古诗词

春归五首

朱淑真

一点芳心冷若灰,寂无梦想惹尘埃。yī diǎn fāng xīn lěng ruò huī,jì wú mèng xiǎng rě chén āi。
东君总领莺花处,浪蝶狂蜂不自来。dōng jūn zǒng lǐng yīng huā chù,làng dié kuáng fēng bù zì lái。
朱淑真

朱淑真

朱淑真(约1135~约1180),号幽栖居士,宋代女诗人,亦为唐宋以来留存作品最丰盛的女作家之一。南宋初年时在世,祖籍歙州(治今安徽歙县),《四库全书》中定其为“浙中海宁人”,一说浙江钱塘(今浙江杭州)人。生于仕宦之家。夫为文法小吏,因志趣不合,夫妻不睦,终致其抑郁早逝。又传淑真过世后,父母将其生前文稿付之一炬。其余生平不可考,素无定论。现存《断肠诗集》、《断肠词》传世,为劫后余篇。 朱淑真的作品>>

猜您喜欢

咏柳二首

朱淑真

风牵袅袅摇无定,翠影侵阶已午天。fēng qiān niǎo niǎo yáo wú dìng,cuì yǐng qīn jiē yǐ wǔ tiān。
花发鸟歌春景媚,好看柔软吐香绵。huā fā niǎo gē chūn jǐng mèi,hǎo kàn róu ruǎn tǔ xiāng mián。

桃花

朱淑真

每对春风竞吐芳,胭脂颜色更浓妆。měi duì chūn fēng jìng tǔ fāng,yān zhī yán sè gèng nóng zhuāng。
含羞自是不言者,从此成蹊入醉乡。hán xiū zì shì bù yán zhě,cóng cǐ chéng qī rù zuì xiāng。

李花二首

朱淑真

满园花发白于梅,又与红桃并候开。mǎn yuán huā fā bái yú méi,yòu yǔ hóng táo bìng hòu kāi。
可口直须成实后,莫将苦种路旁栽。kě kǒu zhí xū chéng shí hòu,mò jiāng kǔ zhǒng lù páng zāi。

李花二首

朱淑真

小小琼英舒嫩白,未饶深紫与轻红。xiǎo xiǎo qióng yīng shū nèn bái,wèi ráo shēn zǐ yǔ qīng hóng。
无言路侧谁知味,惟有寻芳蝶与蜂。wú yán lù cè shuí zhī wèi,wéi yǒu xún fāng dié yǔ fēng。

朱淑真

雪格冰姿蜡蒂红,水边山畔淡烟笼。xuě gé bīng zī là dì hóng,shuǐ biān shān pàn dàn yān lóng。
江风也似知人意,密递清香到室中。jiāng fēng yě shì zhī rén yì,mì dì qīng xiāng dào shì zhōng。

蜡梅

朱淑真

天然金蕊冠群英,谁信鹅黄染得成。tiān rán jīn ruǐ guān qún yīng,shuí xìn é huáng rǎn dé chéng。
昨夜南枝报春信,摘来香露月中清。zuó yè nán zhī bào chūn xìn,zhāi lái xiāng lù yuè zhōng qīng。

观燕

朱淑真

深闺寂寞带斜晖,又是黄昏半掩扉。shēn guī jì mò dài xié huī,yòu shì huáng hūn bàn yǎn fēi。
燕子不知人意思,檐前故作一双飞。yàn zi bù zhī rén yì sī,yán qián gù zuò yī shuāng fēi。

送燕

朱淑真

见尔来齐去亦齐,空巢零落屋庐低。jiàn ěr lái qí qù yì qí,kōng cháo líng luò wū lú dī。
更无心记衔泥处,花絮春风小院西。gèng wú xīn jì xián ní chù,huā xù chūn fēng xiǎo yuàn xī。

白菊

朱淑真

回旋秋色漙情露,凌厉西风洁嫩霜。huí xuán qiū sè tuán qíng lù,líng lì xī fēng jié nèn shuāng。
莫作东篱等闲看,清新曾结广寒香。mò zuò dōng lí děng xián kàn,qīng xīn céng jié guǎng hán xiāng。

落花

朱淑真

连理枝头花正开,妒花风雨便相催。lián lǐ zhī tóu huā zhèng kāi,dù huā fēng yǔ biàn xiāng cuī。
愿教青帝常为主,莫遣纷纷点翠台。yuàn jiào qīng dì cháng wèi zhǔ,mò qiǎn fēn fēn diǎn cuì tái。

苦热闻田夫语有感

朱淑真

日轮推火烧长空,正是六月三伏中。rì lún tuī huǒ shāo zhǎng kōng,zhèng shì liù yuè sān fú zhōng。
旱云万叠赤不雨,地裂河枯尘起风。hàn yún wàn dié chì bù yǔ,dì liè hé kū chén qǐ fēng。
农忧田亩死禾黍,车水救田无暂处。nóng yōu tián mǔ sǐ hé shǔ,chē shuǐ jiù tián wú zàn chù。
日长饥渴喉咙焦,汗血勤劳谁与语。rì zhǎng jī kě hóu lóng jiāo,hàn xuè qín láo shuí yǔ yǔ。
播插耕耘功已足,尚愁秋晚无成熟。bō chā gēng yún gōng yǐ zú,shàng chóu qiū wǎn wú chéng shú。
云霓不至空自忙,恨不抬头向天哭。yún ní bù zhì kōng zì máng,hèn bù tái tóu xiàng tiān kū。
寄语豪家轻薄儿,纶巾羽扇将何为。jì yǔ háo jiā qīng báo ér,lún jīn yǔ shàn jiāng hé wèi。
田中青稻半黄槁,安坐高堂知不知。tián zhōng qīng dào bàn huáng gǎo,ān zuò gāo táng zhī bù zhī。

