ zhī jǐ àn yǒu zhì lè,ōu lǎo shī rú wèi gōng zuò。
先人种树今数围,槐影重重松落落。xiān rén zhǒng shù jīn shù wéi,huái yǐng zhòng zhòng sōng luò luò。
阳春坐我还清秋,静观万物成天游。yáng chūn zuò wǒ hái qīng qiū,jìng guān wàn wù chéng tiān yóu。
半江露白月照水,两涯草碧云生洲。bàn jiāng lù bái yuè zhào shuǐ,liǎng yá cǎo bì yún shēng zhōu。
我行湖东数过此,尚忆清扬在中沚。wǒ xíng hú dōng shù guò cǐ,shàng yì qīng yáng zài zhōng zhǐ。
病馀偶接季方书,世事茫茫公老矣。bìng yú ǒu jiē jì fāng shū,shì shì máng máng gōng lǎo yǐ。
岁月无端白发多,江湖地远心如何。suì yuè wú duān bái fā duō,jiāng hú dì yuǎn xīn rú hé。
苍生未起谢安卧,溪上往来空棹歌。cāng shēng wèi qǐ xiè ān wò,xī shàng wǎng lái kōng zhào gē。

三门行送刘学正赴陜州

邵宝

君不见黄河之水从西来,东行万里到陜郡,有石横亘势欲回。jūn bù jiàn huáng hé zhī shuǐ cóng xī lái,dōng xíng wàn lǐ dào xiá jùn,yǒu shí héng gèn shì yù huí。
天教禹凿三门开,百川风雨万壑雷。tiān jiào yǔ záo sān mén kāi,bǎi chuān fēng yǔ wàn hè léi。
下孰为之挽,上孰为之推。xià shú wèi zhī wǎn,shàng shú wèi zhī tuī。
当时神禹何不一凿去,留此险阻胡为哉。dāng shí shén yǔ hé bù yī záo qù,liú cǐ xiǎn zǔ hú wèi zāi。
玄敬为予言,神门在中人北际,鬼门居南不可济。xuán jìng wèi yǔ yán,shén mén zài zhōng rén běi jì,guǐ mén jū nán bù kě jì。
水争石斗两无情,地险天生难尽弃。shuǐ zhēng shí dòu liǎng wú qíng,dì xiǎn tiān shēng nán jǐn qì。
乾坤万古一奇观,节宣亦为狂澜计,不然下此复有底。qián kūn wàn gǔ yī qí guān,jié xuān yì wèi kuáng lán jì,bù rán xià cǐ fù yǒu dǐ。
柱山形如滟滪当江间,应愁一倒不复还。zhù shān xíng rú yàn yù dāng jiāng jiān,yīng chóu yī dào bù fù hái。
识者观风似观水,作人之道固如此。shí zhě guān fēng shì guān shuǐ,zuò rén zhī dào gù rú cǐ。
寥寥古调数千年,青眼高歌对吾子。liáo liáo gǔ diào shù qiān nián,qīng yǎn gāo gē duì wú zi。

