古诗词

用前人示诸儿韵

陈著

世事纷游尘,薄俗嚣斗鹑。shì shì fēn yóu chén,báo sú xiāo dòu chún。
手足谁鲁卫,肝胆多越秦。shǒu zú shuí lǔ wèi,gān dǎn duō yuè qín。
独君先君子,父事吾先人。dú jūn xiān jūn zi,fù shì wú xiān rén。
我得从之游,义与同胞钧。wǒ dé cóng zhī yóu,yì yǔ tóng bāo jūn。
上而下四方,相依为齿唇。shàng ér xià sì fāng,xiāng yī wèi chǐ chún。
闲尝道病殆,饮食药饵亲。xián cháng dào bìng dài,yǐn shí yào ěr qīn。
卓卓乎古道,难言但书绅。zhuó zhuó hū gǔ dào,nán yán dàn shū shēn。
今及其子交,知爱迈等伦。jīn jí qí zi jiāo,zhī ài mài děng lún。
不曰淡无味,如嗜千里莼。bù yuē dàn wú wèi,rú shì qiān lǐ chún。
其子又其孙,秀异良可珍。qí zi yòu qí sūn,xiù yì liáng kě zhēn。
架有万牙签,膝间又循循。jià yǒu wàn yá qiān,xī jiān yòu xún xún。
功名特土苴,学术要深淳。gōng míng tè tǔ jū,xué shù yào shēn chún。
工夫入细处,力行自忱恂。gōng fū rù xì chù,lì xíng zì chén xún。
推而致广大,直扶天地垠。tuī ér zhì guǎng dà,zhí fú tiān dì yín。
书积非易□,难欺是苍旻。shū jī fēi yì,nán qī shì cāng mín。
不观冬闭固,发为青阳春。bù guān dōng bì gù,fā wèi qīng yáng chūn。
因知栽者培,根本前人身。yīn zhī zāi zhě péi,gēn běn qián rén shēn。
万事风絮尽,盛德修唯湮。wàn shì fēng xù jǐn,shèng dé xiū wéi yān。
契稠无浪语,感旧还酸辛。qì chóu wú làng yǔ,gǎn jiù hái suān xīn。
吾年七十近,不入时材抡。wú nián qī shí jìn,bù rù shí cái lūn。
眼昏惟内顾,遑知世妆新。yǎn hūn wéi nèi gù,huáng zhī shì zhuāng xīn。
耳聋谢外闻,免饮聒者醇。ěr lóng xiè wài wén,miǎn yǐn guā zhě chún。
溪曲五亩园,安受闭户贫。xī qū wǔ mǔ yuán,ān shòu bì hù pín。
蔬畦野草径,月夕清风晨。shū qí yě cǎo jìng,yuè xī qīng fēng chén。
杖履携诸儿,俯仰时一巡。zhàng lǚ xié zhū ér,fǔ yǎng shí yī xún。
残息尚可延,何幸里有仁。cán xī shàng kě yán,hé xìng lǐ yǒu rén。
岂无泰交期,得舆展转神。qǐ wú tài jiāo qī,dé yú zhǎn zhuǎn shén。
远业归后主,我得为天民。yuǎn yè guī hòu zhǔ,wǒ dé wèi tiān mín。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

次韵如岳醵饮西峰寺分韵成诗十四首见寄

陈著

粟瓶酒榼近多空,书友诗朋亦闲逢。sù píng jiǔ kē jìn duō kōng,shū yǒu shī péng yì xián féng。
只有渔樵是知己,也嫌老似雪中松。zhǐ yǒu yú qiáo shì zhī jǐ,yě xián lǎo shì xuě zhōng sōng。

次韵如岳醵饮西峰寺分韵成诗十四首见寄

陈著

萧萧四壁住残生,不学神仙不学僧。xiāo xiāo sì bì zhù cán shēng,bù xué shén xiān bù xué sēng。
有酒未能忘北海,种瓜且自学东陵。yǒu jiǔ wèi néng wàng běi hǎi,zhǒng guā qiě zì xué dōng líng。

次韵如岳醵饮西峰寺分韵成诗十四首见寄

陈著

自分书生他未暇,物外人来偶清话。zì fēn shū shēng tā wèi xiá,wù wài rén lái ǒu qīng huà。
老聃主见一字虚,庄叟寓言专是化。lǎo dān zhǔ jiàn yī zì xū,zhuāng sǒu yù yán zhuān shì huà。

