古诗词

鹊桥仙·自述

李昌祺

儒冠相误,虚名相误,衰病又还相误。rú guān xiāng wù,xū míng xiāng wù,shuāi bìng yòu hái xiāng wù。
自怜身世总无成,乾枉了、青春虚度。zì lián shēn shì zǒng wú chéng,qián wǎng le qīng chūn xū dù。
书生曾做,京官曾做,方面也曾亲做。shū shēng céng zuò,jīng guān céng zuò,fāng miàn yě céng qīn zuò。
颠来倒去竟如何,只落得、一贫如故。diān lái dào qù jìng rú hé,zhǐ luò dé yī pín rú gù。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

湖山佳趣歌

李昌祺

半生甘作隐者流,两屐不到侯门游。bàn shēng gān zuò yǐn zhě liú,liǎng jī bù dào hóu mén yóu。
老去高情付林壑,闲来乐事只渔舟。lǎo qù gāo qíng fù lín hè,xián lái lè shì zhǐ yú zhōu。
春水泛花漾孤屿,杜衡蘼芜满修渚。chūn shuǐ fàn huā yàng gū yǔ,dù héng mí wú mǎn xiū zhǔ。
晴树远连江上村,晚云忽作溪南雨。qíng shù yuǎn lián jiāng shàng cūn,wǎn yún hū zuò xī nán yǔ。
自怜身世两悠悠,濯缨濯足忘吾忧。zì lián shēn shì liǎng yōu yōu,zhuó yīng zhuó zú wàng wú yōu。
万钟悬爵本非志,一竿在手何所求。wàn zhōng xuán jué běn fēi zhì,yī gān zài shǒu hé suǒ qiú。
门前学种五株柳,逸兴雅怀到处有。mén qián xué zhǒng wǔ zhū liǔ,yì xīng yǎ huái dào chù yǒu。
对客石床抚古琴,留客山瓢斟浊酒。duì kè shí chuáng fǔ gǔ qín,liú kè shān piáo zhēn zhuó jiǔ。
年年岁岁适闲情,皞皞熙熙度此生。nián nián suì suì shì xián qíng,hào hào xī xī dù cǐ shēng。
已无天上鹓鸾梦,且结湖边鸥鹭盟。yǐ wú tiān shàng yuān luán mèng,qiě jié hú biān ōu lù méng。

兰秀轩

李昌祺

闻种幽兰在庭际,争秀竞芳如谢砌。wén zhǒng yōu lán zài tíng jì,zhēng xiù jìng fāng rú xiè qì。
客来谈诗坐高堂,入帘飘席但闻香。kè lái tán shī zuò gāo táng,rù lián piāo xí dàn wén xiāng。
宣尼绿绮寄三弄,屈子离骚歌九章。xuān ní lǜ qǐ jì sān nòng,qū zi lí sāo gē jiǔ zhāng。
岁寒不凋复不悴,夏芷冬荪宁足贵。suì hán bù diāo fù bù cuì,xià zhǐ dōng sūn níng zú guì。
此花芬馥淡且清,愿尔诸郎同德馨。cǐ huā fēn fù dàn qiě qīng,yuàn ěr zhū láng tóng dé xīn。
善人比洁真无愧,燕姞为祥良有徵。shàn rén bǐ jié zhēn wú kuì,yàn jí wèi xiáng liáng yǒu zhēng。
风轻露冷美闲夜,更爱国香长绕舍。fēng qīng lù lěng měi xián yè,gèng ài guó xiāng zhǎng rào shě。
轩中有兰人好看,图上看兰空是画。xuān zhōng yǒu lán rén hǎo kàn,tú shàng kàn lán kōng shì huà。

