古诗词

夜梦在旧京忽闻卖花声有感至于恸哭觉而泪满枕上因趁笔记之

陈著

卖花声,卖花声,识得万紫千红名。mài huā shēng,mài huā shēng,shí dé wàn zǐ qiān hóng míng。
与花结习夙有分,宛转说出花平生。yǔ huā jié xí sù yǒu fēn,wǎn zhuǎn shuō chū huā píng shēng。
低发缓引晨气软,此断彼续春风萦。dī fā huǎn yǐn chén qì ruǎn,cǐ duàn bǐ xù chūn fēng yíng。
九街儿女芳睡醒,争先买新开门迎。jiǔ jiē ér nǚ fāng shuì xǐng,zhēng xiān mǎi xīn kāi mén yíng。
泥沙视钱不问价,惟欲荡意摇双睛。ní shā shì qián bù wèn jià,wéi yù dàng yì yáo shuāng jīng。
薄鬟高髻团团插,玉盆巧浸金盆盛。báo huán gāo jì tuán tuán chā,yù pén qiǎo jìn jīn pén shèng。
人心世态本浮靡,庶几治象犹承平。rén xīn shì tài běn fú mí,shù jǐ zhì xiàng yóu chéng píng。
卖花声,卖花声,如今风景那可评。mài huā shēng,mài huā shēng,rú jīn fēng jǐng nà kě píng。
向时楼台买花户,凄烟落日迷荆榛。xiàng shí lóu tái mǎi huā hù,qī yān luò rì mí jīng zhēn。
但见马嘶逐水草,狐狸白昼嗥荒城。dàn jiàn mǎ sī zhú shuǐ cǎo,hú lí bái zhòu háo huāng chéng。
万花厄运至此极,纵有卖声谁耳倾。wàn huā è yùn zhì cǐ jí,zòng yǒu mài shēng shuí ěr qīng。
我生不辰苦怀旧,如病入痼酒宿酲。wǒ shēng bù chén kǔ huái jiù,rú bìng rù gù jiǔ sù chéng。
况被春风暗撩拨,傍无知我难号鸣。kuàng bèi chūn fēng àn liāo bō,bàng wú zhī wǒ nán hào míng。
忽焉夜枕发为梦,恍恍惚惚行故京。hū yān yè zhěn fā wèi mèng,huǎng huǎng hū hū xíng gù jīng。
一唱再唱破垣隔,闻声不见花分明。yī chàng zài chàng pò yuán gé,wén shēng bù jiàn huā fēn míng。
谓此何日尚有此,倾面大恸泪纵横。wèi cǐ hé rì shàng yǒu cǐ,qīng miàn dà tòng lèi zòng héng。
久而方觉更哽塞,拥被危坐百感并。jiǔ ér fāng jué gèng gěng sāi,yōng bèi wēi zuò bǎi gǎn bìng。
我年今已七十一,岂是年少闲关情。wǒ nián jīn yǐ qī shí yī,qǐ shì nián shǎo xián guān qíng。
天空地阔说不尽,山外杜鹃啼残更。tiān kōng dì kuò shuō bù jǐn,shān wài dù juān tí cán gèng。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

似臧伯通

陈著

玉壶冰里见精神,来望芙蓉幕府新。yù hú bīng lǐ jiàn jīng shén,lái wàng fú róng mù fǔ xīn。
放胆担当难处事,立身扶植不平人。fàng dǎn dān dāng nán chù shì,lì shēn fú zhí bù píng rén。
公家退食门如水,淡处论交面自春。gōng jiā tuì shí mén rú shuǐ,dàn chù lùn jiāo miàn zì chūn。
不是浑身皆古道,肯分一盼老山民。bù shì hún shēn jiē gǔ dào,kěn fēn yī pàn lǎo shān mín。

似郑宗平

陈著

幕府新开紫气临,红莲绿水照初心。mù fǔ xīn kāi zǐ qì lín,hóng lián lǜ shuǐ zhào chū xīn。
宦游受用家庭训,公退寻盟湖海吟。huàn yóu shòu yòng jiā tíng xùn,gōng tuì xún méng hú hǎi yín。
傍塔山居真吏隐,酌碑潭饮当官箴。bàng tǎ shān jū zhēn lì yǐn,zhuó bēi tán yǐn dāng guān zhēn。
自矜出谷儿嬉老,一面春风得最深。zì jīn chū gǔ ér xī lǎo,yī miàn chūn fēng dé zuì shēn。

