古诗词

夜梦在旧京忽闻卖花声有感至于恸哭觉而泪满枕上因趁笔记之

陈著

卖花声,卖花声,识得万紫千红名。mài huā shēng,mài huā shēng,shí dé wàn zǐ qiān hóng míng。
与花结习夙有分,宛转说出花平生。yǔ huā jié xí sù yǒu fēn,wǎn zhuǎn shuō chū huā píng shēng。
低发缓引晨气软,此断彼续春风萦。dī fā huǎn yǐn chén qì ruǎn,cǐ duàn bǐ xù chūn fēng yíng。
九街儿女芳睡醒,争先买新开门迎。jiǔ jiē ér nǚ fāng shuì xǐng,zhēng xiān mǎi xīn kāi mén yíng。
泥沙视钱不问价,惟欲荡意摇双睛。ní shā shì qián bù wèn jià,wéi yù dàng yì yáo shuāng jīng。
薄鬟高髻团团插,玉盆巧浸金盆盛。báo huán gāo jì tuán tuán chā,yù pén qiǎo jìn jīn pén shèng。
人心世态本浮靡,庶几治象犹承平。rén xīn shì tài běn fú mí,shù jǐ zhì xiàng yóu chéng píng。
卖花声,卖花声,如今风景那可评。mài huā shēng,mài huā shēng,rú jīn fēng jǐng nà kě píng。
向时楼台买花户,凄烟落日迷荆榛。xiàng shí lóu tái mǎi huā hù,qī yān luò rì mí jīng zhēn。
但见马嘶逐水草,狐狸白昼嗥荒城。dàn jiàn mǎ sī zhú shuǐ cǎo,hú lí bái zhòu háo huāng chéng。
万花厄运至此极,纵有卖声谁耳倾。wàn huā è yùn zhì cǐ jí,zòng yǒu mài shēng shuí ěr qīng。
我生不辰苦怀旧,如病入痼酒宿酲。wǒ shēng bù chén kǔ huái jiù,rú bìng rù gù jiǔ sù chéng。
况被春风暗撩拨,傍无知我难号鸣。kuàng bèi chūn fēng àn liāo bō,bàng wú zhī wǒ nán hào míng。
忽焉夜枕发为梦,恍恍惚惚行故京。hū yān yè zhěn fā wèi mèng,huǎng huǎng hū hū xíng gù jīng。
一唱再唱破垣隔,闻声不见花分明。yī chàng zài chàng pò yuán gé,wén shēng bù jiàn huā fēn míng。
谓此何日尚有此,倾面大恸泪纵横。wèi cǐ hé rì shàng yǒu cǐ,qīng miàn dà tòng lèi zòng héng。
久而方觉更哽塞,拥被危坐百感并。jiǔ ér fāng jué gèng gěng sāi,yōng bèi wēi zuò bǎi gǎn bìng。
我年今已七十一,岂是年少闲关情。wǒ nián jīn yǐ qī shí yī,qǐ shì nián shǎo xián guān qíng。
天空地阔说不尽,山外杜鹃啼残更。tiān kōng dì kuò shuō bù jǐn,shān wài dù juān tí cán gèng。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

别龄叟八句

陈著

翠竹黄花曲曲香,中间犹有太平腔。cuì zhú huáng huā qū qū xiāng,zhōng jiān yóu yǒu tài píng qiāng。
淡交一饭云山钵,诗梦对床风雨窗。dàn jiāo yī fàn yún shān bō,shī mèng duì chuáng fēng yǔ chuāng。
忽动归心随晚策,尚留醉兴寄春缸。hū dòng guī xīn suí wǎn cè,shàng liú zuì xīng jì chūn gāng。
闲行除却禅关外,牢闭柴门学老庞。xián xíng chú què chán guān wài,láo bì chái mén xué lǎo páng。

次韵黄长孺

陈著

人情相得古来难,肯溯溪山伴退闲。rén qíng xiāng dé gǔ lái nán,kěn sù xī shān bàn tuì xián。
潇洒风流屏褥外,和平气象瑟琴闲。xiāo sǎ fēng liú píng rù wài,hé píng qì xiàng sè qín xián。
鹊巢自爱居南国,鹤帐从教怨北山。què cháo zì ài jū nán guó,hè zhàng cóng jiào yuàn běi shān。
只恐杜鹃声梦里,与君飞去又飞还。zhǐ kǒng dù juān shēng mèng lǐ,yǔ jūn fēi qù yòu fēi hái。

