古诗词

夜梦在旧京忽闻卖花声有感至于恸哭觉而泪满枕上因趁笔记之

陈著

卖花声,卖花声,识得万紫千红名。mài huā shēng,mài huā shēng,shí dé wàn zǐ qiān hóng míng。
与花结习夙有分,宛转说出花平生。yǔ huā jié xí sù yǒu fēn,wǎn zhuǎn shuō chū huā píng shēng。
低发缓引晨气软,此断彼续春风萦。dī fā huǎn yǐn chén qì ruǎn,cǐ duàn bǐ xù chūn fēng yíng。
九街儿女芳睡醒,争先买新开门迎。jiǔ jiē ér nǚ fāng shuì xǐng,zhēng xiān mǎi xīn kāi mén yíng。
泥沙视钱不问价,惟欲荡意摇双睛。ní shā shì qián bù wèn jià,wéi yù dàng yì yáo shuāng jīng。
薄鬟高髻团团插,玉盆巧浸金盆盛。báo huán gāo jì tuán tuán chā,yù pén qiǎo jìn jīn pén shèng。
人心世态本浮靡,庶几治象犹承平。rén xīn shì tài běn fú mí,shù jǐ zhì xiàng yóu chéng píng。
卖花声,卖花声,如今风景那可评。mài huā shēng,mài huā shēng,rú jīn fēng jǐng nà kě píng。
向时楼台买花户,凄烟落日迷荆榛。xiàng shí lóu tái mǎi huā hù,qī yān luò rì mí jīng zhēn。
但见马嘶逐水草,狐狸白昼嗥荒城。dàn jiàn mǎ sī zhú shuǐ cǎo,hú lí bái zhòu háo huāng chéng。
万花厄运至此极,纵有卖声谁耳倾。wàn huā è yùn zhì cǐ jí,zòng yǒu mài shēng shuí ěr qīng。
我生不辰苦怀旧,如病入痼酒宿酲。wǒ shēng bù chén kǔ huái jiù,rú bìng rù gù jiǔ sù chéng。
况被春风暗撩拨,傍无知我难号鸣。kuàng bèi chūn fēng àn liāo bō,bàng wú zhī wǒ nán hào míng。
忽焉夜枕发为梦,恍恍惚惚行故京。hū yān yè zhěn fā wèi mèng,huǎng huǎng hū hū xíng gù jīng。
一唱再唱破垣隔,闻声不见花分明。yī chàng zài chàng pò yuán gé,wén shēng bù jiàn huā fēn míng。
谓此何日尚有此,倾面大恸泪纵横。wèi cǐ hé rì shàng yǒu cǐ,qīng miàn dà tòng lèi zòng héng。
久而方觉更哽塞,拥被危坐百感并。jiǔ ér fāng jué gèng gěng sāi,yōng bèi wēi zuò bǎi gǎn bìng。
我年今已七十一,岂是年少闲关情。wǒ nián jīn yǐ qī shí yī,qǐ shì nián shǎo xián guān qíng。
天空地阔说不尽,山外杜鹃啼残更。tiān kōng dì kuò shuō bù jǐn,shān wài dù juān tí cán gèng。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

用梅山醉中韵三

陈著

一窗桃李夹垂杨,一卷离骚一炷香。yī chuāng táo lǐ jiā chuí yáng,yī juǎn lí sāo yī zhù xiāng。
闭眼坐来开眼笑,到无言处是春光。bì yǎn zuò lái kāi yǎn xiào,dào wú yán chù shì chūn guāng。

用梅山醉中韵三

陈著

满世杨花桃李妆,自家采采芷兰香。mǎn shì yáng huā táo lǐ zhuāng,zì jiā cǎi cǎi zhǐ lán xiāng。
无从捉鼻如安石,相与齐眉有孟光。wú cóng zhuō bí rú ān shí,xiāng yǔ qí méi yǒu mèng guāng。

用梅山醉中韵三

陈著

吟搜菜味诗宜瘦,睡足花时梦亦香。yín sōu cài wèi shī yí shòu,shuì zú huā shí mèng yì xiāng。
闲也曾忙老彭泽,存而无用古灵光。xián yě céng máng lǎo péng zé,cún ér wú yòng gǔ líng guāng。

次韵梅山弟醉吟七首

陈著

高明所志希贤圣,愚暗惟知事鬼神。gāo míng suǒ zhì xī xián shèng,yú àn wéi zhī shì guǐ shén。
老我激昂非矫物,本心标榜未输人。lǎo wǒ jī áng fēi jiǎo wù,běn xīn biāo bǎng wèi shū rén。