次韵徐何慊咏雪

陈著

冯夷剪水暗中央,映带同云浅与黄。féng yí jiǎn shuǐ àn zhōng yāng,yìng dài tóng yún qiǎn yǔ huáng。
旋积层寒消宿瘴,平铺一白洗时妆。xuán jī céng hán xiāo sù zhàng,píng pù yī bái xǐ shí zhuāng。
行仙休羡王恭兴,僵叟应关洛令肠。xíng xiān xiū xiàn wáng gōng xīng,jiāng sǒu yīng guān luò lìng cháng。
不觉喜吟丰岁瑞,方知知是为民忙。bù jué xǐ yín fēng suì ruì,fāng zhī zhī shì wèi mín máng。

又次韵前人见示

陈著

世事纷纷乱似丝,放教公道总堪诗。shì shì fēn fēn luàn shì sī,fàng jiào gōng dào zǒng kān shī。
三年仁政从头去,百里人心是己知。sān nián rén zhèng cóng tóu qù,bǎi lǐ rén xīn shì jǐ zhī。
脉络相关真为国,毫厘不便甚捐肌。mài luò xiāng guān zhēn wèi guó,háo lí bù biàn shén juān jī。
残生何幸身亲见,也拟公堂举寿卮。cán shēng hé xìng shēn qīn jiàn,yě nǐ gōng táng jǔ shòu zhī。

代吴景年次韵净慈寺主僧頔上人二首

陈著

乌驱兔迫一衰翁,始信浮生总是空。wū qū tù pò yī shuāi wēng,shǐ xìn fú shēng zǒng shì kōng。
拈掇琴书终日事,依栖梅竹百年丛。niān duō qín shū zhōng rì shì,yī qī méi zhú bǎi nián cóng。
无官不用忧三黜,安分何劳送五穷。wú guān bù yòng yōu sān chù,ān fēn hé láo sòng wǔ qióng。
咫尺上方钟鼓地,从师学佛便须躬。zhǐ chǐ shàng fāng zhōng gǔ dì,cóng shī xué fú biàn xū gōng。

代吴景年次韵净慈寺主僧頔上人二首

陈著

远公陶陆成千古,谁复相从过虎溪。yuǎn gōng táo lù chéng qiān gǔ,shuí fù xiāng cóng guò hǔ xī。
西隐老师虽有约,北山俗驾似难齐。xī yǐn lǎo shī suī yǒu yuē,běi shān sú jià shì nán qí。
诗来日午双瞳醒,句出天心万象低。shī lái rì wǔ shuāng tóng xǐng,jù chū tiān xīn wàn xiàng dī。
时课家僮修茗供,松风清处坐分题。shí kè jiā tóng xiū míng gōng,sōng fēng qīng chù zuò fēn tí。

代浦城权县赵节推鹿鸣宴诗

陈著

潜藩岁贡素多才,捷报欢声沸似雷。qián fān suì gòng sù duō cái,jié bào huān shēng fèi shì léi。
南浦士流新姓字,西山夫子旧胚胎。nán pǔ shì liú xīn xìng zì,xī shān fū zi jiù pēi tāi。
登荣仙籍香浮桂,得意春魁信在梅。dēng róng xiān jí xiāng fú guì,dé yì chūn kuí xìn zài méi。
此去天衢齐纵靶,代庖祗饯幸重来。cǐ qù tiān qú qí zòng bǎ,dài páo zhī jiàn xìng zhòng lái。

代前人次韵赵县尉即席诗

陈著

旧来曾此摄雷封,勉策驽鞭愧罔功。jiù lái céng cǐ shè léi fēng,miǎn cè nú biān kuì wǎng gōng。
自分依莲游绿水,岂期沿檄又秋风。zì fēn yī lián yóu lǜ shuǐ,qǐ qī yán xí yòu qiū fēng。
今来视昔还多事,我亦无他只一中。jīn lái shì xī hái duō shì,wǒ yì wú tā zhǐ yī zhōng。
此去未知能淑后,时知石药赖明公。cǐ qù wèi zhī néng shū hòu,shí zhī shí yào lài míng gōng。