次韵如岳醵饮西峰寺分韵成诗十四首见寄

陈著

不到西峰为日久,一日一日一日又。bù dào xī fēng wèi rì jiǔ,yī rì yī rì yī rì yòu。
明日有约为此游,一片云山想依旧。míng rì yǒu yuē wèi cǐ yóu,yī piàn yún shān xiǎng yī jiù。

次韵如岳醵饮西峰寺分韵成诗十四首见寄

陈著

正觉留题久岑寂,此后此意谁知得。zhèng jué liú tí jiǔ cén jì,cǐ hòu cǐ yì shuí zhī dé。
老僧揖入廊东头,摩挲石刻令人忆。lǎo sēng yī rù láng dōng tóu,mó sā shí kè lìng rén yì。

次韵如岳醵饮西峰寺分韵成诗十四首见寄

陈著

老佛眉闲屋漏愁,残廊脚下草光浮。lǎo fú méi xián wū lòu chóu,cán láng jiǎo xià cǎo guāng fú。
谁能饥坐芦穿膝,莫问神通石点头。shuí néng jī zuò lú chuān xī,mò wèn shén tōng shí diǎn tóu。

次韵如岳醵饮西峰寺分韵成诗十四首见寄

陈著

小小杯盘共话情,兹行聊尔过浮生。xiǎo xiǎo bēi pán gòng huà qíng,zī xíng liáo ěr guò fú shēng。
瘦吟学士如工部,楷法书来近率更。shòu yín xué shì rú gōng bù,kǎi fǎ shū lái jìn lǜ gèng。

次韵如岳醵饮西峰寺分韵成诗十四首见寄

陈著

四坐诗成以成卷,醉舞者半歌者半。sì zuò shī chéng yǐ chéng juǎn,zuì wǔ zhě bàn gē zhě bàn。
薄云疏雨且早归,杜鹃自催鹤自怨。báo yún shū yǔ qiě zǎo guī,dù juān zì cuī hè zì yuàn。

次韵如岳醵饮西峰寺分韵成诗十四首见寄

陈著

随意提携容易率,相约明朝更今日。suí yì tí xié róng yì lǜ,xiāng yuē míng cháo gèng jīn rì。
太白尽可诗百篇,尧夫却有四不出。tài bái jǐn kě shī bǎi piān,yáo fū què yǒu sì bù chū。

次韵如岳醵饮西峰寺分韵成诗十四首见寄

陈著

游了南山山外山,北山下住更幽闲。yóu le nán shān shān wài shān,běi shān xià zhù gèng yōu xián。
消磨永日何妨睡,受用清风不用还。xiāo mó yǒng rì hé fáng shuì,shòu yòng qīng fēng bù yòng hái。

次韵五月六日醵饮茂林

陈著

一味清风万竹阴,自行自坐见初心。yī wèi qīng fēng wàn zhú yīn,zì xíng zì zuò jiàn chū xīn。
已抛仙侣枕中梦,能听老陶琴外音。yǐ pāo xiān lǚ zhěn zhōng mèng,néng tīng lǎo táo qín wài yīn。

次韵如岳惠茶

陈著

槐窗梦断凤团香,松涧分来雀嘴尝。huái chuāng mèng duàn fèng tuán xiāng,sōng jiàn fēn lái què zuǐ cháng。
句引清风发吟兴,与师意思一般长。jù yǐn qīng fēng fā yín xīng,yǔ shī yì sī yī bān zhǎng。

次韵答张子开教授

陈著

两翁相对五里近,一病同眠八月天。liǎng wēng xiāng duì wǔ lǐ jìn,yī bìng tóng mián bā yuè tiān。
彼此医治须努力,要成欢醉菊花前。bǐ cǐ yī zhì xū nǔ lì,yào chéng huān zuì jú huā qián。

次韵内弟贝端甫

陈著

轩窗小小受千山,杯酒匆匆胜肆筵。xuān chuāng xiǎo xiǎo shòu qiān shān,bēi jiǔ cōng cōng shèng sì yán。
满面春风相照处,话心只话数年前。mǎn miàn chūn fēng xiāng zhào chù,huà xīn zhǐ huà shù nián qián。

次韵前人壁闲诗

陈著

万宇腥埃风满山,只饶二十里云闲。wàn yǔ xīng āi fēng mǎn shān,zhǐ ráo èr shí lǐ yún xián。
要知人好境不好,最怕身闲心未闲。yào zhī rén hǎo jìng bù hǎo,zuì pà shēn xián xīn wèi xián。