古诗词

天仙子·苦热

梁寅

六合似炉云似火。liù hé shì lú yún shì huǒ。
热气蒸肌烟雾锁。rè qì zhēng jī yān wù suǒ。
此时那得羽翰生,冰壑过。cǐ shí nà dé yǔ hàn shēng,bīng hè guò。
风岩坐。fēng yán zuò。
瀑布溅衣珠万颗。pù bù jiàn yī zhū wàn kē。
未旱先愁愁怎躲。wèi hàn xiān chóu chóu zěn duǒ。
如在颠崖惟恐堕。rú zài diān yá wéi kǒng duò。
急须霖雨慰苍生,名誉播。jí xū lín yǔ wèi cāng shēng,míng yù bō。
江之左。jiāng zhī zuǒ。
谁在东山深处卧。shuí zài dōng shān shēn chù wò。

梁寅

梁寅,字孟敬,新喻(今江西省新余市下村镇)人。明初学者。元末累举不第,后征召为集庆路(治所在今江苏南京市,当时辖境相当今南京市及江宁、句容、溧水、溧阳、高淳等县地)儒学训导,晚年结庐石门山,四方士多从学,称其为“梁五经”,著有《石门词》。《明史》有传。 梁寅的作品>>

猜您喜欢

玉阶怨其一

梁寅

独步玉阶静,飞鼠掠红栊。dú bù yù jiē jìng,fēi shǔ lüè hóng lóng。
月斜万年树,露寒金井桐。yuè xié wàn nián shù,lù hán jīn jǐng tóng。
别殿笙歌合,宴乐犹未终。bié diàn shēng gē hé,yàn lè yóu wèi zhōng。

短歌行

梁寅

今日燕胥,乐如之何。jīn rì yàn xū,lè rú zhī hé。
我醑惟旨,我殽孔嘉。wǒ xǔ wéi zhǐ,wǒ xiáo kǒng jiā。
皦皦熙阳,灼灼芳华。jiǎo jiǎo xī yáng,zhuó zhuó fāng huá。
爰有鸣禽,集于修柯。yuán yǒu míng qín,jí yú xiū kē。
我觞我友,载衎载和。wǒ shāng wǒ yǒu,zài kàn zài hé。
欢日苦少,戚日苦多。huān rì kǔ shǎo,qī rì kǔ duō。
伊其相乐,毋耋之嗟。yī qí xiāng lè,wú dié zhī jiē。
木可重蘖,川无回波。mù kě zhòng niè,chuān wú huí bō。
人匪金石,其生有涯。rén fěi jīn shí,qí shēng yǒu yá。
鼓瑟鼓琴,或咏或歌。gǔ sè gǔ qín,huò yǒng huò gē。
乐以无耽,永矢弗过。lè yǐ wú dān,yǒng shǐ fú guò。

采莲曲

梁寅

艳妆二八女,娇歌采莲曲。yàn zhuāng èr bā nǚ,jiāo gē cǎi lián qū。
停桡江上郎,隔花荡心目。tíng ráo jiāng shàng láng,gé huā dàng xīn mù。

采莲曲

梁寅

采莲莫采花,采莲莫采叶。cǎi lián mò cǎi huā,cǎi lián mò cǎi yè。
要知心最苦,绿房为君折。yào zhī xīn zuì kǔ,lǜ fáng wèi jūn zhé。

采莲曲

梁寅

花多照水红,叶多照水青。huā duō zhào shuǐ hóng,yè duō zhào shuǐ qīng。
愿及秋未老,为花惜芳馨。yuàn jí qiū wèi lǎo,wèi huā xī fāng xīn。

采莲曲

梁寅

折花折翠茎,常恐轻断脆。zhé huā zhé cuì jīng,cháng kǒng qīng duàn cuì。
但使藕常在,年年花相似。dàn shǐ ǒu cháng zài,nián nián huā xiāng shì。

凤笙曲梁

梁寅

碧玉为管金为簧。bì yù wèi guǎn jīn wèi huáng。
娑娑彩翼欲回翔。suō suō cǎi yì yù huí xiáng。
雕龙合殿春日长。diāo lóng hé diàn chūn rì zhǎng。
春日长,凤和鸣。chūn rì zhǎng,fèng hé míng。
六气顺,三阶平。liù qì shùn,sān jiē píng。

怨歌行二首

梁寅

云母屏风零露洁,蒲萄锦衾残月光。yún mǔ píng fēng líng lù jié,pú táo jǐn qīn cán yuè guāng。
羞看绣帐双鸳带,徒费薰衣百和香。xiū kàn xiù zhàng shuāng yuān dài,tú fèi xūn yī bǎi hé xiāng。

怨歌行二首

梁寅

宝钗头上千黄金,可怜堕井无复寻。bǎo chāi tóu shàng qiān huáng jīn,kě lián duò jǐng wú fù xún。
情如秋岭朝朝淡,愁似春江日日深。qíng rú qiū lǐng cháo cháo dàn,chóu shì chūn jiāng rì rì shēn。

西门行

梁寅

出西门,安所逢。chū xī mén,ān suǒ féng。
所逢皆少年,稀见头白翁。suǒ féng jiē shǎo nián,xī jiàn tóu bái wēng。
人生如春花,朝竞阳艳夕空丛。rén shēng rú chūn huā,cháo jìng yáng yàn xī kōng cóng。
百年流光能几何,幼而蚩蚩老叹蹉跎。bǎi nián liú guāng néng jǐ hé,yòu ér chī chī lǎo tàn cuō tuó。
欢日苦少,愁日苦多。huān rì kǔ shǎo,chóu rì kǔ duō。
劝君美酒听我歌,宁为贫贱之娱乐,无羡得意之奔波。quàn jūn měi jiǔ tīng wǒ gē,níng wèi pín jiàn zhī yú lè,wú xiàn dé yì zhī bēn bō。

