古诗词

季秋既望吾族子侄以老人会于我家名曰燕老集此意亦可尚醉后写其意

陈著

飒飒西风来,吹不开眉端。sà sà xī fēng lái,chuī bù kāi méi duān。
团团空中月,照不见肺肝。tuán tuán kōng zhōng yuè,zhào bù jiàn fèi gān。
菊花仍旧香,过雁秋年年。jú huā réng jiù xiāng,guò yàn qiū nián nián。
我怀人得知,流光逝如川。wǒ huái rén dé zhī,liú guāng shì rú chuān。
况此苟活身,包羞天地闲。kuàng cǐ gǒu huó shēn,bāo xiū tiān dì xián。
不如先露晞,安用空流连。bù rú xiān lù xī,ān yòng kōng liú lián。
儿辈何为者,芋栗菘藿盘。ér bèi hé wèi zhě,yù lì sōng huò pán。
将以寿我酒,岁晚松在山。jiāng yǐ shòu wǒ jiǔ,suì wǎn sōng zài shān。
我谓非我意,掉头三长叹。wǒ wèi fēi wǒ yì,diào tóu sān zhǎng tàn。
绕膝不肯离,且笑且进言。rào xī bù kěn lí,qiě xiào qiě jìn yán。
陶潜杜少陵,逢时更多艰。táo qián dù shǎo líng,féng shí gèng duō jiān。
何尝便忘躯,得酒即开颜。hé cháng biàn wàng qū,dé jiǔ jí kāi yán。
父子恩爱重,一刻难轻拚。fù zi ēn ài zhòng,yī kè nán qīng pàn。
世路虽偪仄,天道又好还。shì lù suī bī zè,tiān dào yòu hǎo hái。
但是强健在,心事终已宽。dàn shì qiáng jiàn zài,xīn shì zhōng yǐ kuān。
是亦菽水具,非如五鼎难。shì yì shū shuǐ jù,fēi rú wǔ dǐng nán。
庶几诗礼风,聊以娱亲安。shù jǐ shī lǐ fēng,liáo yǐ yú qīn ān。
再拜固以请,愿领家庭欢。zài bài gù yǐ qǐng,yuàn lǐng jiā tíng huān。
勤勤苦费辞,细听理亦然。qín qín kǔ fèi cí,xì tīng lǐ yì rán。
强饮竟成醉,援笔如狂颠。qiáng yǐn jìng chéng zuì,yuán bǐ rú kuáng diān。
梗概粗以见,不觉盈长笺。gěng gài cū yǐ jiàn,bù jué yíng zhǎng jiān。
呼儿为我歌,勿与醒者传。hū ér wèi wǒ gē,wù yǔ xǐng zhě chuán。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

偶成

陈著

生计何曾问有无,心安便是邵尧夫。shēng jì hé céng wèn yǒu wú,xīn ān biàn shì shào yáo fū。
搀春菜奉清饕味,耐冻梅呈本相癯。chān chūn cài fèng qīng tāo wèi,nài dòng méi chéng běn xiāng qú。
闭户茶香浮雪屋,推窗山影落冰壶。bì hù chá xiāng fú xuě wū,tuī chuāng shān yǐng luò bīng hú。
终朝幸自无他事,忽听儿童报索租。zhōng cháo xìng zì wú tā shì,hū tīng ér tóng bào suǒ zū。

游慈云

陈著

老怀不与世情便,才说闲行兴翼然。lǎo huái bù yǔ shì qíng biàn,cái shuō xián xíng xīng yì rán。
微湿易干沙软路,大寒却暖雪晴天。wēi shī yì gàn shā ruǎn lù,dà hán què nuǎn xuě qíng tiān。
未曾到寺香先妙,底用寻梅山自妍。wèi céng dào sì xiāng xiān miào,dǐ yòng xún méi shān zì yán。
笑问松边人立石,汝知今日是何年。xiào wèn sōng biān rén lì shí,rǔ zhī jīn rì shì hé nián。

