古诗词

沁园春·山庄即事

李昌祺

山是何名,族为甚姓,地本荒凉。shān shì hé míng,zú wèi shén xìng,dì běn huāng liáng。
水远土硗田狭,众人弃置,天教与我,卜筑成庄。shuǐ yuǎn tǔ qiāo tián xiá,zhòng rén qì zhì,tiān jiào yǔ wǒ,bo zhù chéng zhuāng。
岭月为朋,溪云当客,更有林风时送凉。lǐng yuè wèi péng,xī yún dāng kè,gèng yǒu lín fēng shí sòng liáng。
养衰病,惟静窥周孔,默契程张。yǎng shuāi bìng,wéi jìng kuī zhōu kǒng,mò qì chéng zhāng。
升沉宠辱都忘,且懵懵腾腾,醉几场。shēng chén chǒng rǔ dōu wàng,qiě měng měng téng téng,zuì jǐ chǎng。
到东门叹犬,华亭叹鹤,悔之晚矣,徒自悲伤。dào dōng mén tàn quǎn,huá tíng tàn hè,huǐ zhī wǎn yǐ,tú zì bēi shāng。
幻梦轩裳生涯笔,砚陵谷从他海复桑。huàn mèng xuān shang shēng yá bǐ,yàn líng gǔ cóng tā hǎi fù sāng。
幽闲处,谢天留老眼,坐阅兴亡。yōu xián chù,xiè tiān liú lǎo yǎn,zuò yuè xīng wáng。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

拟古十四首

李昌祺

索居人事寡,穷探坟与丘。suǒ jū rén shì guǎ,qióng tàn fén yǔ qiū。
多谢东邻客,频来为我谋。duō xiè dōng lín kè,pín lái wèi wǒ móu。
乃为儒冠误,富贵别可求。nǎi wèi rú guān wù,fù guì bié kě qiú。
首干中常侍,次谒北平侯。shǒu gàn zhōng cháng shì,cì yè běi píng hóu。
捷哉仕宦径,贸贸不知由。jié zāi shì huàn jìng,mào mào bù zhī yóu。
读书果奚益,辛苦被时羞。dú shū guǒ xī yì,xīn kǔ bèi shí xiū。
我笑而相答,志殊各自求。wǒ xiào ér xiāng dá,zhì shū gè zì qiú。
萧条老布褐,道在复何尤。xiāo tiáo lǎo bù hè,dào zài fù hé yóu。

拟古十四首

李昌祺

忆昔中园里,樟楠柯叶深。yì xī zhōng yuán lǐ,zhāng nán kē yè shēn。
芳葵种其下,幽郁冒繁阴。fāng kuí zhǒng qí xià,yōu yù mào fán yīn。
靡瞻朝暾出,鲜觌夕景沈。mí zhān cháo tūn chū,xiān dí xī jǐng shěn。
纵昧昏旦候,宁殊倾附忱。zòng mèi hūn dàn hòu,níng shū qīng fù chén。
小草本非异,怀忠性所任。xiǎo cǎo běn fēi yì,huái zhōng xìng suǒ rèn。
谁当抑蒙翳,庶遂向阳心。shuí dāng yì méng yì,shù suì xiàng yáng xīn。

拟古十四首

李昌祺

森森邓林木,四序恒青苍。sēn sēn dèng lín mù,sì xù héng qīng cāng。
随材就抡择,规矩因圆方。suí cái jiù lūn zé,guī jǔ yīn yuán fāng。
其中有孤桧,肤理尤坚刚。qí zhōng yǒu gū guì,fū lǐ yóu jiān gāng。
挺特寡附丽,辛苦受雪霜。tǐng tè guǎ fù lì,xīn kǔ shòu xuě shuāng。
含章少外饰,莫厕栋与梁。hán zhāng shǎo wài shì,mò cè dòng yǔ liáng。
美哉连抱姿,而弗登明堂。měi zāi lián bào zī,ér fú dēng míng táng。
永惟松楠侣,耻在槐樗行。yǒng wéi sōng nán lǚ,chǐ zài huái chū xíng。
志士不苟屈,抚树空彷徨。zhì shì bù gǒu qū,fǔ shù kōng páng huáng。

