古诗词

寄赋黄东发湖山精舍

陈著

断鳌奠极戏者谁,岷山如龙万里驰。duàn áo diàn jí xì zhě shuí,mín shān rú lóng wàn lǐ chí。
大江之阳起衡岳,崒嵂散作千委蛇。dà jiāng zhī yáng qǐ héng yuè,zú lǜ sàn zuò qiān wěi shé。
直趋四明卓秀伟,二百八十峰参差。zhí qū sì míng zhuó xiù wěi,èr bǎi bā shí fēng cān chà。
潮江合捧山驻脚,伏脉分行东西支。cháo jiāng hé pěng shān zhù jiǎo,fú mài fēn xíng dōng xī zhī。
东或峨眉或凤翼,□□万顷琉璃陂。dōng huò é méi huò fèng yì,wàn qǐng liú lí bēi。
二灵龟浮挟霞屿,大涵回顾藏崄巇。èr líng guī fú xié xiá yǔ,dà hán huí gù cáng xiǎn xī。
我昔经行一俯仰,问百年前□何其。wǒ xī jīng xíng yī fǔ yǎng,wèn bǎi nián qián hé qí。
迩来世变那可道,前辈风流归春澌。ěr lái shì biàn nà kě dào,qián bèi fēng liú guī chūn sī。
山川无言黯失色,徒使旁观重歔欷。shān chuān wú yán àn shī sè,tú shǐ páng guān zhòng xū xī。
西来诸峰江之外,独抱古青何巍巍。xī lái zhū fēng jiāng zhī wài,dú bào gǔ qīng hé wēi wēi。
远踏渤澥弥湠漫,近枕慈水清涟漪。yuǎn tà bó xiè mí tàn màn,jìn zhěn cí shuǐ qīng lián yī。
平生听人历铺说,屐齿欲到足犹縻。píng shēng tīng rén lì pù shuō,jī chǐ yù dào zú yóu mí。
况彼地灵所融结,是为之越老屈奇。kuàng bǐ dì líng suǒ róng jié,shì wèi zhī yuè lǎo qū qí。
且闻胜处巧著屋,包括光景无馀遗。qiě wén shèng chù qiǎo zhù wū,bāo kuò guāng jǐng wú yú yí。
几年期我数语赘,终恐摸索非真知。jǐ nián qī wǒ shù yǔ zhuì,zhōng kǒng mō suǒ fēi zhēn zhī。
忽焉自省笔自舞,但说此翁他何疑。hū yān zì shěng bǐ zì wǔ,dàn shuō cǐ wēng tā hé yí。
怪石棱棱耸瘦骨,秀色隐隐开疏眉。guài shí léng léng sǒng shòu gǔ,xiù sè yǐn yǐn kāi shū méi。
宽旷能容万壑赴,峭特雄压千秋卑。kuān kuàng néng róng wàn hè fù,qiào tè xióng yā qiān qiū bēi。
云雨蓄泄大功用,波涛变化皆文辞。yún yǔ xù xiè dà gōng yòng,bō tāo biàn huà jiē wén cí。
上而层阴入凤凰,下而瑞脉生兰芝。shàng ér céng yīn rù fèng huáng,xià ér ruì mài shēng lán zhī。
浮□蔼蔼自来去,本相不受时牡脂。fú ǎi ǎi zì lái qù,běn xiāng bù shòu shí mǔ zhī。
晓猿不惊鹤不怨,幽花野草芳菲菲。xiǎo yuán bù jīng hè bù yuàn,yōu huā yě cǎo fāng fēi fēi。
以所见见有如此,又何以观山水为。yǐ suǒ jiàn jiàn yǒu rú cǐ,yòu hé yǐ guān shān shuǐ wèi。
君不见苏子由诣京师,自谓终南嵩华虽已见,不若得见韩公琦。jūn bù jiàn sū zi yóu yì jīng shī,zì wèi zhōng nán sōng huá suī yǐ jiàn,bù ruò dé jiàn hán gōng qí。
又不见欧阳公赠别时,说道庐山高哉几千仞,即此便是刘凝之。yòu bù jiàn ōu yáng gōng zèng bié shí,shuō dào lú shān gāo zāi jǐ qiān rèn,jí cǐ biàn shì liú níng zhī。
我翁视此亦何愧,愧我芜拙欠发挥。wǒ wēng shì cǐ yì hé kuì,kuì wǒ wú zhuō qiàn fā huī。
若曰湖山精舍自品题,自有黄曹二贤之长诗。ruò yuē hú shān jīng shě zì pǐn tí,zì yǒu huáng cáo èr xián zhī zhǎng shī。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