送缺生还乡

李昌祺

羡子翩翩世莫测,三十今犹隐乡国。xiàn zi piān piān shì mò cè,sān shí jīn yóu yǐn xiāng guó。
陈平非是困长贫,贾谊终当射奇策。chén píng fēi shì kùn zhǎng pín,jiǎ yì zhōng dāng shè qí cè。
于今应暂赋闲居,钓水樵山心自娱。yú jīn yīng zàn fù xián jū,diào shuǐ qiáo shān xīn zì yú。
甘旨时供二亲养,灯窗夜对一床书。gān zhǐ shí gōng èr qīn yǎng,dēng chuāng yè duì yī chuáng shū。
昨日公车召尊府,青云有官未曾补。zuó rì gōng chē zhào zūn fǔ,qīng yún yǒu guān wèi céng bǔ。
天涯岂但鞅掌劳,膝下惟知别离苦。tiān yá qǐ dàn yāng zhǎng láo,xī xià wéi zhī bié lí kǔ。
岁月蹉跎会面违,回头又复念重闱。suì yuè cuō tuó huì miàn wéi,huí tóu yòu fù niàn zhòng wéi。
柴门落照迎归客,童稚升堂竞挽衣。chái mén luò zhào yíng guī kè,tóng zhì shēng táng jìng wǎn yī。
有才勿向山林老,功名在人须及早。yǒu cái wù xiàng shān lín lǎo,gōng míng zài rén xū jí zǎo。
胡为寂寞环堵中,穷巷年年长秋草。hú wèi jì mò huán dǔ zhōng,qióng xiàng nián nián zhǎng qiū cǎo。

题徐太守所画掀蓬梅花图

李昌祺

纷纷卉木凋零早,独有江梅冬更好。fēn fēn huì mù diāo líng zǎo,dú yǒu jiāng méi dōng gèng hǎo。
天寒岁晏风泠泠,野桥无人流断冰。tiān hán suì yàn fēng líng líng,yě qiáo wú rén liú duàn bīng。
南枝烂漫北枝少,恍如玉貌千娉婷。nán zhī làn màn běi zhī shǎo,huǎng rú yù mào qiān pīng tíng。
酷怜随月印沙影,更爱临崖近水形。kù lián suí yuè yìn shā yǐng,gèng ài lín yá jìn shuǐ xíng。
当涂太守今黄霸,名重华光补之亚。dāng tú tài shǒu jīn huáng bà,míng zhòng huá guāng bǔ zhī yà。
酒酣自写复自题,馀子持缣终不画。jiǔ hān zì xiě fù zì tí,yú zi chí jiān zhōng bù huà。
初开盛吐俱含态,将飘乍落皆有情。chū kāi shèng tǔ jù hán tài,jiāng piāo zhà luò jiē yǒu qíng。
玲珑轻霰簇镂玉,荡漾明珠叠碎琼。líng lóng qīng xiàn cù lòu yù,dàng yàng míng zhū dié suì qióng。
昨来卢君新卷里,写得长梢最妍美。zuó lái lú jūn xīn juǎn lǐ,xiě dé zhǎng shāo zuì yán měi。
疏蕊凌寒似得春,暗香扑鼻疑生纸。shū ruǐ líng hán shì dé chūn,àn xiāng pū bí yí shēng zhǐ。
世间画手多凡流,惟数徐君笔最优。shì jiān huà shǒu duō fán liú,wéi shù xú jūn bǐ zuì yōu。
不必掀篷棹飞雪,观图何异在扁舟。bù bì xiān péng zhào fēi xuě,guān tú hé yì zài biǎn zhōu。

送周生还文江

李昌祺

周生磊落志不群,馀子纷纷那足论。zhōu shēng lěi luò zhì bù qún,yú zi fēn fēn nà zú lùn。
书香道国先贤裔,宦谱平园丞相孙。shū xiāng dào guó xiān xián yì,huàn pǔ píng yuán chéng xiāng sūn。
少小聪明已堪惜,烱烱双瞳剪秋碧。shǎo xiǎo cōng míng yǐ kān xī,jiǒng jiǒng shuāng tóng jiǎn qiū bì。
当代诸兄固罕俦,往时严父真勍敌。dāng dài zhū xiōng gù hǎn chóu,wǎng shí yán fù zhēn qíng dí。
江乡屈指擅声称,青云步武宜相承。jiāng xiāng qū zhǐ shàn shēng chēng,qīng yún bù wǔ yí xiāng chéng。
致身要展胸中略,闭户宜穷窗下经。zhì shēn yào zhǎn xiōng zhōng lüè,bì hù yí qióng chuāng xià jīng。
男儿猷为贵闻早,万事无如盛年好。nán ér yóu wèi guì wén zǎo,wàn shì wú rú shèng nián hǎo。
伫看唾手取功名,莫遣低头叹衰老。zhù kàn tuò shǒu qǔ gōng míng,mò qiǎn dī tóu tàn shuāi lǎo。
兹行赋归何时来,元方迟尔黄金台。zī xíng fù guī hé shí lái,yuán fāng chí ěr huáng jīn tái。
勿随斥鴳藩篱下,枉却骅骝泛驾材。wù suí chì yàn fān lí xià,wǎng què huá liú fàn jià cái。