喜雨

朱淑真

赤日炎炎烧八荒,田中无雨苗半黄。chì rì yán yán shāo bā huāng,tián zhōng wú yǔ miáo bàn huáng。
天工不放老龙懒,赤电驱雷云四方。tiān gōng bù fàng lǎo lóng lǎn,chì diàn qū léi yún sì fāng。
琼瑰万斛写碧落,陂塘池沼皆泱泱。qióng guī wàn hú xiě bì luò,bēi táng chí zhǎo jiē yāng yāng。
高田低田尽沾泽,农喜禾无可槁伤。gāo tián dī tián jǐn zhān zé,nóng xǐ hé wú kě gǎo shāng。
我皇圣德布寰宇,六月青天降甘雨。wǒ huáng shèng dé bù huán yǔ,liù yuè qīng tiān jiàng gān yǔ。
四海咸蒙滂沛恩,九州尽解焦熬苦。sì hǎi xián méng pāng pèi ēn,jiǔ zhōu jǐn jiě jiāo áo kǔ。
倾盆势歇尘点无,衣袂生凉罢挥羽。qīng pén shì xiē chén diǎn wú,yī mèi shēng liáng bà huī yǔ。
江上数峰天外青,眼界增明快心腑。jiāng shàng shù fēng tiān wài qīng,yǎn jiè zēng míng kuài xīn fǔ。
炎热一洗无留迹,顿觉好风生雨腋。yán rè yī xǐ wú liú jì,dùn jué hǎo fēng shēng yǔ yè。
纱厨湘簟爽气新,沉李削瓜浮玉液。shā chú xiāng diàn shuǎng qì xīn,chén lǐ xuē guā fú yù yè。
傍池占得秋意多,尚馀珠点缀圆荷。bàng chí zhàn dé qiū yì duō,shàng yú zhū diǎn zhuì yuán hé。
楼头月上云散尽,远水连天天接波。lóu tóu yuè shàng yún sàn jǐn,yuǎn shuǐ lián tiān tiān jiē bō。

春晴

朱淑真

日暖风和明媚天,最宜吟咏入诗篇。rì nuǎn fēng hé míng mèi tiān,zuì yí yín yǒng rù shī piān。
庭花吐蕊红如锦,岸柳飞丝白似绵。tíng huā tǔ ruǐ hóng rú jǐn,àn liǔ fēi sī bái shì mián。
深院雕梁巢燕返,高林乔木谷莺迁。shēn yuàn diāo liáng cháo yàn fǎn,gāo lín qiáo mù gǔ yīng qiān。
韶光正近清明节,花坞楼台酒旆悬。sháo guāng zhèng jìn qīng míng jié,huā wù lóu tái jiǔ pèi xuán。

春日行

朱淑真

春云漠漠连春空,映阶草色绿茸茸。chūn yún mò mò lián chūn kōng,yìng jiē cǎo sè lǜ rōng rōng。
不寒不暖雨新霁,满城佳气浮葱葱。bù hán bù nuǎn yǔ xīn jì,mǎn chéng jiā qì fú cōng cōng。
岸柳依依微烟笼,园林淡荡催花风。àn liǔ yī yī wēi yān lóng,yuán lín dàn dàng cuī huā fēng。
东君造化一何工,施青绘紫复匀红。dōng jūn zào huà yī hé gōng,shī qīng huì zǐ fù yún hóng。
多少闲花与凡卉,不论妍丑争夭秾。duō shǎo xián huā yǔ fán huì,bù lùn yán chǒu zhēng yāo nóng。
燕舞莺歌昼晷永,帘幕无人门宇静。yàn wǔ yīng gē zhòu guǐ yǒng,lián mù wú rén mén yǔ jìng。
何处飞来双蛱蝶,翻翻飞入寻香径。hé chù fēi lái shuāng jiá dié,fān fān fēi rù xún xiāng jìng。
可怜春色都九旬,朝欢暮宴归王孙。kě lián chūn sè dōu jiǔ xún,cháo huān mù yàn guī wáng sūn。
秃毫写纸属诗人,长歌短什劳精神。tū háo xiě zhǐ shǔ shī rén,zhǎng gē duǎn shén láo jīng shén。
长歌短什聊自适,岂有佳句生阳春。zhǎng gē duǎn shén liáo zì shì,qǐ yǒu jiā jù shēng yáng chūn。

秋日行

朱淑真

萧瑟西风起何处,庭前叶叶惊梧树。xiāo sè xī fēng qǐ hé chù,tíng qián yè yè jīng wú shù。
万物收成天地肃,田家芋栗初登圃。wàn wù shōu chéng tiān dì sù,tián jiā yù lì chū dēng pǔ。
杳杳高穹片水清,一点秋雕翥云路。yǎo yǎo gāo qióng piàn shuǐ qīng,yī diǎn qiū diāo zhù yún lù。
凄凄空旷雨初晴,凉飙动地收残暑。qī qī kōng kuàng yǔ chū qíng,liáng biāo dòng dì shōu cán shǔ。
高楼玉笛应清商,天外数声新雁度。gāo lóu yù dí yīng qīng shāng,tiān wài shù shēng xīn yàn dù。
园林草木半含黄,篱菊黄金花正吐。yuán lín cǎo mù bàn hán huáng,lí jú huáng jīn huā zhèng tǔ。
池上枯杨噪晚蝉,愁莲蔌蔌啼残露。chí shàng kū yáng zào wǎn chán,chóu lián sù sù tí cán lù。
可怜秋色与春风,几度荣枯新复故。kě lián qiū sè yǔ chūn fēng,jǐ dù róng kū xīn fù gù。