古诗词

寄赋黄东发湖山精舍

陈著

断鳌奠极戏者谁,岷山如龙万里驰。duàn áo diàn jí xì zhě shuí,mín shān rú lóng wàn lǐ chí。
大江之阳起衡岳,崒嵂散作千委蛇。dà jiāng zhī yáng qǐ héng yuè,zú lǜ sàn zuò qiān wěi shé。
直趋四明卓秀伟,二百八十峰参差。zhí qū sì míng zhuó xiù wěi,èr bǎi bā shí fēng cān chà。
潮江合捧山驻脚,伏脉分行东西支。cháo jiāng hé pěng shān zhù jiǎo,fú mài fēn xíng dōng xī zhī。
东或峨眉或凤翼,□□万顷琉璃陂。dōng huò é méi huò fèng yì,wàn qǐng liú lí bēi。
二灵龟浮挟霞屿,大涵回顾藏崄巇。èr líng guī fú xié xiá yǔ,dà hán huí gù cáng xiǎn xī。
我昔经行一俯仰,问百年前□何其。wǒ xī jīng xíng yī fǔ yǎng,wèn bǎi nián qián hé qí。
迩来世变那可道,前辈风流归春澌。ěr lái shì biàn nà kě dào,qián bèi fēng liú guī chūn sī。
山川无言黯失色,徒使旁观重歔欷。shān chuān wú yán àn shī sè,tú shǐ páng guān zhòng xū xī。
西来诸峰江之外,独抱古青何巍巍。xī lái zhū fēng jiāng zhī wài,dú bào gǔ qīng hé wēi wēi。
远踏渤澥弥湠漫,近枕慈水清涟漪。yuǎn tà bó xiè mí tàn màn,jìn zhěn cí shuǐ qīng lián yī。
平生听人历铺说,屐齿欲到足犹縻。píng shēng tīng rén lì pù shuō,jī chǐ yù dào zú yóu mí。
况彼地灵所融结,是为之越老屈奇。kuàng bǐ dì líng suǒ róng jié,shì wèi zhī yuè lǎo qū qí。
且闻胜处巧著屋,包括光景无馀遗。qiě wén shèng chù qiǎo zhù wū,bāo kuò guāng jǐng wú yú yí。
几年期我数语赘,终恐摸索非真知。jǐ nián qī wǒ shù yǔ zhuì,zhōng kǒng mō suǒ fēi zhēn zhī。
忽焉自省笔自舞,但说此翁他何疑。hū yān zì shěng bǐ zì wǔ,dàn shuō cǐ wēng tā hé yí。
怪石棱棱耸瘦骨,秀色隐隐开疏眉。guài shí léng léng sǒng shòu gǔ,xiù sè yǐn yǐn kāi shū méi。
宽旷能容万壑赴,峭特雄压千秋卑。kuān kuàng néng róng wàn hè fù,qiào tè xióng yā qiān qiū bēi。
云雨蓄泄大功用,波涛变化皆文辞。yún yǔ xù xiè dà gōng yòng,bō tāo biàn huà jiē wén cí。
上而层阴入凤凰,下而瑞脉生兰芝。shàng ér céng yīn rù fèng huáng,xià ér ruì mài shēng lán zhī。
浮□蔼蔼自来去,本相不受时牡脂。fú ǎi ǎi zì lái qù,běn xiāng bù shòu shí mǔ zhī。
晓猿不惊鹤不怨,幽花野草芳菲菲。xiǎo yuán bù jīng hè bù yuàn,yōu huā yě cǎo fāng fēi fēi。
以所见见有如此,又何以观山水为。yǐ suǒ jiàn jiàn yǒu rú cǐ,yòu hé yǐ guān shān shuǐ wèi。
君不见苏子由诣京师,自谓终南嵩华虽已见,不若得见韩公琦。jūn bù jiàn sū zi yóu yì jīng shī,zì wèi zhōng nán sōng huá suī yǐ jiàn,bù ruò dé jiàn hán gōng qí。
又不见欧阳公赠别时,说道庐山高哉几千仞,即此便是刘凝之。yòu bù jiàn ōu yáng gōng zèng bié shí,shuō dào lú shān gāo zāi jǐ qiān rèn,jí cǐ biàn shì liú níng zhī。
我翁视此亦何愧,愧我芜拙欠发挥。wǒ wēng shì cǐ yì hé kuì,kuì wǒ wú zhuō qiàn fā huī。
若曰湖山精舍自品题,自有黄曹二贤之长诗。ruò yuē hú shān jīng shě zì pǐn tí,zì yǒu huáng cáo èr xián zhī zhǎng shī。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