拟古十四首

李昌祺

我本贱贫者,栖栖在蓬茨。wǒ běn jiàn pín zhě,qī qī zài péng cí。
蓬茨何所乐,吾心自孳孳。péng cí hé suǒ lè,wú xīn zì zī zī。
人言青山巅,玉髓閟在斯。rén yán qīng shān diān,yù suǐ bì zài sī。
服食仙立成,深惭禀凡姿。fú shí xiān lì chéng,shēn cán bǐng fán zī。
何如任其性,隽味古文辞。hé rú rèn qí xìng,juàn wèi gǔ wén cí。
仰止曲肱叟,舍此吾谁师。yǎng zhǐ qū gōng sǒu,shě cǐ wú shuí shī。

拟古十四首

李昌祺

荒哉炀天子,纵侈乐无涯。huāng zāi yáng tiān zi,zòng chǐ lè wú yá。
彝纪胡可渎,同心赐宣华。yí jì hú kě dú,tóng xīn cì xuān huá。
独孤虽云误,勇才亦非佳。dú gū suī yún wù,yǒng cái yì fēi jiā。
杨梅枯已久,抚事令人嗟。yáng méi kū yǐ jiǔ,fǔ shì lìng rén jiē。

颜用正挽诗

李昌祺

幽栖忘声利,抗志惟云泉。yōu qī wàng shēng lì,kàng zhì wéi yún quán。
澄神以内照,白首甘草玄。chéng shén yǐ nèi zhào,bái shǒu gān cǎo xuán。
既混钓耕侣,讵希冠盖贤。jì hùn diào gēng lǚ,jù xī guān gài xián。
魄化名未泯,尘凝榻尚悬。pò huà míng wèi mǐn,chén níng tà shàng xuán。
服膺先民训,委顺安其天。fú yīng xiān mín xùn,wěi shùn ān qí tiān。
诔文太史述,遗经门人传。lěi wén tài shǐ shù,yí jīng mén rén chuán。
息荫树绕屋,资生瓜在田。xī yīn shù rào wū,zī shēng guā zài tián。
掩棺谅靡憾,况乃获归全。yǎn guān liàng mí hàn,kuàng nǎi huò guī quán。
孔曾皆一辙,此理岂今然。kǒng céng jiē yī zhé,cǐ lǐ qǐ jīn rán。

哭子

李昌祺

余龄及中岁,有子生六年。yú líng jí zhōng suì,yǒu zi shēng liù nián。
疾痛母心惴,寒饥我怀煎。jí tòng mǔ xīn zhuì,hán jī wǒ huái jiān。
鞠育爱虽切,薰陶教宜先。jū yù ài suī qiè,xūn táo jiào yí xiān。
数日近方解,诵诗未能全。shù rì jìn fāng jiě,sòng shī wèi néng quán。
赋龄亦何短,夭阏辄弃捐。fù líng yì hé duǎn,yāo è zhé qì juān。
触目恨山积,沾衣泪河悬。chù mù hèn shān jī,zhān yī lèi hé xuán。
世泽惧斯斩,书香赖谁传。shì zé jù sī zhǎn,shū xiāng lài shuí chuán。
嗣续人所重,念之增惕然。sì xù rén suǒ zhòng,niàn zhī zēng tì rán。
修已安义命,昊穹谅无偏。xiū yǐ ān yì mìng,hào qióng liàng wú piān。
明丧笑商鄙,情钟惭衍贤。míng sàng xiào shāng bǐ,qíng zhōng cán yǎn xián。
螟蛉信么么,在物亦堪怜。míng líng xìn me me,zài wù yì kān lián。