长孺因吾二诗有负米分邻之语因又次韵饯其归二首

陈著

声气相投玉应金,花闲话到翠成阴。shēng qì xiāng tóu yù yīng jīn,huā xián huà dào cuì chéng yīn。
一清门户无同脉,万古诗书可立心。yī qīng mén hù wú tóng mài,wàn gǔ shī shū kě lì xīn。
母子要知乌哺反,夫妻应感白头吟。mǔ zi yào zhī wū bǔ fǎn,fū qī yīng gǎn bái tóu yín。
若言相谂早须觉,难得青春长似今。ruò yán xiāng shěn zǎo xū jué,nán dé qīng chūn zhǎng shì jīn。

长孺因吾二诗有负米分邻之语因又次韵饯其归二首

陈著

纷纷薄俗事轻唇,自喜衰年德有邻。fēn fēn báo sú shì qīng chún,zì xǐ shuāi nián dé yǒu lín。
危世孤儿华发母,归舟百里碧波春。wēi shì gū ér huá fā mǔ,guī zhōu bǎi lǐ bì bō chūn。
不因噬指感怀切,肯学呕心搜句新。bù yīn shì zhǐ gǎn huái qiè,kěn xué ǒu xīn sōu jù xīn。
娱舞慈庭应细说,丹山笋蕨正宜人。yú wǔ cí tíng yīng xì shuō,dān shān sǔn jué zhèng yí rén。

次韵黄虚谷

陈著

弓招消息下幽京,群起张弮不受檠。gōng zhāo xiāo xī xià yōu jīng,qún qǐ zhāng quān bù shòu qíng。
衰朽分为林下物,英雄谁取彀中名。shuāi xiǔ fēn wèi lín xià wù,yīng xióng shuí qǔ gòu zhōng míng。
坐看年少抟双翼,争把时铦驱五兵。zuò kàn nián shǎo tuán shuāng yì,zhēng bǎ shí xiān qū wǔ bīng。
万事要终方有见,休凭水到说渠成。wàn shì yào zhōng fāng yǒu jiàn,xiū píng shuǐ dào shuō qú chéng。

答范景山昼诗见意

陈著

绿阴门外涨黄尘,来往清风自可人。lǜ yīn mén wài zhǎng huáng chén,lái wǎng qīng fēng zì kě rén。
契阔一尊镫雨旧,平安数字麦寒春。qì kuò yī zūn dèng yǔ jiù,píng ān shù zì mài hán chūn。
闲居有味何妨拙,古道无情却耐贫。xián jū yǒu wèi hé fáng zhuō,gǔ dào wú qíng què nài pín。
漠漠水云山隔断,何时王翰卜为邻。mò mò shuǐ yún shān gé duàn,hé shí wáng hàn bo wèi lín。

次韵弟观晚春风雨

陈著

天正宜晴却又非,云顽未是放开时。tiān zhèng yí qíng què yòu fēi,yún wán wèi shì fàng kāi shí。
可曾路滑官移缓,但觉山寒农务迟。kě céng lù huá guān yí huǎn,dàn jué shān hán nóng wù chí。
风雨颠狂如醉汉,乾坤正大亦嬉儿。fēng yǔ diān kuáng rú zuì hàn,qián kūn zhèng dà yì xī ér。
阴阳自有人调燮,牢闭柴门只自规。yīn yáng zì yǒu rén diào xiè,láo bì chái mén zhǐ zì guī。

次韵石秀叔闻莺

陈著

分得天机自动簧,与春相约不参商。fēn dé tiān jī zì dòng huáng,yǔ chūn xiāng yuē bù cān shāng。
无情有态眉如画,是曲非腔口尚黄。wú qíng yǒu tài méi rú huà,shì qū fēi qiāng kǒu shàng huáng。
公子旧呼归梦境,友生新好出村庄。gōng zi jiù hū guī mèng jìng,yǒu shēng xīn hǎo chū cūn zhuāng。
山窗诗客先听处,写入乌丝句亦香。shān chuāng shī kè xiān tīng chù,xiě rù wū sī jù yì xiāng。

