古诗词

八声甘州

梁寅

记年时波荡两鸳鸯,雌雄各分流。jì nián shí bō dàng liǎng yuān yāng,cí xióng gè fēn liú。
恨郎情似水,妾心如石,此恨难休。hèn láng qíng shì shuǐ,qiè xīn rú shí,cǐ hèn nán xiū。
自古恩深沧海,富贵等云浮。zì gǔ ēn shēn cāng hǎi,fù guì děng yún fú。
何忍轻离别,翻爱为仇。hé rěn qīng lí bié,fān ài wèi chóu。
君看江头枯树,纵春风虚过,根干仍留。jūn kàn jiāng tóu kū shù,zòng chūn fēng xū guò,gēn gàn réng liú。
且牵萝空谷,蓬户自绸缪。qiě qiān luó kōng gǔ,péng hù zì chóu móu。
想秋胡、未忘故态,怕无金、相赠却怀羞。xiǎng qiū hú wèi wàng gù tài,pà wú jīn xiāng zèng què huái xiū。
归来日,郎嗔妾忿,都合冰消雾收。guī lái rì,láng chēn qiè fèn,dōu hé bīng xiāo wù shōu。

梁寅

梁寅,字孟敬,新喻(今江西省新余市下村镇)人。明初学者。元末累举不第,后征召为集庆路(治所在今江苏南京市,当时辖境相当今南京市及江宁、句容、溧水、溧阳、高淳等县地)儒学训导,晚年结庐石门山,四方士多从学,称其为“梁五经”,著有《石门词》。《明史》有传。 梁寅的作品>>

猜您喜欢

归醴溪

梁寅

久厌都市喧,俯思山岩静。jiǔ yàn dōu shì xuān,fǔ sī shān yán jìng。
归饮醴溪泉,怡我淳朴性。guī yǐn lǐ xī quán,yí wǒ chún pǔ xìng。
神峰杂树蓊,石门翠厓并。shén fēng zá shù wěng,shí mén cuì yá bìng。
萝悬晨露滋,巘秀夕霞映。luó xuán chén lù zī,yǎn xiù xī xiá yìng。
攀陟谐樵牧,候谒悔奔竞。pān zhì xié qiáo mù,hòu yè huǐ bēn jìng。
褰裾荫云松,脱屣悦风磴。qiān jū yīn yún sōng,tuō xǐ yuè fēng dèng。
悠然遁客心,叠出野人咏。yōu rán dùn kè xīn,dié chū yě rén yǒng。
方期谷口耕,毋诮终南径。fāng qī gǔ kǒu gēng,wú qiào zhōng nán jìng。

送辜德中会试

梁寅

写我山泽言,送君云霄举。xiě wǒ shān zé yán,sòng jūn yún xiāo jǔ。
贵人气每骄,下士心独苦。guì rén qì měi jiāo,xià shì xīn dú kǔ。
纷纷竞科第,口吐圣贤语。fēn fēn jìng kē dì,kǒu tǔ shèng xián yǔ。
朝出原宪室,夕与王侯伍。cháo chū yuán xiàn shì,xī yǔ wáng hóu wǔ。
我视辜贤良,怀珠类良贾。wǒ shì gū xián liáng,huái zhū lèi liáng jiǎ。
乃知淳厚士,不独在齐鲁。nǎi zhī chún hòu shì,bù dú zài qí lǔ。
松柏生涧冈,出为明堂柱。sōng bǎi shēng jiàn gāng,chū wèi míng táng zhù。
虽言被丹漆,赤心若可睹。suī yán bèi dān qī,chì xīn ruò kě dǔ。
既应纶言徵,将随玉阶步。jì yīng lún yán zhēng,jiāng suí yù jiē bù。
嵯峨黄金台,望君为延伫。cuó é huáng jīn tái,wàng jūn wèi yán zhù。

和杨逸人桃林迁居之作

梁寅

心寂忘尘嚣,时清乐岩筑。xīn jì wàng chén xiāo,shí qīng lè yán zhù。
爱此桃华林,葺之杜蘅屋。ài cǐ táo huá lín,qì zhī dù héng wū。
葛篱延芳藟,石梁照浅渌。gé lí yán fāng lěi,shí liáng zhào qiǎn lù。
风翔双白鸟,雨卧一黄犊。fēng xiáng shuāng bái niǎo,yǔ wò yī huáng dú。
东皋杂妇子,中野见樵牧。dōng gāo zá fù zi,zhōng yě jiàn qiáo mù。
赋诗云霞坞,携壶锦绣谷。fù shī yún xiá wù,xié hú jǐn xiù gǔ。
从君以优游,于此谢羁束。cóng jūn yǐ yōu yóu,yú cǐ xiè jī shù。

