古诗词

鹊桥仙·自述

李昌祺

儒冠相误,虚名相误,衰病又还相误。rú guān xiāng wù,xū míng xiāng wù,shuāi bìng yòu hái xiāng wù。
自怜身世总无成,乾枉了、青春虚度。zì lián shēn shì zǒng wú chéng,qián wǎng le qīng chūn xū dù。
书生曾做,京官曾做,方面也曾亲做。shū shēng céng zuò,jīng guān céng zuò,fāng miàn yě céng qīn zuò。
颠来倒去竟如何,只落得、一贫如故。diān lái dào qù jìng rú hé,zhǐ luò dé yī pín rú gù。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

送曾行人还京

李昌祺

专对多才列显融,十三藩翰有行踪。zhuān duì duō cái liè xiǎn róng,shí sān fān hàn yǒu xíng zōng。
官寮尽识荀鸣鹤,郡邑争看陆士龙。guān liáo jǐn shí xún míng hè,jùn yì zhēng kàn lù shì lóng。
江上晓霜凋杜若,城边秋水映芙蓉。jiāng shàng xiǎo shuāng diāo dù ruò,chéng biān qiū shuǐ yìng fú róng。
经行处处饶佳景,总入高情赋咏中。jīng xíng chù chù ráo jiā jǐng,zǒng rù gāo qíng fù yǒng zhōng。

送曾行人还京

李昌祺

四牡騑騑耸众观,梁园邂逅暂相欢。sì mǔ fēi fēi sǒng zhòng guān,liáng yuán xiè hòu zàn xiāng huān。
襟怀磊落真佳士,职任清闲最好官。jīn huái lěi luò zhēn jiā shì,zhí rèn qīng xián zuì hǎo guān。
杨柳不禁秋后折,茱萸且向醉中看。yáng liǔ bù jìn qiū hòu zhé,zhū yú qiě xiàng zuì zhōng kàn。
悬知归献王褒颂,三峡词源在笔端。xuán zhī guī xiàn wáng bāo sòng,sān xiá cí yuán zài bǐ duān。

送曾行人还京

李昌祺

乍见何堪又别离,萧条况值暮秋时。zhà jiàn hé kān yòu bié lí,xiāo tiáo kuàng zhí mù qiū shí。
无才报国惭空老,有约归田叹已迟。wú cái bào guó cán kōng lǎo,yǒu yuē guī tián tàn yǐ chí。
风悴井边梧树叶,雨干篱下菊花枝。fēng cuì jǐng biān wú shù yè,yǔ gàn lí xià jú huā zhī。
空缄徒有寒温问,不敢烦君寄故知。kōng jiān tú yǒu hán wēn wèn,bù gǎn fán jūn jì gù zhī。

送曾行人还京

李昌祺

官亭且暂驻行装,更尽临分酒一觞。guān tíng qiě zàn zhù xíng zhuāng,gèng jǐn lín fēn jiǔ yī shāng。
同榜故人皆要路,离群倦客尚他乡。tóng bǎng gù rén jiē yào lù,lí qún juàn kè shàng tā xiāng。
凉风袅袅蘋花白,夕露凄凄杏叶黄。liáng fēng niǎo niǎo píng huā bái,xī lù qī qī xìng yè huáng。
后夜夷山高处望,析津惟睹使星光。hòu yè yí shān gāo chù wàng,xī jīn wéi dǔ shǐ xīng guāng。

挽某孺人

李昌祺

婉娩雍和著令仪,如宾相敬世应稀。wǎn miǎn yōng hé zhù lìng yí,rú bīn xiāng jìng shì yīng xī。
遗衣尚有亲缝线,残综犹馀手断机。yí yī shàng yǒu qīn fèng xiàn,cán zōng yóu yú shǒu duàn jī。
零落堂萱霜已悴,萧条园薤露初晞。líng luò táng xuān shuāng yǐ cuì,xiāo tiáo yuán xiè lù chū xī。
儿孙拜扫萧坊冢,梧槚西风叶乱飞。ér sūn bài sǎo xiāo fāng zhǒng,wú jiǎ xī fēng yè luàn fēi。

留别王教谕士敬

李昌祺

汴省分携又四年,他乡一见倍堪怜。biàn shěng fēn xié yòu sì nián,tā xiāng yī jiàn bèi kān lián。
白头纳禄惭予晚,绛帐横经羡子贤。bái tóu nà lù cán yǔ wǎn,jiàng zhàng héng jīng xiàn zi xián。
灯影飐风临水店,橹声摇月下河船。dēng yǐng zhǎn fēng lín shuǐ diàn,lǔ shēng yáo yuè xià hé chuán。
匆匆会面匆匆别,回首长淮一慨然。cōng cōng huì miàn cōng cōng bié,huí shǒu zhǎng huái yī kǎi rán。

留别王教谕士敬

李昌祺

磊落才华迈后英,乡闱早占甲科名。lěi luò cái huá mài hòu yīng,xiāng wéi zǎo zhàn jiǎ kē míng。
持衡西陕端无忝,分教中都倍有荣。chí héng xī shǎn duān wú tiǎn,fēn jiào zhōng dōu bèi yǒu róng。
画鼓升堂黉舍晓,青山绕郭县楼晴。huà gǔ shēng táng hóng shě xiǎo,qīng shān rào guō xiàn lóu qíng。
丁宁勿叹淹闲散,早晚吴公荐贾生。dīng níng wù tàn yān xián sàn,zǎo wǎn wú gōng jiàn jiǎ shēng。