胜因院

陈著

转路便幽深,曾来不用寻。zhuǎn lù biàn yōu shēn,céng lái bù yòng xún。
寺依仙石脚,僧识老岩心。sì yī xiān shí jiǎo,sēng shí lǎo yán xīn。
是处鬼无墓,此山松自林。shì chù guǐ wú mù,cǐ shān sōng zì lín。
滔滔未涯事,分付一蝉吟。tāo tāo wèi yá shì,fēn fù yī chán yín。

次韵孙古岩冬景

陈著

腊天风景最无常,儿造颠狂亦有方。là tiān fēng jǐng zuì wú cháng,ér zào diān kuáng yì yǒu fāng。
将放雪飞连夜雨,欲留晴住一朝霜。jiāng fàng xuě fēi lián yè yǔ,yù liú qíng zhù yī cháo shuāng。
城头柳色吟边动,山曲梅花梦里香。chéng tóu liǔ sè yín biān dòng,shān qū méi huā mèng lǐ xiāng。
身在黄尘三尺外,静中无日不春光。shēn zài huáng chén sān chǐ wài,jìng zhōng wú rì bù chūn guāng。

次韵单景山酴醾

陈著

东风先遣百花开,坐后妆梳殢镜台。dōng fēng xiān qiǎn bǎi huā kāi,zuò hòu zhuāng shū tì jìng tái。
雪艳惯逢风落絮,云香不到雨成梅。xuě yàn guàn féng fēng luò xù,yún xiāng bù dào yǔ chéng méi。
下交芍药当阶发,高伴金沙上架来。xià jiāo sháo yào dāng jiē fā,gāo bàn jīn shā shàng jià lái。
珍重美人收拾去,春衣芬馥雅持杯。zhēn zhòng měi rén shōu shí qù,chūn yī fēn fù yǎ chí bēi。

浦城外界梨岭西水碓头阻雪三日

陈著

小小篮舆出远林,南来长苦路崎嵚。xiǎo xiǎo lán yú chū yuǎn lín,nán lái zhǎng kǔ lù qí qīn。
一千里外乡山杳,十二月中风雪深。yī qiān lǐ wài xiāng shān yǎo,shí èr yuè zhōng fēng xuě shēn。
清夜到家惟有梦,少年触事易酸心。qīng yè dào jiā wéi yǒu mèng,shǎo nián chù shì yì suān xīn。
须知行止元非我,阴六阳三古到今。xū zhī xíng zhǐ yuán fēi wǒ,yīn liù yáng sān gǔ dào jīn。

定海

陈著

一夜南风便叶舟,天教偿我定川游。yī yè nán fēng biàn yè zhōu,tiān jiào cháng wǒ dìng chuān yóu。
两崖踞海潮吞脚,万石封堤水掉头。liǎng yá jù hǎi cháo tūn jiǎo,wàn shí fēng dī shuǐ diào tóu。
家家活计鱼虾市,处处欢声鼓笛楼。jiā jiā huó jì yú xiā shì,chù chù huān shēng gǔ dí lóu。
不用丹青状风景,逢人且说小杭州。bù yòng dān qīng zhuàng fēng jǐng,féng rén qiě shuō xiǎo háng zhōu。

宿灵石方丈

陈著

偶因尘隙游灵石,不觉夷犹到夜深。ǒu yīn chén xì yóu líng shí,bù jué yí yóu dào yè shēn。
坐对半窗山月影,参成一片白云心。zuò duì bàn chuāng shān yuè yǐng,cān chéng yī piàn bái yún xīn。
寒螀着露更相调,老叶无风也自吟。hán jiāng zhe lù gèng xiāng diào,lǎo yè wú fēng yě zì yín。
分得僧床伴僧梦,梦阑诗料满山林。fēn dé sēng chuáng bàn sēng mèng,mèng lán shī liào mǎn shān lín。

谢童志道书

陈著

相逢一岁一开怀,不奈匆匆两望赊。xiāng féng yī suì yī kāi huái,bù nài cōng cōng liǎng wàng shē。
缄口已生愁里棘,共镫空结梦中花。jiān kǒu yǐ shēng chóu lǐ jí,gòng dèng kōng jié mèng zhōng huā。
芳林丹桂君须折,厄闰黄杨我自嗟。fāng lín dān guì jūn xū zhé,è rùn huáng yáng wǒ zì jiē。
犹喜鄮峰云一叶,故教风里到天涯。yóu xǐ mào fēng yún yī yè,gù jiào fēng lǐ dào tiān yá。

梦中得诗二句王景云闻之拟成八句来因次韵

陈著

浮生谁不爱名成,未到头时未是名。fú shēng shuí bù ài míng chéng,wèi dào tóu shí wèi shì míng。
不意事多人易老,知音者少路难行。bù yì shì duō rén yì lǎo,zhī yīn zhě shǎo lù nán xíng。
清闲信是终身福,得失须教一念轻。qīng xián xìn shì zhōng shēn fú,dé shī xū jiào yī niàn qīng。
林下有家归有日,离骚声里听猿声。lín xià yǒu jiā guī yǒu rì,lí sāo shēng lǐ tīng yuán shēng。

