古诗词

笑笑一篇代简答王之朝

陈著

□惠家狮儿,雪白真可取。huì jiā shī ér,xuě bái zhēn kě qǔ。
摩挲方脱怀,跳跃遍庭宇。mó sā fāng tuō huái,tiào yuè biàn tíng yǔ。
意在饱可饕,饲养如旧主。yì zài bǎo kě tāo,sì yǎng rú jiù zhǔ。
无菜安有肉,无仓那得鼠。wú cài ān yǒu ròu,wú cāng nà dé shǔ。
怒眼如饥鹰,奋爪过虓虎。nù yǎn rú jī yīng,fèn zhǎo guò xiāo hǔ。
撞破储粟瓶,翻倒生鱼釜。zhuàng pò chǔ sù píng,fān dào shēng yú fǔ。
谓可共淡薄,岂期遭慢侮。wèi kě gòng dàn báo,qǐ qī zāo màn wǔ。
今又饷修梅,惊走孩儿女。jīn yòu xiǎng xiū méi,jīng zǒu hái ér nǚ。
筠篮未壁封,环哄争起舞。yún lán wèi bì fēng,huán hǒng zhēng qǐ wǔ。
狞于猿狖攫,慕其蝼蚁聚。níng yú yuán yòu jué,mù qí lóu yǐ jù。
刑腥手濡血,渍蜜口流乳。xíng xīng shǒu rú xuè,zì mì kǒu liú rǔ。
老齿本自疏,吞吮颇辛苦。lǎo chǐ běn zì shū,tūn shǔn pǒ xīn kǔ。
布衣惜如锦,□染濯不去。bù yī xī rú jǐn,rǎn zhuó bù qù。
非不知滋味,亦欲骄肠肚。fēi bù zhī zī wèi,yì yù jiāo cháng dù。
奈非素富贵,□舌崇贫□。nài fēi sù fù guì,shé chóng pín。
于我亦云厚,自料无报所。yú wǒ yì yún hòu,zì liào wú bào suǒ。
聊以此为祔,免得交□□。liáo yǐ cǐ wèi fù,miǎn dé jiāo。
平生相忘契,笑笑一掌拊。píng shēng xiāng wàng qì,xiào xiào yī zhǎng fǔ。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

戴帅初九日无憀以满城风雨近重阳为韵七首袖而示余因次其韵

陈著

世多多才翁,谁识识字农。shì duō duō cái wēng,shuí shí shí zì nóng。
可人忽来思,劳苦意稠重。kě rén hū lái sī,láo kǔ yì chóu zhòng。
时危幸未死,尊酒得相从。shí wēi xìng wèi sǐ,zūn jiǔ dé xiāng cóng。
一醉不须辞,毋待漏尽钟。yī zuì bù xū cí,wú dài lòu jǐn zhōng。

戴帅初九日无憀以满城风雨近重阳为韵七首袖而示余因次其韵

陈著

平生朋友乐,鱼泳雁飞翔。píng shēng péng yǒu lè,yú yǒng yàn fēi xiáng。
如今不复昔,往往深退藏。rú jīn bù fù xī,wǎng wǎng shēn tuì cáng。
安得无言心,相照松柏霜。ān dé wú yán xīn,xiāng zhào sōng bǎi shuāng。
饮此九日酒,味哉剥果阳。yǐn cǐ jiǔ rì jiǔ,wèi zāi bō guǒ yáng。

如心侄

陈著

越鸟不巢北,流水东不西。yuè niǎo bù cháo běi,liú shuǐ dōng bù xī。
人心胡不常,随世为昂低。rén xīn hú bù cháng,suí shì wèi áng dī。
造物善戏人,如儿笑复啼。zào wù shàn xì rén,rú ér xiào fù tí。
行止当自适,何为尔栖栖。xíng zhǐ dāng zì shì,hé wèi ěr qī qī。