次弟观为陈子得纳妇别李亲家

陈著

马头姻缔热相寻,谁识清交旧绂簪。mǎ tóu yīn dì rè xiāng xún,shuí shí qīng jiāo jiù fú zān。
泽底李无门望态,村中陈有世婚心。zé dǐ lǐ wú mén wàng tài,cūn zhōng chén yǒu shì hūn xīn。
别来得见百罹后,坐到忘言两意深。bié lái dé jiàn bǎi lí hòu,zuò dào wàng yán liǎng yì shēn。
醉里送君何所有,嚼梅花碎写成吟。zuì lǐ sòng jūn hé suǒ yǒu,jué méi huā suì xiě chéng yín。

侄溥生男命曰迎孙取迎长之义且为方来期也因赋八句

陈著

应梦熊祥月又圆,以迎命汝岂徒然。yīng mèng xióng xiáng yuè yòu yuán,yǐ yíng mìng rǔ qǐ tú rán。
迟之蓐卧十朝后,恰似阳来一日前。chí zhī rù wò shí cháo hòu,qià shì yáng lái yī rì qián。
极处逢生天意在,长孙得嫡祖心传。jí chù féng shēng tiān yì zài,zhǎng sūn dé dí zǔ xīn chuán。
相期他日成人事,复见升平要著鞭。xiāng qī tā rì chéng rén shì,fù jiàn shēng píng yào zhù biān。

次单君范遗次儿韵效鲁直体

陈著

世变不常有阴晴,吾道由来自坦平。shì biàn bù cháng yǒu yīn qíng,wú dào yóu lái zì tǎn píng。
安得天资白受采,要凭学力浊为清。ān dé tiān zī bái shòu cǎi,yào píng xué lì zhuó wèi qīng。
三日刮目迎吕逊,一月坐春盍孔程。sān rì guā mù yíng lǚ xùn,yī yuè zuò chūn hé kǒng chéng。
便须从今加鞭去,庶免辕越辙幽并。biàn xū cóng jīn jiā biān qù,shù miǎn yuán yuè zhé yōu bìng。

次韵竺梅潭见示

陈著

曾携古调坐琴清,独有知心老灭明。céng xié gǔ diào zuò qín qīng,dú yǒu zhī xīn lǎo miè míng。
百拙相安无异政,三年一信自同情。bǎi zhuō xiāng ān wú yì zhèng,sān nián yī xìn zì tóng qíng。
绥强粗祖太邱实,宰社终惭户牖平。suí qiáng cū zǔ tài qiū shí,zǎi shè zhōng cán hù yǒu píng。
桃李春风重回首,谁知倚树有新盟。táo lǐ chūn fēng zhòng huí shǒu,shuí zhī yǐ shù yǒu xīn méng。

次韵夜坐

陈著

山林分老不求官,梅月窗深耐坐寒。shān lín fēn lǎo bù qiú guān,méi yuè chuāng shēn nài zuò hán。
浮世人如春梦乱,明朝事作宿缘看。fú shì rén rú chūn mèng luàn,míng cháo shì zuò sù yuán kàn。
膝边镫火心相付,眉里杯盘量自宽。xī biān dèng huǒ xīn xiāng fù,méi lǐ bēi pán liàng zì kuān。
睡去醒来朝复暮,百年如此是平安。shuì qù xǐng lái cháo fù mù,bǎi nián rú cǐ shì píng ān。

单君范过西皋迂途来访一诗道别

陈著

老境途迎作梦看,出门相送是愁端。lǎo jìng tú yíng zuò mèng kàn,chū mén xiāng sòng shì chóu duān。
分携不去有心在,长揖无言回首难。fēn xié bù qù yǒu xīn zài,zhǎng yī wú yán huí shǒu nán。
雾雨暗山家信远,春风吹笠客心寒。wù yǔ àn shān jiā xìn yuǎn,chūn fēng chuī lì kè xīn hán。
儒生例是多劳役,幸得琴书路尚宽。rú shēng lì shì duō láo yì,xìng dé qín shū lù shàng kuān。

送同少野赴华藏寺二首

陈著

絮帽蒙头太白峰,忽然霹雳起虚空。xù mào méng tóu tài bái fēng,hū rán pī lì qǐ xū kōng。
遁庵强出本心退,荼毒高迁好样同。dùn ān qiáng chū běn xīn tuì,tú dú gāo qiān hǎo yàng tóng。
南北云山十年梦,东西浙水一家风。nán běi yún shān shí nián mèng,dōng xī zhè shuǐ yī jiā fēng。
无边福量如何说,龙象都归禽纵中。wú biān fú liàng rú hé shuō,lóng xiàng dōu guī qín zòng zhōng。

送同少野赴华藏寺二首

陈著

落花流水去帆孤,风雨交情奈老夫。luò huā liú shuǐ qù fān gū,fēng yǔ jiāo qíng nài lǎo fū。
诗屋知谁共云月,笑图和我入江湖。shī wū zhī shuí gòng yún yuè,xiào tú hé wǒ rù jiāng hú。
千山遮眼梦自到,万笠传声书可无。qiān shān zhē yǎn mèng zì dào,wàn lì chuán shēng shū kě wú。
家有寿翁垂百岁,尚因归省及桑榆。jiā yǒu shòu wēng chuí bǎi suì,shàng yīn guī shěng jí sāng yú。

