古诗词

早秋有感

朱淑真

西风淅淅收残暑,庭竹萧疏报早秋。xī fēng xī xī shōu cán shǔ,tíng zhú xiāo shū bào zǎo qiū。
砌下黄昏微雨后,幽蛩唧唧使人愁。qì xià huáng hūn wēi yǔ hòu,yōu qióng jī jī shǐ rén chóu。
朱淑真

朱淑真

朱淑真(约1135~约1180),号幽栖居士,宋代女诗人,亦为唐宋以来留存作品最丰盛的女作家之一。南宋初年时在世,祖籍歙州(治今安徽歙县),《四库全书》中定其为“浙中海宁人”,一说浙江钱塘(今浙江杭州)人。生于仕宦之家。夫为文法小吏,因志趣不合,夫妻不睦,终致其抑郁早逝。又传淑真过世后,父母将其生前文稿付之一炬。其余生平不可考,素无定论。现存《断肠诗集》、《断肠词》传世,为劫后余篇。 朱淑真的作品>>

猜您喜欢

茶蘼

朱淑真

花神未怯春归去,故遣仙姿殿后芳。huā shén wèi qiè chūn guī qù,gù qiǎn xiān zī diàn hòu fāng。
白玉体轻蟾魄莹,素纱囊薄麝脐香。bái yù tǐ qīng chán pò yíng,sù shā náng báo shè qí xiāng。
梦思洛浦婵娟态,愁记瑶台淡净妆。mèng sī luò pǔ chán juān tài,chóu jì yáo tái dàn jìng zhuāng。
勾引诗情清绝处,一枝和雨在东墙。gōu yǐn shī qíng qīng jué chù,yī zhī hé yǔ zài dōng qiáng。

瑞香

朱淑真

玲珑巧蹙紫罗囊,今得东君着意妆。líng lóng qiǎo cù zǐ luó náng,jīn dé dōng jūn zhe yì zhuāng。
带露欲开宜晓日,临风微困怯春霜。dài lù yù kāi yí xiǎo rì,lín fēng wēi kùn qiè chūn shuāng。
发挥名字来雕辇,弹厌芳菲入醉乡。fā huī míng zì lái diāo niǎn,dàn yàn fāng fēi rù zuì xiāng。
最是午窗初睡省,重重赢得梦魂香。zuì shì wǔ chuāng chū shuì shěng,zhòng zhòng yíng dé mèng hún xiāng。

柳絮

朱淑真

缭绕晴空似雪飞,悠扬不肯着尘泥。liáo rào qíng kōng shì xuě fēi,yōu yáng bù kěn zhe chén ní。
花边娇软黏蜂翅,陌上轻狂趁马蹄。huā biān jiāo ruǎn nián fēng chì,mò shàng qīng kuáng chèn mǎ tí。
贴水化萍随浪远,弄风无影度墙低。tiē shuǐ huà píng suí làng yuǎn,nòng fēng wú yǐng dù qiáng dī。
成团作阵愁春去,故把东君归路迷。chéng tuán zuò zhèn chóu chūn qù,gù bǎ dōng jūn guī lù mí。

闻子规有感

朱淑真

花落花开事可悲,等闲一醉失芳菲。huā luò huā kāi shì kě bēi,děng xián yī zuì shī fāng fēi。
园林初听莺声涩,庭径俄看蝶粉稀。yuán lín chū tīng yīng shēng sè,tíng jìng é kàn dié fěn xī。
攲枕夜深无梦到,倚楼天外便魂飞。qī zhěn yè shēn wú mèng dào,yǐ lóu tiān wài biàn hún fēi。
我无云翼飞归去,杜宇能飞却不归。wǒ wú yún yì fēi guī qù,dù yǔ néng fēi què bù guī。

初夏二首其一

朱淑真

枝上浑无一点春,半随流水半随尘。zhī shàng hún wú yī diǎn chūn,bàn suí liú shuǐ bàn suí chén。
柔桑欲椹吴蚕老,稚笋成竿彩凤驯。róu sāng yù shèn wú cán lǎo,zhì sǔn chéng gān cǎi fèng xùn。
荷嫩爱风攲盖翠,榴花宜日皱裙殷。hé nèn ài fēng qī gài cuì,liú huā yí rì zhòu qún yīn。
待封一?伤心泪,寄与南楼薄幸人。dài fēng yī yǎn shāng xīn lèi,jì yǔ nán lóu báo xìng rén。

青莲花

朱淑真

净土移根体性殊,笑他红白费工夫。jìng tǔ yí gēn tǐ xìng shū,xiào tā hóng bái fèi gōng fū。
幽姿羞损婵娟女,异色孤芳潋滟湖。yōu zī xiū sǔn chán juān nǚ,yì sè gū fāng liàn yàn hú。
顾影有情欺水荇,向人无语鄙风蒲。gù yǐng yǒu qíng qī shuǐ xìng,xiàng rén wú yǔ bǐ fēng pú。
一枝摇动清香远,几许诗笺与画图。yī zhī yáo dòng qīng xiāng yuǎn,jǐ xǔ shī jiān yǔ huà tú。

九日

朱淑真

去年年月愁何限,重上心来益断肠。qù nián nián yuè chóu hé xiàn,zhòng shàng xīn lái yì duàn cháng。
秋色夕阳俱淡薄,泪痕离思共凄凉。qiū sè xī yáng jù dàn báo,lèi hén lí sī gòng qī liáng。
征鸿有阵全无信,黄菊无情却有香。zhēng hóng yǒu zhèn quán wú xìn,huáng jú wú qíng què yǒu xiāng。
自觉近来清瘦了,懒将鸾镜照容光。zì jué jìn lái qīng shòu le,lǎn jiāng luán jìng zhào róng guāng。