赤壁图歌次西涯先生韵为华生云作

邵宝

长江无声动吹万,月上东山度河汉。zhǎng jiāng wú shēng dòng chuī wàn,yuè shàng dōng shān dù hé hàn。
东坡词赋思千秋,客吹洞箫如发难。dōng pō cí fù sī qiān qiū,kè chuī dòng xiāo rú fā nán。
兴亡有恨客心苦,不独曹吴堪扼腕。xīng wáng yǒu hèn kè xīn kǔ,bù dú cáo wú kān è wàn。
汉家心腹已摧伤,手足安能相救捍。hàn jiā xīn fù yǐ cuī shāng,shǒu zú ān néng xiāng jiù hàn。
猛风东来水倒流,南军北军忽相乱。měng fēng dōng lái shuǐ dào liú,nán jūn běi jūn hū xiāng luàn。
天公助顺不助逆,若论成功犹未半。tiān gōng zhù shùn bù zhù nì,ruò lùn chéng gōng yóu wèi bàn。
华容道远老瞒愁,周郎渡江江有岸。huá róng dào yuǎn lǎo mán chóu,zhōu láng dù jiāng jiāng yǒu àn。
朝宗江汉本无心,蜀浪吴潮各分散。cháo zōng jiāng hàn běn wú xīn,shǔ làng wú cháo gè fēn sàn。
巴丘哀罢又瘴乡,为国意忘天下患。bā qiū āi bà yòu zhàng xiāng,wèi guó yì wàng tiān xià huàn。
后人吊古对江山,坐遣胸中置冰炭。hòu rén diào gǔ duì jiāng shān,zuò qiǎn xiōng zhōng zhì bīng tàn。
洞萧声尽客何言,似笑老生谈熟烂。dòng xiāo shēng jǐn kè hé yán,shì xiào lǎo shēng tán shú làn。
百年水月坡翁心,泛泛不知身在窜。bǎi nián shuǐ yuè pō wēng xīn,fàn fàn bù zhī shēn zài cuàn。
明朝酒醒赋初成,白雪调高歌欲断。míng cháo jiǔ xǐng fù chū chéng,bái xuě diào gāo gē yù duàn。
西涯居士今东坡,逝矣岁星今几换。xī yá jū shì jīn dōng pō,shì yǐ suì xīng jīn jǐ huàn。
画图流转到东吴,诗句人将史书看。huà tú liú zhuǎn dào dōng wú,shī jù rén jiāng shǐ shū kàn。
华生况是知音人,击节向余三赏叹。huá shēng kuàng shì zhī yīn rén,jī jié xiàng yú sān shǎng tàn。

寿毛都宪

邵宝

功名早拟登麟阁,中岁归来问林壑。gōng míng zǎo nǐ dēng lín gé,zhōng suì guī lái wèn lín hè。
临观何处不江湖,范老文如为公作。lín guān hé chù bù jiāng hú,fàn lǎo wén rú wèi gōng zuò。
方今才望谁如公,郧阳节钺南畿同。fāng jīn cái wàng shuí rú gōng,yún yáng jié yuè nán jī tóng。
十年朝野均劳后,四省兵民总制中。shí nián cháo yě jūn láo hòu,sì shěng bīng mín zǒng zhì zhōng。
江汉朝宗两支水,公心耿耿真如此。jiāng hàn cháo zōng liǎng zhī shuǐ,gōng xīn gěng gěng zhēn rú cǐ。
折冲千里笑谈馀,某也曾闻古君子。zhé chōng qiān lǐ xiào tán yú,mǒu yě céng wén gǔ jūn zi。
公无上书称引年,我为公歌岘水篇。gōng wú shàng shū chēng yǐn nián,wǒ wèi gōng gē xiàn shuǐ piān。
羊公杜公各片石,更道人间别有仙。yáng gōng dù gōng gè piàn shí,gèng dào rén jiān bié yǒu xiān。
中原之民望公久,过我山中还饮酒。zhōng yuán zhī mín wàng gōng jiǔ,guò wǒ shān zhōng hái yǐn jiǔ。
前年曾寿守溪翁,侑者罂泉诗一首。qián nián céng shòu shǒu xī wēng,yòu zhě yīng quán shī yī shǒu。
春来江上多风波,船如天上闻公过。chūn lái jiāng shàng duō fēng bō,chuán rú tiān shàng wén gōng guò。
白云黄鹤武昌渚,试看东流今若何。bái yún huáng hè wǔ chāng zhǔ,shì kàn dōng liú jīn ruò hé。