留别王教谕士敬

李昌祺

黄河几曲绕荆山,杨柳阴中带暝湾。huáng hé jǐ qū rào jīng shān,yáng liǔ yīn zhōng dài míng wān。
老子得归全出处,故人相见杂悲欢。lǎo zi dé guī quán chū chù,gù rén xiāng jiàn zá bēi huān。
从教健翮纵横上,且喜闲身自在还。cóng jiào jiàn hé zòng héng shàng,qiě xǐ xián shēn zì zài hái。
莫负明时勤造士,坐听弦诵到更阑。mò fù míng shí qín zào shì,zuò tīng xián sòng dào gèng lán。

题萧于京卷

李昌祺

吾邦自昔产才英,画手如君艺更精。wú bāng zì xī chǎn cái yīng,huà shǒu rú jūn yì gèng jīng。
柱国少师题旧隐,经筵学士表新茔。zhù guó shǎo shī tí jiù yǐn,jīng yán xué shì biǎo xīn yíng。
优闲有兴诗兼酒,落魄无心利与名。yōu xián yǒu xīng shī jiān jiǔ,luò pò wú xīn lì yǔ míng。
犹记京华曾识面,白头回首故人情。yóu jì jīng huá céng shí miàn,bái tóu huí shǒu gù rén qíng。

寄石潭刘先生并李鍊师

李昌祺

偶因衰病返丘园,白首依然混俗氛。ǒu yīn shuāi bìng fǎn qiū yuán,bái shǒu yī rán hùn sú fēn。
宁复嬉游来胜境,徒令梦寐想清芬。níng fù xī yóu lái shèng jìng,tú lìng mèng mèi xiǎng qīng fēn。
秋山秀色终年对,天路空歌每夜闻。qiū shān xiù sè zhōng nián duì,tiān lù kōng gē měi yè wén。
宴坐万松苍雪里,不知尘世有嚣喧。yàn zuò wàn sōng cāng xuě lǐ,bù zhī chén shì yǒu xiāo xuān。

寄石潭刘先生并李鍊师

李昌祺

久不班荆话夙心,远劳封茗寄云林。jiǔ bù bān jīng huà sù xīn,yuǎn láo fēng míng jì yún lín。
殷勤谏议情偏厚,憔悴文园渴正深。yīn qín jiàn yì qíng piān hòu,qiáo cuì wén yuán kě zhèng shēn。
十载乡音怜断绝,几人交谊笃升沉。shí zài xiāng yīn lián duàn jué,jǐ rén jiāo yì dǔ shēng chén。
看云倍切怀君意,离恨悠悠可自禁。kàn yún bèi qiè huái jūn yì,lí hèn yōu yōu kě zì jìn。

寄石潭刘先生并李鍊师

李昌祺

相乡朋旧总英贤,久乏鳞鸿寄尺笺。xiāng xiāng péng jiù zǒng yīng xián,jiǔ fá lín hóng jì chǐ jiān。
令子俱为天上客,阿翁都作酒中仙。lìng zi jù wèi tiān shàng kè,ā wēng dōu zuò jiǔ zhōng xiān。
坚持苦节共先训,顺受微疴了宿缘。jiān chí kǔ jié gòng xiān xùn,shùn shòu wēi kē le sù yuán。
社栎任他松柏笑,支离却得保馀年。shè lì rèn tā sōng bǎi xiào,zhī lí què dé bǎo yú nián。

寄龚廉使并虚谷佥宪

李昌祺

秋鸿春燕各西东,回首天涯一病翁。qiū hóng chūn yàn gè xī dōng,huí shǒu tiān yá yī bìng wēng。
晚岁悬车应愧我,明时揽辔最推公。wǎn suì xuán chē yīng kuì wǒ,míng shí lǎn pèi zuì tuī gōng。
才名未许张纲擅,清德惟期赵抃同。cái míng wèi xǔ zhāng gāng shàn,qīng dé wéi qī zhào biàn tóng。
从此雪山知更重,群贤风裁两争雄。cóng cǐ xuě shān zhī gèng zhòng,qún xián fēng cái liǎng zhēng xióng。

雨中发洪都

李昌祺

豫章城下水如苔,风雨官河一棹开。yù zhāng chéng xià shuǐ rú tái,fēng yǔ guān hé yī zhào kāi。
山色遥连萧寺暝,雁声遥度楚云哀。shān sè yáo lián xiāo sì míng,yàn shēng yáo dù chǔ yún āi。
霜凋远树寒灯见,鸟背孤帆极浦回。shuāng diāo yuǎn shù hán dēng jiàn,niǎo bèi gū fān jí pǔ huí。
画栋朱帘遗阁废,荒基岁岁长蒿莱。huà dòng zhū lián yí gé fèi,huāng jī suì suì zhǎng hāo lái。

访鹭洲书院遗址

李昌祺

宋家书院但空名,二水中分草树平。sòng jiā shū yuàn dàn kōng míng,èr shuǐ zhōng fēn cǎo shù píng。
陵谷变来基亦废,野人耕处草还生。líng gǔ biàn lái jī yì fèi,yě rén gēng chù cǎo hái shēng。
落花细雨文鱼上,残柳西风白雁鸣。luò huā xì yǔ wén yú shàng,cán liǔ xī fēng bái yàn míng。
临眺不堪怀往事,城头画角更凄清。lín tiào bù kān huái wǎng shì,chéng tóu huà jiǎo gèng qī qīng。