古诗词

沁园春·山庄即事

李昌祺

山是何名,族为甚姓,地本荒凉。shān shì hé míng,zú wèi shén xìng,dì běn huāng liáng。
水远土硗田狭,众人弃置,天教与我,卜筑成庄。shuǐ yuǎn tǔ qiāo tián xiá,zhòng rén qì zhì,tiān jiào yǔ wǒ,bo zhù chéng zhuāng。
岭月为朋,溪云当客,更有林风时送凉。lǐng yuè wèi péng,xī yún dāng kè,gèng yǒu lín fēng shí sòng liáng。
养衰病,惟静窥周孔,默契程张。yǎng shuāi bìng,wéi jìng kuī zhōu kǒng,mò qì chéng zhāng。
升沉宠辱都忘,且懵懵腾腾,醉几场。shēng chén chǒng rǔ dōu wàng,qiě měng měng téng téng,zuì jǐ chǎng。
到东门叹犬,华亭叹鹤,悔之晚矣,徒自悲伤。dào dōng mén tàn quǎn,huá tíng tàn hè,huǐ zhī wǎn yǐ,tú zì bēi shāng。
幻梦轩裳生涯笔,砚陵谷从他海复桑。huàn mèng xuān shang shēng yá bǐ,yàn líng gǔ cóng tā hǎi fù sāng。
幽闲处,谢天留老眼,坐阅兴亡。yōu xián chù,xiè tiān liú lǎo yǎn,zuò yuè xīng wáng。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

舟次安庆

李昌祺

层层雉堞石崔嵬,小市参差野岸隈。céng céng zhì dié shí cuī wéi,xiǎo shì cān chà yě àn wēi。
贾客帆樯沙际落,人家楼阁水边开。jiǎ kè fān qiáng shā jì luò,rén jiā lóu gé shuǐ biān kāi。
英雄埋没成尘土,坟冢荒凉翳草莱。yīng xióng mái méi chéng chén tǔ,fén zhǒng huāng liáng yì cǎo lái。
莫上高城重吊古,东风斜日使人哀。mò shàng gāo chéng zhòng diào gǔ,dōng fēng xié rì shǐ rén āi。

喜陈七表弟至

李昌祺

客舍萧条忘却官,愁颜暂解强为欢。kè shě xiāo tiáo wàng què guān,chóu yán zàn jiě qiáng wèi huān。
相逢尚忆儿时事,乍见浑疑梦里看。xiāng féng shàng yì ér shí shì,zhà jiàn hún yí mèng lǐ kàn。
故国有田供岁计,他乡无絮耐冬寒。gù guó yǒu tián gōng suì jì,tā xiāng wú xù nài dōng hán。
明朝又作天涯别,且对青灯共夜阑。míng cháo yòu zuò tiān yá bié,qiě duì qīng dēng gòng yè lán。

秋夜闻砧

李昌祺

万遍千回捣未休,疏星凉月夜悠悠。wàn biàn qiān huí dǎo wèi xiū,shū xīng liáng yuè yè yōu yōu。
酒醒空馆闻偏苦,老厌他乡听更愁。jiǔ xǐng kōng guǎn wén piān kǔ,lǎo yàn tā xiāng tīng gèng chóu。
绡帐银屏霜气早,黄云白草塞垣秋。xiāo zhàng yín píng shuāng qì zǎo,huáng yún bái cǎo sāi yuán qiū。
妾心已逐寒声碎,凭仗风吹到海头。qiè xīn yǐ zhú hán shēng suì,píng zhàng fēng chuī dào hǎi tóu。

春坊黄学士索赋刘缙草堂二首

李昌祺

静者茅堂近翠微,荜门松径往还稀。jìng zhě máo táng jìn cuì wēi,bì mén sōng jìng wǎng hái xī。
水生南垞雁初下,月出西岩人未归。shuǐ shēng nán chá yàn chū xià,yuè chū xī yán rén wèi guī。
迸笋乱穿苔藓破,残花故傍薜萝飞。bèng sǔn luàn chuān tái xiǎn pò,cán huā gù bàng bì luó fēi。
清泉绕屋云林密,纵有淄尘得染衣。qīng quán rào wū yún lín mì,zòng yǒu zī chén dé rǎn yī。

