古诗词

夜梦在旧京忽闻卖花声有感至于恸哭觉而泪满枕上因趁笔记之

陈著

卖花声,卖花声,识得万紫千红名。mài huā shēng,mài huā shēng,shí dé wàn zǐ qiān hóng míng。
与花结习夙有分,宛转说出花平生。yǔ huā jié xí sù yǒu fēn,wǎn zhuǎn shuō chū huā píng shēng。
低发缓引晨气软,此断彼续春风萦。dī fā huǎn yǐn chén qì ruǎn,cǐ duàn bǐ xù chūn fēng yíng。
九街儿女芳睡醒,争先买新开门迎。jiǔ jiē ér nǚ fāng shuì xǐng,zhēng xiān mǎi xīn kāi mén yíng。
泥沙视钱不问价,惟欲荡意摇双睛。ní shā shì qián bù wèn jià,wéi yù dàng yì yáo shuāng jīng。
薄鬟高髻团团插,玉盆巧浸金盆盛。báo huán gāo jì tuán tuán chā,yù pén qiǎo jìn jīn pén shèng。
人心世态本浮靡,庶几治象犹承平。rén xīn shì tài běn fú mí,shù jǐ zhì xiàng yóu chéng píng。
卖花声,卖花声,如今风景那可评。mài huā shēng,mài huā shēng,rú jīn fēng jǐng nà kě píng。
向时楼台买花户,凄烟落日迷荆榛。xiàng shí lóu tái mǎi huā hù,qī yān luò rì mí jīng zhēn。
但见马嘶逐水草,狐狸白昼嗥荒城。dàn jiàn mǎ sī zhú shuǐ cǎo,hú lí bái zhòu háo huāng chéng。
万花厄运至此极,纵有卖声谁耳倾。wàn huā è yùn zhì cǐ jí,zòng yǒu mài shēng shuí ěr qīng。
我生不辰苦怀旧,如病入痼酒宿酲。wǒ shēng bù chén kǔ huái jiù,rú bìng rù gù jiǔ sù chéng。
况被春风暗撩拨,傍无知我难号鸣。kuàng bèi chūn fēng àn liāo bō,bàng wú zhī wǒ nán hào míng。
忽焉夜枕发为梦,恍恍惚惚行故京。hū yān yè zhěn fā wèi mèng,huǎng huǎng hū hū xíng gù jīng。
一唱再唱破垣隔,闻声不见花分明。yī chàng zài chàng pò yuán gé,wén shēng bù jiàn huā fēn míng。
谓此何日尚有此,倾面大恸泪纵横。wèi cǐ hé rì shàng yǒu cǐ,qīng miàn dà tòng lèi zòng héng。
久而方觉更哽塞,拥被危坐百感并。jiǔ ér fāng jué gèng gěng sāi,yōng bèi wēi zuò bǎi gǎn bìng。
我年今已七十一,岂是年少闲关情。wǒ nián jīn yǐ qī shí yī,qǐ shì nián shǎo xián guān qíng。
天空地阔说不尽,山外杜鹃啼残更。tiān kōng dì kuò shuō bù jǐn,shān wài dù juān tí cán gèng。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

昨方为桑麦说苦今日忽喜得雨

陈著

连日南风雨不成,今朝忽有洗檐声。lián rì nán fēng yǔ bù chéng,jīn cháo hū yǒu xǐ yán shēng。
春膏唤起地元气,仁脉流行天本情。chūn gāo huàn qǐ dì yuán qì,rén mài liú xíng tiān běn qíng。
桑妇惊传二叶迸,田翁痴望两歧生。sāng fù jīng chuán èr yè bèng,tián wēng chī wàng liǎng qí shēng。
穷阎系命皆蚕麦,最是难供急急征。qióng yán xì mìng jiē cán mài,zuì shì nán gōng jí jí zhēng。

闻杜鹃

陈著

帝魂旧话是耶非,知得安危动处几。dì hún jiù huà shì yé fēi,zhī dé ān wēi dòng chù jǐ。
自出蜀啼随地气,直过洛去泄天机。zì chū shǔ tí suí dì qì,zhí guò luò qù xiè tiān jī。
春风万古此心在,云树千山何日归。chūn fēng wàn gǔ cǐ xīn zài,yún shù qiān shān hé rì guī。
听到如今转难听,恨无双翼与俱飞。tīng dào rú jīn zhuǎn nán tīng,hèn wú shuāng yì yǔ jù fēi。