次儿瀹以年字韵呈喜而又赋

陈著

一诗未足见儿贤,意气中闲颇蔼然。yī shī wèi zú jiàn ér xián,yì qì zhōng xián pǒ ǎi rán。
忠厚人家宜有后,乱离时世始知天。zhōng hòu rén jiā yí yǒu hòu,luàn lí shí shì shǐ zhī tiān。
老怀信汝穷须达,俗眼从渠丑做妍。lǎo huái xìn rǔ qióng xū dá,sú yǎn cóng qú chǒu zuò yán。
培得根深花自茂,莫将今日看他年。péi dé gēn shēn huā zì mào,mò jiāng jīn rì kàn tā nián。

深瀹既聚用前韵示之并示侄溥

陈著

吾将语汝汝来前,勿听吾言藐藐然。wú jiāng yǔ rǔ rǔ lái qián,wù tīng wú yán miǎo miǎo rán。
君子最难端造处,人心易失本来天。jūn zi zuì nán duān zào chù,rén xīn yì shī běn lái tiān。
须知妻系家兴废,自有人分行丑妍。xū zhī qī xì jiā xīng fèi,zì yǒu rén fēn xíng chǒu yán。
三世一门诗礼在,莫教春意有穷年。sān shì yī mén shī lǐ zài,mò jiào chūn yì yǒu qióng nián。

游慈云

陈著

晓日烘晴一白晞,青鞋踏滑叩禅扉。xiǎo rì hōng qíng yī bái xī,qīng xié tà huá kòu chán fēi。
千山流水溪声活,二麦涵滋野色肥。qiān shān liú shuǐ xī shēng huó,èr mài hán zī yě sè féi。
僵卧不妨晴又出,兴来谁肯夜空归。jiāng wò bù fáng qíng yòu chū,xīng lái shuí kěn yè kōng guī。
弟兄欢笑儿扶醉,满袖新诗下翠微。dì xiōng huān xiào ér fú zuì,mǎn xiù xīn shī xià cuì wēi。

次韵赵景文见寄怀亲

陈著

薄俗滔滔逐水流,谁能古道两绸缪。báo sú tāo tāo zhú shuǐ liú,shuí néng gǔ dào liǎng chóu móu。
白云终日静相向,紫气有时来更留。bái yún zhōng rì jìng xiāng xiàng,zǐ qì yǒu shí lái gèng liú。
啼鸟已呼春到了,醉驴曾记旧游不。tí niǎo yǐ hū chūn dào le,zuì lǘ céng jì jiù yóu bù。
山林乐事输君早,未遇仙炊已转头。shān lín lè shì shū jūn zǎo,wèi yù xiān chuī yǐ zhuǎn tóu。

七十见梅有感

陈著

万木都由冬折磨,孤根却做老生涯。wàn mù dōu yóu dōng zhé mó,gū gēn què zuò lǎo shēng yá。
寒心欲吐知谁主,瘦骨相依有自家。hán xīn yù tǔ zhī shuí zhǔ,shòu gǔ xiāng yī yǒu zì jiā。
只许江南鸿雁见,肯交春后蝶蜂哗。zhǐ xǔ jiāng nán hóng yàn jiàn,kěn jiāo chūn hòu dié fēng huā。
风吹不断西湖梦,一曲从他月落笳。fēng chuī bù duàn xī hú mèng,yī qū cóng tā yuè luò jiā。

送单君范赴汪西皋馆

陈著

溪水沄沄云出山,行边意思自相关。xī shuǐ yún yún yún chū shān,xíng biān yì sī zì xiāng guān。
欲从杖履吾已老,犹喜诗书君未闲。yù cóng zhàng lǚ wú yǐ lǎo,yóu xǐ shī shū jūn wèi xián。
道脉不随多事去,文风似放一分还。dào mài bù suí duō shì qù,wén fēng shì fàng yī fēn hái。
纷纷世变忘言外,春在西皋花柳闲。fēn fēn shì biàn wàng yán wài,chūn zài xī gāo huā liǔ xián。

次儿生日八句示之

陈著

祖心流庆我生儿,说与吾儿初诞时。zǔ xīn liú qìng wǒ shēng ér,shuō yǔ wú ér chū dàn shí。
吉梦觉来珠蚌坼,喜声浮动玉麟知。jí mèng jué lái zhū bàng chè,xǐ shēng fú dòng yù lín zhī。
如今弱冠归妻后,此是平生进德基。rú jīn ruò guān guī qī hòu,cǐ shì píng shēng jìn dé jī。
自有季方家样在,一门诗礼要扶持。zì yǒu jì fāng jiā yàng zài,yī mén shī lǐ yào fú chí。