夏末偶寻洞惠道院

李昌祺

晓起凉月淡,絺衣坐肩舆。xiǎo qǐ liáng yuè dàn,chī yī zuò jiān yú。
洒然尘虑豁,遂即道者庐。sǎ rán chén lǜ huō,suì jí dào zhě lú。
萧条殿廊存,亭轩化荒墟。xiāo tiáo diàn láng cún,tíng xuān huà huāng xū。
山门憩樵农,藓砌鹿豕趍。shān mén qì qiáo nóng,xiǎn qì lù shǐ chí。
霤倾有堕瓦,树伐无遗株。liù qīng yǒu duò wǎ,shù fá wú yí zhū。
仙家尚消沉,况乃俗士居。xiān jiā shàng xiāo chén,kuàng nǎi sú shì jū。
蓬莱屡清浅,此事谅弗虚。péng lái lǚ qīng qiǎn,cǐ shì liàng fú xū。
吾闻至人言,一气运化枢。wú wén zhì rén yán,yī qì yùn huà shū。
莫窥机缄微,孰外定数拘。mò kuī jī jiān wēi,shú wài dìng shù jū。
通由饥亡命,载以贿丧躯。tōng yóu jī wáng mìng,zài yǐ huì sàng qū。
荣华岂久在,役智悲群愚。róng huá qǐ jiǔ zài,yì zhì bēi qún yú。

题翎毛画赠叶太守

李昌祺

名郡太行北,水陆当要冲。míng jùn tài xíng běi,shuǐ lù dāng yào chōng。
舟车日旁午,来往无停踪。zhōu chē rì páng wǔ,lái wǎng wú tíng zōng。
民贫困迎送,矧值岁罕丰。mín pín kùn yíng sòng,shěn zhí suì hǎn fēng。
褴缕衣百结,藜藿恒弗充。lán lǚ yī bǎi jié,lí huò héng fú chōng。
前年太守来,遴选出圣衷。qián nián tài shǒu lái,lín xuǎn chū shèng zhōng。
下车亟摩抚,昕夕劳其躬。xià chē jí mó fǔ,xīn xī láo qí gōng。
还珠及渡虎,有待臻全功。hái zhū jí dù hǔ,yǒu dài zhēn quán gōng。
我昔因入觐,道经淇水东。wǒ xī yīn rù jìn,dào jīng qí shuǐ dōng。
解鞍憩驿舍,桂树空庭中。jiě ān qì yì shě,guì shù kōng tíng zhōng。
有鸟鸣树间,其雌和其雄。yǒu niǎo míng shù jiān,qí cí hé qí xióng。
物既适至性,人犹含苦悰。wù jì shì zhì xìng,rén yóu hán kǔ cóng。
尚期尽生遂,和辑比鸟同。shàng qī jǐn shēng suì,hé jí bǐ niǎo tóng。
庶令盛明代,再见黄与龚。shù lìng shèng míng dài,zài jiàn huáng yǔ gōng。
托画表深意,宁论描写工。tuō huà biǎo shēn yì,níng lùn miáo xiě gōng。