赠医相者赵月堂

陈著

维摩居士病不起,却向方丈说法无一事。wéi mó jū shì bìng bù qǐ,què xiàng fāng zhàng shuō fǎ wú yī shì。
此证何证无实证,针灸汤药所不治。cǐ zhèng hé zhèng wú shí zhèng,zhēn jiǔ tāng yào suǒ bù zhì。
子房状貌如妇人,及到筹帷决胜无比伦。zi fáng zhuàng mào rú fù rén,jí dào chóu wéi jué shèng wú bǐ lún。
此相何相无实相,骨骼毛颜不足论。cǐ xiāng hé xiāng wú shí xiāng,gǔ gé máo yán bù zú lùn。
我虽不能学居士,逢人笑语中痛痞。wǒ suī bù néng xué jū shì,féng rén xiào yǔ zhōng tòng pǐ。
我虽不能如子房,峥嵘自在虚皮里。wǒ suī bù néng rú zi fáng,zhēng róng zì zài xū pí lǐ。
落魄道人赵月堂,挟医与相走四方。luò pò dào rén zhào yuè táng,xié yī yǔ xiāng zǒu sì fāng。
肘后有方千金良,眼中有电千里光。zhǒu hòu yǒu fāng qiān jīn liáng,yǎn zhōng yǒu diàn qiān lǐ guāng。
自谓无病不可药,不知我病不在脉。zì wèi wú bìng bù kě yào,bù zhī wǒ bìng bù zài mài。
自谓无人不可相,正恐我形难摸索。zì wèi wú rén bù kě xiāng,zhèng kǒng wǒ xíng nán mō suǒ。
去年相访无一辞,忽焉而去岂其欺。qù nián xiāng fǎng wú yī cí,hū yān ér qù qǐ qí qī。
今年重来又默默,问之不答惟求诗。jīn nián zhòng lái yòu mò mò,wèn zhī bù dá wéi qiú shī。
汝袖医手缄相口,却要我开诗口落汝手。rǔ xiù yī shǒu jiān xiāng kǒu,què yào wǒ kāi shī kǒu luò rǔ shǒu。
一诗赠行聊尔尔,要见我证我相三年后。yī shī zèng xíng liáo ěr ěr,yào jiàn wǒ zhèng wǒ xiāng sān nián hòu。

前纪时行

陈著

孟春朔日雷声发,雷后兼旬雨不歇。mèng chūn shuò rì léi shēng fā,léi hòu jiān xún yǔ bù xiē。
仲春之朔近春分,一夜风雪四山白。zhòng chūn zhī shuò jìn chūn fēn,yī yè fēng xuě sì shān bái。
丰歉气候看春头,乃今变异连两月。fēng qiàn qì hòu kàn chūn tóu,nǎi jīn biàn yì lián liǎng yuè。
阴阳磅礴天地闲,自有常程更闭泄。yīn yáng bàng bó tiān dì xián,zì yǒu cháng chéng gèng bì xiè。
今此胡为颠倒行,阖阖万物失其节。jīn cǐ hú wèi diān dào xíng,hé hé wàn wù shī qí jié。
欲一出门泥泞深,巡檐问天天默默。yù yī chū mén ní nìng shēn,xún yán wèn tiān tiān mò mò。
老农忽从何处来,谓见岁时记中说。lǎo nóng hū cóng hé chù lái,wèi jiàn suì shí jì zhōng shuō。
鸡旦之雷虽非时,犹曰其占多黍稷。jī dàn zhī léi suī fēi shí,yóu yuē qí zhàn duō shǔ jì。
今朝有雪却非宜,米价当踊民食缺。jīn cháo yǒu xuě què fēi yí,mǐ jià dāng yǒng mín shí quē。
吉者未几凶者继,所喜转为忧惙惙。jí zhě wèi jǐ xiōng zhě jì,suǒ xǐ zhuǎn wèi yōu chuò chuò。
向来好事多不应,才说乖证不可活。xiàng lái hǎo shì duō bù yīng,cái shuō guāi zhèng bù kě huó。
黯然相对尚何言,但愿所应在雷不在雪。àn rán xiāng duì shàng hé yán,dàn yuàn suǒ yīng zài léi bù zài xuě。