尚书台纪梦次万晦之韵

邵宝

昔之梦似今之所,吾台谁谓前无古。xī zhī mèng shì jīn zhī suǒ,wú tái shuí wèi qián wú gǔ。
寻常灌莽接松楸,突出烟霞三百武。xún cháng guàn mǎng jiē sōng qiū,tū chū yān xiá sān bǎi wǔ。
青云有阶人可得,轻举尤须藉风伯。qīng yún yǒu jiē rén kě dé,qīng jǔ yóu xū jí fēng bó。
小池新引露泉清,大笔深刊厓石白。xiǎo chí xīn yǐn lù quán qīng,dà bǐ shēn kān yá shí bái。
海天佳气从东来,一滴万古真水哉。hǎi tiān jiā qì cóng dōng lái,yī dī wàn gǔ zhēn shuǐ zāi。
金春玉应碧山静,道人对此方心斋。jīn chūn yù yīng bì shān jìng,dào rén duì cǐ fāng xīn zhāi。
西岭东峰拥前后,一方真与乾坤久。xī lǐng dōng fēng yōng qián hòu,yī fāng zhēn yǔ qián kūn jiǔ。
危厓铁笛夜凄清,城市茫茫失尘垢。wēi yá tiě dí yè qī qīng,chéng shì máng máng shī chén gòu。
高丘远海谪仙诗,歌声入云云欲飞。gāo qiū yuǎn hǎi zhé xiān shī,gē shēng rù yún yún yù fēi。
先天有易本无画,谁向清溪问点为。xiān tiān yǒu yì běn wú huà,shuí xiàng qīng xī wèn diǎn wèi。

赠东湖

邵宝

东湖来自东海涯,到山先拜梁溪祠。dōng hú lái zì dōng hǎi yá,dào shān xiān bài liáng xī cí。
梁溪先生千载士,文章德业真吾师。liáng xī xiān shēng qiān zài shì,wén zhāng dé yè zhēn wú shī。
前公来时未有此,我归方浚吾泉水。qián gōng lái shí wèi yǒu cǐ,wǒ guī fāng jùn wú quán shuǐ。
此时此地复此泉,青眼相看更吾子。cǐ shí cǐ dì fù cǐ quán,qīng yǎn xiāng kàn gèng wú zi。
草蔬一饭正愧予,野人忽馈深溪鱼。cǎo shū yī fàn zhèng kuì yǔ,yě rén hū kuì shēn xī yú。
急烹入馔肥且硕,此事真合牵联书。jí pēng rù zhuàn féi qiě shuò,cǐ shì zhēn hé qiān lián shū。
泉傍有台名点易,昔梦依稀尚能忆。quán bàng yǒu tái míng diǎn yì,xī mèng yī xī shàng néng yì。
高丘远海谪仙诗,歌对沧茫两无极。gāo qiū yuǎn hǎi zhé xiān shī,gē duì cāng máng liǎng wú jí。
平生知己主一翁,几回墓草经秋风。píng shēng zhī jǐ zhǔ yī wēng,jǐ huí mù cǎo jīng qiū fēng。
因之尚论文庄叶,遗录今谁问水东。yīn zhī shàng lùn wén zhuāng yè,yí lù jīn shuí wèn shuǐ dōng。

次王郡公煎茶行

邵宝

今之诗伯溪上翁,六年为郡声隆崇。jīn zhī shī bó xī shàng wēng,liù nián wèi jùn shēng lóng chóng。
一清如水比泉德,馀兴却慕茶仙风。yī qīng rú shuǐ bǐ quán dé,yú xīng què mù chá xiān fēng。
贪夫见公不自省,公眼白兮心非瞢。tān fū jiàn gōng bù zì shěng,gōng yǎn bái xī xīn fēi méng。
诗来遣吏问茶法,茶法酒法将无同。shī lái qiǎn lì wèn chá fǎ,chá fǎ jiǔ fǎ jiāng wú tóng。
酒成曲糵过乃敝,酒之甘苦茶淡浓。jiǔ chéng qū niè guò nǎi bì,jiǔ zhī gān kǔ chá dàn nóng。
竹炉石鼎文具耳,妙手只在调和中。zhú lú shí dǐng wén jù ěr,miào shǒu zhǐ zài diào hé zhōng。
大才于物无不可,岂以一艺称诗工。dà cái yú wù wú bù kě,qǐ yǐ yī yì chēng shī gōng。
何时鼎鼐入公手,汉室行徵黄次公。hé shí dǐng nài rù gōng shǒu,hàn shì xíng zhēng huáng cì gōng。
惠山泉上节屡驻,甘棠勿伐何丛丛。huì shān quán shàng jié lǚ zhù,gān táng wù fá hé cóng cóng。
公虽爱酒不如晋,茶乎谁许唐人仝。gōng suī ài jiǔ bù rú jìn,chá hū shuí xǔ táng rén tóng。
二泉山人爱泉者,欲茶每与山僧假。èr quán shān rén ài quán zhě,yù chá měi yǔ shān sēng jiǎ。
芝歌未已复茶歌,共喜山中得风雅。zhī gē wèi yǐ fù chá gē,gòng xǐ shān zhōng dé fēng yǎ。
饮公醇者西坡笃,读书茶经犹不足。yǐn gōng chún zhě xī pō dǔ,dú shū chá jīng yóu bù zú。
烹煎未解吾何言,愿乞吴翁为君告。pēng jiān wèi jiě wú hé yán,yuàn qǐ wú wēng wèi jūn gào。
吾泉上人不欲多,西推山瀑东江波。wú quán shàng rén bù yù duō,xī tuī shān pù dōng jiāng bō。
仲尼饮水别无法,此味不知今若何。zhòng ní yǐn shuǐ bié wú fǎ,cǐ wèi bù zhī jīn ruò hé。

