古诗词

代天宁寺僧可举赠梓人善斫歌

陈著

四明山南郁嵯峨,异气上与青天摩。sì míng shān nán yù cuó é,yì qì shàng yǔ qīng tiān mó。
人豪挟秀布山下,馀为巧匠擅一窝。rén háo xié xiù bù shān xià,yú wèi qiǎo jiàng shàn yī wō。
颀然而长独出者,此中巧处得最多。qí rán ér zhǎng dú chū zhě,cǐ zhōng qiǎo chù dé zuì duō。
谁知造物亦有意,要为公输世其科。shuí zhī zào wù yì yǒu yì,yào wèi gōng shū shì qí kē。
天宁古刹本雄丽,一旦忽受融风苛。tiān níng gǔ shā běn xióng lì,yī dàn hū shòu róng fēng kē。
作而新之岂易事,一手足任奚谋他。zuò ér xīn zhī qǐ yì shì,yī shǒu zú rèn xī móu tā。
前年起山门,见者赞叹谁敢呵。qián nián qǐ shān mén,jiàn zhě zàn tàn shuí gǎn hē。
今年起佛殿,镇压大地山与河。jīn nián qǐ fú diàn,zhèn yā dà dì shān yǔ hé。
百川奏材奔赑屃,万夫应役鸣鹳鹅。bǎi chuān zòu cái bēn bì xì,wàn fū yīng yì míng guàn é。
眼意所及规矩就,颐指之下锯斧罗。yǎn yì suǒ jí guī jǔ jiù,yí zhǐ zhī xià jù fǔ luó。
巍巍列柱铁直立,整整骈榱玉圆瑳。wēi wēi liè zhù tiě zhí lì,zhěng zhěng pián cuī yù yuán cuō。
层檐飞走凤翼舞,修梁腾上虹光拖。céng yán fēi zǒu fèng yì wǔ,xiū liáng téng shàng hóng guāng tuō。
上入云霄争雁路,下临城市眇蚁窠。shàng rù yún xiāo zhēng yàn lù,xià lín chéng shì miǎo yǐ kē。
可以坐三大如来于中闲正面,可以奉五百罗汉于东西两阿。kě yǐ zuò sān dà rú lái yú zhōng xián zhèng miàn,kě yǐ fèng wǔ bǎi luó hàn yú dōng xī liǎng ā。
我仗我佛大势力,翻起尺水成大波。wǒ zhàng wǒ fú dà shì lì,fān qǐ chǐ shuǐ chéng dà bō。
汝有妙思随我意,轮奂视昔百倍过。rǔ yǒu miào sī suí wǒ yì,lún huàn shì xī bǎi bèi guò。
宝坊突兀见此屋,回首人世今如何。bǎo fāng tū wù jiàn cǐ wū,huí shǒu rén shì jīn rú hé。
当年大而富贵户,寒烟落日废址迷蓬莎。dāng nián dà ér fù guì hù,hán yān luò rì fèi zhǐ mí péng shā。
小而苟活破茅舍,凄风苦雨不识阳春和。xiǎo ér gǒu huó pò máo shě,qī fēng kǔ yǔ bù shí yáng chūn hé。
慈悲法门何遮碍,平等世界何偏颇。cí bēi fǎ mén hé zhē ài,píng děng shì jiè hé piān pǒ。
安得如汝千百亿,庄严栋宇遍婆娑。ān dé rú rǔ qiān bǎi yì,zhuāng yán dòng yǔ biàn pó suō。
有快活,无障魔,大家拍手齐唱善斫歌。yǒu kuài huó,wú zhàng mó,dà jiā pāi shǒu qí chàng shàn zhuó gē。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

早晴出门

陈著

山光溪色晓晴闲,鸥鹭在溪雪在山。shān guāng xī sè xiǎo qíng xián,ōu lù zài xī xuě zài shān。
忽然自笑还自语,白日何似溪山闲。hū rán zì xiào hái zì yǔ,bái rì hé shì xī shān xián。

南山白云

陈著

一片白云飞入山,须臾又出在人闲。yī piàn bái yún fēi rù shān,xū yú yòu chū zài rén xián。
我归十年不复出,说道云闲我更闲。wǒ guī shí nián bù fù chū,shuō dào yún xián wǒ gèng xián。