春坊黄学士索赋刘缙草堂二首

李昌祺

石角藤枝似瀼西,悬萝引蔓覆檐低。shí jiǎo téng zhī shì ráng xī,xuán luó yǐn màn fù yán dī。
云来高树虚窗暗,春去深林好鸟啼。yún lái gāo shù xū chuāng àn,chūn qù shēn lín hǎo niǎo tí。
蛛网静粘飞絮雪,燕巢新补落花泥。zhū wǎng jìng zhān fēi xù xuě,yàn cháo xīn bǔ luò huā ní。
碧山学士能相过,咫尺沧浪是浣溪。bì shān xué shì néng xiāng guò,zhǐ chǐ cāng làng shì huàn xī。

送孙吉士省亲还浙

李昌祺

劳劳亭畔送将归,莫惜离尊醉落晖。láo láo tíng pàn sòng jiāng guī,mò xī lí zūn zuì luò huī。
霜叶暝随淮水下,风帆晴向练湖飞。shuāng yè míng suí huái shuǐ xià,fēng fān qíng xiàng liàn hú fēi。
还家只喜庭闱健,到处仍怜故旧稀。hái jiā zhǐ xǐ tíng wéi jiàn,dào chù réng lián gù jiù xī。
彩服宁亲兼昼绣,人生得意似君希。cǎi fú níng qīn jiān zhòu xiù,rén shēng dé yì shì jūn xī。

赋落花

李昌祺

愁红怨粉各依依,树下偏多树上稀。chóu hóng yuàn fěn gè yī yī,shù xià piān duō shù shàng xī。
总为春光争艳冶,却教夜雨妒芳菲。zǒng wèi chūn guāng zhēng yàn yě,què jiào yè yǔ dù fāng fēi。
数枝浸水鱼吹去,几片萦林蝶趁飞。shù zhī jìn shuǐ yú chuī qù,jǐ piàn yíng lín dié chèn fēi。
莫怪东风成薄幸,犹能收拾点人衣。mò guài dōng fēng chéng báo xìng,yóu néng shōu shí diǎn rén yī。

寄彭修撰李吉士二同年

李昌祺

千里迢迢隔两都,雁归不寄半行书。qiān lǐ tiáo tiáo gé liǎng dōu,yàn guī bù jì bàn xíng shū。
只缘久别交情薄,自是长贫行辈疏。zhǐ yuán jiǔ bié jiāo qíng báo,zì shì zhǎng pín xíng bèi shū。
细雨落花朝退后,游丝飞絮燕来初。xì yǔ luò huā cháo tuì hòu,yóu sī fēi xù yàn lái chū。
故人寂寞芸窗里,迟尔封缄慰索居。gù rén jì mò yún chuāng lǐ,chí ěr fēng jiān wèi suǒ jū。

车驾南还江东驿拜迎有作

李昌祺

鸣笳叠鼓震淮山,共喜时巡大驾还。míng jiā dié gǔ zhèn huái shān,gòng xǐ shí xún dà jià hái。
画戟雕戈罗万骑,紫驼白象列诸蕃。huà jǐ diāo gē luó wàn qí,zǐ tuó bái xiàng liè zhū fān。
欢声远度旌旗外,香雾长浮罕毕间。huān shēng yuǎn dù jīng qí wài,xiāng wù zhǎng fú hǎn bì jiān。
杂遝都人多似蚁,一时拜舞望龙颜。zá tà dōu rén duō shì yǐ,yī shí bài wǔ wàng lóng yán。