秋夜牵情三首其一

朱淑真

纤纤新月挂黄昏,人在幽闺欲断魂。xiān xiān xīn yuè guà huáng hūn,rén zài yōu guī yù duàn hún。
笺素拆封还又改,酒杯慵举却重温。jiān sù chāi fēng hái yòu gǎi,jiǔ bēi yōng jǔ què zhòng wēn。
灯花占断烧心事,罗袖长供挹泪痕。dēng huā zhàn duàn shāo xīn shì,luó xiù zhǎng gōng yì lèi hén。
益悔风流多不足,须知恩爱是愁根。yì huǐ fēng liú duō bù zú,xū zhī ēn ài shì chóu gēn。

堂下岩桂秋晚未开作诗促之

朱淑真

着意裁诗特地催,花须着意听新诗。zhe yì cái shī tè dì cuī,huā xū zhe yì tīng xīn shī。
清香未吐黄金粟,嫩蕊犹藏碧玉枝。qīng xiāng wèi tǔ huáng jīn sù,nèn ruǐ yóu cáng bì yù zhī。
不是地寒偏放晚,定知花好故开迟。bù shì dì hán piān fàng wǎn,dìng zhī huā hǎo gù kāi chí。
也宜急趁无风雨,莫待霜高露结时。yě yí jí chèn wú fēng yǔ,mò dài shuāng gāo lù jié shí。

雪二首

朱淑真

一夜青山换玉尖,了无尘翳半痕兼。yī yè qīng shān huàn yù jiān,le wú chén yì bàn hén jiān。
寒鸦打食围沙渚,冻雀藏身宿画檐。hán yā dǎ shí wéi shā zhǔ,dòng què cáng shēn sù huà yán。
野外易寻东郭履,月中难认塞翁髯。yě wài yì xún dōng guō lǚ,yuè zhōng nán rèn sāi wēng rán。
梅花恣逞春情性,不管风姨号令严。méi huā zì chěng chūn qíng xìng,bù guǎn fēng yí hào lìng yán。

雪二首

朱淑真

谁剪飞花六出尖,索娥肌肉莹相兼。shuí jiǎn fēi huā liù chū jiān,suǒ é jī ròu yíng xiāng jiān。
分明幻玉迷青嶂,轻薄随风入画檐。fēn míng huàn yù mí qīng zhàng,qīng báo suí fēng rù huà yán。
冻笔想停诗客手,寒蓑宜拥钓翁髯。dòng bǐ xiǎng tíng shī kè shǒu,hán suō yí yōng diào wēng rán。
长安陋巷多贫士,可见鹑衣透胆严。zhǎng ān lòu xiàng duō pín shì,kě jiàn chún yī tòu dǎn yán。

雪晴

朱淑真

饥禽高噪日三竿,积雪回风堕指寒。jī qín gāo zào rì sān gān,jī xuě huí fēng duò zhǐ hán。
秀色暗添梅富裕,绿梢明报竹平安。xiù sè àn tiān méi fù yù,lǜ shāo míng bào zhú píng ān。
冷侵翠袖诗肩耸,春入红炉酒量宽。lěng qīn cuì xiù shī jiān sǒng,chūn rù hóng lú jiǔ liàng kuān。
帘外有山千万叠,醉眸浑作怒涛看。lián wài yǒu shān qiān wàn dié,zuì móu hún zuò nù tāo kàn。

除夜

朱淑真

穷冬欲去尚徘徊,独坐频斟守岁杯。qióng dōng yù qù shàng pái huái,dú zuò pín zhēn shǒu suì bēi。
一夜腊寒随漏尽,十分春色破朝来。yī yè là hán suí lòu jǐn,shí fēn chūn sè pò cháo lái。
桃符自写新翻句,玉律谁吹定等灰。táo fú zì xiě xīn fān jù,yù lǜ shuí chuī dìng děng huī。
且是作诗人未老,换年添岁莫相催。qiě shì zuò shī rén wèi lǎo,huàn nián tiān suì mò xiāng cuī。

灯花

朱淑真

兰釭和气散氤氲,忽作元珠吐穗新。lán gāng hé qì sàn yīn yūn,hū zuò yuán zhū tǔ suì xīn。
膏脉破芽非藉手,敷芳成艳不关春。gāo mài pò yá fēi jí shǒu,fū fāng chéng yàn bù guān chūn。
疑猜海角天涯事,搅乱衾寒枕冷人。yí cāi hǎi jiǎo tiān yá shì,jiǎo luàn qīn hán zhěn lěng rén。
我欲生怜心燄上,何妨好客致清贫。wǒ yù shēng lián xīn yàn shàng,hé fáng hǎo kè zhì qīng pín。

伤别二首

朱淑真

览镜惊容却自嫌,逢春长尽病恹恹。lǎn jìng jīng róng què zì xián,féng chūn zhǎng jǐn bìng yān yān。
吹花弄粉新来懒,惹恨供愁旧日添。chuī huā nòng fěn xīn lái lǎn,rě hèn gōng chóu jiù rì tiān。
生怕子规声到耳,苦羞双燕影穿帘。shēng pà zi guī shēng dào ěr,kǔ xiū shuāng yàn yǐng chuān lián。
眉头眼底无他事,须信离情一味严。méi tóu yǎn dǐ wú tā shì,xū xìn lí qíng yī wèi yán。
3071234567»