偶成

陈著

赤日途中嚼冰雪,红尘城外见林泉。chì rì tú zhōng jué bīng xuě,hóng chén chéng wài jiàn lín quán。
一时邂逅犹快意,十载清闲我谢天。yī shí xiè hòu yóu kuài yì,shí zài qīng xián wǒ xiè tiān。

早行到慈云

陈著

出门早作慈云行,楼阁峥嵘残月明。chū mén zǎo zuò cí yún xíng,lóu gé zhēng róng cán yuè míng。
老耳虚鸣眼带梦,恍然和宁闻六更。lǎo ěr xū míng yǎn dài mèng,huǎng rán hé níng wén liù gèng。

酒边

陈著

茶瓯才退酒杯来,酒兴浓时杯复杯。chá ōu cái tuì jiǔ bēi lái,jiǔ xīng nóng shí bēi fù bēi。
也须留取三分醒,要带明月清风回。yě xū liú qǔ sān fēn xǐng,yào dài míng yuè qīng fēng huí。

送董稼山二首

陈著

三年一去西山云,一见欲别心知熏。sān nián yī qù xī shān yún,yī jiàn yù bié xīn zhī xūn。
劝君且为更上酒,何时得与细论文。quàn jūn qiě wèi gèng shàng jiǔ,hé shí dé yǔ xì lùn wén。

送董稼山二首

陈著

白发萧萧送出门,相携相看两无言。bái fā xiāo xiāo sòng chū mén,xiāng xié xiāng kàn liǎng wú yán。
只应今日往来梦,搅破百里梅花村。zhǐ yīng jīn rì wǎng lái mèng,jiǎo pò bǎi lǐ méi huā cūn。

梅山醉归

陈著

山风满松松气香,松香和酒入诗肠。shān fēng mǎn sōng sōng qì xiāng,sōng xiāng hé jiǔ rù shī cháng。
悠然一醉便归去,如梦未觉无何乡。yōu rán yī zuì biàn guī qù,rú mèng wèi jué wú hé xiāng。

乙酉正月二十

陈著

数曲清溪山抱回,青山高处醉筵开。shù qū qīng xī shān bào huí,qīng shān gāo chù zuì yán kāi。
忽然鼓笛太平调,便是洞庭闻乐来。hū rán gǔ dí tài píng diào,biàn shì dòng tíng wén lè lái。

乙酉正月二十

陈著

人生此会能几回,坐上有客皆怀开。rén shēng cǐ huì néng jǐ huí,zuò shàng yǒu kè jiē huái kāi。
更听阳关三叠曲,何日复遇此翁来。gèng tīng yáng guān sān dié qū,hé rì fù yù cǐ wēng lái。

乙酉正月二十

陈著

溪自是溪山自山,溪山不与我人闲。xī zì shì xī shān zì shān,xī shān bù yǔ wǒ rén xián。
古往今来只如此,看尽人闲忙与闲。gǔ wǎng jīn lái zhǐ rú cǐ,kàn jǐn rén xián máng yǔ xián。

元宵薇山内弟

陈著

青镫连夜得论情,瓦缶方淫独古声。qīng dèng lián yè dé lùn qíng,wǎ fǒu fāng yín dú gǔ shēng。
人意好时天亦应,满山风雨忽开晴。rén yì hǎo shí tiān yì yīng,mǎn shān fēng yǔ hū kāi qíng。

元宵薇山内弟

陈著

镫宵处处是春台,尽夜还家亦快哉。dèng xiāo chù chù shì chūn tái,jǐn yè hái jiā yì kuài zāi。
说与诸儿此行好,满襟带得义风回。shuō yǔ zhū ér cǐ xíng hǎo,mǎn jīn dài dé yì fēng huí。

元宵薇山内弟

陈著

火是人生日用资,难凭回禄做儿嬉。huǒ shì rén shēng rì yòng zī,nán píng huí lù zuò ér xī。
千镫照夜成何事,一点疏防万屋危。qiān dèng zhào yè chéng hé shì,yī diǎn shū fáng wàn wū wēi。

元宵薇山内弟

陈著

日星明概朝廷福,烟火安和田里丰。rì xīng míng gài cháo tíng fú,yān huǒ ān hé tián lǐ fēng。
此是古今真乐事,夜镫何用扇淫风。cǐ shì gǔ jīn zhēn lè shì,yè dèng hé yòng shàn yín fēng。