古诗词

似法椿长老还住净慈

陈著

寺后山,青巑岏,忽如憔悴忽又开容颜。sì hòu shān,qīng cuán wán,hū rú qiáo cuì hū yòu kāi róng yán。
寺前滩,声潺湲,忽然枯涩忽又起波澜。sì qián tān,shēng chán yuán,hū rán kū sè hū yòu qǐ bō lán。
知为谁乎丑或妍,只在主者往与还。zhī wèi shuí hū chǒu huò yán,zhǐ zài zhǔ zhě wǎng yǔ hái。
追思畴昔狎群攫,痛卷无馀遗百难。zhuī sī chóu xī xiá qún jué,tòng juǎn wú yú yí bǎi nán。
山林赪矣囊橐外,栋宇委之荆棘闲。shān lín chēng yǐ náng tuó wài,dòng yǔ wěi zhī jīng jí xián。
飞锡一来重悲慨,张弮勇欲兴颓废。fēi xī yī lái zhòng bēi kǎi,zhāng quān yǒng yù xīng tuí fèi。
积劳落成逾一纪,大书记实光千载。jī láo luò chéng yú yī jì,dà shū jì shí guāng qiān zài。
彼物何物众所唾,无事生事几乎骂。bǐ wù hé wù zhòng suǒ tuò,wú shì shēng shì jǐ hū mà。
蚁将撼木不自分,犬或见雪从他吠。yǐ jiāng hàn mù bù zì fēn,quǎn huò jiàn xuě cóng tā fèi。
无辩之辩如我何,有怪不怪当自坏。wú biàn zhī biàn rú wǒ hé,yǒu guài bù guài dāng zì huài。
胡为撞钟击鼓辞上方,若曰挑包顶笠皆吾乡。hú wèi zhuàng zhōng jī gǔ cí shàng fāng,ruò yuē tiāo bāo dǐng lì jiē wú xiāng。
戏衫脱了因甚快,大权契合终难忘。xì shān tuō le yīn shén kuài,dà quán qì hé zhōng nán wàng。
风曾相送迎亦好,云与俱出归何妨。fēng céng xiāng sòng yíng yì hǎo,yún yǔ jù chū guī hé fáng。
两不著相是去住,一拨便转无思量。liǎng bù zhù xiāng shì qù zhù,yī bō biàn zhuǎn wú sī liàng。
人生忽忽梦幻身,世界茫茫戏剧场。rén shēng hū hū mèng huàn shēn,shì jiè máng máng xì jù chǎng。
我老不觉八十三,师今亦且半百强。wǒ lǎo bù jué bā shí sān,shī jīn yì qiě bàn bǎi qiáng。
石塔重来我愧不是苏玉局,茅屋可赋师却自爱杜草堂。shí tǎ zhòng lái wǒ kuì bù shì sū yù jú,máo wū kě fù shī què zì ài dù cǎo táng。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

重午酒边四句书宜晚

陈著

七十二岁重午酒,百千万变独闲身。qī shí èr suì zhòng wǔ jiǔ,bǎi qiān wàn biàn dú xián shēn。
细看榴艾只自醉,同吊芷兰能几人。xì kàn liú ài zhǐ zì zuì,tóng diào zhǐ lán néng jǐ rén。

丙戌人日与内侄汪景渊同饮于宜晚二首

陈著

忆昔儿嬉祖母旁,如今甲子一周强。yì xī ér xī zǔ mǔ páng,rú jīn jiǎ zi yī zhōu qiáng。
昼窗三世亲亲话,分付儿孙此意长。zhòu chuāng sān shì qīn qīn huà,fēn fù ér sūn cǐ yì zhǎng。

丙戌人日与内侄汪景渊同饮于宜晚二首

陈著

危世相逢三载闲,春风杯酒此时难。wēi shì xiāng féng sān zài xián,chūn fēng bēi jiǔ cǐ shí nán。
双溪不是无风月,世味何如菜芋盘。shuāng xī bù shì wú fēng yuè,shì wèi hé rú cài yù pán。

应百里李天益来求作奉川十咏似之广莫轩

陈著

高山处处著虚轩,来此凭阑便欲仙。gāo shān chù chù zhù xū xuān,lái cǐ píng lán biàn yù xiān。
下视浮云隔黄雾,平迎行日上青天。xià shì fú yún gé huáng wù,píng yíng xíng rì shàng qīng tiān。