丙寅端阳述怀

李昌祺

岁月易流迈,佳辰届端阳。suì yuè yì liú mài,jiā chén jiè duān yáng。
闲居昧时序,节日如平常。xián jū mèi shí xù,jié rì rú píng cháng。
空园积雨霁,蒿艾如人长。kōng yuán jī yǔ jì,hāo ài rú rén zhǎng。
萧条掩关卧,蝶梦方悠扬。xiāo tiáo yǎn guān wò,dié mèng fāng yōu yáng。
老妻唤我起,盘饤劝我尝。lǎo qī huàn wǒ qǐ,pán dìng quàn wǒ cháng。
小孙颇慧黠,学语声琅琅。xiǎo sūn pǒ huì xiá,xué yǔ shēng láng láng。
举目见之喜,欣然挥一觞。jǔ mù jiàn zhī xǐ,xīn rán huī yī shāng。
俭约固予分,泰侈非所望。jiǎn yuē gù yǔ fēn,tài chǐ fēi suǒ wàng。
冥观阴阳运,隆替乃其常。míng guān yīn yáng yùn,lóng tì nǎi qí cháng。
吾生幸休退,用舍安行藏。wú shēng xìng xiū tuì,yòng shě ān xíng cáng。
前修有善训,岐路多亡羊。qián xiū yǒu shàn xùn,qí lù duō wáng yáng。
且复醉蒲醑,毋将忧自戕。qiě fù zuì pú xǔ,wú jiāng yōu zì qiāng。

洞章二首

李昌祺

缥缈大梵境,玉京何寥寥。piāo miǎo dà fàn jìng,yù jīng hé liáo liáo。
空洞无色根,泛兮若浮飘。kōng dòng wú sè gēn,fàn xī ruò fú piāo。
阳精镇朗耀,岂复知昕宵。yáng jīng zhèn lǎng yào,qǐ fù zhī xīn xiāo。
熣灿丹霞中,浩歌白云谣。suī càn dān xiá zhōng,hào gē bái yún yáo。
一听众缘息,再聆群累销。yī tīng zhòng yuán xī,zài líng qún lèi xiāo。
劫运自兹度,稽首登神霄。jié yùn zì zī dù,jī shǒu dēng shén xiāo。

洞章二首

李昌祺

浮黎始上青,浩气长空蒙。fú lí shǐ shàng qīng,hào qì zhǎng kōng méng。
溟涬窈无朕,端倪那可穷。míng xìng yǎo wú zhèn,duān ní nà kě qióng。
梵川玉虚界,不与诸天同。fàn chuān yù xū jiè,bù yǔ zhū tiān tóng。
群仙时遨游,翳凤驾赤龙。qún xiān shí áo yóu,yì fèng jià chì lóng。
年寿罔有极,莫能测其终。nián shòu wǎng yǒu jí,mò néng cè qí zhōng。
泛咏黄云里,肃侍弥罗宫。fàn yǒng huáng yún lǐ,sù shì mí luó gōng。

丙寅初度作

李昌祺

余生如稚松,由寸望百尺。yú shēng rú zhì sōng,yóu cùn wàng bǎi chǐ。
既承雨露滋,亦受霜雪积。jì chéng yǔ lù zī,yì shòu shuāng xuě jī。
蹉跎逾七十,勤苦曾备历。cuō tuó yú qī shí,qín kǔ céng bèi lì。
误蒙明圣知,谬忝中外职。wù méng míng shèng zhī,miù tiǎn zhōng wài zhí。
顾已惭菲薄,于时乏裨益。gù yǐ cán fēi báo,yú shí fá bì yì。
处盈亏必随,履泰否斯即。chù yíng kuī bì suí,lǚ tài fǒu sī jí。
至理谅在兹,昧者固弗识。zhì lǐ liàng zài zī,mèi zhě gù fú shí。
叩阍乞残骸,休退恩旨锡。kòu hūn qǐ cán hái,xiū tuì ēn zhǐ xī。
遂令犬马躯,获返田野迹。suì lìng quǎn mǎ qū,huò fǎn tián yě jì。
长揖画省僚,重负从此释。zhǎng yī huà shěng liáo,zhòng fù cóng cǐ shì。
今辰届初度,厨传仍岑寂。jīn chén jiè chū dù,chú chuán réng cén jì。
傍人竞嗤笑,穷约犹曩昔。bàng rén jìng chī xiào,qióng yuē yóu nǎng xī。
妻孥颇愧赧,而我固悦怿。qī nú pǒ kuì nǎn,ér wǒ gù yuè yì。
平生守儒素,晚节敢变易。píng shēng shǒu rú sù,wǎn jié gǎn biàn yì。
回思永乐初,岁月类梭掷。huí sī yǒng lè chū,suì yuè lèi suō zhì。
同年四百馀,多已在鬼域。tóng nián sì bǎi yú,duō yǐ zài guǐ yù。
存者才十辈,犹被利名役。cún zhě cái shí bèi,yóu bèi lì míng yì。
迂疏独何幸,林下得偃息。yū shū dú hé xìng,lín xià dé yǎn xī。
遗荣遂安闲,养静忘跛躄。yí róng suì ān xián,yǎng jìng wàng bǒ bì。
游鳞泳清波,羁鸟敛倦翼。yóu lín yǒng qīng bō,jī niǎo liǎn juàn yì。
贫非吾所忧,病岂吾所戚。pín fēi wú suǒ yōu,bìng qǐ wú suǒ qī。
宠辱与升沉,宁复置胸臆。chǒng rǔ yǔ shēng chén,níng fù zhì xiōng yì。
忘机侣鸥鹭,植杖随沮溺。wàng jī lǚ ōu lù,zhí zhàng suí jǔ nì。
浩然天壤间,俯仰惟意适。hào rán tiān rǎng jiān,fǔ yǎng wéi yì shì。
长歌自为寿,坐对远山碧。zhǎng gē zì wèi shòu,zuò duì yuǎn shān bì。