回家

陈著

为嫌客闷转还乡,到得还乡梦转长。wèi xián kè mèn zhuǎn hái xiāng,dào dé hái xiāng mèng zhuǎn zhǎng。
密友会疏心欲折,贫家事富担难当。mì yǒu huì shū xīn yù zhé,pín jiā shì fù dān nán dāng。
秋山有态忻新雨,风叶无名怨夕阳。qiū shān yǒu tài xīn xīn yǔ,fēng yè wú míng yuàn xī yáng。
此景劝君评洎取,免教诗社报凄凉。cǐ jǐng quàn jūn píng jì qǔ,miǎn jiào shī shè bào qī liáng。

张氏馆中早作

陈著

小窗一榻清于水,亲戚相看话久暌。xiǎo chuāng yī tà qīng yú shuǐ,qīn qī xiāng kàn huà jiǔ kuí。
困带诗情投角枕,梦随梅伴策霜藜。kùn dài shī qíng tóu jiǎo zhěn,mèng suí méi bàn cè shuāng lí。
邻家落杵催樵爨,山寺分钟撼竹栖。lín jiā luò chǔ cuī qiáo cuàn,shān sì fēn zhōng hàn zhú qī。
犯冷披衣卷帘立,小丹山在翠楼西。fàn lěng pī yī juǎn lián lì,xiǎo dān shān zài cuì lóu xī。

病起

陈著

西风唤起眼中仙,竹榻饶凉不爱眠。xī fēng huàn qǐ yǎn zhōng xiān,zhú tà ráo liáng bù ài mián。
数树秋声窗着雨,一帘山影屋浮烟。shù shù qiū shēng chuāng zhe yǔ,yī lián shān yǐng wū fú yān。
案头古帖无完纸,壁上焦琴不具弦。àn tóu gǔ tiē wú wán zhǐ,bì shàng jiāo qín bù jù xián。
小摘畦蔬炊脱粟,与妻闲话孟光贤。xiǎo zhāi qí shū chuī tuō sù,yǔ qī xián huà mèng guāng xián。

次前韵谢月窗兄见和

陈著

人得清闲便是仙,秋光堪画欠龙眠。rén dé qīng xián biàn shì xiān,qiū guāng kān huà qiàn lóng mián。
泻檐才歇催诗雨,入户惊飞落纸烟。xiè yán cái xiē cuī shī yǔ,rù hù jīng fēi luò zhǐ yān。
句与杜陵同中律,世无钟子莫知弦。jù yǔ dù líng tóng zhōng lǜ,shì wú zhōng zi mò zhī xián。
籁鸣机动聊相友,捧砚犹强武士贤。lài míng jī dòng liáo xiāng yǒu,pěng yàn yóu qiáng wǔ shì xián。

次韵竹窗兄

陈著

知君委顺是心铭,揭以名斋岂浪名。zhī jūn wěi shùn shì xīn míng,jiē yǐ míng zhāi qǐ làng míng。
夜兔晨乌真似梦,秋虫春鸟不关情。yè tù chén wū zhēn shì mèng,qiū chóng chūn niǎo bù guān qíng。
人生未死终归困,天道从来不益盈。rén shēng wèi sǐ zhōng guī kùn,tiān dào cóng lái bù yì yíng。
我亦当今知命者,请于此处话平生。wǒ yì dāng jīn zhī mìng zhě,qǐng yú cǐ chù huà píng shēng。

竹窗兄因猫捕鸡日囚夜纵有诗自怜因次韵

陈著

坎止流行不在人,人生只合任天真。kǎn zhǐ liú xíng bù zài rén,rén shēng zhǐ hé rèn tiān zhēn。
无聊句践能兴越,垂死范雎终相秦。wú liáo jù jiàn néng xīng yuè,chuí sǐ fàn jū zhōng xiāng qín。
病足不妨登上衮,颦眉休复效东邻。bìng zú bù fáng dēng shàng gǔn,pín méi xiū fù xiào dōng lín。
竹窗悟得穷通理,虽致狸奴许自新。zhú chuāng wù dé qióng tōng lǐ,suī zhì lí nú xǔ zì xīn。

孟春书怀

陈著

老健羲娥不住车,东君依样做年华。lǎo jiàn xī é bù zhù chē,dōng jūn yī yàng zuò nián huá。
十来日雨洗梅萼,一半春风归杏花。shí lái rì yǔ xǐ méi è,yī bàn chūn fēng guī xìng huā。
醉里出门忘故我,闲心到处是吾家。zuì lǐ chū mén wàng gù wǒ,xián xīn dào chù shì wú jiā。
临溪忽悟前程事,流水方生未到涯。lín xī hū wù qián chéng shì,liú shuǐ fāng shēng wèi dào yá。