题西山程氏南窗

梁寅

独居南窗静,秋木连翠岑。dú jū nán chuāng jìng,qiū mù lián cuì cén。
鸣琴众叶下,把酒孤猿吟。míng qín zhòng yè xià,bǎ jiǔ gū yuán yín。
宁负朱绂愿,莫乖白云心。níng fù zhū fú yuàn,mò guāi bái yún xīn。
羡彼归田叟,高风留至今。xiàn bǐ guī tián sǒu,gāo fēng liú zhì jīn。

为临川章则常题山水图

梁寅

山拥衡庐青,水含潇湘碧。shān yōng héng lú qīng,shuǐ hán xiāo xiāng bì。
两厓蟠蛟树,千岁蹲虎石。liǎng yá pán jiāo shù,qiān suì dūn hǔ shí。
遥遥溯川舟,泛泛蹇驴客。yáo yáo sù chuān zhōu,fàn fàn jiǎn lǘ kè。
凭高者何人,闲看楚云白。píng gāo zhě hé rén,xián kàn chǔ yún bái。

题印土寺罢钓轩

梁寅

曲池照林坞,百尺悬萝阴。qū chí zhào lín wù,bǎi chǐ xuán luó yīn。
开轩坐垂钓,水清如我心。kāi xuān zuò chuí diào,shuǐ qīng rú wǒ xīn。
小鱼易伤生,大鱼或渊沈。xiǎo yú yì shāng shēng,dà yú huò yuān shěn。
投竿为之恻,于此悔悟深。tóu gān wèi zhī cè,yú cǐ huǐ wù shēn。
名区縻好爵,都市争黄金。míng qū mí hǎo jué,dōu shì zhēng huáng jīn。
但恋钩饵馨,岂知忧患侵。dàn liàn gōu ěr xīn,qǐ zhī yōu huàn qīn。
濯足南涧流,振衣北山岑。zhuó zú nán jiàn liú,zhèn yī běi shān cén。
既羞结网罟,何必溉釜鬵。jì xiū jié wǎng gǔ,hé bì gài fǔ qín。
物生免相贼,嗜欲常自禁。wù shēng miǎn xiāng zéi,shì yù cháng zì jìn。
嘉此古人意,托之金石音。jiā cǐ gǔ rén yì,tuō zhī jīn shí yīn。

城中女

梁寅

娥娥城中女,小楼对门家。é é chéng zhōng nǚ,xiǎo lóu duì mén jiā。
相骄茜裙新,并笑双鬟斜。xiāng jiāo qiàn qún xīn,bìng xiào shuāng huán xié。
花窗弄鹦鹉,月榭弹琵琶。huā chuāng nòng yīng wǔ,yuè xiè dàn pí pá。
不自结衣带,笑人说丝麻。bù zì jié yī dài,xiào rén shuō sī má。
越女当自羞,燕姬何足夸。yuè nǚ dāng zì xiū,yàn jī hé zú kuā。
但愁玉颜改,眼底生尘沙。dàn chóu yù yán gǎi,yǎn dǐ shēng chén shā。
秋江芙蓉落,天寒空怨嗟。qiū jiāng fú róng luò,tiān hán kōng yuàn jiē。

拟古十二首

梁寅

独处衡门下,慨然思九州。dú chù héng mén xià,kǎi rán sī jiǔ zhōu。
我马苦疲怯,山川多阻修。wǒ mǎ kǔ pí qiè,shān chuān duō zǔ xiū。
丰草被长坂,麋鹿或群游。fēng cǎo bèi zhǎng bǎn,mí lù huò qún yóu。
蔚彼嘉树阴,鸣禽自相求。wèi bǐ jiā shù yīn,míng qín zì xiāng qiú。
彼物各有适,而我何寡俦。bǐ wù gè yǒu shì,ér wǒ hé guǎ chóu。
日月双车轮,但恐不少留。rì yuè shuāng chē lún,dàn kǒng bù shǎo liú。
愿与二三友,朝夕论王猷。yuàn yǔ èr sān yǒu,cháo xī lùn wáng yóu。
毋为自局促,穷庐悲白头。wú wèi zì jú cù,qióng lú bēi bái tóu。

拟古十二首

梁寅

出门望长道,车马何阗阗。chū mén wàng zhǎng dào,chē mǎ hé tián tián。
白日殷轻雷,飞尘若为烟。bái rì yīn qīng léi,fēi chén ruò wèi yān。
周人好商贾,锥刀争贸迁。zhōu rén hǎo shāng jiǎ,zhuī dāo zhēng mào qiān。
赵女夸绮服,跕蹝弹鸣弦。zhào nǚ kuā qǐ fú,diǎn xǐ dàn míng xián。
营营苦不足,衣食思华鲜。yíng yíng kǔ bù zú,yī shí sī huá xiān。
奔涛日东注,何由为静渊。bēn tāo rì dōng zhù,hé yóu wèi jìng yuān。