亡友舒州通判张君哀挽诗

李昌祺

我昔游禾州,英俊森跌宕。wǒ xī yóu hé zhōu,yīng jùn sēn diē dàng。
众中昉识君,彼此年盛壮。zhòng zhōng fǎng shí jūn,bǐ cǐ nián shèng zhuàng。
定交文字间,倾倒已见谅。dìng jiāo wén zì jiān,qīng dào yǐ jiàn liàng。
推能实居先,论齿仍在上。tuī néng shí jū xiān,lùn chǐ réng zài shàng。
既欣气味同,复喜怀抱旷。jì xīn qì wèi tóng,fù xǐ huái bào kuàng。
温温璞玉姿,浩浩江海量。wēn wēn pú yù zī,hào hào jiāng hǎi liàng。
岂惟邑校雄,允谓士林望。qǐ wéi yì xiào xióng,yǔn wèi shì lín wàng。
及门师易庵,卒业侍函丈。jí mén shī yì ān,zú yè shì hán zhàng。
大哉四圣经,研究彖与象。dà zāi sì shèng jīng,yán jiū tuàn yǔ xiàng。
袖然西江魁,足继宋陈亮。xiù rán xī jiāng kuí,zú jì sòng chén liàng。
诸生老场屋,颡泚羞倔强。zhū shēng lǎo chǎng wū,sǎng cǐ xiū jué qiáng。
词垣七八年,葭玉得倚傍。cí yuán qī bā nián,jiā yù dé yǐ bàng。
编摩互论讨,疑惑共咨访。biān mó hù lùn tǎo,yí huò gòng zī fǎng。
但期答君亲,未省谒卿相。dàn qī dá jūn qīn,wèi shěng yè qīng xiāng。
佞色从古鄙,直躬岂今尚。nìng sè cóng gǔ bǐ,zhí gōng qǐ jīn shàng。
始屈倅邦畿,翻能拯民恙。shǐ qū cuì bāng jī,fān néng zhěng mín yàng。
公平村有谣,苦澹宦无况。gōng píng cūn yǒu yáo,kǔ dàn huàn wú kuàng。
何期寒窭家,忽被仁惠贶。hé qī hán jù jiā,hū bèi rén huì kuàng。
云胡去郡亟,遂使失保障。yún hú qù jùn jí,suì shǐ shī bǎo zhàng。
一官滞房山,连岁董夫匠。yī guān zhì fáng shān,lián suì dǒng fū jiàng。
令名诸公推,敏识多士让。lìng míng zhū gōng tuī,mǐn shí duō shì ràng。
政须峻升迁,溘尔遽凋丧。zhèng xū jùn shēng qiān,kè ěr jù diāo sàng。
呼天邈不闻,为善匪可仗。hū tiān miǎo bù wén,wèi shàn fěi kě zhàng。
缙绅竞悼伤,舆隶亦惆怅。jìn shēn jìng dào shāng,yú lì yì chóu chàng。
而我忝深知,肝胆两相向。ér wǒ tiǎn shēn zhī,gān dǎn liǎng xiāng xiàng。
切偲失箴规,磨琢废炉荡。qiè cāi shī zhēn guī,mó zuó fèi lú dàng。
情捐骨肉亲,序缺兄弟行。qíng juān gǔ ròu qīn,xù quē xiōng dì xíng。
前修不可作,后进日流荡。qián xiū bù kě zuò,hòu jìn rì liú dàng。
哀哉若人亡,士习趍谬妄。āi zāi ruò rén wáng,shì xí chí miù wàng。
纷纷夸毗子,翻覆千万状。fēn fēn kuā pí zi,fān fù qiān wàn zhuàng。
譬犹蚁附腥,缭绕沿瓮盎。pì yóu yǐ fù xīng,liáo rào yán wèng àng。
畴能遏颓波,奚忍鼓其浪。chóu néng è tuí bō,xī rěn gǔ qí làng。
孰知余心悲,孤立谁我相。shú zhī yú xīn bēi,gū lì shuí wǒ xiāng。
令仪隔幽明,清梦劳想像。lìng yí gé yōu míng,qīng mèng láo xiǎng xiàng。
作诗述初终,老泪恣横放。zuò shī shù chū zhōng,lǎo lèi zì héng fàng。

