古诗词

秋夜杂书二首

朱淑真

雨过凉生枕簟秋,楼头新月挂银钩。yǔ guò liáng shēng zhěn diàn qiū,lóu tóu xīn yuè guà yín gōu。
且无挥扇劳纤手,只好烧香伴酒瓯。qiě wú huī shàn láo xiān shǒu,zhǐ hǎo shāo xiāng bàn jiǔ ōu。
朱淑真

朱淑真

朱淑真(约1135~约1180),号幽栖居士,宋代女诗人,亦为唐宋以来留存作品最丰盛的女作家之一。南宋初年时在世,祖籍歙州(治今安徽歙县),《四库全书》中定其为“浙中海宁人”,一说浙江钱塘(今浙江杭州)人。生于仕宦之家。夫为文法小吏,因志趣不合,夫妻不睦,终致其抑郁早逝。又传淑真过世后,父母将其生前文稿付之一炬。其余生平不可考,素无定论。现存《断肠诗集》、《断肠词》传世,为劫后余篇。 朱淑真的作品>>

猜您喜欢

立春前一日

朱淑真

梅花枝上雪初融,一夜高风激转东。méi huā zhī shàng xuě chū róng,yī yè gāo fēng jī zhuǎn dōng。
芳草池塘冰未薄,柳条如线着春工。fāng cǎo chí táng bīng wèi báo,liǔ tiáo rú xiàn zhe chūn gōng。

立春绝句二首

朱淑真

自折梅花插鬓端,韭黄兰茁簇春盘。zì zhé méi huā chā bìn duān,jiǔ huáng lán zhuó cù chūn pán。
泼醅酒软浑无力,作恶东风特地寒。pō pēi jiǔ ruǎn hún wú lì,zuò è dōng fēng tè dì hán。

立春绝句二首

朱淑真

喜胜春幡袅凤钗,新春不换旧情怀。xǐ shèng chūn fān niǎo fèng chāi,xīn chūn bù huàn jiù qíng huái。
草根隐绿冰痕满,柳眼藏娇雪影埋。cǎo gēn yǐn lǜ bīng hén mǎn,liǔ yǎn cáng jiāo xuě yǐng mái。

又绝句少年心

朱淑真

杨花扰乱少年心,怕雨愁风用意深。yáng huā rǎo luàn shǎo nián xīn,pà yǔ chóu fēng yòng yì shēn。
付与酒杯浑不管,从教天气作春阴。fù yǔ jiǔ bēi hún bù guǎn,cóng jiào tiān qì zuò chūn yīn。

又绝句

朱淑真

乳燕调雏出画檐,游蜂喧翅入珠帘。rǔ yàn diào chú chū huà yán,yóu fēng xuān chì rù zhū lián。
日长无事人慵困,金鸭香销懒更添。rì zhǎng wú shì rén yōng kùn,jīn yā xiāng xiāo lǎn gèng tiān。

春色有怀

朱淑真

客里逢春想恨浓,故园花木梦魂同。kè lǐ féng chūn xiǎng hèn nóng,gù yuán huā mù mèng hún tóng。
连堤绿阴晴烟里,映水红摇薄雾中。lián dī lǜ yīn qíng yān lǐ,yìng shuǐ hóng yáo báo wù zhōng。

约游春不去二首

朱淑真

邻姬约我踏青游,强拂愁眉下小楼。lín jī yuē wǒ tà qīng yóu,qiáng fú chóu méi xià xiǎo lóu。
去户欲行还自省,也知憔悴见人羞。qù hù yù xíng hái zì shěng,yě zhī qiáo cuì jiàn rén xiū。

约游春不去二首

朱淑真

少年意思懒能酬,爱好心情一向休。shǎo nián yì sī lǎn néng chóu,ài hǎo xīn qíng yī xiàng xiū。
若到旧家游冶处,只应满眼是春愁。ruò dào jiù jiā yóu yě chù,zhǐ yīng mǎn yǎn shì chūn chóu。

喜晴

朱淑真

鹁鸠声歇已闲晴,柳眼窥春浅放青。bó jiū shēng xiē yǐ xián qíng,liǔ yǎn kuī chūn qiǎn fàng qīng。
楼上卷帘凝目处,远山如画尽帏屏。lóu shàng juǎn lián níng mù chù,yuǎn shān rú huà jǐn wéi píng。

春日杂书十首

朱淑真

春来春去几经过,不似今年恨最多。chūn lái chūn qù jǐ jīng guò,bù shì jīn nián hèn zuì duō。
寂寂海棠枝上月,照人清夜欲如何。jì jì hǎi táng zhī shàng yuè,zhào rén qīng yè yù rú hé。

春日杂书十首

朱淑真

柳丝拂拂弄东风,日色春容一样同。liǔ sī fú fú nòng dōng fēng,rì sè chūn róng yī yàng tóng。
嫩草破烟开秀绿,小桃和露拆香红。nèn cǎo pò yān kāi xiù lǜ,xiǎo táo hé lù chāi xiāng hóng。

春日杂书十首

朱淑真

松松丽日约馀寒,春向梅边柳上添。sōng sōng lì rì yuē yú hán,chūn xiàng méi biān liǔ shàng tiān。
蜂蝶自知新得意,展须忙翅入层帘。fēng dié zì zhī xīn dé yì,zhǎn xū máng chì rù céng lián。

春日杂书十首

朱淑真

柳垂新绿腻烟光,紫燕惺松语画梁。liǔ chuí xīn lǜ nì yān guāng,zǐ yàn xīng sōng yǔ huà liáng。
午睡忽惊鸡唱罢,日移花影上窗香。wǔ shuì hū jīng jī chàng bà,rì yí huā yǐng shàng chuāng xiāng。

春日杂书十首

朱淑真

卷帘月挂一钩斜,愁到黄昏转更加。juǎn lián yuè guà yī gōu xié,chóu dào huáng hūn zhuǎn gèng jiā。
独坐小窗无伴侣,凝情羞对海棠花。dú zuò xiǎo chuāng wú bàn lǚ,níng qíng xiū duì hǎi táng huā。

春日杂书十首

朱淑真

斗草寻花正及时,不为容易见芳菲。dòu cǎo xún huā zhèng jí shí,bù wèi róng yì jiàn fāng fēi。
谁能更觑闲针线,且殢春光伴酒卮。shuí néng gèng qù xián zhēn xiàn,qiě tì chūn guāng bàn jiǔ zhī。