寄赋黄东发湖山精舍

陈著

断鳌奠极戏者谁,岷山如龙万里驰。duàn áo diàn jí xì zhě shuí,mín shān rú lóng wàn lǐ chí。
大江之阳起衡岳,崒嵂散作千委蛇。dà jiāng zhī yáng qǐ héng yuè,zú lǜ sàn zuò qiān wěi shé。
直趋四明卓秀伟,二百八十峰参差。zhí qū sì míng zhuó xiù wěi,èr bǎi bā shí fēng cān chà。
潮江合捧山驻脚,伏脉分行东西支。cháo jiāng hé pěng shān zhù jiǎo,fú mài fēn xíng dōng xī zhī。
东或峨眉或凤翼,□□万顷琉璃陂。dōng huò é méi huò fèng yì,wàn qǐng liú lí bēi。
二灵龟浮挟霞屿,大涵回顾藏崄巇。èr líng guī fú xié xiá yǔ,dà hán huí gù cáng xiǎn xī。
我昔经行一俯仰,问百年前□何其。wǒ xī jīng xíng yī fǔ yǎng,wèn bǎi nián qián hé qí。
迩来世变那可道,前辈风流归春澌。ěr lái shì biàn nà kě dào,qián bèi fēng liú guī chūn sī。
山川无言黯失色,徒使旁观重歔欷。shān chuān wú yán àn shī sè,tú shǐ páng guān zhòng xū xī。
西来诸峰江之外,独抱古青何巍巍。xī lái zhū fēng jiāng zhī wài,dú bào gǔ qīng hé wēi wēi。
远踏渤澥弥湠漫,近枕慈水清涟漪。yuǎn tà bó xiè mí tàn màn,jìn zhěn cí shuǐ qīng lián yī。
平生听人历铺说,屐齿欲到足犹縻。píng shēng tīng rén lì pù shuō,jī chǐ yù dào zú yóu mí。
况彼地灵所融结,是为之越老屈奇。kuàng bǐ dì líng suǒ róng jié,shì wèi zhī yuè lǎo qū qí。
且闻胜处巧著屋,包括光景无馀遗。qiě wén shèng chù qiǎo zhù wū,bāo kuò guāng jǐng wú yú yí。
几年期我数语赘,终恐摸索非真知。jǐ nián qī wǒ shù yǔ zhuì,zhōng kǒng mō suǒ fēi zhēn zhī。
忽焉自省笔自舞,但说此翁他何疑。hū yān zì shěng bǐ zì wǔ,dàn shuō cǐ wēng tā hé yí。
怪石棱棱耸瘦骨,秀色隐隐开疏眉。guài shí léng léng sǒng shòu gǔ,xiù sè yǐn yǐn kāi shū méi。
宽旷能容万壑赴,峭特雄压千秋卑。kuān kuàng néng róng wàn hè fù,qiào tè xióng yā qiān qiū bēi。
云雨蓄泄大功用,波涛变化皆文辞。yún yǔ xù xiè dà gōng yòng,bō tāo biàn huà jiē wén cí。
上而层阴入凤凰,下而瑞脉生兰芝。shàng ér céng yīn rù fèng huáng,xià ér ruì mài shēng lán zhī。
浮□蔼蔼自来去,本相不受时牡脂。fú ǎi ǎi zì lái qù,běn xiāng bù shòu shí mǔ zhī。
晓猿不惊鹤不怨,幽花野草芳菲菲。xiǎo yuán bù jīng hè bù yuàn,yōu huā yě cǎo fāng fēi fēi。
以所见见有如此,又何以观山水为。yǐ suǒ jiàn jiàn yǒu rú cǐ,yòu hé yǐ guān shān shuǐ wèi。
君不见苏子由诣京师,自谓终南嵩华虽已见,不若得见韩公琦。jūn bù jiàn sū zi yóu yì jīng shī,zì wèi zhōng nán sōng huá suī yǐ jiàn,bù ruò dé jiàn hán gōng qí。
又不见欧阳公赠别时,说道庐山高哉几千仞,即此便是刘凝之。yòu bù jiàn ōu yáng gōng zèng bié shí,shuō dào lú shān gāo zāi jǐ qiān rèn,jí cǐ biàn shì liú níng zhī。
我翁视此亦何愧,愧我芜拙欠发挥。wǒ wēng shì cǐ yì hé kuì,kuì wǒ wú zhuō qiàn fā huī。
若曰湖山精舍自品题,自有黄曹二贤之长诗。ruò yuē hú shān jīng shě zì pǐn tí,zì yǒu huáng cáo èr xián zhī zhǎng shī。