车遥遥

梁寅

车遥遥,江上路。chē yáo yáo,jiāng shàng lù。
知君心与江水东,水可停流车不驻。zhī jūn xīn yǔ jiāng shuǐ dōng,shuǐ kě tíng liú chē bù zhù。
出门望风沙,碧云在天涯。chū mén wàng fēng shā,bì yún zài tiān yá。
少年万里志,那思早还家。shǎo nián wàn lǐ zhì,nà sī zǎo hái jiā。
落花纷纷沾绮疏,春来春去伤离居。luò huā fēn fēn zhān qǐ shū,chūn lái chūn qù shāng lí jū。
丈夫官慕执金吾,敢云富贵非良图。zhàng fū guān mù zhí jīn wú,gǎn yún fù guì fēi liáng tú。
托身自误不自怨,惟愿羊肠九折无摧车。tuō shēn zì wù bù zì yuàn,wéi yuàn yáng cháng jiǔ zhé wú cuī chē。

东武吟

梁寅

戚戚复戚戚,丈夫有行役。qī qī fù qī qī,zhàng fū yǒu xíng yì。
行役今安之,万里适京国。xíng yì jīn ān zhī,wàn lǐ shì jīng guó。
隋珠耀明月,和璧夸悬黎。suí zhū yào míng yuè,hé bì kuā xuán lí。
及时不自献,明君焉得知。jí shí bù zì xiàn,míng jūn yān dé zhī。
美人倚绣户,牵衣子毋去。měi rén yǐ xiù hù,qiān yī zi wú qù。
长安多风尘,能令素衣污。zhǎng ān duō fēng chén,néng lìng sù yī wū。
餔糜共朝昏,冠佩何足云。bù mí gòng cháo hūn,guān pèi hé zú yún。
吾行且复止,感尔意良勤。wú xíng qiě fù zhǐ,gǎn ěr yì liáng qín。

荆州歌

梁寅

夔州六舸下扬州。kuí zhōu liù gě xià yáng zhōu。
如雷叠鼓春江头。rú léi dié gǔ chūn jiāng tóu。
花开满城不少留。huā kāi mǎn chéng bù shǎo liú。
瞿塘风波似翻海,朝朝出望为郎愁。qú táng fēng bō shì fān hǎi,cháo cháo chū wàng wèi láng chóu。

上之回

梁寅

海波如白山,三山不可到。hǎi bō rú bái shān,sān shān bù kě dào。
凌云台观思仙人,金舆远出回中道。líng yún tái guān sī xiān rén,jīn yú yuǎn chū huí zhōng dào。
回中道,何逶迤。huí zhōng dào,hé wēi yí。
朝旭照黄屋,灵飙卷鸾旗。cháo xù zhào huáng wū,líng biāo juǎn luán qí。
青鸟西来集行殿,王母云軿初降时。qīng niǎo xī lái jí xíng diàn,wáng mǔ yún píng chū jiàng shí。
碧藕味逾蜜,冰桃甘若饴。bì ǒu wèi yú mì,bīng táo gān ruò yí。
笑饮九霞觞,侍女皆瑶姬。xiào yǐn jiǔ xiá shāng,shì nǚ jiē yáo jī。
从臣罗拜称万岁,终不学穆天子八骏无停辔。cóng chén luó bài chēng wàn suì,zhōng bù xué mù tiān zi bā jùn wú tíng pèi。
还宫静处仙自来,愿与轩辕同久视。hái gōng jìng chù xiān zì lái,yuàn yǔ xuān yuán tóng jiǔ shì。

公莫舞

梁寅

东兵西来入秦关,薄天雄气摧南山。dōng bīng xī lái rù qín guān,báo tiān xióng qì cuī nán shān。
秦民夹道观隆准,降王俯首戈尘间。qín mín jiā dào guān lóng zhǔn,jiàng wáng fǔ shǒu gē chén jiān。
戈如林,士如虎,黄河倒流沃焦土。gē rú lín,shì rú hǔ,huáng hé dào liú wò jiāo tǔ。
秦宫白昼千门开,关兵夜严势连堵。qín gōng bái zhòu qiān mén kāi,guān bīng yè yán shì lián dǔ。
月落千骑惊,萧萧闻楚兵。yuè luò qiān qí jīng,xiāo xiāo wén chǔ bīng。
鸣镝交驰天狗坠,重瞳怒叱天柱倾。míng dī jiāo chí tiān gǒu zhuì,zhòng tóng nù chì tiān zhù qīng。
平明驻关中,旌旗耀日舒长虹。píng míng zhù guān zhōng,jīng qí yào rì shū zhǎng hóng。
置酒交驩,谁其雌雄。zhì jiǔ jiāo huān,shuí qí cí xióng。
胡为拔剑以决起,使一夫睥聣而相攻。hú wèi bá jiàn yǐ jué qǐ,shǐ yī fū pì ní ér xiāng gōng。
剑光灿兮秋霜横,袖展翮兮阴风生。jiàn guāng càn xī qiū shuāng héng,xiù zhǎn hé xī yīn fēng shēng。
孤㹠咋虎不自量,徒以意气相凭陵。gū tún zǎ hǔ bù zì liàng,tú yǐ yì qì xiāng píng líng。
相凭陵,一何愚。xiāng píng líng,yī hé yú。
空中奇气成五采,但见云龙矫矫行天衢。kōng zhōng qí qì chéng wǔ cǎi,dàn jiàn yún lóng jiǎo jiǎo xíng tiān qú。