送陶给事升闽宪佥事

李昌祺

江上草新绿,都城春雪晴。jiāng shàng cǎo xīn lǜ,dōu chéng chūn xuě qíng。
玉缸携酒共君饮,红亭醉醒空离情。yù gāng xié jiǔ gòng jūn yǐn,hóng tíng zuì xǐng kōng lí qíng。
问君此行何慷慨,揽辔超超渡闽海。wèn jūn cǐ xíng hé kāng kǎi,lǎn pèi chāo chāo dù mǐn hǎi。
青琐多年旧有声,赤心一片终难改。qīng suǒ duō nián jiù yǒu shēng,chì xīn yī piàn zhōng nán gǎi。
玉节观风八郡倾,人人同仰范滂名。yù jié guān fēng bā jùn qīng,rén rén tóng yǎng fàn pāng míng。
陶潜解印身虽逸,桓典乘骢众所荣。táo qián jiě yìn shēn suī yì,huán diǎn chéng cōng zhòng suǒ róng。
判袂相望不知久,渺渺青山重回首。pàn mèi xiāng wàng bù zhī jiǔ,miǎo miǎo qīng shān zhòng huí shǒu。
别后含情空忆君,谩对萧条白门柳。bié hòu hán qíng kōng yì jūn,mán duì xiāo tiáo bái mén liǔ。

赋得海门潮信送黎慎之还乡

李昌祺

海门荡潏深千丈,潮去潮来如有期。hǎi mén dàng yù shēn qiān zhàng,cháo qù cháo lái rú yǒu qī。
夕阳欲没退偏早,晚月乍升生太迟。xī yáng yù méi tuì piān zǎo,wǎn yuè zhà shēng shēng tài chí。
退早生迟自无爽,行人到处占消长。tuì zǎo shēng chí zì wú shuǎng,xíng rén dào chù zhàn xiāo zhǎng。
终年空打崩浪矶,半夜遥通女儿港。zhōng nián kōng dǎ bēng làng jī,bàn yè yáo tōng nǚ ér gǎng。
清淮不泛鸱革魂,潜来默去朝复昏。qīng huái bù fàn chī gé hún,qián lái mò qù cháo fù hūn。
汀洲但见沙禽迹,岛屿惟馀石藓痕。tīng zhōu dàn jiàn shā qín jì,dǎo yǔ wéi yú shí xiǎn hén。
黎君晏岁乘潮去,路指海门奇绝处。lí jūn yàn suì chéng cháo qù,lù zhǐ hǎi mén qí jué chù。
览胜应知造化工,吟清信得江山助。lǎn shèng yīng zhī zào huà gōng,yín qīng xìn dé jiāng shān zhù。
解缆开帆举画桡,溯流激浪随风飙。jiě lǎn kāi fān jǔ huà ráo,sù liú jī làng suí fēng biāo。
回首行人不可见,往来惟见海门潮。huí shǒu xíng rén bù kě jiàn,wǎng lái wéi jiàn hǎi mén cháo。

题施生吴山图

李昌祺

伯鸾自安田野性,季鹰谩有莼鲈兴。bó luán zì ān tián yě xìng,jì yīng mán yǒu chún lú xīng。
何似施生住日边,吴中山水壁间悬。hé shì shī shēng zhù rì biān,wú zhōng shān shuǐ bì jiān xuán。
山水苍苍绝垢氛,看图不异在吴门。shān shuǐ cāng cāng jué gòu fēn,kàn tú bù yì zài wú mén。
亭间一叟书长把,树杪飞流响不闻。tíng jiān yī sǒu shū zhǎng bǎ,shù miǎo fēi liú xiǎng bù wén。
苍苔白石菰蒲绿,溪上谁人补萝屋。cāng tái bái shí gū pú lǜ,xī shàng shuí rén bǔ luó wū。
数拳晴雪见栖鸥,十亩凉阴翳高木。shù quán qíng xuě jiàn qī ōu,shí mǔ liáng yīn yì gāo mù。
我昔巢栖五老颠,松风桂月伴云泉。wǒ xī cháo qī wǔ lǎo diān,sōng fēng guì yuè bàn yún quán。
朅来委质事明主,敢念池鱼思故渊。qiè lái wěi zhì shì míng zhǔ,gǎn niàn chí yú sī gù yuān。
瑶枰谩想溪边奕,碧草空怀洞里眠。yáo píng mán xiǎng xī biān yì,bì cǎo kōng huái dòng lǐ mián。
缄情划尔发长笑,清宵梦绕香炉烟。jiān qíng huà ěr fā zhǎng xiào,qīng xiāo mèng rào xiāng lú yān。