春湖黄处士挽诗

李昌祺

富顺山水好,春湖更无双。fù shùn shān shuǐ hǎo,chūn hú gèng wú shuāng。
波澜势浩荡,昕夕声淙淙。bō lán shì hào dàng,xīn xī shēng cóng cóng。
黄公英特士,奇气未易降。huáng gōng yīng tè shì,qí qì wèi yì jiàng。
揭兹以自号,传呼遍乡邦。jiē zī yǐ zì hào,chuán hū biàn xiāng bāng。
雅怀乐幽胜,临流辟轩窗。yǎ huái lè yōu shèng,lín liú pì xuān chuāng。
课儿夜读书,短檠灿银缸。kè ér yè dú shū,duǎn qíng càn yín gāng。
六经窥窔奥,百氏删纷哤。liù jīng kuī yào ào,bǎi shì shān fēn máng。
鱼龙每来听,出没相舂撞。yú lóng měi lái tīng,chū méi xiāng chōng zhuàng。
有时岸纶巾,陇头看飞龙。yǒu shí àn lún jīn,lǒng tóu kàn fēi lóng。
有时狎鸥鹭,沿洄棹轻艭。yǒu shí xiá ōu lù,yán huí zhào qīng shuāng。
仿佛盘谷李,依稀鹿门庞。fǎng fú pán gǔ lǐ,yī xī lù mén páng。
几年厌世去,高坟屹崆㟅。jǐ nián yàn shì qù,gāo fén yì kōng yáng。
苔藓翳翁仲,松筠列旌幢。tái xiǎn yì wēng zhòng,sōng yún liè jīng chuáng。
芳名媲九鼎,千夫莫能扛。fāng míng pì jiǔ dǐng,qiān fū mò néng káng。
遗泽岂终竭,深长配岷江。yí zé qǐ zhōng jié,shēn zhǎng pèi mín jiāng。
伊人逝已久,挽歌富新腔。yī rén shì yǐ jiǔ,wǎn gē fù xīn qiāng。
丰碑著潜耀,尚待笔如杠。fēng bēi zhù qián yào,shàng dài bǐ rú gāng。