寿华封君七十

邵宝

文华侍书凡几年,权阉斥逐江南田。wén huá shì shū fán jǐ nián,quán yān chì zhú jiāng nán tián。
翰林有子领京荐,飘然同上嘉兴船。hàn lín yǒu zi lǐng jīng jiàn,piāo rán tóng shàng jiā xīng chuán。
事定移家还辇毂,清风如水人如玉。shì dìng yí jiā hái niǎn gǔ,qīng fēng rú shuǐ rén rú yù。
百年共肃世守之,雅称东藩画中竹。bǎi nián gòng sù shì shǒu zhī,yǎ chēng dōng fān huà zhōng zhú。
君不见谏垣回首江湖长,南极星高北极光。jūn bù jiàn jiàn yuán huí shǒu jiāng hú zhǎng,nán jí xīng gāo běi jí guāng。
向来夷险何足道,莱衣春酒封君堂。xiàng lái yí xiǎn hé zú dào,lái yī chūn jiǔ fēng jūn táng。

谢王郡公惠风折古柏用杜韵

邵宝

郡公书致郡堂柏,珍重真胜二千石。jùn gōng shū zhì jùn táng bǎi,zhēn zhòng zhēn shèng èr qiān shí。
若非风雨起秋潮,此地何人敢绳尺。ruò fēi fēng yǔ qǐ qiū cháo,cǐ dì hé rén gǎn shéng chǐ。
岁寒尚有不拔者,此两三株何足惜。suì hán shàng yǒu bù bá zhě,cǐ liǎng sān zhū hé zú xī。
相知相馈惟此物,公也清廉心愈白。xiāng zhī xiāng kuì wéi cǐ wù,gōng yě qīng lián xīn yù bái。
鄙人谢病江水东,方为吾亲营寿宫。bǐ rén xiè bìng jiāng shuǐ dōng,fāng wèi wú qīn yíng shòu gōng。
贞节碑成阁老笔,鬼神诃护青山空。zhēn jié bēi chéng gé lǎo bǐ,guǐ shén hē hù qīng shān kōng。
客来劝我作亭子,少蔽上雨兼傍风。kè lái quàn wǒ zuò tíng zi,shǎo bì shàng yǔ jiān bàng fēng。
工师求木苦无力,得此立可观成功。gōng shī qiú mù kǔ wú lì,dé cǐ lì kě guān chéng gōng。
小者为槛大者栋,材之良矣情尤重。xiǎo zhě wèi kǎn dà zhě dòng,cái zhī liáng yǐ qíng yóu zhòng。
召伯风能为我留,杜陵诗不愁谁送。zhào bó fēng néng wèi wǒ liú,dù líng shī bù chóu shuí sòng。
亭前故有两危柯,松可鹤巢梧可凤。tíng qián gù yǒu liǎng wēi kē,sōng kě hè cháo wú kě fèng。
公材自合柱明堂,历尽冰霜终大用。gōng cái zì hé zhù míng táng,lì jǐn bīng shuāng zhōng dà yòng。

