古诗词

送沆赴台州学录

陈著

山连霞,水半沙,十步九步神仙家。shān lián xiá,shuǐ bàn shā,shí bù jiǔ bù shén xiān jiā。
草初芽,树欲花,香风二百里春华。cǎo chū yá,shù yù huā,xiāng fēng èr bǎi lǐ chūn huá。
人谓此行良可乐,我送出门还作恶。rén wèi cǐ xíng liáng kě lè,wǒ sòng chū mén hái zuò è。
初心谓何姑勿道,为贫去抱夫子脚。chū xīn wèi hé gū wù dào,wèi pín qù bào fū zi jiǎo。
天台如今人物林,芹芳藻洁纷佩衿。tiān tái rú jīn rén wù lín,qín fāng zǎo jié fēn pèi jīn。
物议无情忧责重,尽人须要先尽心。wù yì wú qíng yōu zé zhòng,jǐn rén xū yào xiān jǐn xīn。
好为人师古所戒,况汝大欠镫窗债。hǎo wèi rén shī gǔ suǒ jiè,kuàng rǔ dà qiàn dèng chuāng zhài。
理义无穷白日速,相长工夫方有在。lǐ yì wú qióng bái rì sù,xiāng zhǎng gōng fū fāng yǒu zài。
视身如玉宜好修,守口如瓶勿起羞。shì shēn rú yù yí hǎo xiū,shǒu kǒu rú píng wù qǐ xiū。
平平之外无赫赫,介介之中有休休。píng píng zhī wài wú hè hè,jiè jiè zhī zhōng yǒu xiū xiū。
劳其筋骨饿肤体,乃汝法家并拂士。láo qí jīn gǔ è fū tǐ,nǎi rǔ fǎ jiā bìng fú shì。
恩爱极处言语切,岂得已哉汝行矣。ēn ài jí chù yán yǔ qiè,qǐ dé yǐ zāi rǔ xíng yǐ。
我年虽迈尚自强,藜藿能延寿命长。wǒ nián suī mài shàng zì qiáng,lí huò néng yán shòu mìng zhǎng。
相望只有片云隔,不比远去无游方。xiāng wàng zhǐ yǒu piàn yún gé,bù bǐ yuǎn qù wú yóu fāng。
时节飞书当莱舞,两字平安胜三釜。shí jié fēi shū dāng lái wǔ,liǎng zì píng ān shèng sān fǔ。
三年电光一抹过,但要学成身立来归见父母。sān nián diàn guāng yī mǒ guò,dàn yào xué chéng shēn lì lái guī jiàn fù mǔ。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

续侄溥赏酴醾劝酒二首

陈著

花有重开日,人无再少年。huā yǒu zhòng kāi rì,rén wú zài shǎo nián。
相逢拌酩酊,何必备芳鲜。xiāng féng bàn mǐng dīng,hé bì bèi fāng xiān。

续侄溥赏酴醾劝酒二首

陈著

醉时愁亦乐,老去日如年。zuì shí chóu yì lè,lǎo qù rì rú nián。
惯见红相别,欣逢绿又鲜。guàn jiàn hóng xiāng bié,xīn féng lǜ yòu xiān。

题扇画东坡

陈著

形神雪山松,衣巾赤壁风。xíng shén xuě shān sōng,yī jīn chì bì fēng。
望之凛凛然,扫退炎尘红。wàng zhī lǐn lǐn rán,sǎo tuì yán chén hóng。

题扇画东坡抱琴

陈著

谓是苏长公,如何抱丝桐。wèi shì sū zhǎng gōng,rú hé bào sī tóng。
不必穷是非,闻名自生风。bù bì qióng shì fēi,wén míng zì shēng fēng。

醉中出门得风字

陈著

残生有今日,一醉得清风。cán shēng yǒu jīn rì,yī zuì dé qīng fēng。
想见羲皇上,人人此乐同。xiǎng jiàn xī huáng shàng,rén rén cǐ lè tóng。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

待食信天公,送穷戒星奴。dài shí xìn tiān gōng,sòng qióng jiè xīng nú。
驾言一煮字,安得三分厨。jià yán yī zhǔ zì,ān dé sān fēn chú。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

弦歌不救鲁,告谕难入巴。xián gē bù jiù lǔ,gào yù nán rù bā。
世事蛇赴壑,吾生狗丧家。shì shì shé fù hè,wú shēng gǒu sàng jiā。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

富贵碧筒醉,褦襶火伞来。fù guì bì tǒng zuì,nài dài huǒ sǎn lái。
何如溪山曲,一笛吹寒梅。hé rú xī shān qū,yī dí chuī hán méi。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

逃不从幼安,放非效玄真。táo bù cóng yòu ān,fàng fēi xiào xuán zhēn。
愿事尧舜主,或与夔龙亲。yuàn shì yáo shùn zhǔ,huò yǔ kuí lóng qīn。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

膏粱道之贼,资财人所奴。gāo liáng dào zhī zéi,zī cái rén suǒ nú。
不如贫而乐,客至菜一厨。bù rú pín ér lè,kè zhì cài yī chú。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

角利蛮与触,幻世慈若巴。jiǎo lì mán yǔ chù,huàn shì cí ruò bā。
当知靠里业,自有书满家。dāng zhī kào lǐ yè,zì yǒu shū mǎn jiā。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

俗氛炎郁攸,世燄毒恶来。sú fēn yán yù yōu,shì yàn dú è lái。
清当友孤竹,隐当友仙梅。qīng dāng yǒu gū zhú,yǐn dāng yǒu xiān méi。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

风雷汉臣会,天日唐主真。fēng léi hàn chén huì,tiān rì táng zhǔ zhēn。
而曹其勉旃,或者一见亲。ér cáo qí miǎn zhān,huò zhě yī jiàn qīn。

良月二十一日郡庠置酒炉亭劳余出山且取子美何时一樽酒重与细论文分韵赋诗韵不以及就成十绝

陈著

人生朝阳露,物变水上波。rén shēng cháo yáng lù,wù biàn shuǐ shàng bō。
茫茫宇宙闲,如此道义何。máng máng yǔ zhòu xián,rú cǐ dào yì hé。

良月二十一日郡庠置酒炉亭劳余出山且取子美何时一樽酒重与细论文分韵赋诗韵不以及就成十绝

陈著

知心不用多,流俗未易一。zhī xīn bù yòng duō,liú sú wèi yì yī。
相逢辄矛盾,方信有胶漆。xiāng féng zhé máo dùn,fāng xìn yǒu jiāo qī。