题意上人卷

李昌祺

意公优游乐禅寂,独鹤片云比踪迹。yì gōng yōu yóu lè chán jì,dú hè piàn yún bǐ zōng jì。
半世辞家念已忘,诸方乞食人皆识。bàn shì cí jiā niàn yǐ wàng,zhū fāng qǐ shí rén jiē shí。
水月观心无减增,曾参达磨礼卢能。shuǐ yuè guān xīn wú jiǎn zēng,céng cān dá mó lǐ lú néng。
手持解脱千年锡,口诵楞伽万变经。shǒu chí jiě tuō qiān nián xī,kǒu sòng léng gā wàn biàn jīng。
风幡不动空缘业,深悟菩提赖言说。fēng fān bù dòng kōng yuán yè,shēn wù pú tí lài yán shuō。
慈性圆融任去留,幻身聚散轻生灭。cí xìng yuán róng rèn qù liú,huàn shēn jù sàn qīng shēng miè。
我欲归投选佛场,蒲团贝叶共禅床。wǒ yù guī tóu xuǎn fú chǎng,pú tuán bèi yè gòng chán chuáng。
金螺山下寻莲社,白鹭洲前结草堂。jīn luó shān xià xún lián shè,bái lù zhōu qián jié cǎo táng。

送张生游金台

李昌祺

幸遇太平日,观光快嬉敖。xìng yù tài píng rì,guān guāng kuài xī áo。
春衣白鸠舞,暖帽青貂袍。chūn yī bái jiū wǔ,nuǎn mào qīng diāo páo。
都城列雉森崇墉,荣光喜气何葱葱。dōu chéng liè zhì sēn chóng yōng,róng guāng xǐ qì hé cōng cōng。
风云观阙异人世,皞熙自与华胥同。fēng yún guān quē yì rén shì,hào xī zì yǔ huá xū tóng。
张郎英年频此游,凭高吊古穷冥搜。zhāng láng yīng nián pín cǐ yóu,píng gāo diào gǔ qióng míng sōu。
卢沟晓月带冰渡,易水秋风终岁留。lú gōu xiǎo yuè dài bīng dù,yì shuǐ qiū fēng zhōng suì liú。
豪来得意金不惜,秦楼楚馆皆相识。háo lái dé yì jīn bù xī,qín lóu chǔ guǎn jiē xiāng shí。
飞觞醉杀青蛾眉,红锦缠头恣抛掷。fēi shāng zuì shā qīng é méi,hóng jǐn chán tóu zì pāo zhì。
词垣銮坡总钜公,古文奇字比扬雄。cí yuán luán pō zǒng jù gōng,gǔ wén qí zì bǐ yáng xióng。
填门请谒不轻予,挥洒淋漓盈卷中。tián mén qǐng yè bù qīng yǔ,huī sǎ lín lí yíng juǎn zhōng。
卷中题咏真奇绝,珠贝晶荧玉重叠。juǎn zhōng tí yǒng zhēn qí jué,zhū bèi jīng yíng yù zhòng dié。
夜郎谁数李青莲,湖海诗声久消歇。yè láng shuí shù lǐ qīng lián,hú hǎi shī shēng jiǔ xiāo xiē。
南来北去屡往还,半生多在江淮间。nán lái běi qù lǚ wǎng hái,bàn shēng duō zài jiāng huái jiān。
经行到处且歌笑,莫教辛苦愁朱颜。jīng xíng dào chù qiě gē xiào,mò jiào xīn kǔ chóu zhū yán。
愁朱颜,易萧索,大夫慎勿念功名,紫马驮钱买欢乐。chóu zhū yán,yì xiāo suǒ,dà fū shèn wù niàn gōng míng,zǐ mǎ tuó qián mǎi huān lè。