辟戴帅初食长菜

陈著

漂泊无家杜少陵,兵闲奔走如蓬萍。piāo pō wú jiā dù shǎo líng,bīng xián bēn zǒu rú péng píng。
碧涧香芹固可嗜,鲙鲤岂厌银丝精。bì jiàn xiāng qín gù kě shì,kuài lǐ qǐ yàn yín sī jīng。
百谪九死苏玉局,到处为乡心自足。bǎi zhé jiǔ sǐ sū yù jú,dào chù wèi xiāng xīn zì zú。
有时珍尝百糁羹,何尝不食黄鸡粥。yǒu shí zhēn cháng bǎi sǎn gēng,hé cháng bù shí huáng jī zhōu。
二子流落甚数奇,攻苦食淡分所宜。èr zi liú luò shén shù qí,gōng kǔ shí dàn fēn suǒ yí。
顾无所择随所有,亦曰吾师吾仲尼。gù wú suǒ zé suí suǒ yǒu,yì yuē wú shī wú zhòng ní。
菜瓜鱼肉皆可食,乡党一篇炳星日。cài guā yú ròu jiē kě shí,xiāng dǎng yī piān bǐng xīng rì。
君胡不学圣与贤,乃外吾道从道释。jūn hú bù xué shèng yǔ xián,nǎi wài wú dào cóng dào shì。
岂薄朱门粉署郎,穷搜滋味丰时壮。qǐ báo zhū mén fěn shǔ láng,qióng sōu zī wèi fēng shí zhuàng。
岂恶毡帽侏㒧辈,搏攫羊豕饱腥肪。qǐ è zhān mào zhū lì bèi,bó jué yáng shǐ bǎo xīng fáng。
不则床头怕金尽,不则继肉乖夙准。bù zé chuáng tóu pà jīn jǐn,bù zé jì ròu guāi sù zhǔn。
遂将所受父母身,束缚枯肠强坚忍。suì jiāng suǒ shòu fù mǔ shēn,shù fù kū cháng qiáng jiān rěn。
况闻君家百指馀,正自不同藜苋厨。kuàng wén jūn jiā bǎi zhǐ yú,zhèng zì bù tóng lí xiàn chú。
独立标榜人所骇,此意未知果何如。dú lì biāo bǎng rén suǒ hài,cǐ yì wèi zhī guǒ hé rú。
君子之道在中耳,才落一偏犯公议。jūn zi zhī dào zài zhōng ěr,cái luò yī piān fàn gōng yì。
有则庶羞不为过,无则□□亦常事。yǒu zé shù xiū bù wèi guò,wú zé yì cháng shì。
朋友切磋欲无瑕,早从吾言勿姑差。péng yǒu qiè cuō yù wú xiá,zǎo cóng wú yán wù gū chà。
庶几上不见摽于仲尼之门,下可□□于杜苏二子之家。shù jǐ shàng bù jiàn biāo yú zhòng ní zhī mén,xià kě yú dù sū èr zi zhī jiā。

