古诗词

膏雨

朱淑真

添得垂杨色更浓,飞烟卷雾弄轻风。tiān dé chuí yáng sè gèng nóng,fēi yān juǎn wù nòng qīng fēng。
展匀芳草茸茸绿,湿透妖桃薄薄红。zhǎn yún fāng cǎo rōng rōng lǜ,shī tòu yāo táo báo báo hóng。
润物有情如着意,催花无语自施工。rùn wù yǒu qíng rú zhe yì,cuī huā wú yǔ zì shī gōng。
一犁膏脉分春垄,只慰农桑望眼中。yī lí gāo mài fēn chūn lǒng,zhǐ wèi nóng sāng wàng yǎn zhōng。
朱淑真

朱淑真

朱淑真(约1135~约1180),号幽栖居士,宋代女诗人,亦为唐宋以来留存作品最丰盛的女作家之一。南宋初年时在世,祖籍歙州(治今安徽歙县),《四库全书》中定其为“浙中海宁人”,一说浙江钱塘(今浙江杭州)人。生于仕宦之家。夫为文法小吏,因志趣不合,夫妻不睦,终致其抑郁早逝。又传淑真过世后,父母将其生前文稿付之一炬。其余生平不可考,素无定论。现存《断肠诗集》、《断肠词》传世,为劫后余篇。 朱淑真的作品>>

猜您喜欢

送人赴试礼部

朱淑真

春闱报罢已三年,又向西风促去鞭。chūn wéi bào bà yǐ sān nián,yòu xiàng xī fēng cù qù biān。
屡鼓莫嫌非作气,一飞当自卜冲天。lǚ gǔ mò xián fēi zuò qì,yī fēi dāng zì bo chōng tiān。
贾生少达终何遇,马援才高老更坚。jiǎ shēng shǎo dá zhōng hé yù,mǎ yuán cái gāo lǎo gèng jiān。
大抵功名无早晚,平津今见起菑川。dà dǐ gōng míng wú zǎo wǎn,píng jīn jīn jiàn qǐ zāi chuān。

次韵见赠兼简吴夫人

朱淑真

南北常嗟见未因,停舟今喜笑谈亲。nán běi cháng jiē jiàn wèi yīn,tíng zhōu jīn xǐ xiào tán qīn。
张姬淑德同冰玉,李白高吟泣鬼神。zhāng jī shū dé tóng bīng yù,lǐ bái gāo yín qì guǐ shén。
和管幸听鸣凤侣,滥竽还愧赏音人。hé guǎn xìng tīng míng fèng lǚ,làn yú hái kuì shǎng yīn rén。
佳篇奖拂还过实,班卫声名岂易伦。jiā piān jiǎng fú hái guò shí,bān wèi shēng míng qǐ yì lún。

题四并楼

朱淑真

华榜危楼岂浪名,人间四者此环并。huá bǎng wēi lóu qǐ làng míng,rén jiān sì zhě cǐ huán bìng。
日知光景无虚度,时觉清风满座生。rì zhī guāng jǐng wú xū dù,shí jué qīng fēng mǎn zuò shēng。
庾亮据床谈兴逸,仲宣倚槛客愁轻。yǔ liàng jù chuáng tán xīng yì,zhòng xuān yǐ kǎn kè chóu qīng。
眼前此乐难兼得,许我登临载酒行。yǎn qián cǐ lè nán jiān dé,xǔ wǒ dēng lín zài jiǔ xíng。

竹其一

朱淑真

一径浓阴影覆墙,含烟敲雨暑天凉。yī jìng nóng yīn yǐng fù qiáng,hán yān qiāo yǔ shǔ tiān liáng。
猗猗肯羡夭桃艳,凛凛终同劲柏刚。yī yī kěn xiàn yāo táo yàn,lǐn lǐn zhōng tóng jìn bǎi gāng。
风籁入时添细韵,月华临处送清光。fēng lài rù shí tiān xì yùn,yuè huá lín chù sòng qīng guāng。
凌冬不改青坚节,冒雪何伤色转苍。líng dōng bù gǎi qīng jiān jié,mào xuě hé shāng sè zhuǎn cāng。

