古诗词

贺新郎·新婚

李昌祺

冬暖天晴霁。dōng nuǎn tiān qíng jì。
灿三星、居然在户,焕辉庭砌。càn sān xīng jū rán zài hù,huàn huī tíng qì。
照见堂前荆花树,一朵忽成双蒂。zhào jiàn táng qián jīng huā shù,yī duǒ hū chéng shuāng dì。
听花底、笙歌声沸。tīng huā dǐ shēng gē shēng fèi。
传道仙娥辞洞府,跨青鸾、喜会文章婿。chuán dào xiān é cí dòng fǔ,kuà qīng luán xǐ huì wén zhāng xù。
态窈窕,容端丽。tài yǎo tiǎo,róng duān lì。
知郎早有凌云志。zhī láng zǎo yǒu líng yún zhì。
小科场、探花手段,好教先试。xiǎo kē chǎng tàn huā shǒu duàn,hǎo jiào xiān shì。
仍把风流京兆笔,巧画翠眉纤细。réng bǎ fēng liú jīng zhào bǐ,qiǎo huà cuì méi xiān xì。
却慢慢、大登科第。què màn màn dà dēng kē dì。
况是妙年谐燕尔,且亲前、齐著斓斑戏。kuàng shì miào nián xié yàn ěr,qiě qīn qián qí zhù lán bān xì。
众喝采,好兄弟。zhòng hē cǎi,hǎo xiōng dì。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

左掖闻莺次前人韵

李昌祺

万年枝上雨新晴,朝退初闻禁苑莺。wàn nián zhī shàng yǔ xīn qíng,cháo tuì chū wén jìn yuàn yīng。
隔叶好音偏入听,傍花娇语更多情。gé yè hǎo yīn piān rù tīng,bàng huā jiāo yǔ gèng duō qíng。
悠扬巧入龟年笛,缥缈清谐子晋笙。yōu yáng qiǎo rù guī nián dí,piāo miǎo qīng xié zi jìn shēng。
惟有词臣最闲暇,轻摇玉佩让和鸣。wéi yǒu cí chén zuì xián xiá,qīng yáo yù pèi ràng hé míng。

寄同安张忍庵通守

李昌祺

东风催雨过淮淝,万户千门曙色微。dōng fēng cuī yǔ guò huái féi,wàn hù qiān mén shǔ sè wēi。
渐老只愁朋旧少,逢春不放酒杯稀。jiàn lǎo zhǐ chóu péng jiù shǎo,féng chūn bù fàng jiǔ bēi xī。
长江绕郡商帆集,远火沿山猎骑归。zhǎng jiāng rào jùn shāng fān jí,yuǎn huǒ yán shān liè qí guī。
惟有忍庵窗外雪,比君高操更清辉。wéi yǒu rěn ān chuāng wài xuě,bǐ jūn gāo cāo gèng qīng huī。

寄胡学士光太二首

李昌祺

蓟门五月似新秋,易水金台王气浮。jì mén wǔ yuè shì xīn qiū,yì shuǐ jīn tái wáng qì fú。
行在星辰环帝座,故人霄汉扈宸游。xíng zài xīng chén huán dì zuò,gù rén xiāo hàn hù chén yóu。
林桑叶尽春蚕老,庭树条空夏果收。lín sāng yè jǐn chūn cán lǎo,tíng shù tiáo kōng xià guǒ shōu。
良会未期成阔别,几回飞梦到瀛洲。liáng huì wèi qī chéng kuò bié,jǐ huí fēi mèng dào yíng zhōu。

寄胡学士光太二首

李昌祺

远别悠悠各一方,思君空有九回肠。yuǎn bié yōu yōu gè yī fāng,sī jūn kōng yǒu jiǔ huí cháng。
掖垣梧竹秋生草,官舍琴尊暑退凉。yē yuán wú zhú qiū shēng cǎo,guān shě qín zūn shǔ tuì liáng。
白发庭闱频积念,青云故旧未相忘。bái fā tíng wéi pín jī niàn,qīng yún gù jiù wèi xiāng wàng。
滦京今夜云霄月,肯把清光照草堂。luán jīng jīn yè yún xiāo yuè,kěn bǎ qīng guāng zhào cǎo táng。

