古诗词

书窗即事二首

朱淑真

一阵催花雨,高低飞落红。yī zhèn cuī huā yǔ,gāo dī fēi luò hóng。
榆钱空万叠,买不住春风。yú qián kōng wàn dié,mǎi bù zhù chūn fēng。
朱淑真

朱淑真

朱淑真(约1135~约1180),号幽栖居士,宋代女诗人,亦为唐宋以来留存作品最丰盛的女作家之一。南宋初年时在世,祖籍歙州(治今安徽歙县),《四库全书》中定其为“浙中海宁人”,一说浙江钱塘(今浙江杭州)人。生于仕宦之家。夫为文法小吏,因志趣不合,夫妻不睦,终致其抑郁早逝。又传淑真过世后,父母将其生前文稿付之一炬。其余生平不可考,素无定论。现存《断肠诗集》、《断肠词》传世,为劫后余篇。 朱淑真的作品>>

猜您喜欢

恨别

朱淑真

调朱弄粉总无心,瘦觉宽馀缠臂金。diào zhū nòng fěn zǒng wú xīn,shòu jué kuān yú chán bì jīn。
别后大拚憔悴损,思情未抵此情深。bié hòu dà pàn qiáo cuì sǔn,sī qíng wèi dǐ cǐ qíng shēn。

寄情

朱淑真

欲寄相思满纸愁,鱼沉雁杳又还休。yù jì xiāng sī mǎn zhǐ chóu,yú chén yàn yǎo yòu hái xiū。
分明此去无多地,如在天涯无尽头。fēn míng cǐ qù wú duō dì,rú zài tiān yá wú jǐn tóu。

无寐二首

朱淑真

吹彻云箫夜未赊,梨花带月映窗纱。chuī chè yún xiāo yè wèi shē,lí huā dài yuè yìng chuāng shā。
休将往事思量遍,潋滟新愁乱似麻。xiū jiāng wǎng shì sī liàng biàn,liàn yàn xīn chóu luàn shì má。

无寐二首

朱淑真

背弹珠泪暗伤神,挑尽寒灯睡不成。bèi dàn zhū lèi àn shāng shén,tiāo jǐn hán dēng shuì bù chéng。
卸却凤钗寻睡去,上床开眼到天明。xiè què fèng chāi xún shuì qù,shàng chuáng kāi yǎn dào tiān míng。

酒醒

朱淑真

梦回酒醒嚼盂冰,侍女贪眠唤不应。mèng huí jiǔ xǐng jué yú bīng,shì nǚ tān mián huàn bù yīng。
瘦㾪江梅知我意,隔窗和月谩腾腾。shòu shěng jiāng méi zhī wǒ yì,gé chuāng hé yuè mán téng téng。

睡起二首

朱淑真

起来不喜匀红粉,强把菱花照病容。qǐ lái bù xǐ yún hóng fěn,qiáng bǎ líng huā zhào bìng róng。
腰瘦故知闲事恼,泪多只为别情浓。yāo shòu gù zhī xián shì nǎo,lèi duō zhǐ wèi bié qíng nóng。

睡起二首

朱淑真

懒对妆台指黛眉,任他双鬓向烟垂。lǎn duì zhuāng tái zhǐ dài méi,rèn tā shuāng bìn xiàng yān chuí。
侍儿全不知人意,犹把梅花插一枝。shì ér quán bù zhī rén yì,yóu bǎ méi huā chā yī zhī。

清瘦

朱淑真

春花秋月若浮沤,怎得心如不系舟。chūn huā qiū yuè ruò fú ōu,zěn dé xīn rú bù xì zhōu。
肌骨大都无一把,可怜禁驾许多愁。jī gǔ dà dōu wú yī bǎ,kě lián jìn jià xǔ duō chóu。

闷书

朱淑真

泪粉匀开满镜愁,麝煤拂断远山秋。lèi fěn yún kāi mǎn jìng chóu,shè méi fú duàn yuǎn shān qiū。
一痕心寄银屏上,不见人来竹叶舟。yī hén xīn jì yín píng shàng,bù jiàn rén lái zhú yè zhōu。

掬水月在手

朱淑真

无事江头弄碧波,分明掌上见嫦娥。wú shì jiāng tóu nòng bì bō,fēn míng zhǎng shàng jiàn cháng é。
不知李谪仙人在,曾向江头捉得么。bù zhī lǐ zhé xiān rén zài,céng xiàng jiāng tóu zhuō dé me。

弄花香满衣

朱淑真

艳红影里撷芳回,沾惹春风两袖归。yàn hóng yǐng lǐ xié fāng huí,zhān rě chūn fēng liǎng xiù guī。
夹路露桃浑欲笑,不禁蜂蝶绕人飞。jiā lù lù táo hún yù xiào,bù jìn fēng dié rào rén fēi。

会魏夫人席上命小鬟妙舞曲终求诗于予以飞雪满群山为韵作五绝

朱淑真

管弦催上锦裀时,体段轻盈只欲飞。guǎn xián cuī shàng jǐn yīn shí,tǐ duàn qīng yíng zhǐ yù fēi。
若使明皇当日见,阿蛮无计况杨妃。ruò shǐ míng huáng dāng rì jiàn,ā mán wú jì kuàng yáng fēi。

会魏夫人席上命小鬟妙舞曲终求诗于予以飞雪满群山为韵作五绝

朱淑真

香茵稳衬半钩月,来往淩波云影灭。xiāng yīn wěn chèn bàn gōu yuè,lái wǎng líng bō yún yǐng miè。
弦催紧拍捉将遍,两袖翻然做回雪。xián cuī jǐn pāi zhuō jiāng biàn,liǎng xiù fān rán zuò huí xuě。

会魏夫人席上命小鬟妙舞曲终求诗于予以飞雪满群山为韵作五绝

朱淑真

柳腰不被春拘管,凤转鸾回霞袖缓。liǔ yāo bù bèi chūn jū guǎn,fèng zhuǎn luán huí xiá xiù huǎn。
舞彻伊州力不禁,筵前扑簌花飞满。wǔ chè yī zhōu lì bù jìn,yán qián pū sù huā fēi mǎn。

会魏夫人席上命小鬟妙舞曲终求诗于予以飞雪满群山为韵作五绝

朱淑真

占断京华第一春,清歌妙舞实超群。zhàn duàn jīng huá dì yī chūn,qīng gē miào wǔ shí chāo qún。
只愁到晓人星散,化作巫山一段云。zhǐ chóu dào xiǎo rén xīng sàn,huà zuò wū shān yī duàn yún。