与弟观侄津哭伯求弟道茅山泊东林寺坐雨

陈著

西来本自趁晴天,雨卧东林日似年。xī lái běn zì chèn qíng tiān,yǔ wò dōng lín rì shì nián。
百念已成沈水石,一行真坐逆滩船。bǎi niàn yǐ chéng shěn shuǐ shí,yī xíng zhēn zuò nì tān chuán。
何妨华鄂添诗集,暂与阇黎结饭缘。hé fáng huá è tiān shī jí,zàn yǔ dū lí jié fàn yuán。
决意明朝向东去,山堂未到已潸然。jué yì míng cháo xiàng dōng qù,shān táng wèi dào yǐ shān rán。

题雪窦西麓庵

陈著

踏遍山南紫翠关,转西寻麓更幽闲。tà biàn shān nán zǐ cuì guān,zhuǎn xī xún lù gèng yōu xián。
菊花数本竹边路,茅屋几闲溪外山。jú huā shù běn zhú biān lù,máo wū jǐ xián xī wài shān。
巧著轩窗随上下,剩留书画在中闲。qiǎo zhù xuān chuāng suí shàng xià,shèng liú shū huà zài zhōng xián。
是庵信美非吾土,自有菟裘足往还。shì ān xìn měi fēi wú tǔ,zì yǒu tú qiú zú wǎng hái。

同黄东发提举

陈著

十八盘头翠碧函,参差檐栋倚岩崭。shí bā pán tóu cuì bì hán,cān chà yán dòng yǐ yán zhǎn。
桑根已换如来座,峰顶犹存太白岩。sāng gēn yǐ huàn rú lái zuò,fēng dǐng yóu cún tài bái yán。
地有粟泥堪当饭,山无松木独宜杉。dì yǒu sù ní kān dāng fàn,shān wú sōng mù dú yí shān。
半天图画风尘外,我有新题居士衔。bàn tiān tú huà fēng chén wài,wǒ yǒu xīn tí jū shì xián。

次韵前人食素馄饨

陈著

庖手馄饨匪一朝,馔素多品此为高。páo shǒu hún tún fěi yī cháo,zhuàn sù duō pǐn cǐ wèi gāo。
薄施豆腻佐皮软,省著椒香防乳消。báo shī dòu nì zuǒ pí ruǎn,shěng zhù jiāo xiāng fáng rǔ xiāo。
汤饼粗堪相伯仲,肉包那敢奏功劳。tāng bǐng cū kān xiāng bó zhòng,ròu bāo nà gǎn zòu gōng láo。
还方谨勿传方去,要使安贫无妄饕。hái fāng jǐn wù chuán fāng qù,yào shǐ ān pín wú wàng tāo。

杖锡山别前人

陈著

结约登临百里深,流连风雨一窗阴。jié yuē dēng lín bǎi lǐ shēn,liú lián fēng yǔ yī chuāng yīn。
新寒镫火照清梦,绝静山林生古音。xīn hán dèng huǒ zhào qīng mèng,jué jìng shān lín shēng gǔ yīn。
此日与君相别处,有天知我不言心。cǐ rì yǔ jūn xiāng bié chù,yǒu tiān zhī wǒ bù yán xīn。
归途步步须回首,苍壁擎云几万寻。guī tú bù bù xū huí shǒu,cāng bì qíng yún jǐ wàn xún。

次韵前人取别二首

陈著

初心高处欲穷游,兀坐书窗七月秋。chū xīn gāo chù yù qióng yóu,wù zuò shū chuāng qī yuè qiū。
风雨已成贫甫叹,山云却为老韩收。fēng yǔ yǐ chéng pín fǔ tàn,shān yún què wèi lǎo hán shōu。
从来人事有圆缺,可是天公分去留。cóng lái rén shì yǒu yuán quē,kě shì tiān gōng fēn qù liú。
正尔无聊负暄立,赤书忽落剡溪头。zhèng ěr wú liáo fù xuān lì,chì shū hū luò shàn xī tóu。

次韵前人取别二首

陈著

云旆吹晴踏翠巅,写成诗卷思翻然。yún pèi chuī qíng tà cuì diān,xiě chéng shī juǎn sī fān rán。
谁知同赋有齐己,人指醉吟为乐天。shuí zhī tóng fù yǒu qí jǐ,rén zhǐ zuì yín wèi lè tiān。
意自源头水中涌,语如山色雨馀鲜。yì zì yuán tóu shuǐ zhōng yǒng,yǔ rú shān sè yǔ yú xiān。
尾貂分付归鸿去,欲便寻盟未有缘。wěi diāo fēn fù guī hóng qù,yù biàn xún méng wèi yǒu yuán。