次韵梅山弟醉吟七首

陈著

暗檐行吟梅影瘦,午窗坐睡檀丝长。àn yán xíng yín méi yǐng shòu,wǔ chuāng zuò shuì tán sī zhǎng。
不作上下四方梦,何妨参受三峰香。bù zuò shàng xià sì fāng mèng,hé fáng cān shòu sān fēng xiāng。

次韵梅山弟醉吟七首

陈著

隐处是角里先生,放游是司马子长。yǐn chù shì jiǎo lǐ xiān shēng,fàng yóu shì sī mǎ zi zhǎng。
试问梅山老居士,判断两家谁最香。shì wèn méi shān lǎo jū shì,pàn duàn liǎng jiā shuí zuì xiāng。

次韵梅山弟醉吟七首

陈著

鱼眼死也依然张,鹤颈生来如此长。yú yǎn sǐ yě yī rán zhāng,hè jǐng shēng lái rú cǐ zhǎng。
凡物不齐各有分,不须逐臭存吾香。fán wù bù qí gè yǒu fēn,bù xū zhú chòu cún wú xiāng。

次韵梅山弟醉吟七首

陈著

蚊翼只为黄昏忙,鹄心自与青天长。wén yì zhǐ wèi huáng hūn máng,gǔ xīn zì yǔ qīng tiān zhǎng。
世人皆失我独得,春风浩浩诗书香。shì rén jiē shī wǒ dú dé,chūn fēng hào hào shī shū xiāng。

次韵梅山弟醉吟七首

陈著

开眼门外世梦短,忘情樽前闲意长。kāi yǎn mén wài shì mèng duǎn,wàng qíng zūn qián xián yì zhǎng。
邂逅当有赤松子,歌舞何用楚兰香。xiè hòu dāng yǒu chì sōng zi,gē wǔ hé yòng chǔ lán xiāng。

次韵梅山弟醉吟七首

陈著

人于忙处不知老,诗到醉时方是真。rén yú máng chù bù zhī lǎo,shī dào zuì shí fāng shì zhēn。
相对梅山几杯酒,不知身亦是今人。xiāng duì méi shān jǐ bēi jiǔ,bù zhī shēn yì shì jīn rén。

次韵内弟汪英春来弟家省母二首

陈著

菽水可欢须且住,粟布相容何必去。shū shuǐ kě huān xū qiě zhù,sù bù xiāng róng hé bì qù。
纵然有约奉归轩,也待春程香暖处。zòng rán yǒu yuē fèng guī xuān,yě dài chūn chéng xiāng nuǎn chù。

次韵内弟汪英春来弟家省母二首

陈著

绿衣何曾解老怀,彩褐朅来舞春阶。lǜ yī hé céng jiě lǎo huái,cǎi hè qiè lái wǔ chūn jiē。
方知无忝所生处,不犯河魁也是斋。fāng zhī wú tiǎn suǒ shēng chù,bù fàn hé kuí yě shì zhāi。

山居避难六首

陈著

三十六风轮,清磨万古人。sān shí liù fēng lún,qīng mó wàn gǔ rén。
军兴山胜市,岁歉富齐贫。jūn xīng shān shèng shì,suì qiàn fù qí pín。
破絮身饶垢,乾粮舌费津。pò xù shēn ráo gòu,qián liáng shé fèi jīn。
吾生不足问,世事入长颦。wú shēng bù zú wèn,shì shì rù zhǎng pín。

山居避难六首

陈著

并刀越砥磨,天奈北风何。bìng dāo yuè dǐ mó,tiān nài běi fēng hé。
到处闻流杵,何时报止戈。dào chù wén liú chǔ,hé shí bào zhǐ gē。
逃藏愁木栅,沦落泣毬窝。táo cáng chóu mù zhà,lún luò qì qiú wō。
多少岩阿□,真成病伏波。duō shǎo yán ā,zhēn chéng bìng fú bō。

山居避难六首

陈著

宦游二十载,时异即东还。huàn yóu èr shí zài,shí yì jí dōng hái。
勇弃斗升给,本无分寸攀。yǒng qì dòu shēng gěi,běn wú fēn cùn pān。
家贫空妇巧,学废重时顽。jiā pín kōng fù qiǎo,xué fèi zhòng shí wán。
平世已无况,况巢松竹关。píng shì yǐ wú kuàng,kuàng cháo sōng zhú guān。