古诗词

恨春五首其一

朱淑真

樱桃初荐杏梅酸,槐嫩风高麦秀寒。yīng táo chū jiàn xìng méi suān,huái nèn fēng gāo mài xiù hán。
惆怅东君太情薄,挽留时暂也应难。chóu chàng dōng jūn tài qíng báo,wǎn liú shí zàn yě yīng nán。
朱淑真

朱淑真

朱淑真(约1135~约1180),号幽栖居士,宋代女诗人,亦为唐宋以来留存作品最丰盛的女作家之一。南宋初年时在世,祖籍歙州(治今安徽歙县),《四库全书》中定其为“浙中海宁人”,一说浙江钱塘(今浙江杭州)人。生于仕宦之家。夫为文法小吏,因志趣不合,夫妻不睦,终致其抑郁早逝。又传淑真过世后,父母将其生前文稿付之一炬。其余生平不可考,素无定论。现存《断肠诗集》、《断肠词》传世,为劫后余篇。 朱淑真的作品>>

猜您喜欢

伤别二首

朱淑真

双燕呢喃语画梁,劝人休恁苦思量。shuāng yàn ne nán yǔ huà liáng,quàn rén xiū nèn kǔ sī liàng。
逢春触处须萦恨,对景无时不断肠。féng chūn chù chù xū yíng hèn,duì jǐng wú shí bù duàn cháng。
寒食梨花新月夜,黄昏杨柳旧风光。hán shí lí huā xīn yuè yè,huáng hūn yáng liǔ jiù fēng guāng。
繁华种种成愁恨,最是西楼近夕阳。fán huá zhǒng zhǒng chéng chóu hèn,zuì shì xī lóu jìn xī yáng。

诉愁

朱淑真

苦没心情只爱眠,梦魂还又到愁边。kǔ méi xīn qíng zhǐ ài mián,mèng hún hái yòu dào chóu biān。
旧家庭院春长锁,今夜楼台月正圆。jiù jiā tíng yuàn chūn zhǎng suǒ,jīn yè lóu tái yuè zhèng yuán。
锦夜楼台双凤带,兽炉闲爇水沉烟。jǐn yè lóu tái shuāng fèng dài,shòu lú xián ruò shuǐ chén yān。
良辰美景俱成恨,莫问新年与旧年。liáng chén měi jǐng jù chéng hèn,mò wèn xīn nián yǔ jiù nián。

寄恨

朱淑真

如毛细雨蔼遥空,偏与花枝着意红。rú máo xì yǔ ǎi yáo kōng,piān yǔ huā zhī zhe yì hóng。
人自多愁春自好,天应不语闷应同。rén zì duō chóu chūn zì hǎo,tiān yīng bù yǔ mèn yīng tóng。
吟笺谩有千篇苦,心事全无一点通。yín jiān mán yǒu qiān piān kǔ,xīn shì quán wú yī diǎn tōng。
窗外数声新百舌,唤回杨柳正眠中。chuāng wài shù shēng xīn bǎi shé,huàn huí yáng liǔ zhèng mián zhōng。

得家嫂书

朱淑真

声声喜报鹊温柔,忽接芳缄自便邮。shēng shēng xǐ bào què wēn róu,hū jiē fāng jiān zì biàn yóu。
一尺溪藤摛锦带,数行香墨健银钩。yī chǐ xī téng chī jǐn dài,shù xíng xiāng mò jiàn yín gōu。
倾心吐尽重重恨,入眼翻成字字愁。qīng xīn tǔ jǐn zhòng zhòng hèn,rù yǎn fān chéng zì zì chóu。
添得情怀无是处,非干病酒与悲秋。tiān dé qíng huái wú shì chù,fēi gàn bìng jiǔ yǔ bēi qiū。

早春喜晴即事

朱淑真

山明雪尽翠岚深,天阔云开断翳阴。shān míng xuě jǐn cuì lán shēn,tiān kuò yún kāi duàn yì yīn。
漠漠暖烟生草木,薰薰和气动园林。mò mò nuǎn yān shēng cǎo mù,xūn xūn hé qì dòng yuán lín。
诗书遣兴消长日,景物牵情入苦吟。shī shū qiǎn xīng xiāo zhǎng rì,jǐng wù qiān qíng rù kǔ yín。
金鸭火残香阁静,更调商羽弄瑶琴。jīn yā huǒ cán xiāng gé jìng,gèng diào shāng yǔ nòng yáo qín。

春园小宴

朱淑真

春园得对赏芳菲,步草黏鞋絮点衣。chūn yuán dé duì shǎng fāng fēi,bù cǎo nián xié xù diǎn yī。
万木初阴莺百转,千花乍拆蝶双飞。wàn mù chū yīn yīng bǎi zhuǎn,qiān huā zhà chāi dié shuāng fēi。
牵情自觉诗毫健,痛饮惟优酒力微。qiān qíng zì jué shī háo jiàn,tòng yǐn wéi yōu jiǔ lì wēi。
穷日追欢欢不足,恨无为计锁斜晖。qióng rì zhuī huān huān bù zú,hèn wú wèi jì suǒ xié huī。

春日书怀

朱淑真

从宦东西不自由,亲帏千里泪长流。cóng huàn dōng xī bù zì yóu,qīn wéi qiān lǐ lèi zhǎng liú。
已无鸿雁传家信,更被杜鹃追客愁。yǐ wú hóng yàn chuán jiā xìn,gèng bèi dù juān zhuī kè chóu。
日暖鸟歌空美景,花光柳影谩盈眸。rì nuǎn niǎo gē kōng měi jǐng,huā guāng liǔ yǐng mán yíng móu。
高楼惆怅凭阑久,心逐白云南向浮。gāo lóu chóu chàng píng lán jiǔ,xīn zhú bái yún nán xiàng fú。