春日忆诸弟

李昌祺

不为长贫谩自悲,年来镜里觉颜衰。bù wèi zhǎng pín mán zì bēi,nián lái jìng lǐ jué yán shuāi。
殊方失路逢今日,故国投簪定几时。shū fāng shī lù féng jīn rì,gù guó tóu zān dìng jǐ shí。
池草谩成清夜梦,庭花空见紫荆枝。chí cǎo mán chéng qīng yè mèng,tíng huā kōng jiàn zǐ jīng zhī。
凌云壮气消磨尽,只有丹心似露葵。líng yún zhuàng qì xiāo mó jǐn,zhǐ yǒu dān xīn shì lù kuí。

感旧游二首

李昌祺

深户长廊对面开,东风杨柳旧章台。shēn hù zhǎng láng duì miàn kāi,dōng fēng yáng liǔ jiù zhāng tái。
芳心暗托秋波诉,幽梦空成暮雨来。fāng xīn àn tuō qiū bō sù,yōu mèng kōng chéng mù yǔ lái。
燕娩莺娇徒有态,花飞蝶骇只堪哀。yàn miǎn yīng jiāo tú yǒu tài,huā fēi dié hài zhǐ kān āi。
风流想像高唐赋,千载人怜宋玉才。fēng liú xiǎng xiàng gāo táng fù,qiān zài rén lián sòng yù cái。

感旧游二首

李昌祺

长干东畔是秦淮,叶自随流信自乖。zhǎng gàn dōng pàn shì qín huái,yè zì suí liú xìn zì guāi。
花底玉纤崔护水,月中珠泪郭华鞋。huā dǐ yù xiān cuī hù shuǐ,yuè zhōng zhū lèi guō huá xié。
晚峰尚学青螺黛,冰箸犹疑白燕钗。wǎn fēng shàng xué qīng luó dài,bīng zhù yóu yí bái yàn chāi。
四海遨游空有意,忍弹归凤独伤怀。sì hǎi áo yóu kōng yǒu yì,rěn dàn guī fèng dú shāng huái。

送龙生岁贡之北京

李昌祺

淡云疏雨弄微和,北去金台路几多。dàn yún shū yǔ nòng wēi hé,běi qù jīn tái lù jǐ duō。
地控中州连朔漠,天回北极拱星河。dì kòng zhōng zhōu lián shuò mò,tiān huí běi jí gǒng xīng hé。
陶山过雨青浮黛,沂水惊风白涌波。táo shān guò yǔ qīng fú dài,yí shuǐ jīng fēng bái yǒng bō。
年少未应怜远别,临分不用唱离歌。nián shǎo wèi yīng lián yuǎn bié,lín fēn bù yòng chàng lí gē。

送倪主事还北京二首

李昌祺

江亭夕鸟背人飞,愁对芳尊话远违。jiāng tíng xī niǎo bèi rén fēi,chóu duì fāng zūn huà yuǎn wéi。
霜后长林馀败叶,道旁荒店掩空扉。shuāng hòu zhǎng lín yú bài yè,dào páng huāng diàn yǎn kōng fēi。
蓟门草色青连野,滦水春香绿染衣。jì mén cǎo sè qīng lián yě,luán shuǐ chūn xiāng lǜ rǎn yī。
我有离心何处写,寒云远树共依依。wǒ yǒu lí xīn hé chù xiě,hán yún yuǎn shù gòng yī yī。