代天府曾安抚

陈著

笙簧声合隘春风,春在江梅第一丛。shēng huáng shēng hé ài chūn fēng,chūn zài jiāng méi dì yī cóng。
月旦姓名光上国,日边步武便南宫。yuè dàn xìng míng guāng shàng guó,rì biān bù wǔ biàn nán gōng。
看花自是长安客,对客当如横浦翁。kàn huā zì shì zhǎng ān kè,duì kè dāng rú héng pǔ wēng。
杯酒殷勤相属处,峥嵘头角已争雄。bēi jiǔ yīn qín xiāng shǔ chù,zhēng róng tóu jiǎo yǐ zhēng xióng。

代京尹吴山云益雪应贺庙堂二首

陈著

安排寒事做年华,老手薇垣第一家。ān pái hán shì zuò nián huá,lǎo shǒu wēi yuán dì yī jiā。
神女先驰行雨旆,冯夷随剪舞风花。shén nǚ xiān chí xíng yǔ pèi,féng yí suí jiǎn wǔ fēng huā。
万尘并纳真平等,一色横陈绝点瑕。wàn chén bìng nà zhēn píng děng,yī sè héng chén jué diǎn xiá。
养乐堂前清赏处,贺班方退紫宸衙。yǎng lè táng qián qīng shǎng chù,hè bān fāng tuì zǐ chén yá。

代京尹吴山云益雪应贺庙堂二首

陈著

非才承乏尹瑶京,何幸亲逢造化成。fēi cái chéng fá yǐn yáo jīng,hé xìng qīn féng zào huà chéng。
凝固地腴丰岁事,均调天气寿民生。níng gù dì yú fēng suì shì,jūn diào tiān qì shòu mín shēng。
春归休念采薇戍,夜捷已闻垂瓠城。chūn guī xiū niàn cǎi wēi shù,yè jié yǐ wén chuí hù chéng。
方信太平元有象,九街箫鼓合欢声。fāng xìn tài píng yuán yǒu xiàng,jiǔ jiē xiāo gǔ hé huān shēng。

寿吴景年

陈著

托迹红尘不染尘,径梅溪竹共精神。tuō jì hóng chén bù rǎn chén,jìng méi xī zhú gòng jīng shén。
字真正逼张居士,禅味曾参印上人。zì zhēn zhèng bī zhāng jū shì,chán wèi céng cān yìn shàng rén。
声色素轻非为老,须眉虽皓却如新。shēng sè sù qīng fēi wèi lǎo,xū méi suī hào què rú xīn。
儿孙须得文章力,富贵丛中一寿椿。ér sūn xū dé wén zhāng lì,fù guì cóng zhōng yī shòu chūn。

次韵剡僧孜书记

陈著

县如残寺裹荒城,僧干穷缘耐苦声。xiàn rú cán sì guǒ huāng chéng,sēng gàn qióng yuán nài kǔ shēng。
虽把慈悲供日用,可能方便徇人情。suī bǎ cí bēi gōng rì yòng,kě néng fāng biàn xùn rén qíng。
四明山背看云近,九里湾头呷水清。sì míng shān bèi kàn yún jìn,jiǔ lǐ wān tóu gā shuǐ qīng。
支遁后身偏念我,惠来诗好愧兼荣。zhī dùn hòu shēn piān niàn wǒ,huì lái shī hǎo kuì jiān róng。

如岳上人求赋剡鹿苑寺一览阁

陈著

层檐危镇梵王宫,景物都归两碧瞳。céng yán wēi zhèn fàn wáng gōng,jǐng wù dōu guī liǎng bì tóng。
九万里风斯在下,三千世界本来空。jiǔ wàn lǐ fēng sī zài xià,sān qiān shì jiè běn lái kōng。
诗怀浩浩晴澜外,人事滔滔流水东。shī huái hào hào qíng lán wài,rén shì tāo tāo liú shuǐ dōng。
凝伫移时还暝坐,胸中天地自玲珑。níng zhù yí shí hái míng zuò,xiōng zhōng tiān dì zì líng lóng。

次韵弟观咏丹山池荷

陈著

寺枕丹霞五月凉,藕花数朵碧漪塘。sì zhěn dān xiá wǔ yuè liáng,ǒu huā shù duǒ bì yī táng。
梵天幻出水云锦,法雨洗空时世妆。fàn tiān huàn chū shuǐ yún jǐn,fǎ yǔ xǐ kōng shí shì zhuāng。
七宝池边分得种,大乘经里喷来香。qī bǎo chí biān fēn dé zhǒng,dà chéng jīng lǐ pēn lái xiāng。
是花是色只如是,笑拍阑干何有乡。shì huā shì sè zhǐ rú shì,xiào pāi lán gàn hé yǒu xiāng。