弟茝家醉中趁笔

陈著

前山屏开照檐绿,后山如坐膝抱屋。qián shān píng kāi zhào yán lǜ,hòu shān rú zuò xī bào wū。
数亩山园半亩池,松影参差庇梅竹。shù mǔ shān yuán bàn mǔ chí,sōng yǐng cān chà bì méi zhú。
九月九日天气清,银白金黄百种菊。jiǔ yuè jiǔ rì tiān qì qīng,yín bái jīn huáng bǎi zhǒng jú。
诗人好事酷喜客,新酒篘醲烹野蔌。shī rén hǎo shì kù xǐ kè,xīn jiǔ chōu nóng pēng yě sù。
中有有识剪发妻,谈笑咄嗟具鱼肉。zhōng yǒu yǒu shí jiǎn fā qī,tán xiào duō jiē jù yú ròu。
我醉不知日午晡,但觉意气横山谷。wǒ zuì bù zhī rì wǔ bū,dàn jué yì qì héng shān gǔ。
吁嗟乎为何如时,我辈得此一日福。xū jiē hū wèi hé rú shí,wǒ bèi dé cǐ yī rì fú。
宇宙自隘我自宽,人生无厌我自足。yǔ zhòu zì ài wǒ zì kuān,rén shēng wú yàn wǒ zì zú。
梅山生计亦凄凉,一醉何曾计饘粥。méi shān shēng jì yì qī liáng,yī zuì hé céng jì zhān zhōu。
浮邱洪崖总妄传,最好只有三万六千局。fú qiū hóng yá zǒng wàng chuán,zuì hǎo zhǐ yǒu sān wàn liù qiān jú。

弟茝饮至醉醉归蹶道中荆棘中

陈著

圣俞小饮亦百杯,高叉两手无攲颓。shèng yú xiǎo yǐn yì bǎi bēi,gāo chā liǎng shǒu wú qī tuí。
曼卿登楼终日饮,端坐人谓神仙来。màn qīng dēng lóu zhōng rì yǐn,duān zuò rén wèi shén xiān lái。
二贤佳语三百载,磊磊亦有梅山在。èr xián jiā yǔ sān bǎi zài,lěi lěi yì yǒu méi shān zài。
有人招邀无不如,吞吸樽罍气如海。yǒu rén zhāo yāo wú bù rú,tūn xī zūn léi qì rú hǎi。
夜来一醉不为淫,归路胡为不自禁。yè lái yī zuì bù wèi yín,guī lù hú wèi bù zì jìn。
蹴压荆棘卧霜草,接䍦倒著披衣襟。cù yā jīng jí wò shuāng cǎo,jiē lí dào zhù pī yī jīn。
我来相问胡乃尔,笑而答之言纚纚。wǒ lái xiāng wèn hú nǎi ěr,xiào ér dá zhī yán lí lí。
礼岂为我辈设哉,君特未知其趣耳。lǐ qǐ wèi wǒ bèi shè zāi,jūn tè wèi zhī qí qù ěr。
今日何日要如何,宇宙偪仄蜂一窠。jīn rì hé rì yào rú hé,yǔ zhòu bī zè fēng yī kē。
进不得以事业见,退老溪曲山之阿。jìn bù dé yǐ shì yè jiàn,tuì lǎo xī qū shān zhī ā。
当时仰天月如水,恍惚采石江头逢醉李。dāng shí yǎng tiān yuè rú shuǐ,huǎng hū cǎi shí jiāng tóu féng zuì lǐ。
或时展转见邻檐,如席同舍郎家瓮边地。huò shí zhǎn zhuǎn jiàn lín yán,rú xí tóng shě láng jiā wèng biān dì。
以形骸观若狂疏,外形骸观方见吾。yǐ xíng hái guān ruò kuáng shū,wài xíng hái guān fāng jiàn wú。
世人总被形役心,我独了了心存初。shì rén zǒng bèi xíng yì xīn,wǒ dú le le xīn cún chū。
渊明对菊败篱下,岂其嗜酒谁知者。yuān míng duì jú bài lí xià,qǐ qí shì jiǔ shuí zhī zhě。
少陵非爱牛炙酒,花鸟感时诗泪泻。shǎo líng fēi ài niú zhì jiǔ,huā niǎo gǎn shí shī lèi xiè。
一闻此语心神惊,大梦忽觉暗忽明。yī wén cǐ yǔ xīn shén jīng,dà mèng hū jué àn hū míng。
自今有酒但相觅,从人看我兄弟醉中醒。zì jīn yǒu jiǔ dàn xiāng mì,cóng rén kàn wǒ xiōng dì zuì zhōng xǐng。

