古诗词

夏日作

朱淑真

东风迤逦转南风,万物全归长养功。dōng fēng yí lǐ zhuǎn nán fēng,wàn wù quán guī zhǎng yǎng gōng。
舜岂无心阜民俗,薰薰歌入五弦中。shùn qǐ wú xīn fù mín sú,xūn xūn gē rù wǔ xián zhōng。
朱淑真

朱淑真

朱淑真(约1135~约1180),号幽栖居士,宋代女诗人,亦为唐宋以来留存作品最丰盛的女作家之一。南宋初年时在世,祖籍歙州(治今安徽歙县),《四库全书》中定其为“浙中海宁人”,一说浙江钱塘(今浙江杭州)人。生于仕宦之家。夫为文法小吏,因志趣不合,夫妻不睦,终致其抑郁早逝。又传淑真过世后,父母将其生前文稿付之一炬。其余生平不可考,素无定论。现存《断肠诗集》、《断肠词》传世,为劫后余篇。 朱淑真的作品>>

猜您喜欢

下湖即事

朱淑真

晴波碧漾浸春空,邃馆清寒柳曳风。qíng bō bì yàng jìn chūn kōng,suì guǎn qīng hán liǔ yè fēng。
隔岸谁家修竹外,杏花斜袅一枝红。gé àn shuí jiā xiū zhú wài,xìng huā xié niǎo yī zhī hóng。

西楼寄情

朱淑真

静看飞蝇触晓窗,宿酲未醒卷梳妆。jìng kàn fēi yíng chù xiǎo chuāng,sù chéng wèi xǐng juǎn shū zhuāng。
强调朱粉西楼上,愁里春山画不长。qiáng diào zhū fěn xī lóu shàng,chóu lǐ chūn shān huà bù zhǎng。

夜留依绿亭

朱淑真

水鸟栖烟夜不喧,风传宫漏到湖边。shuǐ niǎo qī yān yè bù xuān,fēng chuán gōng lòu dào hú biān。
三更好月十分魄,万里无云一样天。sān gèng hǎo yuè shí fēn pò,wàn lǐ wú yún yī yàng tiān。

夜留依绿亭

朱淑真

雨换新凉秋兴浓,流萤明灭绿杨中。yǔ huàn xīn liáng qiū xīng nóng,liú yíng míng miè lǜ yáng zhōng。
庭虚池印一方月,楼静檐披四面风。tíng xū chí yìn yī fāng yuè,lóu jìng yán pī sì miàn fēng。

闲步

朱淑真

天街平贴净无尘,灯火春摇不夜城。tiān jiē píng tiē jìng wú chén,dēng huǒ chūn yáo bù yè chéng。
乍得好凉宜散步,朦胧新月弄疏明。zhà dé hǎo liáng yí sàn bù,méng lóng xīn yuè nòng shū míng。

闻鹊

朱淑真

墙头花外说新情,拔去闲愁著耳听。qiáng tóu huā wài shuō xīn qíng,bá qù xián chóu zhù ěr tīng。
青鸟已承云信息,预先来报两三声。qīng niǎo yǐ chéng yún xìn xī,yù xiān lái bào liǎng sān shēng。

试墨

朱淑真

翠楼高压浙山头,海角湖光豁醉眸。cuì lóu gāo yā zhè shān tóu,hǎi jiǎo hú guāng huō zuì móu。
万景入帘吹不卷,一般心做百般愁。wàn jǐng rù lián chuī bù juǎn,yī bān xīn zuò bǎi bān chóu。

书王庵道姑壁

朱淑真

短短墙围小小亭,半檐疏玉响泠泠。duǎn duǎn qiáng wéi xiǎo xiǎo tíng,bàn yán shū yù xiǎng líng líng。
尘飞不到人长静,一篆炉烟两卷经。chén fēi bù dào rén zhǎng jìng,yī zhuàn lú yān liǎng juǎn jīng。

东马塍

朱淑真

一塍芳草碧芋芋,活水穿花暗护田。yī chéng fāng cǎo bì yù yù,huó shuǐ chuān huā àn hù tián。
蚕事正忙农事急,不知春色为谁妍。cán shì zhèng máng nóng shì jí,bù zhī chūn sè wèi shuí yán。

月台

朱淑真

下视红尘意眇然,翠栏十二出云颠。xià shì hóng chén yì miǎo rán,cuì lán shí èr chū yún diān。
纵眸愈觉心宽大,碧落无垠绕地圆。zòng móu yù jué xīn kuān dà,bì luò wú yín rào dì yuán。

云掩半月

朱淑真

霜月迎寒着意圆,横天云浪碍婵娟。shuāng yuè yíng hán zhe yì yuán,héng tiān yún làng ài chán juān。
嫦娥未肯全梳掠,玉鉴先教露半边。cháng é wèi kěn quán shū lüè,yù jiàn xiān jiào lù bàn biān。

愁怀二首

朱淑真

鸥鹭鸳鸯作一池,须知羽翼不相宜。ōu lù yuān yāng zuò yī chí,xū zhī yǔ yì bù xiāng yí。
东君不与花为主,何似休生连理枝。dōng jūn bù yǔ huā wèi zhǔ,hé shì xiū shēng lián lǐ zhī。

愁怀二首

朱淑真

满眼春光色色新,花红柳绿总关情。mǎn yǎn chūn guāng sè sè xīn,huā hóng liǔ lǜ zǒng guān qíng。
欲将郁结心头事,付与黄鹂叫几声。yù jiāng yù jié xīn tóu shì,fù yǔ huáng lí jiào jǐ shēng。

旧愁二首

朱淑真

银屏屈曲障春风,独抱寒衾睡正浓。yín píng qū qū zhàng chūn fēng,dú bào hán qīn shuì zhèng nóng。
啼鸟一声惊梦破,乱愁依旧锁眉峰。tí niǎo yī shēng jīng mèng pò,luàn chóu yī jiù suǒ méi fēng。

旧愁二首

朱淑真

花影重重叠绮窗,篆烟飞上枕屏香。huā yǐng zhòng zhòng dié qǐ chuāng,zhuàn yān fēi shàng zhěn píng xiāng。
无情莺舌惊春梦,唤起愁人对夕阳。wú qíng yīng shé jīng chūn mèng,huàn qǐ chóu rén duì xī yáng。