送倪主事还北京二首

李昌祺

秦淮晏岁见孤鸿,疋马萧萧趁朔风。qín huái yàn suì jiàn gū hóng,pǐ mǎ xiāo xiāo chèn shuò fēng。
浅薄岂堪当路荐,光华难与故人同。qiǎn báo qǐ kān dāng lù jiàn,guāng huá nán yǔ gù rén tóng。
微茫远见卢沟树,缥缈遥闻魏阙钟。wēi máng yuǎn jiàn lú gōu shù,piāo miǎo yáo wén wèi quē zhōng。
无补涓埃贫病久,偏承雨露羡群公。wú bǔ juān āi pín bìng jiǔ,piān chéng yǔ lù xiàn qún gōng。

送太常高赞礼考满赴京

李昌祺

惯听云门大夏音,两京声誉重南金。guàn tīng yún mén dà xià yīn,liǎng jīng shēng yù zhòng nán jīn。
天开行在关河壮,山隐长林树木深。tiān kāi xíng zài guān hé zhuàng,shān yǐn zhǎng lín shù mù shēn。
远戍数星寒夜火,孤村一片夕阳砧。yuǎn shù shù xīng hán yè huǒ,gū cūn yī piàn xī yáng zhēn。
自惭无计陪簪绂,千里空悬恋阙心。zì cán wú jì péi zān fú,qiān lǐ kōng xuán liàn quē xīn。

送刘生赴会试兼寄曾学士子棨

李昌祺

朝来朔雁带离声,腊尽洸河走浊冰。cháo lái shuò yàn dài lí shēng,là jǐn guāng hé zǒu zhuó bīng。
飞舞云山环近甸,微茫烟树见长陵。fēi wǔ yún shān huán jìn diān,wēi máng yān shù jiàn zhǎng líng。
新传虎榜题刘晏,旧说龙门愧李膺。xīn chuán hǔ bǎng tí liú yàn,jiù shuō lóng mén kuì lǐ yīng。
惟有相如才调美,每将词赋擅声称。wéi yǒu xiāng rú cái diào měi,měi jiāng cí fù shàn shēng chēng。

送胡御史迁评事考满赴北

李昌祺

雪中归雁带离声,且共清尊慰别情。xuě zhōng guī yàn dài lí shēng,qiě gòng qīng zūn wèi bié qíng。
周室群僚尊柱史,汉家多士重廷评。zhōu shì qún liáo zūn zhù shǐ,hàn jiā duō shì zhòng tíng píng。
洸河冻解流澌下,蓟野春回细草生。guāng hé dòng jiě liú sī xià,jì yě chūn huí xì cǎo shēng。
此去定应司献纳,丹心长向北辰倾。cǐ qù dìng yīng sī xiàn nà,dān xīn zhǎng xiàng běi chén qīng。

送艾秀才还文江三首

李昌祺

杨柳阴阴虎踞关,离亭把酒送君还。yáng liǔ yīn yīn hǔ jù guān,lí tíng bǎ jiǔ sòng jūn hái。
到来建邺春将尽,归去文阳夏已残。dào lái jiàn yè chūn jiāng jǐn,guī qù wén yáng xià yǐ cán。
客里有书惟寄雁,山中无树可栖鸾。kè lǐ yǒu shū wéi jì yàn,shān zhōng wú shù kě qī luán。
分携已自伤怀抱,回首他乡别更难。fēn xié yǐ zì shāng huái bào,huí shǒu tā xiāng bié gèng nán。

送艾秀才还文江三首

李昌祺

疏疏芦苇野鸥飞,远水茫茫一掉归。shū shū lú wěi yě ōu fēi,yuǎn shuǐ máng máng yī diào guī。
雨过山田收早稻,凉生客舍感秋衣。yǔ guò shān tián shōu zǎo dào,liáng shēng kè shě gǎn qiū yī。
江村露冷蛩声急,楚泽天清雁影微。jiāng cūn lù lěng qióng shēng jí,chǔ zé tiān qīng yàn yǐng wēi。
白发难兄如见问,为言空忆故山薇。bái fā nán xiōng rú jiàn wèn,wèi yán kōng yì gù shān wēi。