次韵单君范寄梅行

陈著

洛阳今何辰,姚黄委沙尘。luò yáng jīn hé chén,yáo huáng wěi shā chén。
岂无桃李花,荆棘相仆臣。qǐ wú táo lǐ huā,jīng jí xiāng pū chén。
咄咄岁成晚,山空水粼粼。duō duō suì chéng wǎn,shān kōng shuǐ lín lín。
化为万叶飞,目断无可人。huà wèi wàn yè fēi,mù duàn wú kě rén。
谁知霜雪根,独抱寒中春。shuí zhī shuāng xuě gēn,dú bào hán zhōng chūn。

醉中示侄溥

陈著

山茶风香酒微波,杏花日长人笑歌。shān chá fēng xiāng jiǔ wēi bō,xìng huā rì zhǎng rén xiào gē。
儿孙欢拥白发婆,煮菜解醉不厌多。ér sūn huān yōng bái fā pó,zhǔ cài jiě zuì bù yàn duō。
人生乐事恐蹉跎,世事等是一梦柯。rén shēng lè shì kǒng cuō tuó,shì shì děng shì yī mèng kē。
孝义两字不可磨,当与兄弟相切磋。xiào yì liǎng zì bù kě mó,dāng yǔ xiōng dì xiāng qiè cuō。
我家兄弟三世过,谨勿令人说如何。wǒ jiā xiōng dì sān shì guò,jǐn wù lìng rén shuō rú hé。

后纪时行

陈著

岁在乙酉孟春朔,天气凝滞云不开。suì zài yǐ yǒu mèng chūn shuò,tiān qì níng zhì yún bù kāi。
一日二日三四日,或雪或雨或夜雷。yī rì èr rì sān sì rì,huò xuě huò yǔ huò yè léi。
山川失色万物病,寒气折骨淖没胫。shān chuān shī sè wàn wù bìng,hán qì zhé gǔ nào méi jìng。
如大兵后洪水馀,鸡犬无声烟火冷。rú dà bīng hòu hóng shuǐ yú,jī quǎn wú shēng yān huǒ lěng。
况昔三阳转新元,公私万事五日宽。kuàng xī sān yáng zhuǎn xīn yuán,gōng sī wàn shì wǔ rì kuān。
上得杯酒寿父母,下与妻孥贺团栾。shàng dé bēi jiǔ shòu fù mǔ,xià yǔ qī nú hè tuán luán。
如今景物不可说,官府何曾有时节。rú jīn jǐng wù bù kě shuō,guān fǔ hé céng yǒu shí jié。
符移捷出星火飞,吏卒叫嚣豺虎烈。fú yí jié chū xīng huǒ fēi,lì zú jiào xiāo chái hǔ liè。
意谓东风换年头,眼前百痼庶有瘳。yì wèi dōng fēng huàn nián tóu,yǎn qián bǎi gù shù yǒu chōu。
天时人事乃如此,何以解吾忧世忧。tiān shí rén shì nǎi rú cǐ,hé yǐ jiě wú yōu shì yōu。
元日连阴至七日,老杜感时诗纪实。yuán rì lián yīn zhì qī rì,lǎo dù gǎn shí shī jì shí。
太平时节身难遇,昌黎此语亦悽恻。tài píng shí jié shēn nán yù,chāng lí cǐ yǔ yì qī cè。
是时世事未如今,二老已有难言心。shì shí shì shì wèi rú jīn,èr lǎo yǐ yǒu nán yán xīn。
我今更有难言处,聊记岁月那忍吟。wǒ jīn gèng yǒu nán yán chù,liáo jì suì yuè nà rěn yín。