次韵侄溥到云南外家回

陈著

二竹家传一发微,眼中难问是和非。èr zhú jiā chuán yī fā wēi,yǎn zhōng nán wèn shì hé fēi。
诗书事冷官符欣,韦布形枯缯户肥。shī shū shì lěng guān fú xīn,wéi bù xíng kū zēng hù féi。
儿戏仙楼空梦见,老过颠岭只愁归。ér xì xiān lóu kōng mèng jiàn,lǎo guò diān lǐng zhǐ chóu guī。
山溪亦有不平处,终日諠声水战矶。shān xī yì yǒu bù píng chù,zhōng rì xuān shēng shuǐ zhàn jī。

四月八日携子侄到上乘偶成

陈著

白首犹堪数里行,相过一笑见山堂。bái shǒu yóu kān shù lǐ xíng,xiāng guò yī xiào jiàn shān táng。
残僧门径静于夜,新夏林塘暖自凉。cán sēng mén jìng jìng yú yè,xīn xià lín táng nuǎn zì liáng。
且借吟床娱半日,何妨归笠戴斜阳。qiě jiè yín chuáng yú bàn rì,hé fáng guī lì dài xié yáng。
我来岂敢辞筋力,先陇松楸倚寺旁。wǒ lái qǐ gǎn cí jīn lì,xiān lǒng sōng qiū yǐ sì páng。

次韵长儿生日示诸弟

陈著

吾爱吾儿责望儿,终身实处看平时。wú ài wú ér zé wàng ér,zhōng shēn shí chù kàn píng shí。
夫妻琴瑟方为顺,伯仲埙篪便是诗。fū qī qín sè fāng wèi shùn,bó zhòng xūn chí biàn shì shī。
要向鲁邹中进步,先从曾闵上求知。yào xiàng lǔ zōu zhōng jìn bù,xiān cóng céng mǐn shàng qiú zhī。
酒边见汝倾心句,不觉摇头笑脱颐。jiǔ biān jiàn rǔ qīng xīn jù,bù jué yáo tóu xiào tuō yí。

用弟观韵二首

陈著

住世光阴晓日霜,浮生谁弱又谁强。zhù shì guāng yīn xiǎo rì shuāng,fú shēng shuí ruò yòu shuí qiáng。
干戈时节贫差稳,诗礼人家话亦香。gàn gē shí jié pín chà wěn,shī lǐ rén jiā huà yì xiāng。
何用移文来北陇,可能把酒博西凉。hé yòng yí wén lái běi lǒng,kě néng bǎ jiǔ bó xī liáng。
妻无愠见儿堪教,门外从他沸一铛。qī wú yùn jiàn ér kān jiào,mén wài cóng tā fèi yī dāng。

用弟观韵二首

陈著

粉儿乳子等蓬麻,书种精神见始哑。fěn ér rǔ zi děng péng má,shū zhǒng jīng shén jiàn shǐ yǎ。
自分闲居培玉树,无心劳役谶金沙。zì fēn xián jū péi yù shù,wú xīn láo yì chèn jīn shā。
如龙当有腾高日,何恙能侵积庆家。rú lóng dāng yǒu téng gāo rì,hé yàng néng qīn jī qìng jiā。
乳哺薄乖随勿药,番成点浪□涂鸦。rǔ bǔ báo guāi suí wù yào,fān chéng diǎn làng tú yā。

季秋入城郡人迎鲍王有感

陈著

满城呵道涨黄尘,仪卫森严亚玉宸。mǎn chéng hē dào zhǎng huáng chén,yí wèi sēn yán yà yù chén。
幕帟游魂勋阀旧,鼓笳杀气谱家新。mù yì yóu hún xūn fá jiù,gǔ jiā shā qì pǔ jiā xīn。
西风儿戏知何世,末俗民心只有神。xī fēng ér xì zhī hé shì,mò sú mín xīn zhǐ yǒu shén。
兀坐僧窗增感慨,梁公已矣更谁人。wù zuò sēng chuāng zēng gǎn kǎi,liáng gōng yǐ yǐ gèng shuí rén。

次弟观与雪航韵

陈著

老友姑从方外求,危时亦可少纾忧。lǎo yǒu gū cóng fāng wài qiú,wēi shí yì kě shǎo shū yōu。
笑图难赘馀人契,病室应关一世愁。xiào tú nán zhuì yú rén qì,bìng shì yīng guān yī shì chóu。
淡饭是缘终有味,故山虽好莫回头。dàn fàn shì yuán zhōng yǒu wèi,gù shān suī hǎo mò huí tóu。
满航雪意元无价,住色空中是应酬。mǎn háng xuě yì yuán wú jià,zhù sè kōng zhōng shì yīng chóu。