题三友卷

李昌祺

世人结友结货利,知君结友与人异。shì rén jié yǒu jié huò lì,zhī jūn jié yǒu yǔ rén yì。
半生缔交只三物,对之不言心已契。bàn shēng dì jiāo zhǐ sān wù,duì zhī bù yán xīn yǐ qì。
偃蹇虬龙当槛蟠,冰魂翠袖静相看。yǎn jiǎn qiú lóng dāng kǎn pán,bīng hún cuì xiù jìng xiāng kàn。
因悲薄俗随冷暖,聊托幽芳共岁寒。yīn bēi báo sú suí lěng nuǎn,liáo tuō yōu fāng gòng suì hán。
愿君终身勿相弃,岂必弹冠复联袂。yuàn jūn zhōng shēn wù xiāng qì,qǐ bì dàn guān fù lián mèi。
苦口虽无药石言,同心实有金兰义。kǔ kǒu suī wú yào shí yán,tóng xīn shí yǒu jīn lán yì。
君不见纷纷轻薄流,朝作刎颈暮作仇。jūn bù jiàn fēn fēn qīng báo liú,cháo zuò wěn jǐng mù zuò chóu。
人情真似翻覆手,三友贞姿宁易求。rén qíng zhēn shì fān fù shǒu,sān yǒu zhēn zī níng yì qiú。

朱纪善梦草轩

李昌祺

梦春草,春草满池塘,谢子空含泪,王孙几断肠。mèng chūn cǎo,chūn cǎo mǎn chí táng,xiè zi kōng hán lèi,wáng sūn jǐ duàn cháng。
梦春草,春草池塘满,丽日友于情,悲风死生感。mèng chūn cǎo,chūn cǎo chí táng mǎn,lì rì yǒu yú qíng,bēi fēng sǐ shēng gǎn。
梦草转堪哀,繁霜一夕来。mèng cǎo zhuǎn kān āi,fán shuāng yī xī lái。
凋零馀片叶,憔悴只枯荄。diāo líng yú piàn yè,qiáo cuì zhǐ kū gāi。
他人梦草得好句,我梦草悲紫荆树。tā rén mèng cǎo dé hǎo jù,wǒ mèng cǎo bēi zǐ jīng shù。
少年梦草已伤情,老来梦草骨亦惊。shǎo nián mèng cǎo yǐ shāng qíng,lǎo lái mèng cǎo gǔ yì jīng。
几回枕上睡初觉,残夜孤鸿不忍听。jǐ huí zhěn shàng shuì chū jué,cán yè gū hóng bù rěn tīng。

柏室

李昌祺

杨家住在南山侧,不种棠梨惟种柏。yáng jiā zhù zài nán shān cè,bù zhǒng táng lí wéi zhǒng bǎi。
棠梨开落易衰荣,柏也亭亭色镇青。táng lí kāi luò yì shuāi róng,bǎi yě tíng tíng sè zhèn qīng。
屈曲灵根蟠厚地,崔嵬钜干拂高冥。qū qū líng gēn pán hòu dì,cuī wéi jù gàn fú gāo míng。
天风乍起生竽籁,撼屋惊涛忽澎湃。tiān fēng zhà qǐ shēng yú lài,hàn wū jīng tāo hū pēng pài。
雷霆白昼走蛟鼍,云雾中宵见光怪。léi tíng bái zhòu zǒu jiāo tuó,yún wù zhōng xiāo jiàn guāng guài。
良材自有神明扶,下视凡木皆庸奴。liáng cái zì yǒu shén míng fú,xià shì fán mù jiē yōng nú。
狄门桃李敢争艳,田氏荆花差可徒。dí mén táo lǐ gǎn zhēng yàn,tián shì jīng huā chà kě tú。
杨郎爱之如爱宝,四季俱宜夏尤好。yáng láng ài zhī rú ài bǎo,sì jì jù yí xià yóu hǎo。
赤日行天暑不知,清阴覆地凉偏早。chì rì xíng tiān shǔ bù zhī,qīng yīn fù dì liáng piān zǎo。
孔明庙前根久枯,御史台中树亦无。kǒng míng miào qián gēn jiǔ kū,yù shǐ tái zhōng shù yì wú。
何似君家书屋外,萧萧寒翠两三株。hé shì jūn jiā shū wū wài,xiāo xiāo hán cuì liǎng sān zhū。