吾党与佛会

陈著

我惜苏子瞻,气豪天地隘。wǒ xī sū zi zhān,qì háo tiān dì ài。
雄文万斛泉,盛名表昭代。xióng wén wàn hú quán,shèng míng biǎo zhāo dài。
自负学见道,欲涨欧阳派。zì fù xué jiàn dào,yù zhǎng ōu yáng pài。
胡为所以学,先与本论背。hú wèi suǒ yǐ xué,xiān yǔ běn lùn bèi。
或者交浮屠,聊尔奚足怪。huò zhě jiāo fú tú,liáo ěr xī zú guài。
何至敢昌言,前身五祖戒。hé zhì gǎn chāng yán,qián shēn wǔ zǔ jiè。
眉山世积善,老泉亦英迈。méi shān shì jī shàn,lǎo quán yì yīng mài。
脉络有自来,胚胎乃融会。mài luò yǒu zì lái,pēi tāi nǎi róng huì。
顾诬正大传,谓感非类秽。gù wū zhèng dà chuán,wèi gǎn fēi lèi huì。
胡鬼是吾亲,父与母安在。hú guǐ shì wú qīn,fù yǔ mǔ ān zài。
痛哉复痛哉,不孝此为大。tòng zāi fù tòng zāi,bù xiào cǐ wèi dà。
本来中无主,恍惚求诸外。běn lái zhōng wú zhǔ,huǎng hū qiú zhū wài。
一妄流到今,狂澜正澎湃。yī wàng liú dào jīn,kuáng lán zhèng pēng pài。
人人说轮回,处处习夷呗。rén rén shuō lún huí,chù chù xí yí bei。
有识或见讥,动以苏为解。yǒu shí huò jiàn jī,dòng yǐ sū wèi jiě。
愚者不必责,可责在吾辈。yú zhě bù bì zé,kě zé zài wú bèi。
当时若遇吾夫子,鸣鼓攻之此其最。dāng shí ruò yù wú fū zi,míng gǔ gōng zhī cǐ qí zuì。

癸未冬至后与妻对酌偶醉遂赋

陈著

买臣卖薪妻见弃,高凤嗜学遭妻詈。mǎi chén mài xīn qī jiàn qì,gāo fèng shì xué zāo qī lì。
我穷到骨累百指,黎藿并日一发气。wǒ qióng dào gǔ lèi bǎi zhǐ,lí huò bìng rì yī fā qì。
妻自执爨谋馀生,诸儿忍寒结饥肠。qī zì zhí cuàn móu yú shēng,zhū ér rěn hán jié jī cháng。
有时我痴笑问妻,妻亦笑答贫其常。yǒu shí wǒ chī xiào wèn qī,qī yì xiào dá pín qí cháng。
听之不觉一绝倒,不谓此道君亦晓。tīng zhī bù jué yī jué dào,bù wèi cǐ dào jūn yì xiǎo。
满天地间皆浮尘,消磨不尽惟此道。mǎn tiān dì jiān jiē fú chén,xiāo mó bù jǐn wéi cǐ dào。
低头拱手说与妻,孟光举案与眉齐。dī tóu gǒng shǒu shuō yǔ qī,mèng guāng jǔ àn yǔ méi qí。
当时岂缘醉饱故,深远滋味出盐齑。dāng shí qǐ yuán zuì bǎo gù,shēn yuǎn zī wèi chū yán jī。
而况今日为何日,我年今年已七十。ér kuàng jīn rì wèi hé rì,wǒ nián jīn nián yǐ qī shí。
我妻之年虽少我,老心古道天与质。wǒ qī zhī nián suī shǎo wǒ,lǎo xīn gǔ dào tiān yǔ zhì。
偶然得醉平生欢,醉中写与诸儿看。ǒu rán dé zuì píng shēng huān,zuì zhōng xiě yǔ zhū ér kàn。
人闲不必问贫富,须信关雎为造端。rén xián bù bì wèn pín fù,xū xìn guān jū wèi zào duān。