凝光亭偶成

陈著

一寸春晖值万金,谁能白发系光阴。yī cùn chūn huī zhí wàn jīn,shuí néng bái fā xì guāng yīn。
燕莺已付忺新耳,蚕麦犹关活世心。yàn yīng yǐ fù xiān xīn ěr,cán mài yóu guān huó shì xīn。
坐到夕阳如梦寐,看来时事只沉吟。zuò dào xī yáng rú mèng mèi,kàn lái shí shì zhǐ chén yín。
暖风吹面忘怀处,何日何人更似今。nuǎn fēng chuī miàn wàng huái chù,hé rì hé rén gèng shì jīn。

梅山弟池边醉吟

陈著

两冈衔口水流唇,茅屋三间松四邻。liǎng gāng xián kǒu shuǐ liú chún,máo wū sān jiān sōng sì lín。
花影落池尘外境,鸟声喜客静中春。huā yǐng luò chí chén wài jìng,niǎo shēng xǐ kè jìng zhōng chūn。
生涯已付桑林旧,活句还随菜酒新。shēng yá yǐ fù sāng lín jiù,huó jù hái suí cài jiǔ xīn。
滋味悠长有兄弟,不知山外更何人。zī wèi yōu zhǎng yǒu xiōng dì,bù zhī shān wài gèng hé rén。

弟观喜董稼山至有诗因次韵二首

陈著

苍狗白衣纷过云,到头故我始为真。cāng gǒu bái yī fēn guò yún,dào tóu gù wǒ shǐ wèi zhēn。
山林高看平沈世,风雨难摧独乐春。shān lín gāo kàn píng shěn shì,fēng yǔ nán cuī dú lè chūn。
时出苦言医俗耳,多培好事寿闲身。shí chū kǔ yán yī sú ěr,duō péi hǎo shì shòu xián shēn。
仰天咄咄今何日,百里相过有若人。yǎng tiān duō duō jīn hé rì,bǎi lǐ xiāng guò yǒu ruò rén。

弟观喜董稼山至有诗因次韵二首

陈著

误辱高轩访子云,须知我自是玄真。wù rǔ gāo xuān fǎng zi yún,xū zhī wǒ zì shì xuán zhēn。
石心已落千寻海,霜鬓难留一发春。shí xīn yǐ luò qiān xún hǎi,shuāng bìn nán liú yī fā chūn。
门外道途新旧眼,兵前朋友死生身。mén wài dào tú xīn jiù yǎn,bīng qián péng yǒu sǐ shēng shēn。
如今聚首休轻别,他日黄金枉铸人。rú jīn jù shǒu xiū qīng bié,tā rì huáng jīn wǎng zhù rén。

次弟观与龄叟诗韵

陈著

雪窦飞来一片云,寺门兴起总由身。xuě dòu fēi lái yī piàn yún,sì mén xīng qǐ zǒng yóu shēn。
钟鱼饭众有今日,钲鼓粥神多信人。zhōng yú fàn zhòng yǒu jīn rì,zhēng gǔ zhōu shén duō xìn rén。
两阁眼空风黑夜,四山手植雨清春。liǎng gé yǎn kōng fēng hēi yè,sì shān shǒu zhí yǔ qīng chūn。
我今亦是陶潜辈,三笑图中就写真。wǒ jīn yì shì táo qián bèi,sān xiào tú zhōng jiù xiě zhēn。

八句呈董稼山

陈著

楼阁高虚压翠微,诗囊酒担答春晖。lóu gé gāo xū yā cuì wēi,shī náng jiǔ dān dá chūn huī。
山环水抱花相映,天阔云开鹤自飞。shān huán shuǐ bào huā xiāng yìng,tiān kuò yún kāi hè zì fēi。
已有新阴共醉卧,何妨清话放迟归。yǐ yǒu xīn yīn gòng zuì wò,hé fáng qīng huà fàng chí guī。
浮生难得如今日,回首人间万事非。fú shēng nán dé rú jīn rì,huí shǒu rén jiān wàn shì fēi。