拟古十二首

梁寅

南州产嘉橘,朱实日光炫。nán zhōu chǎn jiā jú,zhū shí rì guāng xuàn。
燕晋夸枣栗,连林极丰羡。yàn jìn kuā zǎo lì,lián lín jí fēng xiàn。
枣栗充糇?,足以饥馁咽。zǎo lì chōng hóu liáng,zú yǐ jī něi yàn。
橘酸良不如,亦可笾豆荐。jú suān liáng bù rú,yì kě biān dòu jiàn。
逾淮或成枳,性移贵反贱。yú huái huò chéng zhǐ,xìng yí guì fǎn jiàn。
贤哉钟仪子,土风慎不变。xián zāi zhōng yí zi,tǔ fēng shèn bù biàn。

拟古十二首

梁寅

名都少年子,金多矜富强。míng dōu shǎo nián zi,jīn duō jīn fù qiáng。
连云起甲第,峨峨拟侯王。lián yún qǐ jiǎ dì,é é nǐ hóu wáng。
外厩骈骐骥,侍女罗姬姜。wài jiù pián qí jì,shì nǚ luó jī jiāng。
豪贵相经过,绮席飞琼觞。háo guì xiāng jīng guò,qǐ xí fēi qióng shāng。
醉言气凌人,欢乐殊未央。zuì yán qì líng rén,huān lè shū wèi yāng。
嘲笑东邻士,晏食惟糟糠。cháo xiào dōng lín shì,yàn shí wéi zāo kāng。
艳艳桃李花,随时逞妍芳。yàn yàn táo lǐ huā,suí shí chěng yán fāng。
岂知易零落,荣华安可常。qǐ zhī yì líng luò,róng huá ān kě cháng。

拟古十二首

梁寅

凤栖必孤桐,鹤集思高松。fèng qī bì gū tóng,hè jí sī gāo sōng。
飞翔择所止,羞与鹪鹩同。fēi xiáng zé suǒ zhǐ,xiū yǔ jiāo liáo tóng。
踽踽贱贫士,混混常俗中。jǔ jǔ jiàn pín shì,hùn hùn cháng sú zhōng。
节概曾闵贤,言语班扬工。jié gài céng mǐn xián,yán yǔ bān yáng gōng。
被服常布褐,虚室生蒿蓬。bèi fú cháng bù hè,xū shì shēng hāo péng。
向非贤哲举,何以树勋庸。xiàng fēi xián zhé jǔ,hé yǐ shù xūn yōng。

拟古十二首

梁寅

芙蓉在江浦,亭亭艳清波。fú róng zài jiāng pǔ,tíng tíng yàn qīng bō。
虽云出淤泥,丽质良可嘉。suī yún chū yū ní,lì zhì liáng kě jiā。
褰裳涉枉渚,凌风折芳花。qiān shang shè wǎng zhǔ,líng fēng zhé fāng huā。
愿言赠君子,玩之比瑶华。yuàn yán zèng jūn zi,wán zhī bǐ yáo huá。
于时苟不惜,憔悴当奈何。yú shí gǒu bù xī,qiáo cuì dāng nài hé。

拟古十二首

梁寅

时违骨肉弃,位高仇怨亲。shí wéi gǔ ròu qì,wèi gāo chóu yuàn qīn。
离合心岂常,势利情所因。lí hé xīn qǐ cháng,shì lì qíng suǒ yīn。
君子羞薄俗,古风恐夷泯。jūn zi xiū báo sú,gǔ fēng kǒng yí mǐn。
深知慕管鲍,轻怨羞张陈。shēn zhī mù guǎn bào,qīng yuàn xiū zhāng chén。
蕙荃不随化,球琳岂易磷。huì quán bù suí huà,qiú lín qǐ yì lín。
结交英雄士,白首当如新。jié jiāo yīng xióng shì,bái shǒu dāng rú xīn。

拟古十二首

梁寅

江海处卑下,百川皆赴之。jiāng hǎi chù bēi xià,bǎi chuān jiē fù zhī。
山木郁萧森,上竦无繁枝。shān mù yù xiāo sēn,shàng sǒng wú fán zhī。
王侯称孤寡,惟恐婴菑危。wáng hóu chēng gū guǎ,wéi kǒng yīng zāi wēi。
谨虚受众益,天道盈必亏。jǐn xū shòu zhòng yì,tiān dào yíng bì kuī。
周公下白屋,吐哺情孜孜。zhōu gōng xià bái wū,tǔ bǔ qíng zī zī。
孙子相强楚,禄丰心愈卑。sūn zi xiāng qiáng chǔ,lù fēng xīn yù bēi。
奈何闾阎子,往往多矜持。nài hé lǘ yán zi,wǎng wǎng duō jīn chí。