题画竹

邵宝

石涧潺潺楚江曲,上有猗猗万竿菉。shí jiàn chán chán chǔ jiāng qū,shàng yǒu yī yī wàn gān lù。
天风时来起众音,如金如玉皆无心。tiān fēng shí lái qǐ zhòng yīn,rú jīn rú yù jiē wú xīn。
萦回成文妙天下,物理相资不相假。yíng huí chéng wén miào tiān xià,wù lǐ xiāng zī bù xiāng jiǎ。
听之未足观有馀,春云匝地秋天虚。tīng zhī wèi zú guān yǒu yú,chūn yún zā dì qiū tiān xū。
我行潇湘数千里,此景随人何迤逦。wǒ xíng xiāo xiāng shù qiān lǐ,cǐ jǐng suí rén hé yí lǐ。
谁其图者琴川翁,造化又在生绡中。shuí qí tú zhě qín chuān wēng,zào huà yòu zài shēng xiāo zhōng。
披图忽忆旧游处,九疑如烟水东注。pī tú hū yì jiù yóu chù,jiǔ yí rú yān shuǐ dōng zhù。

寿毛夫人

邵宝

见母之母如见母,恨不百岁还千秋。jiàn mǔ zhī mǔ rú jiàn mǔ,hèn bù bǎi suì hái qiān qiū。
此心真似南山石,有酒深如东海流。cǐ xīn zhēn shì nán shān shí,yǒu jiǔ shēn rú dōng hǎi liú。
毛夫人,秦母母。máo fū rén,qín mǔ mǔ。
德俪中丞真作友,汶也受恩独良厚。dé lì zhōng chéng zhēn zuò yǒu,wèn yě shòu ēn dú liáng hòu。
果钱药饵远劳心,衣线谁云不亲手。guǒ qián yào ěr yuǎn láo xīn,yī xiàn shuí yún bù qīn shǒu。
砺翁致政方一年,夫人七十开寿筵。lì wēng zhì zhèng fāng yī nián,fū rén qī shí kāi shòu yán。
两阶班出诸孙后,百里心悬二卣前。liǎng jiē bān chū zhū sūn hòu,bǎi lǐ xīn xuán èr yǒu qián。
一词我为汶称祝,二老高堂双碧玉。yī cí wǒ wèi wèn chēng zhù,èr lǎo gāo táng shuāng bì yù。
庭兰有茁桂亦芳,凤在梧桐鸾在竹。tíng lán yǒu zhuó guì yì fāng,fèng zài wú tóng luán zài zhú。

题画

邵宝

千峰万峰云复云,瀑布上自天河分。qiān fēng wàn fēng yún fù yún,pù bù shàng zì tiān hé fēn。
峰头五老镇长在,呦呦鹿鸣犹声闻。fēng tóu wǔ lǎo zhèn zhǎng zài,yōu yōu lù míng yóu shēng wén。
问之此境是何地,无乃庐麓鄱湖濆。wèn zhī cǐ jìng shì hé dì,wú nǎi lú lù pó hú fén。
平生爱此难再到,空羡画笔超尘群。píng shēng ài cǐ nán zài dào,kōng xiàn huà bǐ chāo chén qún。
世人笑我太迂癖,有眼错认南康军。shì rén xiào wǒ tài yū pǐ,yǒu yǎn cuò rèn nán kāng jūn。
苏门少室亦曾历,卅年别后劳心魂。sū mén shǎo shì yì céng lì,sà nián bié hòu láo xīn hún。
黄楼滕阁近城市,大观只在江东奔。huáng lóu téng gé jìn chéng shì,dà guān zhǐ zài jiāng dōng bēn。
画中所见皆不类,烟霞入望徒纷纷。huà zhōng suǒ jiàn jiē bù lèi,yān xiá rù wàng tú fēn fēn。
君不见跫然空谷慰岑寂,相契于心不于迹。jūn bù jiàn qióng rán kōng gǔ wèi cén jì,xiāng qì yú xīn bù yú jì。
杨郎击节似知音,大轴卷还江上客。yáng láng jī jié shì zhī yīn,dà zhóu juǎn hái jiāng shàng kè。