四月五日醉书慈云阁

陈著

峰开荷叶东南倾,梵宫截断西来青。fēng kāi hé yè dōng nán qīng,fàn gōng jié duàn xī lái qīng。
参差楼阁半空起,撞钟椎鱼撼林坰。cān chà lóu gé bàn kōng qǐ,zhuàng zhōng chuí yú hàn lín jiōng。
奔走簦笠数百里,随事来乞山中灵。bēn zǒu dēng lì shù bǎi lǐ,suí shì lái qǐ shān zhōng líng。
大众坐饱云捧足,百需顺应水建瓴。dà zhòng zuò bǎo yún pěng zú,bǎi xū shùn yīng shuǐ jiàn líng。
彼饕者谁尸海阃,日鬻三帖出府庭。bǐ tāo zhě shuí shī hǎi kǔn,rì yù sān tiē chū fǔ tíng。
交驰争此一席卷,赭山不足搜钵瓶。jiāo chí zhēng cǐ yī xí juǎn,zhě shān bù zú sōu bō píng。
囊橐所攫鸟兽散,遗臭满山草亦腥。náng tuó suǒ jué niǎo shòu sàn,yí chòu mǎn shān cǎo yì xīng。
檐栋摧落甚败驿,旁风雨湿上见星。yán dòng cuī luò shén bài yì,páng fēng yǔ shī shàng jiàn xīng。
厨烟寂寞甑釜破,残僧菜色身伶俜。chú yān jì mò zèng fǔ pò,cán sēng cài sè shēn líng pīng。
山运忽回缘法到,铁锡飞入总云亭。shān yùn hū huí yuán fǎ dào,tiě xī fēi rù zǒng yún tíng。
伽蓝起舞山鬼避,击大法鼓轰雷霆。gā lán qǐ wǔ shān guǐ bì,jī dà fǎ gǔ hōng léi tíng。
竖硬脊梁施敏手,恢恢馀刃新发硎。shù yìng jí liáng shī mǐn shǒu,huī huī yú rèn xīn fā xíng。
仆者以兴弊者刬,如痼病脱沉醉醒。pū zhě yǐ xīng bì zhě chǎn,rú gù bìng tuō chén zuì xǐng。
况今佛流正澎湃,平地丈浪腾沧溟。kuàng jīn fú liú zhèng pēng pài,píng dì zhàng làng téng cāng míng。
何事不可咄嗟办,寺已如画山翠屏。hé shì bù kě duō jiē bàn,sì yǐ rú huà shān cuì píng。
谁知不忍回首处,山下景色何凋零。shuí zhī bù rěn huí shǒu chù,shān xià jǐng sè hé diāo líng。
文献故家编下户,潇潇四壁门长扃。wén xiàn gù jiā biān xià hù,xiāo xiāo sì bì mén zhǎng jiōng。
旧来富家鼠窜伏,贫民偶遗风涛萍。jiù lái fù jiā shǔ cuàn fú,pín mín ǒu yí fēng tāo píng。
叫嚣隳突尚不已,宛转就缚垂死丁。jiào xiāo huī tū shàng bù yǐ,wǎn zhuǎn jiù fù chuí sǐ dīng。
春风无分日光薄,冤声苦语那可听。chūn fēng wú fēn rì guāng báo,yuān shēng kǔ yǔ nà kě tīng。
信有天堂与地狱,咫尺中间分异形。xìn yǒu tiān táng yǔ dì yù,zhǐ chǐ zhōng jiān fēn yì xíng。
世变不情至此极,仰面三叹天冥冥。shì biàn bù qíng zhì cǐ jí,yǎng miàn sān tàn tiān míng míng。