江上阻风

朱淑真

正阻行程江岸间,江头三日系归船。zhèng zǔ xíng chéng jiāng àn jiān,jiāng tóu sān rì xì guī chuán。
水光激浪高翻雪,风力推沙远涨烟。shuǐ guāng jī làng gāo fān xuě,fēng lì tuī shā yuǎn zhǎng yān。
拔闷喜陪尊有酒,供厨不虑食无钱。bá mèn xǐ péi zūn yǒu jiǔ,gōng chú bù lǜ shí wú qián。
雕章见及唯虚辱,勉强赓酬愧斐然。diāo zhāng jiàn jí wéi xū rǔ,miǎn qiáng gēng chóu kuì fěi rán。

游旷写亭有作

朱淑真

旷写亭高四望中,楼台城郭正春风。kuàng xiě tíng gāo sì wàng zhōng,lóu tái chéng guō zhèng chūn fēng。
笙歌富庶千门乐,市井喧哗百货通。shēng gē fù shù qiān mén lè,shì jǐng xuān huā bǎi huò tōng。
叠叠民居还瓦屋,纷纷游蝶乱花丛。dié dié mín jū hái wǎ wū,fēn fēn yóu dié luàn huā cóng。
凭栏忽念非吾土,目断白云心莫穷。píng lán hū niàn fēi wú tǔ,mù duàn bái yún xīn mò qióng。

秋日述怀

朱淑真

妇人虽软眼,泪不等闲流。fù rén suī ruǎn yǎn,lèi bù děng xián liú。
我因无好况,挥断五湖秋。wǒ yīn wú hǎo kuàng,huī duàn wǔ hú qiū。

书窗即事二首

朱淑真

花落春无语,春归鸟自啼。huā luò chūn wú yǔ,chūn guī niǎo zì tí。
多情是蜂蝶,飞过粉墙西。duō qíng shì fēng dié,fēi guò fěn qiáng xī。

书窗即事二首

朱淑真

一阵催花雨,高低飞落红。yī zhèn cuī huā yǔ,gāo dī fēi luò hóng。
榆钱空万叠,买不住春风。yú qián kōng wàn dié,mǎi bù zhù chūn fēng。

西楼纳凉

朱淑真

小阁对芙蕖,嚣尘一点无。xiǎo gé duì fú qú,xiāo chén yī diǎn wú。
水风凉枕罩,雪葛爽肌肤。shuǐ fēng liáng zhěn zhào,xuě gé shuǎng jī fū。

秋楼晚望

朱淑真

凉吹晚飕飕,芦花两岸秋。liáng chuī wǎn sōu sōu,lú huā liǎng àn qiū。
夕阳楼上望,独倚泪偷流。xī yáng lóu shàng wàng,dú yǐ lèi tōu liú。

长宵

朱淑真

霜月照人悄,迢迢夜未阑。shuāng yuè zhào rén qiāo,tiáo tiáo yè wèi lán。
鸳帏梦展转,珠泪向谁弹。yuān wéi mèng zhǎn zhuǎn,zhū lèi xiàng shuí dàn。

直竹

朱淑真

劲直忠臣节,孤高列女心。jìn zhí zhōng chén jié,gū gāo liè nǚ xīn。
四时同一色,霜雪不能侵。sì shí tóng yī sè,shuāng xuě bù néng qīn。

夏夜弹琴

朱淑真

夜久万籁息,琴声愈幽寂。yè jiǔ wàn lài xī,qín shēng yù yōu jì。
接引到清江,岩泉溜寒滴。jiē yǐn dào qīng jiāng,yán quán liū hán dī。

立春前一日

朱淑真

梅花枝上雪初融,一夜高风激转东。méi huā zhī shàng xuě chū róng,yī yè gāo fēng jī zhuǎn dōng。
芳草池塘冰未薄,柳条如线着春工。fāng cǎo chí táng bīng wèi báo,liǔ tiáo rú xiàn zhe chūn gōng。