罗郎生子歌

李昌祺

罗郎通家良子弟,长在豪门偏意气。luó láng tōng jiā liáng zi dì,zhǎng zài háo mén piān yì qì。
衣纫藕丝绩缕轻,扇写蝇头字形细。yī rèn ǒu sī jì lǚ qīng,shàn xiě yíng tóu zì xíng xì。
才华磊落识时宜,早有芳名闾里知。cái huá lěi luò shí shí yí,zǎo yǒu fāng míng lǘ lǐ zhī。
不学寒酸腐儒辈,肯随浮薄市廛儿。bù xué hán suān fǔ rú bèi,kěn suí fú báo shì chán ér。
仗义疏财迈流俗,终年只把遗编读。zhàng yì shū cái mài liú sú,zhōng nián zhǐ bǎ yí biān dú。
问学渊源推豫章,一脉书香要令续。wèn xué yuān yuán tuī yù zhāng,yī mài shū xiāng yào lìng xù。
昨日惊闻忽捧珠,天上麒麟骨格殊。zuó rì jīng wén hū pěng zhū,tiān shàng qí lín gǔ gé shū。
美锦斓斑裁襁褓,高闳窈窕挂桑弧。měi jǐn lán bān cái qiǎng bǎo,gāo hóng yǎo tiǎo guà sāng hú。
桑弧由来表奇瑞,清尊绮席犀钱会。sāng hú yóu lái biǎo qí ruì,qīng zūn qǐ xí xī qián huì。
何人还解听啼声,先卜异时儿富贵。hé rén hái jiě tīng tí shēng,xiān bo yì shí ér fù guì。

胡子壮游歌

李昌祺

识子壮游日,才华杜樊川。shí zi zhuàng yóu rì,cái huá dù fán chuān。
扬眉吐英概,远泛江湖船。yáng méi tǔ yīng gài,yuǎn fàn jiāng hú chuán。
江湖少俊非凡俦,青罗束带乌貂裘。jiāng hú shǎo jùn fēi fán chóu,qīng luó shù dài wū diāo qiú。
挥金买笑纵欢赏,等闲到处成淹留。huī jīn mǎi xiào zòng huān shǎng,děng xián dào chù chéng yān liú。
淹留从教秋复春,身轻富贵若浮云。yān liú cóng jiào qiū fù chūn,shēn qīng fù guì ruò fú yún。
璚箫度曲对花听,翠被笼香和醉薰。qióng xiāo dù qū duì huā tīng,cuì bèi lóng xiāng hé zuì xūn。
家声意气谁可及,喧呼剧饮争豪逸。jiā shēng yì qì shuí kě jí,xuān hū jù yǐn zhēng háo yì。
飞觞百罚双妖娆,岂惜缠头锦盈匹。fēi shāng bǎi fá shuāng yāo ráo,qǐ xī chán tóu jǐn yíng pǐ。
光阴悠悠逝水忙,忽看玄鬓点吴霜。guāng yīn yōu yōu shì shuǐ máng,hū kàn xuán bìn diǎn wú shuāng。
娇歌慢舞志终极,长揖相知归故乡。jiāo gē màn wǔ zhì zhōng jí,zhǎng yī xiāng zhī guī gù xiāng。
归来旧态都忘却,貌得高情在林壑。guī lái jiù tài dōu wàng què,mào dé gāo qíng zài lín hè。
独行只挟琴书随,好境登临有真乐。dú xíng zhǐ xié qín shū suí,hǎo jìng dēng lín yǒu zhēn lè。
风流一去散如萍,天涯无复寻芳盟。fēng liú yī qù sàn rú píng,tiān yá wú fù xún fāng méng。
雁门学士妙文翰,挥毫莫写平生情。yàn mén xué shì miào wén hàn,huī háo mò xiě píng shēng qíng。
平生情,良未足,九京若更逢何戡,重唱当年渭城曲。píng shēng qíng,liáng wèi zú,jiǔ jīng ruò gèng féng hé kān,zhòng chàng dāng nián wèi chéng qū。