应百里李天益来求作奉川十咏似之广莫轩

陈著

一水流南抱县行,一桥在上压溪横。yī shuǐ liú nán bào xiàn xíng,yī qiáo zài shàng yā xī héng。
傍阑多少人观政,要与桥平水与清。bàng lán duō shǎo rén guān zhèng,yào yǔ qiáo píng shuǐ yǔ qīng。

应百里李天益来求作奉川十咏似之广莫轩

陈著

庭中说法有龙听,龙去庭空水一汀。tíng zhōng shuō fǎ yǒu lóng tīng,lóng qù tíng kōng shuǐ yī tīng。
独有亭亭岁寒柏,不知人世自青青。dú yǒu tíng tíng suì hán bǎi,bù zhī rén shì zì qīng qīng。

应百里李天益来求作奉川十咏似之广莫轩

陈著

传说当年契此翁,偶然来此笑春风。chuán shuō dāng nián qì cǐ wēng,ǒu rán lái cǐ xiào chūn fēng。
忽抛布袋归何处,地下天高一阁空。hū pāo bù dài guī hé chù,dì xià tiān gāo yī gé kōng。

应百里李天益来求作奉川十咏似之广莫轩

陈著

乳峰真可避人闲,上妙高台天可攀。rǔ fēng zhēn kě bì rén xián,shàng miào gāo tái tiān kě pān。
未说旷怀便笑傲,堪从险处习闲关。wèi shuō kuàng huái biàn xiào ào,kān cóng xiǎn chù xí xián guān。

应百里李天益来求作奉川十咏似之广莫轩

陈著

谁把深红浅绿蟠,羽毛飞动倚风阑。shuí bǎ shēn hóng qiǎn lǜ pán,yǔ máo fēi dòng yǐ fēng lán。
时人不识来仪瑞,只向花前想像看。shí rén bù shí lái yí ruì,zhǐ xiàng huā qián xiǎng xiàng kàn。

应百里李天益来求作奉川十咏似之广莫轩

陈著

皮皴肉紧发苍然,伏雪眠风傲岁年。pí cūn ròu jǐn fā cāng rán,fú xuě mián fēng ào suì nián。
不见南阳龙卧者,本心元自直通天。bù jiàn nán yáng lóng wò zhě,běn xīn yuán zì zhí tōng tiān。

应百里李天益来求作奉川十咏似之广莫轩

陈著

千尺嶙峋直立形,流传神应挟风霆。qiān chǐ lín xún zhí lì xíng,liú chuán shén yīng xié fēng tíng。
石身本聚山川气,便是人心聚处灵。shí shēn běn jù shān chuān qì,biàn shì rén xīn jù chù líng。

应百里李天益来求作奉川十咏似之广莫轩

陈著

火珠簇压翠微鲜,丹粒团成蜜颗甜。huǒ zhū cù yā cuì wēi xiān,dān lì tuán chéng mì kē tián。
争为渴饕供燕豆,谁知赪汗困偿篮。zhēng wèi kě tāo gōng yàn dòu,shuí zhī chēng hàn kùn cháng lán。

应百里李天益来求作奉川十咏似之广莫轩

陈著

微风篆水自成碑,清月磨潭不受疵。wēi fēng zhuàn shuǐ zì chéng bēi,qīng yuè mó tán bù shòu cī。
万里此通归去路,扁舟堪载送行诗。wàn lǐ cǐ tōng guī qù lù,biǎn zhōu kān zài sòng xíng shī。

到梅山弟家见瑞香盛开醉书

陈著

地因胜境闲中见,花为骚人分外香。dì yīn shèng jìng xián zhōng jiàn,huā wèi sāo rén fēn wài xiāng。
数步出山何世界,一春无事是风光。shù bù chū shān hé shì jiè,yī chūn wú shì shì fēng guāng。

送君范到下溪头

陈著

老来多病脚蹒跚,不觉追行一里宽。lǎo lái duō bìng jiǎo pán shān,bù jué zhuī xíng yī lǐ kuān。
归去闭门还静坐,世途步步是邯郸。guī qù bì mén hái jìng zuò,shì tú bù bù shì hán dān。