次前人韵以寄

陈著

流俗谁能问故知,殷勤书信驿同驱。liú sú shuí néng wèn gù zhī,yīn qín shū xìn yì tóng qū。
古心地老天荒日,闲意风来月往时。gǔ xīn dì lǎo tiān huāng rì,xián yì fēng lái yuè wǎng shí。
交一臂闲机尚失,隔千里外会难期。jiāo yī bì xián jī shàng shī,gé qiān lǐ wài huì nán qī。
从今要识相思瘦,认取青山槁木枝。cóng jīn yào shí xiāng sī shòu,rèn qǔ qīng shān gǎo mù zhī。

朝归生日

陈著

当年分得月中胎,八岁精神愈觉开。dāng nián fēn dé yuè zhōng tāi,bā suì jīng shén yù jué kāi。
小学路头方谨入,平生根脚要深培。xiǎo xué lù tóu fāng jǐn rù,píng shēng gēn jiǎo yào shēn péi。
家贫只问子贤否,父老何妨兄教来。jiā pín zhǐ wèn zi xián fǒu,fù lǎo hé fáng xiōng jiào lái。
须识此身关系大,莫如流俗赴波颓。xū shí cǐ shēn guān xì dà,mò rú liú sú fù bō tuí。

次韵女淑寿兄诗

陈著

道韫生来亦谢芝,解吟今有寿兄时。dào yùn shēng lái yì xiè zhī,jiě yín jīn yǒu shòu xiōng shí。
着行布字银钩细,镕意成辞金薤垂。zhe xíng bù zì yín gōu xì,róng yì chéng cí jīn xiè chuí。
义气流行亲手足,笑风吹到老须眉。yì qì liú xíng qīn shǒu zú,xiào fēng chuī dào lǎo xū méi。
自家儿女能如此,一味清甘足解颐。zì jiā ér nǚ néng rú cǐ,yī wèi qīng gān zú jiě yí。

又用韵示长儿

陈著

向来枯卉亦生芝,种学才深可瑞时。xiàng lái kū huì yì shēng zhī,zhǒng xué cái shēn kě ruì shí。
语海方知蜗井浅,培风当使翼云垂。yǔ hǎi fāng zhī wō jǐng qiǎn,péi fēng dāng shǐ yì yún chuí。
可能任运如彭泽,也要名家似蜀眉。kě néng rèn yùn rú péng zé,yě yào míng jiā shì shǔ méi。
理义本来非外铄,自求两字盍观颐。lǐ yì běn lái fēi wài shuò,zì qiú liǎng zì hé guān yí。

丙戌五月朔闲坐偶成

陈著

石火光中见岁华,溪云深处寄生涯。shí huǒ guāng zhōng jiàn suì huá,xī yún shēn chù jì shēng yá。
诗书屋下无嬉具,桑竹窗前有美花。shī shū wū xià wú xī jù,sāng zhú chuāng qián yǒu měi huā。
拗境日增多活愧,嚣尘天与一贫遮。ǎo jìng rì zēng duō huó kuì,xiāo chén tiān yǔ yī pín zhē。
乾坤自隘乡邻好,犹得开门守故家。qián kūn zì ài xiāng lín hǎo,yóu dé kāi mén shǒu gù jiā。

宿天宁寺偶成

陈著

参差新复古禅关,残树疏篁百亩闲。cān chà xīn fù gǔ chán guān,cán shù shū huáng bǎi mǔ xián。
清晓轩窗初过雨,黄尘城市自深山。qīng xiǎo xuān chuāng chū guò yǔ,huáng chén chéng shì zì shēn shān。
一家暂付客天外,半榻聊分僧夏闲。yī jiā zàn fù kè tiān wài,bàn tà liáo fēn sēng xià xián。
犹有故人相访问,到无言处是时难。yóu yǒu gù rén xiāng fǎng wèn,dào wú yán chù shì shí nán。

因闲坐偶成韵谢黄虚谷

陈著

梦曾骑马踏京华,老矣盟鸥寄水涯。mèng céng qí mǎ tà jīng huá,lǎo yǐ méng ōu jì shuǐ yá。
回首故人多宿草,攒眉晚节自寒花。huí shǒu gù rén duō sù cǎo,zǎn méi wǎn jié zì hán huā。
南风漫把初心鼓,西日难将只手遮。nán fēng màn bǎ chū xīn gǔ,xī rì nán jiāng zhǐ shǒu zhē。
犹有穷吟谁管领,何时王翰作邻家。yóu yǒu qióng yín shuí guǎn lǐng,hé shí wáng hàn zuò lín jiā。