送同年曾侍讲扈从北行二首

李昌祺

长乐疏钟曙色催,千官扈跸出蓬莱。zhǎng lè shū zhōng shǔ sè cuī,qiān guān hù bì chū péng lái。
香飘辇路鸾舆至,日射天袍雉扇开。xiāng piāo niǎn lù luán yú zhì,rì shè tiān páo zhì shàn kāi。
九域车书同盛典,两京词赋属雄才。jiǔ yù chē shū tóng shèng diǎn,liǎng jīng cí fù shǔ xióng cái。
从容得侍清闲宴,更捧南山万寿杯。cóng róng dé shì qīng xián yàn,gèng pěng nán shān wàn shòu bēi。

送同年曾侍讲扈从北行二首

李昌祺

天子宸游幸北京,从官谁是最知名。tiān zi chén yóu xìng běi jīng,cóng guān shuí shì zuì zhī míng。
青鸾紫凤随行在,玉碗金盘出内庭。qīng luán zǐ fèng suí xíng zài,yù wǎn jīn pán chū nèi tíng。
芳草细承宫佩软,飞花故落御衣轻。fāng cǎo xì chéng gōng pèi ruǎn,fēi huā gù luò yù yī qīng。
赓歌何限邹枚匹,独说相如赋有声。gēng gē hé xiàn zōu méi pǐ,dú shuō xiāng rú fù yǒu shēng。

送鲍琮之吉安教授

李昌祺

送别因君忆旧乡,郡城南面好徜徉。sòng bié yīn jūn yì jiù xiāng,jùn chéng nán miàn hǎo cháng yáng。
青山秀落屏风里,粉堞高环学舍傍。qīng shān xiù luò píng fēng lǐ,fěn dié gāo huán xué shě bàng。
佳句欲成仍对酒,春衣初试更焚香。jiā jù yù chéng réng duì jiǔ,chūn yī chū shì gèng fén xiāng。
老亲林下知相见,华发应添别后霜。lǎo qīn lín xià zhī xiāng jiàn,huá fā yīng tiān bié hòu shuāng。

书馆即景二首

李昌祺

十里金河绕内城,城边阑槛逼人清。shí lǐ jīn hé rào nèi chéng,chéng biān lán kǎn bī rén qīng。
池萍过雨驯鸥下,苑树呈阴好鸟鸣。chí píng guò yǔ xùn ōu xià,yuàn shù chéng yīn hǎo niǎo míng。
入座水风翻帙乱,隔窗檐日漾波明。rù zuò shuǐ fēng fān zhì luàn,gé chuāng yán rì yàng bō míng。
万年枝拂宫墙翠,时见双飞粉蝶轻。wàn nián zhī fú gōng qiáng cuì,shí jiàn shuāng fēi fěn dié qīng。

书馆即景二首

李昌祺

沟水斜通宫苑近,回廊遥接禁垣长。gōu shuǐ xié tōng gōng yuàn jìn,huí láng yáo jiē jìn yuán zhǎng。
千层雉堞围黄屋,百啭莺声在绿扬。qiān céng zhì dié wéi huáng wū,bǎi zhuàn yīng shēng zài lǜ yáng。
晓雾暖浮空翠色,春流晴泛落红香。xiǎo wù nuǎn fú kōng cuì sè,chūn liú qíng fàn luò hóng xiāng。
无端景物皆佳兴,更爱钟山树郁苍。wú duān jǐng wù jiē jiā xīng,gèng ài zhōng shān shù yù cāng。

元日早朝

李昌祺

熹微曙色半氤氲,阊阖初开卤簿陈。xī wēi shǔ sè bàn yīn yūn,chāng hé chū kāi lǔ bù chén。
云表露凝仙掌重,仗前风细佩声匀。yún biǎo lù níng xiān zhǎng zhòng,zhàng qián fēng xì pèi shēng yún。
雪消鳷鹊千门晓,花映鸳鸯合殿春。xuě xiāo zhī què qiān mén xiǎo,huā yìng yuān yāng hé diàn chūn。
久侍朝班无寸补,年年此日沐恩新。jiǔ shì cháo bān wú cùn bǔ,nián nián cǐ rì mù ēn xīn。