春日杂兴

朱淑真

窈窕风光艳艳春,无言桃李一番新。yǎo tiǎo fēng guāng yàn yàn chūn,wú yán táo lǐ yī fān xīn。
青回野烧草初染,光泛幽香兰可纫。qīng huí yě shāo cǎo chū rǎn,guāng fàn yōu xiāng lán kě rèn。
官柳欲眠多态度,海棠贪睡足精神。guān liǔ yù mián duō tài dù,hǎi táng tān shuì zú jīng shén。
旧游似梦浑情懒,对景无聊愁杀人。jiù yóu shì mèng hún qíng lǎn,duì jǐng wú liáo chóu shā rén。

冬日离咏

朱淑真

爱日温温正涤场,老农击壤庆时康。ài rì wēn wēn zhèng dí chǎng,lǎo nóng jī rǎng qìng shí kāng。
水催舂韵捣残雨,风急耞声带夕阳。shuǐ cuī chōng yùn dǎo cán yǔ,fēng jí jiā shēng dài xī yáng。
霜瓦晓寒欺酒力,月栏夜冷动诗肠。shuāng wǎ xiǎo hán qī jiǔ lì,yuè lán yè lěng dòng shī cháng。
厌厌对景无情绪,谩把梅花取次妆。yàn yàn duì jǐng wú qíng xù,mán bǎ méi huā qǔ cì zhuāng。

冬至

朱淑真

黄钟应律好风吹,阴伏阳升淑气回。huáng zhōng yīng lǜ hǎo fēng chuī,yīn fú yáng shēng shū qì huí。
葵影便移日长至,梅花先趁小寒开。kuí yǐng biàn yí rì zhǎng zhì,méi huā xiān chèn xiǎo hán kāi。
八神表日占和岁,六琯飞葭动细灰。bā shén biǎo rì zhàn hé suì,liù guǎn fēi jiā dòng xì huī。
已有岸旁迎腊柳,参差又欲领春来。yǐ yǒu àn páng yíng là liǔ,cān chà yòu yù lǐng chūn lái。

咏雪

朱淑真

六出飞花四面来,连山连水皓皑皑。liù chū fēi huā sì miàn lái,lián shān lián shuǐ hào ái ái。
玲珑天地苍茫合,的皪园林烂漫开。líng lóng tiān dì cāng máng hé,de lì yuán lín làn màn kāi。
庾岭腊梅寒散乱,章台风柳絮萦回。yǔ lǐng là méi hán sàn luàn,zhāng tái fēng liǔ xù yíng huí。
自言空有孤吟癖,览景惭无谢氏才。zì yán kōng yǒu gū yín pǐ,lǎn jǐng cán wú xiè shì cái。

对雪

朱淑真

纷纷瑞雪压山河,特出新奇和郢歌。fēn fēn ruì xuě yā shān hé,tè chū xīn qí hé yǐng gē。
乐道幽人方闭户,高歌渔父正披蓑。lè dào yōu rén fāng bì hù,gāo gē yú fù zhèng pī suō。
自嗟老景光阴速,谁使佳时感怆多。zì jiē lǎo jǐng guāng yīn sù,shuí shǐ jiā shí gǎn chuàng duō。
更念鳏居憔悴客,映书无寐奈愁何。gèng niàn guān jū qiáo cuì kè,yìng shū wú mèi nài chóu hé。

荷花

朱淑真

暑气炎炎正若焚,荷花于此见天真。shǔ qì yán yán zhèng ruò fén,hé huā yú cǐ jiàn tiān zhēn。
香房馥郁随风拆,笑脸妖娆映水新。xiāng fáng fù yù suí fēng chāi,xiào liǎn yāo ráo yìng shuǐ xīn。
间叶浅深殷似点,满池繁媚丽于春。jiān yè qiǎn shēn yīn shì diǎn,mǎn chí fán mèi lì yú chūn。
年年占得馀芳在,几见当时步步人。nián nián zhàn dé yú fāng zài,jǐ jiàn dāng shí bù bù rén。

题王氏必兴轩

朱淑真

福有根基善有源,必兴缘此敞新轩。fú yǒu gēn jī shàn yǒu yuán,bì xīng yuán cǐ chǎng xīn xuān。
埋蛇入相真堪慕,屠狗封侯岂足论。mái shé rù xiāng zhēn kān mù,tú gǒu fēng hóu qǐ zú lùn。
未必芝兰偏谢砌,好看车马集于门。wèi bì zhī lán piān xiè qì,hǎo kàn chē mǎ jí yú mén。
从来天报无先后,不在其身在子孙。cóng lái tiān bào wú xiān hòu,bù zài qí shēn zài zi sūn。

题余氏攀鳞轩

朱淑真

潇洒新轩傍翠岑,攀鳞勃勃此潜心。xiāo sǎ xīn xuān bàng cuì cén,pān lín bó bó cǐ qián xīn。
易惊谁羡叶公室,入梦当为傅说霖。yì jīng shuí xiàn yè gōng shì,rù mèng dāng wèi fù shuō lín。
变化一身雷霹远,腾凌千里海波深。biàn huà yī shēn léi pī yuǎn,téng líng qiān lǐ hǎi bō shēn。
卧庐曾比崇高志,肯忆当时梁父吟。wò lú céng bǐ chóng gāo zhì,kěn yì dāng shí liáng fù yín。