黄子羽山长为不及同山行次余东发别余韵见寄因再用韵以谢二首

陈著

文脉丝垂感慨深,奎躔今直鄮山阴。wén mài sī chuí gǎn kǎi shēn,kuí chán jīn zhí mào shān yīn。
末流自逐狂澜倒,独步直成空谷音。mò liú zì zhú kuáng lán dào,dú bù zhí chéng kōng gǔ yīn。
四海园林春事里,一家松竹岁寒心。sì hǎi yuán lín chūn shì lǐ,yī jiā sōng zhú suì hán xīn。
相知不必长相见,明月春风处处寻。xiāng zhī bù bì zhǎng xiāng jiàn,míng yuè chūn fēng chù chù xún。

黄子羽山长为不及同山行次余东发别余韵见寄因再用韵以谢二首

陈著

忆昨追随太史游,欠招吟脚共评秋。yì zuó zhuī suí tài shǐ yóu,qiàn zhāo yín jiǎo gòng píng qiū。
自怜蒲柳难禁老,君向桑榆尽可收。zì lián pú liǔ nán jìn lǎo,jūn xiàng sāng yú jǐn kě shōu。
人物多从危世见,山林盍有好诗留。rén wù duō cóng wēi shì jiàn,shān lín hé yǒu hǎo shī liú。
和篇忽转云南去,便当同行云上头。hé piān hū zhuǎn yún nán qù,biàn dāng tóng xíng yún shàng tóu。

十月二十四日过弟观寓所出莱菔相款

陈著

趁溪茅舍竹篱阴,石径如蛇屈曲深。chèn xī máo shě zhú lí yīn,shí jìng rú shé qū qū shēn。
吏卒不行烟冷处,弟兄聊说岁寒心。lì zú bù xíng yān lěng chù,dì xiōng liáo shuō suì hán xīn。
床头无酒可归算,窗外有鸡留伴吟。chuáng tóu wú jiǔ kě guī suàn,chuāng wài yǒu jī liú bàn yín。
过午忽修莱菔供,悠长滋味在山林。guò wǔ hū xiū lái fú gōng,yōu zhǎng zī wèi zài shān lín。

次韵剡张知录

陈著

危途盍把隐为师,名姓翻嫌世或知。wēi tú hé bǎ yǐn wèi shī,míng xìng fān xián shì huò zhī。
栗里已成终老计,桐乡犹记旧游时。lì lǐ yǐ chéng zhōng lǎo jì,tóng xiāng yóu jì jiù yóu shí。
云山杳杳勤搜便,风雨潇潇独寄诗。yún shān yǎo yǎo qín sōu biàn,fēng yǔ xiāo xiāo dú jì shī。
目送心期无别语,厚培根本做春枝。mù sòng xīn qī wú bié yǔ,hòu péi gēn běn zuò chūn zhī。

留范景山

陈著

满天风雨作新正,下访劳君一日程。mǎn tiān fēng yǔ zuò xīn zhèng,xià fǎng láo jūn yī rì chéng。
长揖不交随俗礼,苦言惟有隔年情。zhǎng yī bù jiāo suí sú lǐ,kǔ yán wéi yǒu gé nián qíng。
镫生晕处醒相对,犬吠声中心自惊。dèng shēng yūn chù xǐng xiāng duì,quǎn fèi shēng zhōng xīn zì jīng。
人事难齐时事险,聚头时节且迟行。rén shì nán qí shí shì xiǎn,jù tóu shí jié qiě chí xíng。

游蔡峰过黄沙坑怀朝儿

陈著

入谷崎岖十里程,更崎岖处见沙坑。rù gǔ qí qū shí lǐ chéng,gèng qí qū chù jiàn shā kēng。
幼儿曾寄流鸿影,老我难忘舐犊情。yòu ér céng jì liú hóng yǐng,lǎo wǒ nán wàng shì dú qíng。
后日早知为死别,当时寸步亦同行。hòu rì zǎo zhī wèi sǐ bié,dāng shí cùn bù yì tóng xíng。
如今但有东风泪,洒入流泉恸失声。rú jīn dàn yǒu dōng fēng lèi,sǎ rù liú quán tòng shī shēng。